Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 87: Sau kỳ thi (1)




Chương 87: Sau kỳ thi (1)

Đối với học sinh, các kỳ thi thường được coi là một sự kiện khó chịu. Những giờ phút căng thẳng tột độ, họ phải đốt cháy tinh thần cạnh tranh với nhau. Điều đó chắc chắn mệt mỏi cả về thể xác và tinh thần.

Tuy nhiên, giống như cơn mưa ngọt ngào sau cơn h·ạn h·án, cảm giác được giải thoát khi ba ngày thi hoàn toàn kết thúc chắc chắn không thể diễn tả được.

"Yahhh! Cuối cùng cũng kết thúc!"

"Đúng là ba ngày địa ngục."

Những người đầu tiên vui mừng chắc chắn là những tân sinh, những học sinh năm nhất của Theon nhập học năm nay. Cảm giác được giải thoát khỏi bài thi đầu tiên. Nó khá có ý nghĩa đối với bọn chúng. Tuy nhiên, ngay cả học sinh cuối cấp cũng cảm thấy nhẹ nhõm sau kỳ thi vừa rồi.

"Nè, lần này kiểm tra thế nào?"

"Đừng nói gì hết. Tôi cảm thấy như một mớ hỗn độn."

"Chỉ mong thứ hạng của tôi không tụt quá sâu."

"Nghe tuyệt vọng thế."

Tất nhiên, mối quan tâm chính của các học sinh là kết quả bài kiểm tra. Bài kiểm tra này như thế nào, ai đã làm tốt và đề kiểm tra của giáo sư nào là dễ dàng và thoải mái nhất?

Nếu biết đề kiểm tra của giáo sư nào dễ thở nhất thì học kì sau hầu hết mọi người sẽ đăng ký lớp của vị giáo sư đó.

"Tôi ghét lời nguyền. Sao chúng ta phải học nó chứ?"

"Ờ, tôi nghĩ cậu phù hợp với giải phóng ma pháp hơn."

"Kỳ tới chắc tôi phải tập trung vào Giả kim thuật nhiều hơn."

"Lần này, bài kiểm tra của cô Merylda khá tốt. Một phần lý thuyết về chế thuốc, nó rất chi tiết và khá thú vị."

"Bài kiểm tra của cô Selina rất đơn giản. Miễn là giao ước được với tinh linh thì sẽ được điểm cao."

"Lĩnh vực đó đặc thù quá mà. Điểm cao cũng dễ hiểu."

"Nghe nói bên lớp Golem toàn mấy tên quái vật, cạnh tranh thứ hạng bên đấy có vẻ khốc liệt lắm."

"Đừng nói về mấy tên điên đấy. Mấy tên đeo kính lúc nào cũng lầm bầm khi chạm vào máy móc."

"Không phải chỉ là tài năng thiên bẩm sao? Có gì hay ho đâu?"

Đương nhiên có một chủ đề nóng xuất hiện trong khi các học sinh khi họ đang thảo luận.

"Này, có ai nghe được tin tức gì chưa? Về bài thi của giáo sư Rudger ý."

"À. Nghe nói nó rất khó đúng không?"

"Đâu chỉ khó bình thường, nghe bảo cho dù được mở tài liệu cũng chưa chắc đã làm được."

"Khó vậy sao? Chắc không phải toàn kiến thức chuyên ngành đấy chứ?"

"Không. Mọi người đều bảo chỉ toàn kiến thức dạy trên lớp thôi. Nhưng không hiểu sao vẫn không làm được."

"Giáo sư Rudger dạy lớp bùa chú ấy hả?"

"Ừ, giống giáo sư Chris Bennimore."

Ban đầu, Chris Bennimore phụ trách năm nhất và Rudger Chelici phụ trách năm hai, đáng ra họ sẽ chẳng bao giờ đụng mặt nhau. Tuy nhiên, khi Rudger nhận dạy cả năm nhất, cả hai không tránh khỏi có sự so sánh.

"Bài thi của giáo sư Chris thế nào?"

"Đừng nói nữa. Ổng cho tôi một bài kiểm tra ở phần mà tôi thậm chí còn không được dạy."

"Thật á?"



"Từ những gì tôi nghe được thì kiến thức đấy phải năm ba mới được học. Nực cười thật đấy."

"........."

"Bỏ đi. Lẽ ra tôi nên đăng ký lớp của giáo sư Rudger đầu kỳ. Cậu có học lớp của giáo sư không?"

"May quá. Đầu kỳ người nào đó đã khen giáo sư trên nên tôi đăng ký thử. May mà chọn đúng người."

"Mà có thật là giáo sư Rudger sẽ dạy [Mã Nguồn] cho năm người ở vị trí đầu không?"

"Tôi không chắc, có lẽ thế thật? Nghe nói nếu liên tục đứng trong năm vị trí đầu thì sẽ học được ma pháp hoàn chỉnh."

"Hâm mộ thật đấy. Ít nhất thì giáo sư Rudger cũng cho mọi người một phần thưởng mục tiêu còn giáo sư Chris thì tôi chẳng mong đợi gì. Những học sinh thường dân như chúng ta rồi sẽ ra sao đây?"

Lớp học độc đoán, thiếu tôn trọng và trịnh thượng của Chris Bennimore không được các học sinh yêu thích lắm.

Ngoại trừ một số học sinh quý tộc được hắn ưu ái, các lớp học của Chris thuộc loại vừa khó khăn vừa khó chịu.

"Nhất định tôi sẽ đăng ký lớp của giáo sư Rudger vào học kỳ tới."

"Khó đấy."

"Tại sao?"

"Có nhiều người định đăng ký lắm."

"Ầy."

* * *

Trong căn phòng giáo sư rộng rãi được trang hoàng những món đồ bài trí đắt đỏ, Chris Bennimore đang nhìn chằm chằm tờ giấy trên tay với khuôn mặt dữ tợn.

"Rudger Chelici... ... ."

Hắn lẩm bẩm cái tên bằng một giọng đầy hận thù.

Chris Bennimore không biết làm cách nào để làm dịu cơn giận đang sục sôi trong lòng khi nhìn thấy đề kiểm tra mà Rudger Chelici đưa ra lần này.

Nhớ lại cuộc trò chuyện với hiệu trưởng ít phút trước.

"Giáo sư Chris, tôi đến để đưa cho anh thứ này."

Một đề thi bất ngờ được đưa cho Chris.

Trước khi hắn kịp hỏi đó là gì, Elisa đã mỉm cười nói.

"Giáo sư Chris cũng phụ trách lớp bùa chú phải không nhỉ? Tôi mang cái này tới vì có lẽ nó sẽ có ích cho việc soạn đề thi của anh lần tới."

Chris Bennimore biết đề thi mà hiệu trưởng đưa cho hắn ta là gì, hay đúng hơn, nó thuộc về ai.

Rudger Chelici.

Đó là đề thi mà tên đáng ghét kia đã đưa ra trong lần thi này.

Mắt Chris lướt qua nội dung nhanh hơn là thắc mắc tại sao hiệu trưởng lại đưa nó cho hắn.

Sau khi xem qua tất cả các câu hỏi, Chris Benimore vò nát tờ giấy.

"C·hết tiệt!"

Hắn đã nhận ra lý do tại sao hiệu trưởng lại đưa cho mình thứ này.



Làm sao hắn có thể không biết dụng ý ẩn chứa trong lời nói của hiệu trưởng?

Một đề thi được đưa cho hắn như công khai nói rằng "Hãy tham khảo nó".

'C·hết tiệt! Tại sao mình, con trai cả của gia tộc Bennimore, lại bị đem ra so sánh với một tên quý tộc thất thế?'

Chris không thể kìm chế sự tức giận của mình, hắn nghiến răng.

Hắn lớn lên với thân phận một quý tộc, học phép thuật và là một tầng lớp ưu tú của Đế quốc. Hắn thậm chí còn đảm nhận vị trí giáo sư tại Học viện Theon, nơi có chất lượng giáo dục tốt nhất để nuôi dưỡng các pháp sư chịu trách nhiệm cho tương lai của lục địa.

Chris tự hào về thành tích của mình. Hắn tin chắc rằng mình sẽ là một trong những trụ cột của thời đại, nhưng sự so sánh trắng trợn của hiệu trưởng giữa hắn và Rudger Chelici là một hành động không thể chấp nhận được, nhất là đối với một người có lòng kiêu hãnh như Chris.

Giọng điệu của hiệu trưởng thậm chí dường như muốn nói rằng hắn rõ ràng là không bằng tên Rudger kia.

Nếu hiệu trưởng không phải là một Đại pháp sư cấp cao hơn, Chris đã tranh luận lại ngay. Nhưng nội dung đề thi của Rudger càng khiến Chris Bennimore tức giận hơn. Dù không muốn thừa nhận, nhưng những câu hỏi mà Rudger Chelici đặt ra thực sự hoàn hảo hơn của hắn.

Đây là thứ mà một kẻ quý tộc sa ngã có thể nghĩ đến sao?

Việc phải thừa nhận kẻ đáng lẽ phải nằm dưới chân mình thực ra giỏi hơn để lại vết sẹo rất lớn trong lòng kiêu hãnh của Chris.

Điều này là không thể.

"Rudger Chelici... ... !"

Chris Bennimore nghiến răng.

'Sỉ nhục ngày hôm nay, ta nhất định sẽ trả lại gấp bội!'

Chris nghĩ đến ngày Lễ hội ma pháp sắp được tổ chức. Thời điểm đó, hắn nhất định sẽ tự tay đánh bại Rudger Chelici trước mặt mọi người. Để làm được như vậy, hắn phải tìm ra điểm yếu của đối phương hoặc bất kỳ thông tin nào khác hữu ích.

Chris Bennimore suy nghĩ và ngay lập tức liên lạc với gia tộc của mình.

* * *

Rene mang theo hộp cơm trưa và đi xuống phố.

Ban đầu, đáng lẽ cô ấy sẽ dùng bữa với Erendir sau khi bài thi kết thúc, nhưng Erendir sau bài thi đã trở nên chán nản và muốn yên tĩnh, vì vậy Rene đành đi ăn một mình.

'Hy vọng học tỷ sẽ sớm vui trở lại.'

Bỗng, Rene dừng bước. Trước mặt cô xuất hiện một nhóm quý tộc.

"......"

Đối phương cũng nhận ra Rene bên này, bọn họ mỉm cười tiến đến.

Hai nam sinh và hai nữ sinh.

Nam sinh trông khá bất hảo với mái tóc vàng xỉn, người dẫn đầu mấy người kia không phải là người Rene muốn v·a c·hạm.

Santoni Otmus.

Hậu duệ của một bá tước. Người này tỏ ra thù hận Rene kể từ khi tỏ tình với cô ấy cách đây không lâu và bị từ chối.

"Ái chà. Ai đây nhỉ? Chẳng phải là tên dân đen hay tỏ vẻ cao thượng và kiêu hãnh sao?"

"... ... ."

"Sao nào? Không nhận lời chào hỏi của ta? Ngươi có ý kiến gì với ta sao?"

Thay vì trả lời, Rene tìm cách tránh mặt những người này, nhưng Santoni sao có thể để Rene đi dễ dàng như vậy.

Santoni cười khúc khích và chặn đường.

"... ... Làm ơn tránh đường."



"Cái gì cơ? Ta không nghe rõ."

"Ngài cư xử thế này có phải do lần trước tôi từ chối ngài không? Một quý tộc sao có thể nhỏ mọn và không biết xấu hổ như vậy?"

Rene cũng đáp trả gay gắt khi đối phương công khai gây chuyện.

"Ngươi... ... !"

Khi Rene tiết lộ lịch sử đen tối của mình, Santoni nhăn mặt méo xệch.

Hắn ta liếc nhìn xung quanh. Khu vực này gần một công viên vắng người qua lại.

Sau đó, một nụ cười tàn bạo nở trên khuôn mặt của Satoni.

"Đi theo ta."

"Cái gì, cái gì?! Buông tay tôi ra!"

Santoni nắm lấy cổ tay Rene và kéo cô vào công viên. Rene kháng cự một cách tuyệt vọng, nhưng khác biệt về sức mạnh khiến cô không thể làm gì được. Những học sinh khác đi cùng với Santoni cũng cười trên sự đau khổ của người khác.

"Việc của một quý tộc như ta chính là giáo dục một con khốn thường dân hỗn xược như ngươi."

"Ngài...."

Santoni kéo Rene đến một chỗ vắng người và ném cô xuống đất. Rene bị đẩy ngã, hộp cơm trên tay cô rơi xuống đất. Thức ăn bên trong rơi vãi ra xung quanh.

Rene ngước mắt nhìn Santoni.

"... ... Ngươi còn dám ngẩng đầu lên?"

"... ... ."

Santoni mong đợi Rene sẽ run sợ và cầu xin sự tha thứ trước. Tuy nhiên, trái ngược với mong đợi, Rene trừng mắt nhìn hắn. Đối mặt với ánh mắt kiên định của Rene, Santoni cảm thấy như mình là một kẻ đốn mạt.

"Ngươi dám trừng mắt với ta?"

Tên thường dân bẩn thỉu. Hắn ta đã đối xử tử tế với cô ta vì cô ta có vẻ ngoài ưa nhìn, nhưng cô ta đúng là một kẻ không biết điều khi dám từ chối hắn.

Đây là lý do tại sao những kẻ dân đen này cần phải được giáo dục lại.

Satoni rút cây đũa phép từ thắt lưng ra và chĩa vào Rene. Không có nhân chứng. Không có ai khác sẽ đến đây.

Thời điểm sức mạnh ma thuật hội tụ ở đầu quyền trượng của Satoni.

"Các người đang làm gì?"

Santoni vội quay đầu lại trước giọng nói đột ngột vang lên sau lưng.

Một người đàn ông khoanh tay, đang nghiêng người dựa vào một cái cây trong vườn nhìn vào bọn họ. Người này có làn da nhợt nhạt và đôi mắt sắc bén. Đặc biệt là mái tóc xanh đen đặc trưng đó.

Santoni ngay lập tức nhận ra đối phương là ai.

"Học...học trưởng Freuden?"

Mặc dù là học sinh năm hai ở Theon, nhưng đối phương lại là thủ lĩnh của phe quý tộc, biểu tượng của uy quyền và sự sợ hãi.

Freuden nhìn chằm chằm về phía nhóm người với một cái nhìn sắc bén.

"Học...học trưởng, sao ngài lại đến đây?"

"Ta mới là người đặt câu hỏi. Trả lời ta!"

Ánh mắt của Freuden đảo qua đảo lại giữa Rene, Santoni và tình huống trước mặt. Giọng hắn lạnh lùng hơn bao giờ hết.

"Cần ta phải nhắc lại không?"