Giề? Hotboy Á? Chụy Đây Đố Thèm Nhá!

Chương 1-2




Buổi sáng cuối hạ không khí quang đãng, trời xanh, mây trắng, nắng vàng, chim ca líu lo, sâu trên cây đang bò, gió đang thổi, mèo đang kêu, chó đang sủa, vợ chồng hàng xóm đang cãi nhau, trẻ con đang uýnh lộn...(í chết, lạc đề rồi:-p).

Trong một căn phòng vô cùng rộng rãi và sang trọng nhưng... Ôi thôi, cái phòng này là chuồng lợn hả trời? Hay là cái bãi rác vậy? Xem này, sách truyện vứt lung tung mà toàn truyện kinh dị mới ghê chứ, mền gối, thú nhồi bông nằm rải rác dưới sàn nhà, vỏ bánh kẹo, chai nước ngọt rỗng đủ loại ở khắp nơi và còn có thêm cả chục cái đồng hồ báo thức đã hy sinh "oanh liệt" khi phải làm nhiệm vụ gọi người nào đó thức dậy.

Vậy chủ nhân của cái phòng này đâu rồi?

Tất nhiên là vẫn đang nằm phanh thây nướng khét lẹt và mơ về một vị hoàng tử không hề bị "HAI FIVE hoặc PHAYBOY" trên chiếc giường trắng xinh xinh ở giữa phòng kia rồi. Và người đó không ai khác chính là bạn nữ chính của chúng ta-HUYỀN PHI TỬ BĂNG.

Không biết có phải nó đang mơ được ôm hoàng tử hay không mà đang tự dưng nằm phanh thây nó lại xoay người làm động tác như ôm ai đó nhưng không may nó đang nằm sát mép giường cộng thêm việc xoay người quá trớn và..."RẦM" nó đã chính thức hôn đất mẹ một cách thắm thiết. Cứ tưởng sau trận "lọt giường" nó sẽ tỉnh ngủ ai ngờ nó lại lồm cồm bò dậy ngồi mơ mơ màng màng hỏi một câu hết sức ngây ngô "ủa, mới xảy ra động đất hả ta?" sau đó vớ đại con thú nhồi bông to đùng thay cho gối rồi nằm phanh thây ngủ dưới sàn nhà luôn(ta...cạn...lời=_=).

Khoảng 15p sau vụ "động đất" một người phụ nữ bước vào phòng nó. Hết đưa mắt nhìn căn phòng rồi lại đưa mắt nhìn nó và cuồi cùng là lắc đầu ngao ngán và thở dài thườn thượt. Người đó không ai khác chính là mama của nó-Ngọc Cát Tử Yến.

Mama nó đến gần nó lớn tiếng gọi "Con gái, mau dậy đi, ta có chuyện muốn nói với con đây này".

Đang ngủ bỗng nghe thấy tiếng mẹ, nó mơ màng lèm bèm chẳng khác gì mấy ông say rượu "mẹ à, còn sớm mà, để con ngủ đi"

"9h sáng rồi đấy sớm gì nữa chứ, nếu con mà không dậy thì đừng mong tháng này con nhận được một đồng tiền trợ cấp nào hết"

Nghe đến câu đó nó bỗng bật dậy như một cái lò xo ngồi cười hề hề "ahihi, con dậy rồi nè, mama đừng làm như vậy nha, con sẽ buồn lắm đó"

"hừ, con buồn mà lại cười tươi như hoa vậy đó hả?"

"hihi, mà mẹ tìm con có chuyện gì vậy?"

"sắp hết hè rồi, tuần sau con sẽ đi học ở học viện K&Q lớn nhất thế giới"

"dạ? Nhưng không phải con đã tốt nghiệp đại học rồi sao? Tại sao lại phải đi học nữa chứ?"

"không nói nhiều nữa, đây là quyết định của papa con, nếu con không đồng ý thì chúng ta sẽ đóng băng tài khoản của con. Được rồi, ta ra ngoài đây lo mà chuẩn bị đi.

"ơ, nhưng mà, mẹ...mẹ..."

Chưa kịp để nó ú ớ gì mẹ nó đã đi mất để lại nó tâm can gào thét dữ dội.