Trong giấc mơ, cô thấy Yorn đang cùng Annette tiến hành hôn lễ trong nhà thờ. An Nhiên ngơ ngác vội chạy đến hỏi thì bị bảo vệ ngăn lại, cô ấm ức la lên.
- Yorn! Là em đây, An Nhiên.
Cô lặp đi lặp lại lời nói của mình nhưng vẫn không có ai nghe, mọi người đều vỗ tay vui mừng chúc phúc cho cặp đôi cô dâu chú rể ở trên sân khấu. An Nhiên suy sụp ngồi xuống đất, cô không tin những gì đang xảy ra trước mắt, giọng nói run rẩy.
- Huhuhu… chuyện gì đang xảy ra vậy??? Chẳng phải tôi mới là người cùng anh ấy đi gặp mặt gia đình sao? Huhuhu…S…sao giờ lại là Annette???
Tiếng pháo bông vang lên lấn át tiếng khóc của cô, lúc này cô quay sang nhìn thấy Kal và Layla đang đứng gần đó nhìn mình với ánh mắt đầy lo lắng. Cô nhìn thấy hai người tay trong tay với nhau rất hạnh phúc, lòng cô nhói đau như bị ai đó bóp nghẹn lại.
- T…tại sao mọi chuyện lại trở thành thế này??? Tại sao Kal đã kết hôn với Layla rồi giờ ngay cả Yorn cũng bỏ rơi mình…chẳng phải Yorn và mình đang bắt đầu yêu nhau sao…
Cô đưa hai tay lên ôm lấy đầu mình mà suy nghĩ, đột nhiên lúc này có người đánh ngất cô nên cô không còn nhìn thấy gì nữa. Lần nữa tỉnh lại, thấy bản thân nằm trong căn phòng lạ lẫm, bên ngoài có tiếng bước chân gấp gáp càng lúc càng gần.
Khi cánh cửa mở ra, An Nhiên nhìn thấy là ông trùm và đàn em đòi thợ thuê kia thì không khỏi sợ hãi. Ông trùm thấy Tốc Mã đang ngồi ở bàn làm việc nên tức giận nhíu mày hỏi.
- Tốc Mã! Chuyện này là sao?
Tốc Mã vẫn giữ dáng vẻ điềm tĩnh, giọng nói lạnh lùng.
- Cô ấy chỉ muốn đi dạo thôi.
Nghe vậy, ông trùm nháy mắt cho đàn em đi đến kéo An Nhiên đi. Cô nhìn Tốc Mã với đôi mắt ướt lệ, giọng nói run run cầu xin.
- Huhuhu…tôi không muốn bị mang đến nơi đó đâu…hicc…
Đàn em thô bạo kéo An Nhiên đang yếu ớt trên giường xuống, ông trùm cũng không quan tâm nên quay người bỏ đi. Tốc Mã nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối đáng thương kia của cô thì có chút cảm thông, hắn gằn giọng nói.
- Khoan đã!
Đàn em và ông trùm nghe vậy thì dừng bước, An Nhiên quay lại nhìn hắn với ánh mắt cầu cứu. Ông trùm cười khẩy hỏi.
- Có chuyện gì?
- Tôi muốn mua lại cô ta!
Nghe lời này, An Nhiên và những người có mặt ở đó đều ngạc nhiên. Ông trùm quay sang nhìn cô rồi lại nhìn Tốc Mã hỏi.
- Mày chắc chắn muốn mua cô ta?
Tốc Mã chậm rãi gật đầu, thấy thế ông trùm cười lớn sau đó đến gần Tốc Mã vỗ vai hắn vài cái rồi nói.
- Thì ra loại đàn bà mày thích là đây à? Thật bất ngờ!
Đàn em cũng quay sang nhìn nhau một cách đầy mỉa mai, An Nhiên được bọn họ thả ra nên cô sợ hãi vội chạy về phía Tốc Mã mà núp sau lưng hắn.
Hắn lạnh lùng nhìn ông trùm hỏi.
- Thì sao? Ông có bán không?
Bầu không khí trở nên căng thẳng hơn, ông trùm nhìn Tốc Mã với ánh mắt sắc bén, giọng nói trầm thấp.
- Tao không bán cho mày, nhưng mày phải nhận một nhiệm vụ để đổi lấy nó!
An Nhiên đứng ở sau lưng Tốc Mã nghe vậy thì không khỏi sợ hãi, cô đưa tay nắm lấy vạt áo hắn như sợ sẽ bị bọn họ kéo đi lần nữa.
Tốc Mã suy nghĩ một chút rồi nhẹ giọng nói.
- Được, tôi đồng ý!
Nhận được câu trả lời hài lòng, ông trùm mới cười tươi kéo theo đàn em rời khỏi đó. Trong căn phòng lúc này yên tĩnh trở lại, An Nhiên ngập ngừng hỏi.
- Anh…anh đồng ý với ông ta sao???