Chương 98: Đại tiệc lửa (3)
Rudger khựng lại trong giây lát trước câu hỏi của Rene. Nhưng đó chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua và Rene không nhận ra.
Hắn bình thản đáp.
"Trò đang nói cái gì vậy?"
"À không. Em chỉ là ... chỉ là đột nhiên có cảm giác như vậy."
"Đừng nói linh tinh nữa. Chân của trò ổn rồi."
"...!"
Rene kiểm tra phần mắt cá chân b·ị t·hương. Đúng như Rudger nói, v·ết t·hương đã lành lại.
"Mau rời khỏi đây. Chỗ này rất nguy hiểm."
"Còn giáo sư thì sao?"
"Ta cần ở lại hỗ trợ. Trò là người duy nhất còn lại chưa được s·ơ t·án, mau chóng rời khỏi chỗ này đi."
"Dạ vâng."
Rene định nói thêm gì đó. Tuy nhiên, cô bé biết trong tình huống căng thẳng như bây giờ, cô bé không thể cứ hỏi giáo sư Rudger điều bản thân tò mò được.
'Không thể làm phiền giáo sư.'
Rene cố gắng rũ bỏ cảm giác vừa rồi và cúi đầu.
"Cảm ơn giáo sư vì đã cứu em."
Sau đó, cô bé nhanh chóng chạy theo hướng mà Rudger đã chỉ.
Sau khi xác nhận rằng Rene đã hoàn toàn rời khỏi, Rudger mới hướng sự chú ý của mình về sảnh tiệc.
Tình hình lúc này không quá khả quan. Mỗi khi con quái vật di chuyển, các pháp sư và bảo vệ đều bị đẩy đi một cách bất lực. Số n·gười c·hết tuy không còn nhiều như trước, nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Rudger kiểm tra tình trạng cơ thể.
Bữa tiệc ồn ào này cần kết thúc rồi.
* * *
Vô số phép thuật bay trong không khí. Mục tiêu là tinh linh lửa tối cao, thủ phạm chính của tất cả sự hỗn loạn này. Ma pháp v·a c·hạm với tinh linh lửa và p·hát n·ổ phân tán sóng xung kích ra xung quanh.
"Đã hạ được nó chưa?"
Tiếng lẩm bẩm của một nữ pháp sư đang đổ mồ hôi vì tiêu hao quá nhiều ma pháp.
Ngay sau tiếng nói của cô ấy, một ngọn lửa khổng lồ xuất hiện nguyên vẹn sau làn khói mờ ảo. Nó trở nên hung dữ hơn nhiều so với trước, sức nóng thậm chí còn đang gia tăng.
"Mau tránh ra!"
Vào lúc đó, các giáo sư tinh linh của Theon chạy tới. Dẫn đầu là Angela Anderson.
"Tấn công nó, Ventuswalpe!"
Ventuswalpe là một Phong tinh linh cấp cao. Theo lệnh của chủ nhân, con sói khổng lồ với cái bờm trắng lao thẳng vào quái vật lửa và cắn mạnh vào cổ nó.
Ô ô ô!
Con quái vật hét lên đau đớn, siết chặt tay phải và vung vào con sói đang treo lơ lửng trên người.
"Ngăn cản nó!"
Vierano Dentis, giáo sư năm tư chỉ huy tinh linh của mình tiến lên hỗ trợ. Đằng sau ông ta là một con kỳ nhông nước tinh khiết nhỏ đang bơi và lắc lư cơ thể của mình.
Khi Vierano giơ tay chỉ vào con quái vật, Thuỷ tinh linh ngay lập tức hành động. Cơ thể bé nhỏ của nó cuộn lại, trong tích tắc, nó bắn ra như một viên đạn đại bác xông thẳng về phía trước.
Bang!
Thuỷ tinh linh v·a c·hạm với nắm đấm của con quái vật đang nhắm vào phía Ventuswalpe.
Không ai tại hiện trường nghĩ rằng con thằn lằn nhỏ bé như vậy có thể ngăn chặn đòn t·ấn c·ông của Hoả tinh linh. Nhưng kết quả của đòn t·ấn c·ông thật bất ngờ. Nắm tay phải của con quái vật nhanh chóng chuyển sang màu đen sau cuộc v·a c·hạm.
Thủy tinh linh Unsilane.
So với Phong tinh linh Ventuswalpe, nó nhỏ đến mức khó có ai sẽ chú ý đến. Nhưng sức mạnh của tinh linh này lớn hơn nhiều so với các tinh linh thông thường. Đặc biệt là khi đối thủ của nó lại là một Hoả tinh linh bị khắc chế về thuộc tính.
"Thành công! Một tay nó bị gãy rồi!"
"Cứ đà này chúng ta có thể hạ nó sớm thôi."
Mọi người phía sau vui mừng lên tiếng.
Tuy nhiên, Vierano cau mày khi nhìn tình huống trước mặt. Người khác không biết, nhưng ông ta có thể cảm nhận được. Unsilane không thể duy trì được hình dạng đầy đủ sau vụ v·a c·hạm ban nãy. Sát thương mà nó gây ra cho con quái vật không nhiều như ông ta tưởng.
Quả nhiên, không thể đối phó với thứ đó chỉ bằng sức mạnh của tinh linh cao cấp. Nếu hiệu trưởng có mặt ở đây thì đã khác rồi.
Con quái vật này chỉ xuất hiện ngay sau khi Elisa Willow rời đi. Thủ phạm nhắm chuẩn thời cơ t·ấn c·ông khi vắng mặt hiệu trưởng Theon bất chấp có sự hiện diện của các giáo sư tinh linh.
Kẻ đó tự tin vào thực lực của mình như vậy?
Nếu có thể triệu hồi loại tinh linh ở cấp độ này thì khả năng của thủ phạm không tầm thường. Nhưng kẻ đó là ai?
Suy nghĩ của giáo sư Vierano không kéo dài lâu. Hoả tinh linh dừng lại một lúc rồi lại di chuyển.
Rầm!
Nắm đấm tay phải đã bị dập tắt trước đó bỗng nóng rực trở lại.
Cú t·ấn c·ông đó không có tác dụng gì với nó?
Giáo sư Vierano chợt cảm nhận được nguy hiểm.
"Giáo sư Angela! Yêu cầu Ventuswalpe trở lại nhanh!"
"Được."
Angela nghe thấy lời của giáo sư Vierano, ngay lập tức triệu hồi Ventuswalpe lại. Cùng lúc đó, một sức nóng khủng kh·iếp nhanh chóng lan tỏa khắp cơ thể của con quái vật. Nếu Angela ra lệnh Ventuswalpe về muộn một chút thôi, Phong tinh linh đó có thể đã bị sức nóng nhấn chìm.
Angela sửng sốt.
"Thứ đó... ... Sức mạnh của tinh linh tối cao?"
"Chúng ta không đủ sức đánh bại nó. Cần câu kéo thời gian đợi người tiếp ứng."
Nếu đợi thêm một thời gian nữa, cảnh sát Leathervelk chắc chắn sẽ đến sau khi được báo tin. Lực lượng Hiệp sĩ của thành phố cũng sẽ đến chi viện. Như vậy, việc đánh bại con quái vật sẽ dễ dàng hơn nhiều.
'Nhưng thứ trước mặt này đang phát điên, chúng ta có thể cầm cự được bao lâu?'
Khoảnh khắc Vierano quyết định vắt kiệt lượng ma pháp của mình, ông ấy bỗng nhận thấy một bóng đen xuất hiện trên đầu con quái vật.
Hửm?
Thứ gì kia?
Một người đàn ông đang lơ lửng trên trần nhà mắt nhìn xuống ngọn lửa khổng lồ. Vạt áo phấp phới, tay cầm quyền trượng.
"Rudger Chelici?"
"Anh ta định làm gì?"
Giáo sư Vierano hoàn toàn nhận thức được sức mạnh của con quái vật hiện tại. Đối phương là Hỏa tinh linh tối cao. Dù giáo sư Rudger có tài giỏi đến đâu đi chăng nữa, anh ấy cũng không thể đối phó với thứ đó một mình.
'Nó biết rồi!'
Điều giáo sư Vierano lo lắng đã xảy ra.
Con quái khổng lồ đã nhận ra sự tồn tại của Rudger. Hai con mắt tràn ngập lửa nóng của nó ngẩng đầu đối mặt với nhân loại bỗng nhiên xuất hiện trên đầu mình.
Rudger nhìn chằm chằm vào con quái vật xấu xí bên dưới. Cùng lúc đó, phép thuật của hắn hoàn thành. Hàng loạt ma pháp cấp ba xuất hiện xung quanh hắn. Những ngọn giáo làm băng được niệm chú giống như vô số kim đồng hồ. Tuy nhiên, số lượng đông đảo của những ngọn giáo trông vẫn quá nhỏ bé trước hình thể to lớn của con quái vật.
Bàn tay cầm quyền trượng của Rudger nhắm vào con quái vật. Ma pháp bằng tốc độ kinh người phóng xuống như mưa.
Không có tác dụng ... ... .
Các giáo sư chứng kiến ​​cảnh đó đều có chung một suy nghĩ như vậy. Bọn họ đều nghĩ con quái vật sẽ dùng thân thể của mình chặn lại ma pháp của Rudger.
Nhưng...
Gào!
Con quái vật khổng lồ lửa đột nhiên rú lên và cuộn người xuống. Như thể nó đang cố bảo vệ thứ gì đó khỏi ma pháp của Rudger.
Ngay cả những người chứng kiến ​​cũng sửng sốt trước hành động đột ngột của thứ này.
'Gì vậy? Nó hành động lạ quá!'
Một ý nghĩ bỗng loé lên trong đầu giáo sư Vierano.
"Ra là vậy, con quái này được triệu hồi thông qua một môi giới."
"Môi giới? Giáo sư Vierano, anh có chắc không?"
Trước câu hỏi của giáo sư Angela, giáo sư Vierano gật đầu. Mọi nghi hoặc của ông ta đều đã được giải đáp.
Tại sao một tinh linh to lớn như vậy lại có thể đột nhiên xuất hiện ở trung tâm của phòng tiệc mà không ai trong bọn họ phát giác ra dấu hiệu triệu hồi của nó?
Đó là bởi vì nó được triệu hồi thông qua vật trung gian. Hầu hết các tinh linh đều được triệu hồi bằng phép thuật của người giao ước nên giáo sư Vierano đã quên mất trường hợp kia.
"Giáo sư Rudger đang nhắm thẳng vào vật môi giới mà tinh linh kia được triệu hồi. Đó là lý do tại sao nó phản ứng và cúi xuống bảo vệ thứ đó."
"Nếu đó là môi giới thì vẫn khá phiền phức."
"Bây giờ Hoả tinh linh kia đang bảo vệ môi giới bằng cơ thể của mình. Muốn huỷ vật đó bắt buộc phải xuyên qua được phòng thủ của con quái vật."
Đúng như cô ấy nói.
Tất cả các đòn t·ấn c·ông của Rudger đều bị chặn lại bởi cơ thể của con quái vật và biến mất. Cho dù Rudger có ném bao nhiêu thần chú t·ấn c·ông, chúng đều không thể xuyên qua cơ thể con quái vật và chạm được vào vật môi giới bên trong.
Rudger cũng có cùng suy nghĩ.
Hắn không có đủ ma lực. Chỉ một lúc trước, hắn gần như kiệt sức vì sử dụng quá nhiều ma pháp. Nếu cố tình tiêu thụ một lượng lớn ma pháp ở đây, thì ngay cả khi dùng thuốc, hắn cũng không thể hồi phục trong một thời gian.
Vả lại trong tình huống hiện tại có quá nhiều ánh mắt xung quanh. Nếu hắn sử dụng 'ma pháp đó' hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Thế thì...
Rudger ngay lập tức dừng ma pháp lơ lửng và đáp xuống mặt đất.
Đứng trước con quái vật khổng lồ lửa đang cuộn mình. Nó ngẩng đầu lên và nhìn chằm chằm vào Rudger.
"Kết thúc tại đây thôi."
Sau khi Rudger trả lời bằng một giọng nhỏ đến mức chỉ có con quái vật mới có thể nghe thấy.
Công thức ma pháp chậm rãi hình thành. Tốc độ khá chậm vì [Mã Nguồn] không thể sử dụng. Nhưng khoảnh khắc nó hoàn thành. Con quái vật run lên như thể cảm thấy điều gì đó nguy hiểm. Khay kim loại mà nó giấu dưới cơ thể đột nhiên bị tách làm đôi.
"Cho dù ngươi có bao bọc nó bằng cơ thể thì cũng không thể bảo vệ nó hoàn toàn."
Bởi vì đòn t·ấn c·ông này xuyên qua không gian trực tiếp xuất hiện ở vị trí khay kim loại.
[Kỹ thuật chỉ định tọa độ]
Con quái vật mở to mắt trong sự hoài nghi. Nhưng bây giờ phương tiện triệu hồi đã biến mất, nó không thể làm gì được. Sức nóng đủ mạnh để làm tan chảy mọi thứ xung quanh dần dần biến mất.
Con quái vật há to miệng, trừng mắt nhìn Rudger như thể sắp g·iết hắn.
Nó định phóng đòn t·ấn c·ông cuối sao?
Khi mọi người đều nghĩ như vậy, những gì phát ra từ miệng của con quái vật lại hoàn toàn bất ngờ.
[Nhân loại đáng c·hết.]
Tiếng nói?
Một tinh linh đại diện cho sức mạnh của thiên nhiên có thể nói chuyện?
[Chắc chắn một ngày nào đó ta sẽ thiêu cháy các ngươi.]
Biểu cảm của Rudger không thay đổi chút nào ngay cả khi đối mặt với cảnh tượng phía trước.
"Ngươi có thể thử."
Hắn nhẹ nhàng phun ra lời khiêu khích.
Con quái vật không kịp nói thêm điều gì. Nó nhanh chóng tan biến theo sự huỷ diệt của vật trung gian.
Trong không khí chỉ còn lại vô số than hồng rải rác.
Con quái vật biến mất như thể nó chưa từng xuất hiện.