Chương 78: Ionphid Sheridan (2)
Còn mười phút nữa Sheridan mới sửa được dây đai và máy phóng. Theo tính cách của cô ấy... ... có lẽ cô ấy sẽ có vài ý tưởng hào nhoáng khác, hẳn cô ấy sẽ thêm vài tính năng bổ sung. Nếu vậy có khi bọn họ sẽ phải tốn nửa tiếng.
'Còn nửa tiếng nữa. Mình sẽ nghỉ ngơi chút.'
Bất chợt đưa mắt nhìn xuống con hẻm từ bên cửa sổ, Rudger tình cờ thấy vài thứ kỳ lạ.
'Gì kia?'
Ba bóng đen đang di chuyển giữa những con hẻm vắng người qua lại. Chuyển động nhịp nhàng và khác thường. Chuyển động nhanh nhẹn và nhịp nhàng, thân thủ của ba người này rất tốt.
Chuyển động của họ lén lút đến mức Rudger sẽ không nhận ra nếu hắn không nhìn xuống cửa sổ đúng lúc đó. Hắn không thể nhìn rõ tướng mạo vì họ mặc áo choàng sẫm màu, nhưng hắn ngay lập tức có thể nhận ra thân phận của những người này.
Hiệp sĩ sao?
Thân thủ này chắc chắn là lính chính quy được đào tạo bài bản.
Ba hiệp sĩ làm gì ở đây?
Các hiệp sĩ bình thường thậm chí sẽ không hứng thú với những con hẻm phía sau này. Bên cạnh đó, hướng họ đang đến là nơi mà Violetta và hắn đã chiến đấu. Rudger nheo mắt lại và chăm chú nhìn kỹ hành động của ba người bên dưới.
Nếu là một hiệp sĩ và không ngần ngại đi lang thang quanh những nơi như thế này... ... .
Chỉ có một lý do.
Không đời nào... ... .
Chính tại thời điểm này, người hiệp sĩ dẫn đầu dừng bước và nhìn về phía Rudger.
May mà Rudger đã kịp trốn sang một bên cửa sổ.
'Hình như kẻ đó chưa thấy mình.'
Kẻ đó có giác quan tốt hơn hắn nghĩ.
Ngay cả khi cách nhau hơn trăm mét, nhưng người đó vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của hắn. May mắn thay, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm về phía này một lúc sau đã nhanh chóng thu lại.
'... ... Là Cơ quan An ninh.'
Nói chính xác, họ là Hiệp sĩ Bóng Đêm thuộc Cục Tình báo của Cơ quan An ninh.
Không giống với các hiệp sĩ bình thường, hành tung của các Hiệp sĩ Bóng Đêm rất thất thường, những người đặc biệt không chọn thời gian và địa điểm. Trái ngược với những hiệp sĩ làm công việc danh dự, các Hiệp sĩ Bóng Đêm loại bỏ những kẻ gây ra mối đe dọa cho đất nước ở một nơi tối tăm khuất tầm nhìn của mọi người.
Họ là những người sẵn sàng lựa chọn và chấp nhận bước đi trên con đường nhuốm máu vì lợi ích của đế quốc. Đó là lý do tại sao những kẻ này là biểu tượng của sự sợ hãi đối với những ai biết đến sự tồn tại của họ. Đó cũng là những người nguy hiểm nhất khi gặp phải trên những con đường tối và hẹp này hơn là gặp họ trên đường phố chính giữa ban ngày.
'Mái tóc bạc đó...'
Khi nói đến các hiệp sĩ tóc bạc từ Cục An ninh của Đế quốc Exilion, có một người mà Rudger nghĩ đến.
'Không đời nào... ... Là cô ta?'
Tổng chỉ huy của Cục An ninh và thủ lĩnh của Hiệp sĩ Bóng Đêm.
Một con sư tử hộ mệnh bảo vệ Đế quốc.
Terina Lionhowl.
Tại sao cô ta lại ở đây? Do sự cố người sói sao?
Rudger lờ mờ có suy đoán.
Lý do có lẽ là c·ái c·hết của người sói và Bellbot Rickson xuất hiện ở Leathervelk.
Nếu đó là mạng thông tin của Cơ quan An ninh, họ sẽ biết được sự thật rằng Bellbot Rickson đã hợp tác với ai đó để thực hiện một loại thí nghiệm nào đó. Bởi vì tai mắt của họ trải rộng khắp Đế quốc.
Ngay cả trong trường hợp đó, Rudger cũng chưa bao giờ nghĩ rằng thủ lĩnh của đội hiệp sĩ đó sẽ đích thân tới. Chắc hẳn bọn họ đã điều tra biệt thự của Bellbot Rickson, nếu vậy, bọn họ đã biết chuyện két sắt bí mật b·ị đ·ánh cắp.
Bọn họ chắc chắn cũng sẽ chú ý đến động tĩnh của nhà máy bỏ hoang bị đốt cháy đêm đó. Mọi thứ bên trong đều đã bị Rudger xóa sạch không để lại dấu vết, nhưng vấn đề là dù có đốt bao nhiêu lửa đi chăng nữa thì dấu vết của 'thứ gì đó từng tồn tại' cũng không thể xóa được.
Đặc biệt, Terina Lionhowl không phải là một đối thủ dễ nhằn. Người phụ n·ữ q·uái dị đó là một trong số ít những thứ mà Rudger không muốn dính dáng đến một lần nữa trong đời.
Rudger mừng vì hắn đã trốn kịp.
Người phụ nữ đó có trực giác nhạy bén một cách kỳ lạ.
Hắn không có lựa chọn nào khác ngoài việc hành động thận trọng cho đến khi Cơ quan An ninh xác định rằng việc tìm kiếm không thể thực hiện được nữa và rời khỏi Leathervelk.
Có lẽ họ cũng sẽ không hoàn toàn kết thúc cuộc điều tra. Nếu Terina Lionhowl ở lại Leathervelk thì mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Trong khi Rudger đang suy nghĩ, hắn nghe thấy một tiếng bước chân chạy từ bên dưới. Không lâu sau, Sheridan xuất hiện với chiếc máy phóng dây trên tay.
"Quý ngài! Tôi sửa xong rồi!"
"Nhanh hơn dự kiến của tôi đấy."
"Tốn thời gian chút vì tôi muốn chắc là mọi bộ phận đều ổn!"
"Ồ."
Rudger nhìn vào thành quả mà Sheridan đưa.
"Nó nhỏ và mỏng hơn rồi."
"Và thoải mái hơn!"
Mái tóc trắng tinh của Sheridan, được buộc thành hai bím, đung đưa lên xuống theo lời nói của cô ấy.
"Cô đã loại bỏ tất cả các bộ phận thừa?"
Vì thứ này trước đó từng dùng để bảo vệ cẳng tay, nên những chiếc băng tay được đeo trước đây có kích thước để bao phủ toàn bộ cánh tay. Lần này, phần cố định của Sheridan chỉ chiếm khoảng một phần ba cẳng tay tính từ cổ tay.
"Xét cho cùng, ngài hiện không hoạt động như một thợ săn mà, đúng không? Vì vậy, tôi chú ý đến sự tiện lợi hơn là hiệu suất."
"Đúng vậy, hiện tại tôi là giáo sư dạy ma pháp."
"Ồ. Vậy thì tôi nên gọi ngài là gì? Van Helsing? Moriarty? Lupin?"
"Hãy gọi tôi là Rudger Chelici."
"Ồ. Ngài Rudger. Cái tên dễ nghe đấy. Ngài lại còn là giáo sư Theon nữa! Thật tuyệt!"
"Có vài chuyện đã xảy ra, thân phận này cũng chỉ là tạm thời thôi."
"Tôi biết rồi. Ngài xâm nhập vào học viện nổi tiếng nhất Đế quốc chắc chắn là định làm gì đó. Đúng là phong cách của ngài."
Đối với cô ấy, dường như Rudger là một nhân vật đáng sợ. Việc hắn trở thành giáo sư của Theon dường như là bước đệm để thực hiện một kế hoạch to lớn nào đó. Dù sự thật thì không phải vậy nhưng Rudger cũng không có ý định giải thích thêm.
"Dù sao thì đúng như ngài đã nói, tôi đã mạnh dạn loại bỏ những thứ rườm rà và chỉ đưa vào những thứ cần thiết. Máy phóng dây sẽ hoạt động bình thường, ngài có thể thử xem."
"Hừm."
Rudger đeo máy phóng vào cánh tay trái. Có lẽ do chất liệu đã được thay đổi nên hắn cảm giác cánh tay mình như được uốn cong nhẹ nhàng hơn chứ không còn thô cứng như trước, kể cả khi khoác ngoài áo sơ mi. Hắn bắn ống phóng dây vào một bức tường trống. Máy phóng dây bắn ra với tốc độ kinh hoàng rồi xuyên qua tường. Điều này khiến Rudger hơi ngạc nhiên.
"Nó mạnh hơn rồi."
"Đúng thế. Tôi đã tăng sức mạnh lên gần gấp đôi so với trước đây! Giờ ngài có thể dùng nó cho hai người!"
"Có vẻ như cô đã thêm mấy thứ khác."
Sau khi lấy lại sợi dây, Rudger chỉ tay vào cái rãnh nhỏ trên mu bàn tay và nói. Sheridan cười toe toét, để lộ hàm răng trắng bóng.
"À cái đấy thì... Ngài tinh mắt thật đấy. Đây là một tính năng mới mà tôi đã thêm vào."
"Là gì?"
"Thử nắm tay và cử động cổ tay xem."
"Ý cô là thế này à?"
Soạt.
Vào lúc đó, một lưỡi dao nhô ra từ rãnh mỏng của cánh tay.
"Cái này... ... ."
"Nó để chuẩn bị cho một tình huống bất ngờ. Nó thế nào? Tuyệt phải không? Nó được làm từ cùng chất liệu với lưỡi của thanh kiếm mà ngài sử dụng, vì vậy nó rất nhẹ và chắc. Không phải ngài đã từng nói với ta sao? Có một số sát thủ sử dụng những thứ như thế này."
"Không tệ."
Khi Rudger thả nhẹ cổ tay ra, lưỡi dao nhô ra lại chui vào trong. Sẽ rất hoàn hảo nếu sử dụng nó trong trường hợp khẩn cấp hoặc khi đối phương bất cẩn. Thứ này không được tạo ra để chiến đấu với cryptid mà là con người.
"Bên cạnh đó, có thấy cái lỗ nhỏ bên trái không?"
"Ừ, nó sao?"
"Ngài có thể bắn kim t·ê l·iệt ở đó! Tất nhiên phải nạp kim tiêm t·ê l·iệt trước."
"Ái chà."
Trước đây, chỉ có ống phóng dây được bắn vào phần dưới của cổ tay, phần còn lại là vật bảo vệ để đỡ đòn, nhưng lần này thì ngược lại. Nó tối đa hóa các yếu tố khác thay vì phòng thủ. Đặc biệt, đối với thân phận như Rudger hiện tại thì thiết kế mới của Sheridan rất hữu dụng.
"Tôi khá thích nó. Cảm ơn nhé."
"Ngài có mắt nhìn tốt đó! Tên hèn nhát ở tầng dưới chỉ lải nhải những điều vô nghĩa về việc đặt một thứ nguy hiểm như vậy vào đó."
"Đừng quá khắt khe với Hans. Cậu ấy chỉ nói thế vì lo lắng thôi."
"Người phải lo lắng ở đây chỉ có đối thủ của ngài thôi."
Sheridan cuối cùng chống cằm bằng ngón trỏ và ngón cái và nhìn Rudger chằm chằm với ánh mắt bí hiểm.
"Hừm. Đúng như dự đoán, tôi đã cảm thấy điều này từ trước, bộ trang phục trông điềm tĩnh như vậy thực sự phù hợp với ngài đấy. Mặc quần áo hoang dã khi còn là thợ săn không tệ, nhưng tôi nghĩ bộ này hợp với ngài hơn."
"Vậy sao?"
"Đương nhiên, trông ngài bây giờ rất sang trọng đấy. Nhìn thôi cũng biết là một quý ông."
Rudger không thể không cười trước những lời của Sheridan.
"Cảm ơn vì lời khen nhé. Dù sao thì tôi sẽ sử dụng thứ này thật tốt."
"Ah. Ngài phải đi bây giờ à?"
"Đúng vậy, hiện tại thân phận của tôi không thích hợp ra ngoài quá lâu."
"Thật đáng tiếc. Đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau, tôi đã nghĩ chúng ta có thể trò chuyện lâu chút!"
"Hãy để cho lần gặp mặt tiếp theo. Người của chúng ta chưa tập hợp hết."
Ngoài Sheridan, Rudger còn gọi thêm vài người nữa. Sheridan vui vẻ gật đầu, có lẽ cô biết điều đó.
"Tôi biết! Họ là thành viên của tổ chức mới, phải không? Có phải những người tôi đã nghe nói đến không?"
"Đúng thế."
"Tổ chức mới tên đúng không? Tôi thích cái tên đó, nó rất thích hợp với ngài!"
"À, chờ chút, nếu đã đến rồi, tôi có thể làm bất cứ điều gì mình muốn mà không bị ai can thiệp, phải không?!"
"Tôi sẽ cho phép điều đó trong một thời gian, nhưng cô sẽ không định chế tạo một quả bom làm nổ tung khu vực xung quanh chứ?"
"Ý ngài là tạo ra một lượng bom vừa phải?"
'Tốt hơn là đừng làm gì cả.'
Rudger ngán ngẩm nghĩ.
Nhưng việc cấm nhà phát minh điên rồ đó sáng chế sẽ tàn nhẫn hơn là buộc một người nghiện thuốc lá khó bỏ thuốc. Cuối cùng Rudger chỉ nhẹ nhàng bảo.
"Làm mọi thứ có chừng mực thôi nhé."
"Hì hì. Đừng lo lắng về điều đó! Vậy thưa ngài, ngài đã quyết định về điều đó chưa?"
"Ý cô là gì?"
"Một là tổ chức bí mật như thế này chắc chắn phải có mật danh!"
Cô ta nghe điều đó ở đâu vậy?
Rudger không thực sự quan tâm lắm nhưng nhìn thấy Sheridan như vậy, hắn biết cô ấy sẽ thất vọng nếu hắn không đồng ý với cô ấy. Nếu điều đó xảy ra, Hans sẽ không thể xử lý được sự cáu kỉnh của cô ấy.
'Mật danh à?'
Chà, không có gì không thể đặt tên nếu muốn.
"Wells thì sao?"
"Hử? Wells? Có vẻ dễ nghe. Tốt! Từ giờ mật danh của tôi sẽ là Wells!"
Rudger rất vui vì Sheridan thích cái tên đó.
"À, cái tên Wells có ý nghĩa gì vậy?"
"Đó là tên của nhà phát minh vĩ đại nhất mà tôi từng biết."
"Ồ ồ. Nếu ngài nói điều đó, người đó phải là một người thực sự tuyệt vời."
"Tất nhiên rồi."
Ông ấy là người tạo ra cỗ máy du hành xuyên thời gian. Cái tên Wells mà hắn đặt cho cô ấy được lấy từ Herbert George Wells, tác giả của cuốn tiểu thuyết (The Time Machine).
Thật ra hắn muốn đặt tên cho Sheridan theo tên nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết nhưng trong nguyên tác chỉ nhắc đến với tư cách là người du hành thời gian và cái tên cũng không xuất hiện.
Tuy nhiên, trong phần tiếp theo được công nhận chính thức, tên đệm của tác giả, George, đã được thêm vào như một sự tôn trọng đối với tác giả gốc. Nhưng George không phải là mật danh hay cho một cô gái nên Rudger đã đặt cho cô ấy cái tên Wells thay vì George. Sheridan có vẻ thích nó, vì vậy mọi thứ đều tốt.
"Vậy còn tên trợ lý ở dưới thì sao? Trợ lý của ngài có mật danh gì?"
Sheridan hỏi với đôi mắt lấp lánh. Cô ấy dường như luôn làm phiền Hans, nhưng có vẻ cô ấy có quan tâm đến Hans
Nếu là mật danh của Hans. Nghĩ về những đặc điểm của cậu ấy, nếu phải quyết định chọn một cái tên mà Rudger nhớ thì hẳn là...
"Kafka."
/*Herbert George Wells (1866 - 1946) thường được biết đến với cái tên H. G. Wells, là một nhà văn người Anh nổi tiếng với những tiểu thuyết khoa học viễn tưởng như Cỗ máy thời gian, Chiến tranh giữa các thế giới, Người vô hình, Tiên phong lên Mặt Trăng và Hòn đảo của tiến sĩ Moreau. Ông là một nhà văn của nhiều thể loại truyện, tiểu thuyết, bao gồm cả viễn tưởng, phi viễn tưởng hay các bài bình luận về lịch sử và xã hội. Ông, Jul·es Verne và Hugo Gernsback được coi là "cha đẻ của khoa học viễn tưởng".
Franz Kafka (1883 - 1924) là một tiểu thuyết gia và nhà văn viết truyện ngắn người Bohemia nói tiếng Đức, được giới phê bình đánh giá là một trong những tác giả có tầm ảnh hưởng nhất thế kỷ XX. Kafka là một nhà hiện đại chủ nghĩa và chịu ảnh hưởng mạnh bởi những thể loại khác, bao gồm chủ nghĩa hiện sinh. Các tác phẩm của ông như Hóa thân (Die Verwandlung) Vụ án (Der Prozess) và Lâu đài (Das Schloss) sử dụng những chủ đề và nguyên mẫu về sự ghẻ lạnh, sự tàn bạo về thể xác và tinh thần, mâu thuẫn cha-con, những nhân vật trong những cuộc truy tìm đáng sợ và những sự biến đổi kỳ bí. Tính từ "Kafka" (kafkaesque) đi vào nhiều ngôn ngữ Âu châu để mô tả những hoàn cảnh siêu thực như trong truyện của ông.*/