Chương 81: Chạm mặt (3)
Trước cuộc gặp mặt diễn ra, Terina LionHowl đã dặn Lloyd.
"Nếu cậu không thể thu được manh mối nào từ người đó, hãy từ bỏ. Thay vào đó, hãy bắt tay người đó khi chia tay."
"Ý cô có phải là...?"
Lloyd hiểu ý của đội trưởng. Đêm trước ở trong con hẻm, Terina LionHowl giải thích mọi chuyện.
Kẻ đã g·iết sát thủ Calsapa là một pháp sư chuyên cận chiến.
Nếu người đó có thể đánh bại sát thủ của phe Calsapa thì chắc chắn trình độ không thấp. Cách duy nhất có thể kiểm tra ra dấu vết của một kiếm sĩ.
Là bàn tay.
Bàn tay của người dùng kiếm phải thô và cứng, không giống với pháp sư bình thường.
"Cậu có bắt tay hắn không?"
"Có, nhưng hắn ta đeo găng tay."
"Vậy sao? Nhưng chỉ với một đôi găng tay thì không đến nỗi không cảm nhận được gì."
Lloyd gật đầu.
"Hắn ta chỉ là một pháp sư bình thường không trải qua huấn luyện đặc thù nào."
"Thật sao?"
Khuôn mặt của Terina LionHowl nhăn lại một cách khó hiểu.
* * *
Sau khi Lloyd rời đi, Rudger còn lại một mình trong văn phòng, ngồi xuống trước bàn làm việc suy nghĩ.
"Bắt tay sao?"
Theo góc nhìn của Rudger, đó là một hành động thực sự lộ liễu.
Lloyd, hiệp sĩ thuộc Cục An ninh. Tuổi khoảng hai mươi. Người này có cái nhìn kiên định và tính cách luôn hoàn thành công việc một cách gọn gàng.
Hắn cảm nhận được điều đó khi bọn họ nói chuyện.
Người này có vẻ đã chuẩn bị trước tất cả các câu hỏi, anh ta bình tĩnh và tự tin hỏi từng câu một. Giống như một kịch bản được soạn thảo kỹ lưỡng.
Và cuối cùng là cái bắt tay đấy.
'Anh ta liên tục đặt câu hỏi, khiến người đối diện mất tinh thần và ra đòn quyết định vào giây phút cuối cùng khi đối phương bị mất cảnh giác. Đó là một phương pháp khá tinh vi.'
Nhưng Rudger đoán ngay được ý định của anh ta.
'Tên đó hẳn đã xem xét văn phòng riêng của mình trước khi mình đến.'
Khi Rudger mở cửa bước vào, mắt người này vẫn dán vào khung cửa sổ và các giá sách, đầu ngón tay lướt qua những cuốn sách trong thư viện. Kiểm tra những nơi mà bàn tay của mọi người thường không dễ với tới và những nơi bụi có xu hướng tích tụ. Hành vi của anh ta đã được kiềm chế và anh ta thậm chí còn từ chối những món ăn nhẹ được mời. Rudger tin chắc rằng một người như Lloyd sẽ không yêu cầu bắt tay mà không đeo găng tay.
'Anh ta đang cố xác nhận điều gì đó thông qua một cái bắt tay.'
Thứ gì có thể được xác nhận chỉ bằng cách bắt tay?
Là dấu vết trên lòng bàn tay. Tối qua, bọn họ đã đến hiện trường nơi hắn và Violetta đánh nhau. Ở đó hẳn là vẫn còn manh mối từ dấu vết của cuộc chiến.
Có vẻ như họ đang cố gắng xác nhận liệu hắn có liên quan gì đến vụ hôm qua không?
Bọn họ là những người thông minh, sử dụng cái bắt tay để xác nhận xem n·ghi p·hạm có phải là thủ phạm hay không.
Tuy nhiên, nếu biết trước thì vẫn có thể đối phó.
Rudger nhớ lại cuộc trò chuyện với Sheridan vào ngày hôm qua trước khi rời khỏi nơi tụ tập.
"Sheridan."
"Sao vậy?"
"Tôi muốn nhờ cô một việc. Cô có thể làm găng tay cho tôi không? Nó phải tương tự như da người nhưng khó phân biệt khi tiếp xúc."
"Ngài muốn một thứ như vậy làm gì?"
"Cô có thể làm giúp tôi không?"
"Tất nhiên có thể! Tuy nhiên tôi cần tài liệu và chút thời gian."
"Tốt rồi. Những thứ còn lại tôi sẽ lo."
"Vẫn còn vài thứ có thể dùng được sau khi tôi tạo chiếc mặt nạ kia. À mà cái mặt nạ đó đâu rồi."
"Nó hỏng mất rồi."
"Gì cơ?!"
**************
Rudger đã thêm một phần da nhân tạo nhận từ Sheridan vào lòng bàn tay bên trong chiếc găng tay. Đúng vậy, lớp da mà Lloyd cảm thấy trong chiếc găng tay khi họ bắt tay nhau, không phải là da thật của Rudger.
'Ngay cả thành viên của Cục An ninh cũng không thể nhận ra.'
Tạo nghệ của Sheridan rất tốt. Lớp da nhân tạo do cô tạo ra không thua kém gì da thật.
Một chiếc mặt nạ có thể dễ dàng vượt qua các cuộc kiểm tra kỹ lưỡng ở khu vực biên giới.
Nếu chạm vào nó dù chỉ một lần, khó có thể nhận ra sự khác biệt so với làn da thực của người đeo.
Lloyd đã bắt tay với một người mà anh ta mới gặp lần đầu hôm nay, anh ta làm sao có thể phân biệt được?
'Cục An ninh không tệ, nhưng cũng chỉ có vậy.'
Rudger hơi nhếch lên khóe miệng, bắt đầu xem xét đề kiểm tra.
* * *
"Tiền bối, là thật sao? Anh không nhầm chứ?"
"Cô nghĩ rằng tôi có thể nhầm lẫn gì trong tình huống đó sao?"
"Không, nhưng... ... ."
"Enya, được rồi."
"Nhưng, đội trưởng... ... ."
Terina LionHowl khá băn khoăn vì Rudger là manh mối duy nhất của họ nhưng bây giờ họ không tìm thấy gì khả nghi về người này.
'Vụ án lại rơi vào bế tắc sao?'
Điều đó có nghĩa là thủ phạm thực sự đang trốn đâu đó ở Leathervelk.
Nhưng họ lại không biết kẻ đó là ai. Leathervelk quá rộng và đông dân cư. Rất khó để tìm thủ phạm ở một nơi như thế này.
'Arsene Lupin, là ngươi sao?'
Cô lại bỏ lỡ hắn một lần nữa? Terina LionHowl nắm chặt tay.
Arsene Lupin là người khiến Terina LionHowl lần đầu tiên nếm trải cảm giác thất bại.
Terina LionHowl sinh ra trong một gia đình quý tộc và có tài năng bẩm sinh cũng như sự chăm chỉ khó ai bì kịp, chưa từng thất bại trong việc gì cho đến khi chạm trán tên trộm có biệt danh Arsene Lupin.
Kẻ chuyên ă·n t·rộm những thứ tưởng chừng không thể trộm và rất thủ đoạn.
Trong thâm tâm Terina LionHowl rất muốn tiếp tục cuộc điều tra nhưng lý trí cô ngăn cản điều đó.
'Mình không thể lãng phí thời gian vào một cuộc điều tra không có thêm tiến triển nào nữa.'
Cô ấy là thủ lĩnh của đội Hiệp sĩ thuộc Cơ quan An ninh. Vị trí của cô rất trọng yếu, vị trí này không cho phép Terina LionHowl quá chìm đắm vào điều tra một vụ án bế tắc.
"Lloyd. Enya."
"Vâng!"
"Vâng!"
"Tôi sẽ quay về thủ đô."
"Vậy thì cuộc điều tra này... ... ."
"Không có manh mối phù hợp, chúng ta không thể tiếp tục. Tạm hoãn vụ này lại. Tôi sẽ báo cáo lại với cấp trên."
"Vậy là kết thúc sao?"
"Tôi không thể ở đây mãi được. Vì vậy, Enya, cô sẽ ở lại theo dõi tình hình rồi báo lại cho tôi nếu có gì đáng ngờ."
"Vâng, nhưng còn tiền bối Lloyd thì sao?"
"Lloyd có việc khác phải làm."
"... ... !"
Đây không phải là mệnh lệnh từ Cục An ninh.
Enya nhận ra rằng đây là mệnh lệnh cá nhân của Terina LionHowl, cô nhẹ gật đầu.
"Tuân lệnh! Đội trưởng!"
"Được rồi. Tôi tin rằng cô sẽ làm tốt."
Terina LionHowl trả lời và chuẩn bị rời đi.
Ngay lúc đó, Lloyd lên tiếng.
"Chỉ huy! Tốt hơn hết là cô nên gặp trực tiếp vị giáo sư tên Rudger kia... ... ."
"Không. Tôi không thể làm điều đó."
"Tại sao... ... ."
"Tôi không được gặp nhân chứng. Đây là điều kiện."
"Điều kiện gì cơ?"
Điều đó thật khó hiểu đối với Lloyd. Chỉ gặp mặt thôi mà khó thế sao?
Terina LionHowl định giải thích toàn bộ tình huống cho viên trung úy đang bối rối của mình, nhưng cô quay đầu lại khi cảm thấy có người đang đến gần.
"Đến đúng lúc lắm."
"Sao cơ?"
Lloyd và Enya cũng nhìn chằm chằm vào hướng mà Terina LionHowl đang nhìn. Một người phụ nữ đang từ từ tiến lại gần bọn họ.
Từ lúc nào?
Lloyd không cảm nhận được bất cứ dấu hiệu gì cho thấy có người đang đến gần. Mái tóc dài hai tông màu trắng và hồng nhạt. Một người phụ nữ xinh đẹp tiến đến vẫy nó dưới ánh nắng ban mai. Người này cười và vẫy tay về hướng ba người bọn họ.
"Terina! Lâu rồi không gặp!"
"Elisa. Chúng ta vừa gặp nhau sáng sớm."
"Ôi trời. Tôi dường như quên mất chuyện đó."
Enya và Lloyd không khỏi xấu hổ khi thấy Elisa nói chuyện thân thiện với Terina LionHowl.
'Elisa? Elisa Willow?'
'Hiệu trưởng của Học viện Theon sao?'
"Elisa. Cơn gió nào đã đưa cô đến đây vậy?"
"Ít nhất tôi cũng nên chào bạn mình một tiếng trước khi đi chứ?"
"Đó là sự quan tâm không cần thiết."
"Đó là điều mà bạn bè nên làm mà."
"Nếu là như vậy thì không có lý do gì mà cô không thể sắp xếp cuộc gặp mặt cho tôi và vị giáo sư Rudger đó?"
"Không. Cái đó thì khác."
Elisa lắc đầu.
"Đừng bắt nạt người mới tài năng của chúng tôi nhiều thế chứ."
Terina LionHowl nuốt sự khó chịu vào trong khi nhìn Elisa và khi Elisa nở một nụ cười mà cô ấy không thể hiểu được.
Đúng vậy.
Lý do Terina LionHowl không thể gặp trực tiếp Rudger Chelici là vì Elisa Willow đã can thiệp.
"Cô có vẻ để mắt đến hắn ta."
"Bởi vì anh chàng đó là một người tài năng hiếm có. Tôi không chắc cô sẽ không làm gì anh ta nếu để hai người gặp trực tiếp."
"Tôi thấy rõ ràng cô đang nghĩ tôi là một kẻ đi huỷ hoại người khác."
"Có sai sao?"
"... ... ."
Terina LionHowl lườm Elisa, rồi nhanh chóng quay đầu đi.
"Đi thôi. Enya. Lloyd."
"À vâng!"
"Vâng! Thưa đội trưởng!"
"Không cần tiễn tôi đâu."
"Cô không đi gặp công chúa sao?"
"Không cần thiết."
Terina LionHowl lạnh lùng cắt ngang lời nói của Elisa.
Elisa không bất mãn gì về thái độ của Terina LionHowl. Điều này dường như là tự nhiên giữa hai người họ.
"Tôi đi đây."
Terina LionHowl nói thêm những lời cuối cùng rồi rời đi cùng hai trợ thủ của mình.
* * *
'Hiệu trưởng và chỉ huy đội Hiệp sĩ biết nhau sao?'
Lặng nhìn cảnh tượng ngoài cửa sổ, Rudger lắc đầu.
Cho dù đứng từ xa quan sát cũng có thể thấy rõ bầu không khí giữa hai người không được thân thiện cho lắm nhưng cũng không hoàn toàn thù địch. Tuy nhiên, họ không có vẻ thân thiết với nhau.
Chắc là do trước đây giữa hai người đã xảy ra chuyện gì đó.
'Dù không biết chính xác chuyện gì đã xảy ra nhưng chuyện này cũng phải cảm ơn hiệu trưởng. Nhờ cô ta mà mình tránh được việc bị tra hỏi.'
Hắn không phải đối mặt trực tiếp với Terina LionHowl. Quả thực không thể may mắn hơn.
Và một điều hắn chắc chắn trong tình huống này. Hiệu trưởng đã quyết định tin tưởng hắn.
Hiệu trưởng đã quyết định bảo vệ hắn. Điều đó có nghĩa là, hắn đã có một bước tiến lớn trong việc tạo dựng sự tin tưởng với tư cách là một giáo sư của Theon. Tuy nhiên, nó khác với sự tin tưởng vô điều kiện. Nếu hiệu trưởng cảm thấy điều gì đó đáng ngờ, cô ta có thể ra tay với hắn.
Vì vậy, hắn cần phải rất cẩn thận để không bị đối phương nghi ngờ.
Việc còn lại bây giờ là tìm kiếm tung tích tên Đệ Nhất còn lại.