Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 80: Chạm mặt (2)




Chương 80: Chạm mặt (2)

"... ... Tôi biết rồi, cảm ơn cô."

Rudger đóng cửa và trở về phòng. Hắn đứng lặng trước tủ quần áo. Nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết là mấy tên Hiệp sĩ Bóng Đêm hôm qua.

Tại sao mấy kẻ đó lại đến đây?

Bọn họ hẳn phải đang bận điều tra vụ người sói ở Leathervelk mới đúng.

Chẳng lẽ họ nghi ngờ hắn là h·ung t·hủ?

'Không. Không thể nào. Mình rõ ràng đã xoá sạch mọi dấu vết.'

Nếu họ biết hắn là thủ phạm, họ đã phát lệnh bắt hắn bằng vũ lực hoặc đánh lén hắn lúc nửa đêm chứ không chỉ đơn giản là đến gặp mặt như thế này.

Việc họ đến một cách tôn trọng như vậy có nghĩa là họ vẫn chưa biết rằng Rudger là thủ phạm.

Rudger xâu chuỗi lại các chi tiết.

Người sói xuất hiện.

Cái c·hết của Bellbot Rickson.

Người sói xuất hiện ở Theon. Hắn là người đã g·iết người sói đó.

Đó có lẽ là lý do tại sao họ tìm đến một giáo sư tên là Rudger Chelici. Họ đang bị gián đoạn quá trình điều tra vụ án. Rudger đoán họ biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng tất cả các mảnh ghép quan trọng của câu đố đều bị thiếu. Manh mối cuối cùng còn lại phải là Theon. Nếu đúng như vậy, điều đó có nghĩa là danh tính của hắn vẫn chưa bị lộ.

'Tuy nhiên, còn quá sớm để bất cẩn. Nếu mình có bất kỳ dấu hiệu đáng ngờ nào, họ sẽ nghi ngờ ngay lập tức.'

Đặc biệt nếu vị khách thực sự lần này là người mà hắn biết, Terina Lionhowl.

Trực giác của cô ta thuộc về một thứ gì đó không phải con người.

Mặc dù vậy, Rudger không thể từ chối gặp những người này. Khi một giáo sư mới bất ngờ từ chối chuyến thăm của Hiệp sĩ Cơ quan An ninh, bản thân điều đó đã có vẻ đáng ngờ. Nếu Rudger kiếm cớ ở đây và không cố gắng gặp họ, thì ngược lại, hắn đang cho mấy kẻ đó cái cớ để bám lấy bản thân nhiều hơn.

Rốt cuộc, các Hiệp sĩ Bóng Đêm chỉ biết hắn là Rudger Chelici, giáo sư mới của Theon. Họ không biết về hắn trong quá khứ. Đối với cuộc gặp này, hắn chỉ cần bình tĩnh phối hợp là được.

Với suy nghĩ đó trong đầu, Rudger chỉnh lại cổ áo và chỉnh tề trang phục của mình. Hắn mặc một chiếc áo choàng dài màu đen và buộc mái tóc của mình lên.

Vì trời còn sáng, không khí hơi se nên Rudger quàng nhẹ chiếc khăn quàng quanh cổ.

Thế là đủ rồi.

Hắn kiểm tra trang phục phản chiếu trong gương, đi giày vào và ngay lập tức mở cửa.

"A. Giáo sư Rudger! Anh ra ngoài à?"

Là giáo sư Selina.

"Cô chờ tôi à?"

"Đúng vậy."

Selina đảo mắt đi và mỉm cười ngượng nghịu.

"Cám ơn. Chúng ta đi thôi."

"À vâng!"

"Cục An ninh đột nhiên tới tìm tôi, cô có biết lý do không?"

"À, tôi nghĩ là do cuộc điều tra về sự cố người sói."



"Vậy sao."

Hừm. Phải chăng cũng vì thế?

Nhưng ngay cả khi bọn họ hỏi hắn, họ cũng sẽ không nhận được câu trả lời như mong muốn. Có lẽ họ không biết điều đó, thứ họ đang vật lộn để bắt lấy chỉ là một sợi dây mục nát.

"Thay vào đó, giáo sư Rudger, anh đã chuẩn bị cho kỳ thi chưa? Đây là bài kiểm tra đầu tiên."

"Vâng. Tôi vẫn đang ra đề kiểm tra cho học sinh."

"Ồ! Tôi thì đang băn khoăn nên ra đề như thế nào cho phù hợp."

"Tôi cũng vậy."

Chắc chắn, từ quan điểm của một giáo sư, việc tạo ra các câu hỏi kiểm tra là khá khó khăn. Nó không nên quá dễ dàng, nhưng cũng không nên quá khó.

Mặc dù có những sai lệch trong mỗi vấn đề, nhưng điều quan trọng của đề thi là phải khiến học sinh có suy nghĩ sâu sắc về chúng thay vì làm cho các câu hỏi trở nên đánh đố một cách không cần thiết, những vấn đề đòi hỏi học sinh phải thay đổi tư duy.

Tuy nhiên, điều đó không dễ dàng như người ta tưởng. Những gì mỗi người chấp nhận là khác nhau. Đó là một công việc không thể mang lại sự hài lòng đúng nghĩa cho tất cả mọi người, vì vậy nó khá đau đầu với Rudger.

Chà, bài kiểm tra đầu tiên dù sao cũng nên dễ dàng hơn.

Ngay cả khi học sinh đến Theon để học, chúng sẽ học được bao nhiêu?

Điều quan trọng là kiểm tra xem học sinh đã xây dựng nền móng vững chắc đến mức nào. Sẽ phù hợp hơn nếu ra đề nâng cao ở bài kiểm tra thứ ba. Ít nhất thì Rudger nghĩ vậy.

Tòa nhà chính của Theon hiện ra trước mặt. Đã đến lúc phải nói lời tạm biệt với Selina.

"Tôi phải đi trước, tạm biệt cô."

"Chúc anh may mắn!"

Rudger bước vào tòa nhà chính và đi về phía văn phòng của mình. Bên trong khá yên tĩnh, không có người đi đường. Nhưng sự tĩnh lặng này lại đáng lo ngại một cách kỳ lạ.

Cuối cùng, khi đến cửa văn phòng, hắn hít một hơi thật sâu và mở cửa.

Lạch cạch.

Khi cánh cửa được mở ra, những gì có thể nhìn thấy là văn phòng và không gian cá nhân của hắn như trước khi hắn rời đi.

Sự khác biệt duy nhất là người đang đứng đọc cuốn sách trong thư viện.

"À xin chào, anh là Rudger Chelici?"

Đó không phải là người Rudger nghĩ. Đây là một người đàn ông với vẻ ngoài nghiêm nghị, tóc búi gọn gàng và đeo kính không gọng. Anh ta mặc một bộ đồng phục màu đen và cầu vai vàng. Đúng là trang phục của Cơ quan An ninh.

Không phải là Terina LionHowl sao?

Có lẽ ngày đó hắn đã hiểu lầm. Rudger thở phào nhẹ nhõm.

"Rất vui được gặp anh. Tôi là giáo sư của Theon, Rudger Chelici."

"Tên tôi là Lloyd, một đặc vụ của Cục An ninh."

Các đặc vụ từ Cục An ninh không tiết lộ danh tính của họ một cách chính xác. Người này thậm chí còn không nói mình là một hiệp sĩ.

Anh ta cố tình che giấu nó hay nghĩ rằng không cần phải khoe khoang?

Rudger hơi đảo mắt và xem xét trang phục của người này. Đó là một đồng phục sạch sẽ không có nếp nhăn. Tóc không rối bù, tư thế đứng thẳng như một cây thước kẻ. Từ vẻ ngoài, người này rõ ràng là một người theo đuổi sự ngăn nắp.

Không đeo găng tay sao?



Vóc dáng chắc nịch và đôi bàn tay thô ráp lộ ra bên ngoài bộ quân phục chứng tỏ rõ ràng rằng anh ta là một hiệp sĩ.

"Xin lỗi vì để anh đợi lâu."

"Không. Hẳn là chúng tôi phải xin lỗi vì đã đến mà không liên lạc trước với giáo sư."

"Mời ngồi. Anh thích cà phê hay trà?"

"Xin lỗi. Chúng tôi không ăn uống trong giờ làm việc."

"Được rồi."

Rudger ngồi xuống đối diện với Lloyd tại bàn tiếp khách giữa văn phòng. Người này đang nhìn chằm chằm vào Rudger với ánh mắt đầy tính thăm dò, như thể đang cố nhìn thấu hắn.

"Vậy anh đến gặp tôi có chuyện gì?"

Rudger ngay lập tức đi thẳng vào vấn đề.

"Tôi nghe nói rằng lần này một người sói đã xuất hiện ở Theon."

"Đúng. Nhưng vụ việc đã khá lâu rồi."

"Nghe nói rằng giáo sư Rudger là người đã tiêu diệt được người sói."

"Đúng vậy. Tôi đã xử lý nó."

"Rất đáng ngạc nhiên."

"Là một giáo sư, tôi chỉ làm những gì phải làm."

Cuộc đối thoại có vẻ nhẹ nhàng. Tuy nhiên, nếu cảm nhận kỹ sẽ thấy bầu không khí không được bình thường.

"Vì vậy...."

Lloyd suy nghĩ một lúc rồi hỏi.

"Anh có nhận thấy điều gì đó kỳ lạ về người sói đó không?"

"Ý anh là thứ đó có gì kỳ lạ à?"

Rudger đoán mấy người này cũng nhận thấy rằng người sói có gì đó bất thường. Nhưng hắn không thể hiện cảm xúc ra bên ngoài.

"Tôi không thấy lạ ở điểm nào."

"Thật kỳ lạ khi người sói xuất hiện ở Theon."

"Theo kết quả điều tra, người sói đó từ bên ngoài đến. Nó vào theo một đường ống thoát nước khổng lồ chạy giữa Theon và Leathervelk."

Rudger không nói dối về điều này. Thực tế đúng là người sói đó đã trèo lên ống cống khổng lồ và chui vào Theon. Điều đó là không thể đối với người bình thường, nhưng có thể đối với người sói.

"Tôi hiểu rồi. Tôi còn nghe nói rằng giáo sư Rudger đã chiến đấu trực diện với nó."

"Đúng vậy."

"Anh đã chiến đấu như thế nào?"

Câu hỏi kỳ lạ.

"Tôi đã sử dụng ma pháp nguyên tố. Tôi đã tránh các đòn t·ấn c·ông của người sói nhiều nhất có thể, đốt cháy bộ lông của nó bằng [Chớp Hoả] và đâm xuyên cơ thể nó bằng những ngọn giáo băng."

"Tôi hiểu rồi."



"Người sói sau đó đã bỏ chạy vào trong rừng. Vì vậy, tôi đã đuổi theo và kết liễu nó trong đó."

Lloyd không quá ngạc nhiên. Phản ứng của anh ta rất tự nhiên như thể đã biết trước.

Chắc chắn anh ta đã nghe báo cáo và biết hoàn cảnh của vụ việc, anh ta hỏi lại chỉ để xác nhận lời khai thôi sao?

Có sự khác biệt nào giữa lời khai của Rudger và báo cáo của cảnh sát không?

"Vậy tôi sẽ hỏi một câu khác."

"Xin mời."

Sau đó, Lloyd hỏi Rudger một số câu hỏi, nhưng hắn đều trả lời một cách tự nhiên mà không hoảng sợ.

Cuộc hỏi đáp cứ tiếp diễn như thế chỉ kết thúc sau năm phút. Lloyd đứng dậy và bắt tay Rudger.

"Cảm ơn vì đã dành thời gian trong lịch trình bận rộn của giáo sư cho tôi."

"Anh là người làm việc cho Đế quốc. Đây là vinh dự cho tôi mới phải."

Rudger bắt tay với Lloyd.

"Vậy tôi xin phép cáo từ. Thật vinh dự khi được gặp anh, giáo sư Rudger."

"Tôi cũng vậy."

Lloyd nhẹ nhàng cúi chào và rời khỏi phòng.

* * *

"Ái chà."

Lloyd đợi cấp trên của mình tại điểm hẹn, nhớ lại cuộc trò chuyện trước đó.

Khi thời gian đã hẹn chỉ còn mười phút, anh ta nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc ở phía bên kia.

"Đội trưởng."

Chỉ huy Terina LionHowl và Trung úy Enya. Cả hai cũng đến Theon. Tuy nhiên, không giống như Lloyd gặp Rudger Chelici, cả hai người này đã chia ra đi kiểm tra hiện trường.

"Có tìm được manh mối gì không?"

"Không. Tôi được phép điều tra với sự giúp đỡ của hiệu trưởng, nhưng không tìm thấy gì hữu ích cả. Cậu thì sao?"

"Cũng không có gì đặc biệt cả."

"Có gì khả nghi về gã tên Rudger đó không?"

"Tôi không nhận thấy có gì lạ về những câu trả lời của người đó."

"Hừm."

Terina LionHowl không nhận được câu trả lời mà cô mong đợi, nhưng cô không thất vọng. Để đề phòng, cô đã đưa cho Lloyd một mệnh lệnh khác.

"Lloyd, cậu có làm đúng những gì tôi dặn không?"

"Vâng. Trước khi chia tay, tôi đã làm theo lời cô dặn."

Trước câu hỏi của Terina LionHowl, Lloyd gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc.

"Kết quả thế nào?"

Terina hỏi với ánh mắt sắc bén.

"Có phải kẻ đó là một người đã được huấn luyện không?"