*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi duy trì tư thế nửa quỳ cố gắng mở to mắt nhìn người tới, đó chính là tên tóc hồng mới gặp ở sản nhảy.
Hãn híp mắt nhìn xuống từ trên cao, vỗ vỗ mặt tôi, sức hơi lớn, phát ra tiếng bốp bốp.
“Đồ lẳng lơ, thế nào, có phải cảm giác rất thoải mái không? Có phải thèm khát lắm không?”
Tôi cần chặt rằng, cố gắng để minh túm lấy bệ rửa mặt không ngã xuống, ngón tay bấu rất chặt, chặt đến nỗi tay tôi cũng bắt đầu đầu.
"Rốt cuộc anh là ai?"
Vốn là một câu tức giận, không ngờ nói ra lại thành mềm nhũn rên rỉ, điều này khiến tôi cảm giác rất xấu hổ.
Cũng rất tuyệt vọng
Tên tóc hồng dương dương đặc ý liềm nhẹ tại tôi, cơ thể tôi lập tức có phản ứng, cả người run rây, hơi buông tay ngã xuống từ bề rửa mặt.
Tôi quỳ gối trên sân nhà lạnh lẽo, phản nó lôi đình, cảm giác mặt mình đang bốc lửa dụng sức nhìn hàn chăm chăm.
“Con mẹ nó rốt cuộc anh là ai? Tôi không thù không oán với anh, sao anh lại muốn hại tôi? Anh có biết tôi là ai không... Nếu tối nay anh dám động đến một đầu ngón tay của tôi, ngày mai tôi nhất định sẽ khiến anh chết không có chỗ chốn!”
Nói xong tôi muốn khóc, bởi vì bây giờ tôi không hề có chút sức uy hiếp nào thì thôi, mà nghe vào còn như đang ra sức quyến rũ tên đàn ông trước mắt.
Tôi rất tuyệt vọng, rốt cuộc tôi nên làm gì đây?
“Dô lăng lợ, cô gấp gáp vậy sao? Trước đó chỉ tôi đã cảnh cáo có bao cô rời khỏi anh rẽ tôi, cô đã không nghe, vậy tôi đành phải thay chị ấy dep chướng ngại vật trên đường là cô mới được
Bảo sao, giọng điều hai người họ nói chuyện không khác mấy, sao tôi không nghĩ tới sớm hon chu? "Anh là em trai của Phàn Dục Nam?"
Hàn nâng cấm tôi lên, đôi mắt phượng hẹp dài khiêu khích nhìn tôi: "Cô cho rằng là ai? Chỉ cần là chướng ngại vật trên đường thăng tiến của chị tôi, tôi đều phải đá văng ra...
“Đồ hồ ly lắng lơ như cô quyến rũ bao nhiêu người, muốn quấn lấy anh rể tôi không buông ả cô cho rằng chỉ dựa vào chút nhan sắc này của cô thì có thể thành công sao?"
“Cô nhìn chị gái anh rể tôi đi ân ái cỡ nào, chỉ sơ qua đêm nay, anh ấy cũng mất sạch hứng thú với cô rồi!”
Hàn hất mạnh căm tôi ra, tôi không có chút phòng bị nào ngã sống soài trên mặt đất, lê phục đã bị nước trên đất làm ướt, thế nhưng cả người tôi không hề cảm nhận được hơi lạnh, ngược lại còn nóng bừng
"Tôi không cần biết anh là em trai ai, anh hãy nghĩ cho rõ đi, động vào tôi sẽ không có kết cục tốt đầu... Hôm nay dù tôi chết cũng không để anh thành công đâu
Tên tạc hồng đứng lên, dưới ánh đèn, khuôn mặt hãn u ám, khiến tôi tự dưng cảm thấy nét mặt của hàn rất đê tiện, rất dữ tợn.
Rất muốn đánh hắn.
“Ồ? Thật sao? Tôi nghĩ lát nữa chắc chắn cô sẽ khóc lóc xin tôi đè lên cô đấy chứ? Cô hãy nhìn dáng vẻ lẳng lơ để tiện của cô bây giờ đi, nghĩ đến ngày đó khi quyến rũ anh rể tôi, chắc chắn tồn không ít công sức đúng không?
"Đêm nay cô hãy dùng hết thủ đoạn toàn thân hầu hạ tôi dễ chịu đi, lát nữa khi chụp ảnh nude tôi còn có thể chụp đẹp cho có một chút, nghe thấy chưa? Bà chị à
Tôi thật sự rất muốn xông lên đánh chết tên đó, đánh nát khuôn mặt hạn, bam vam thịt của hạn, khiến hắn bị tra tấn đến chết
Đồ cặn bã, khốn kiếp rác rưới này
Mục đích cuối cùng của hạn là muốn chụp ảnh nude của tôi khiến tôi rơi vào cảnh thân bại danh liệt
Người nhà họ Phân quả nhiên không tốt đẹp gì.
Tên tóc hồng dùng sức kéo tôi từ dưới đất lên, tôi lảo đảo hai bước, bị hắn ép lên bệ rửa mặt, hần dần sát vào tôi, một tay đặt trên ngực tôi bóp một cái, tôi đau đến nỗi rên thành tiếng.
“Đúng rồi, đồ lặng lơ, cứ kêu vậy đi, lát nữa tôi nhất định có thể khiến cô sung sướng, nói như vậy, coi như là tôi giúp cô đây, cô phải biểu hiện tốt một chút, mới có thể cảm ơn tôi được "
Tôi cần chặt răng, bật ra bốn chữ từ cổ họng.
“Đừng động vào tôi
“Cô nói cái gì?”
Hàn vung tay tắt tối, tắt đến nỗi đầu tôi quay cuống, trước mặt vàng vọt, bởi vì hạn đề chất tôi, tôi mới không ngã xuống.
Thế nhưng qua lớp vảy, tôi đã cảm nhận được thứ dười người hạn trở nên vô cùng cũng ran dân chặt vào nửa người dưới của tôi.
Tôi vô cùng tuyệt vọng.
Đào Cần và Đường Kiểu không biết tôi đi đầu bây giờ trong nhà vệ sinh chỉ có tôi và tên tác hồng nguy hiểm trước mắt, mà ngay cả chút bản lĩnh tự cứu mình tôi cũng không có
Hắn luồn tay vào trong vảy tôi khiến tôi hoàn toàn tỉnh táo lại, mỗi một tế bào trên người tôi đều đang kêu gào sự chán ghét với hàn.
Tôi đề nén dục vọng xông tới mãnh liệt trong cơ thể không biết lấy sức từ đầu ra, đột nhiên đấy hắn ra, mình cũng ngã phịch xuống đất.
"Cut!"
Tên tóc hồng xoa tay, cười khẩy tới gần tôi: "Đã có phản ứng rồi... Rõ ràng thèm khát như vậy còn giả vờ cái gì?”
Tôi nhìn lên tên đáng chết trước mặt, tức đến nổi toàn thân run lên, nhưng lại không nói nên loi.
không được tôi không thể làm trò cười cho thiên hạ nữa
Tôi siết chặt quả đấm móng tay bam sâu vào thịt lòng bàn tay, rất đau, nhưng ít ra có thể giúp tôi duy trì tình tạo
Ngay khi tôi ra sức thở, đỉnh đầu đột nhiên vang lên giọng nghi ngờ của tên tóc hồng, hàng lấy ra một bình thủy tinh nhỏ từ trong túi cần thận quan sát, bên trong có mấy viên thuốc màu trắng.
"Có phải liều lượng hai viên ít quả không? Vậy. Tôi sẽ cho cô dùng thêm.
Tôi hoảng sợ nhìn hàn cười xấu xa tới gần tối, lồng tơ toàn thân dựng đứng lên, đang giấy giua muốn bò dậy từ dưới đất, hãn lại túm chặt chân tôi kéo ra sau, tôi lập tức cảm thấy mặt rất đau
Nhìn lên đối diện, là khuôn mặt cưới dữ tợn của tên tóc hồng.
“Nào, uống chút thuốc đi, lát nữa để ông đây chơi thoải mái, chờ sương đủ rồi, tôi sẽ gọi điện thoại cho đảm anh em bên ngoài của tôi cũng đến hưởng thụ, chơi chết đó lang lơ có
Nói xong, hắn đã bình vào miệng tôi, đó không ngừng, tôi giày qua, thuốc rơi đây đất, nhưng tôi cũng nuốt vào một chút.
Đang nam rạp trên mặt đất nòn mua, đột nhiên tôi nghe thấy bên ngoài có người gõ cửa, gõ mấy lần, tên tóc hồng đang chuẩn bị cởi quần, không định để ý đến.
Tôi thấy có người, lập tức xin giúp đỡ với người bên ngoài.
“Cứu... Cứu vỚI
Giọng không lớn, nhưng tôi cho rằng có lẽ người bên ngoài có thể nghe thấy
"Chat!"
Tên tóc hồng vung tay tát lên mặt tôi, tôi đau den noi mat noi d d.
Ngẩng đầu lên, hàn hung tợn uy hiếp tôi.
"Còn kêu nữa tôi đánh cô đấy!
Tôi không để ý tới han, định tiếp tục kêu, chạc hâm sợ tôi làm lộ hạn, cho nên dứt khoát bịt kim miệng tôi, tôi không phát ra được âm thanh nao.
Cứ tưởng người bên ngoài đã đi, không ngờ anh ta lại bắt đầu đạo mạnh lên của