10.30pm
Thời tiết mùa hè càng trưa càng nóng vậy mà trong căn phòng rộng lớn một mỗ nữ nào đó vẫn đang vô tư nằm ngủ phanh thây không biết trời trăng mây gió gì hết. Chắc mọi người cũng đã biết mỗ nữ đó là ai rồi chứ gì? Vâng, con đó không ai khác chính là nhỏ nữ chính của chúng ta.
Chắc là ai ai cũng đang rất thắc mắc vì sao con nhỏ đó có thể rất ư là "TỈNH" sau khi nghe được "tin đau lòng" từ mama nó đúng không? Nếu muốn biết thì cùng "mặc niệm" với Au nào *chỉ tay xuống dưới đất*
Sau khi báo xong "tin đau lòng" mama nó không thèm để tâm đến "đám mây đen" bay trên đầu nó mà đi luôn một mạch ra ngoài để lại mình nó "mây mưa bão bùng". Đang ủ rủ bỗng dưng nó bật cười như một con điên và sau đó là một tràng tự kỉ "Muahahaha...mình là ai cơ chứ? Đường đường được mệnh danh là "thần đồng phá hoại" và "thiên tài tàn phá" thì tại sao mình lại phải sợ cơ chứ...haha...cùng lắm là vào học viện đó phá một trận rồi mất ít tiền bồi thường thôi mà...haha...cái gì mà học viện lớn nhất thế giới rồi cái gì mà K&Q...hứ... cứ đợi chế đến đi rồi mi sẽ biến thành cái trại tâm thần lớn nhất thế giới K&Q ngay thôi...Muahahaha...Ách, cười kiểu này sái quai hàm chết, chắc phải đổi kiểu cười thôi...Ahihi...ò, cười kiểu này được đó. Ziaaa...mà đi ngủ cái đã, chiều nay còn phải đi shopping mua đồ nữa...ahihi...à mà còn phải lôi hai con kia học chung nữa. Mà hình như hai con kia đang an ổn học bên trường cũ thì phải...ừm...à không...phải nói là hai con đó đang an ổn cua trai bên trường đó mới đúng. Hứ, đúng là mê trai bỏ bạn mà, cứ đợi đó đi chế đây sẽ xử tụi bây banh chành luôn, hứ. Thôi đi ngủ lấy sức cái coi, zaaaa...".
Vậy là sau một màng tự kỉ nó lại nằm lăn lộn dưới đất ngủ tiếp.
~_~_~_~_~_~_~_~_~_~_~_~
16.00pm
Nó mặc một cái áo crop top trắng và một cái quần jean trắng đai cao mài rách cộng thêm một đôi giày thể thao trắng và chiếc balô con cóc cũng màu trắng nốt, tóc bối hai bên khiến nó trông vô cùng năng động và đáng yêu. Sau khi đi mua sắm hết những thứ cần thiết nó lại "lê lết" hết con đường này đến con phố khác chỉ để tìm được một quán trà sữa và trời đã không phụ lòng người vì trên tay nó đang hiện diện một ly trà sữa chân châu ngon lành. Đang vừa đi vừa uống trà sữa vừa hát nghêu ngao thì nó bỗng đâm sầm vào một người khiến nó ngã nhào ra làm đổ hết trà sữa ra đường. Nó đang bực bội vì bị ngã đau lại thấy trà sữa mình tốn biết bao công sức mới mua được bị đổ hết thì tức giận nổi đóa đứng phắt lên chửi "này, mắt để sau lưng hay sao mà đi đụng người khác từa lưa dậy hả? Đã dậy còn không biết xin lỗi nữa"
Lúc này nó mới ngước mắt lên thì thấy trước mắt mình là một hotboy siêu cấp đẹp trai không có chỗ nào chê được. Nhưng đáng tiếc hình ảnh đó vào trong mắt nó lại là một hình ảnh vô cùng tầm thường không đáng giá một xu. Chàng hotboy kia cũng chẳng nói gì mà chỉ lạnh lùng bỏ đi khiến nó càng điên hơn chửi với theo "này, tôi chưa chửi xong mà khinh người vừa thôi chứ, bộ nghĩ mình đẹp trai rồi muốn là gì thì làm hả? Đúng là điên mà, về nhà phải đốt phong long xả xui mới được. Hừ, đúng là bực bội mà".
Thế là sau khi chửi xong nó liền bỏ đi một mạch mà không hề biết chỉ vì những câu nói hôm nay sẽ khiến nó gặp nhiều rắc rối sau này. Nhưng cũng chỉ là chuyện tương lai thôi, và vẫn còn rất lâu, rất lâu mới xảy ra^.~