Chương 77: Ionphid Sheridan (1)
Với khả năng sử dụng phép thuật hệ Phong, Violetta nhanh chóng xử lý những kẻ tàn dư của Xích Hội.
Động tĩnh khá lớn nhưng cảnh sát không đến. Đây là một con hẻm vắng vẻ, cảnh sát cư xử như thể đó không phải là việc của họ ngay cả khi họ nghe thấy tiếng ồn ào. Chính vì thế án mạng ở đây xảy ra như cơm bữa.
"Xong rồi?"
"Có vẻ như đây là tất cả những kẻ còn lại rồi."
Violetta vỗ tay đáp. Có lẽ bởi vì đã lãng phí khá nhiều ma lực khi sử dụng phép thuật t·ấn c·ông, giọng nói của Violetta hơi mệt mỏi.
Rudger đứng yên một bên, lặng lẽ lấy ra một viên thuốc và nhai nó.
"... ... ."
Rõ ràng, Violetta hiểu nhầm thái độ của hắn lúc này. Nhưng Rudger thấy không cần thiết phải sửa chữa sự hiểu lầm. Thay vào đó, phục hồi ma pháp là ưu tiên hàng đầu.
"Những kẻ này đã làm khá xuất sắc. Sau khi thế lực của chúng bị phá hủy hoàn toàn, chúng đã ngay lập tức thuê người để tiến hành một cuộc t·ấn c·ông bất ngờ."
"Chà, chắc hẳn chúng đã nghĩ rằng có thể có mọi thứ nếu g·iết được ngươi."
Violetta không nói hết lời, cô chợt nhớ ra một chuyện. Nghĩ lại thì, kẻ địch đã thuê một nhóm sát thủ từ Calsapa. Cho dù chúng có là người mới thì chúng cũng là những kẻ được đào tạo bài bản. Sẽ rất tốn kém nếu thuê những kẻ như vậy.
"Bọn chúng lấy tiền ở đâu?"
"Có lẽ ai đó đã ra lệnh cho chúng."
"Hả?"
"Những kẻ t·ấn c·ông chúng ta ấy."
Đến lúc này, Violetta như nhận ra điều gì đó.
"... ... Ý ngươi là có kẻ đứng sau chuyện này?"
"Ta đã nghĩ không ai khác ngoài Dutri, nhưng điều đó có vẻ không khả thi?"
"... ... Có tin đồn Dutri có liên hệ với Bellbot Rickson."
"Đúng vậy."
"Sao ngươi có thể chắc chắn vậy?"
"Ta đã tra khảo hắn."
"Ngươi g·iết hắn rồi hả?"
"Vẫn chưa. Hiện tại, hắn đang bị cấp dưới của ta giam giữ."
Violetta không nói nên lời trong một lúc, khá sốc khi biết tin thủ lĩnh của Xích Hội cũ vẫn còn sống.
"Dutri có hợp tác với Bellbot Rickson."
"Nhưng Bellbot Rickson đ·ã c·hết. Ta đã xem tin tức trên báo, nghe nói hắn đã bị một người sói t·ấn c·ông và g·iết c·hết cách đây không lâu ".
"Ta đã g·iết lão."
"... ... Cái gì?"
"Chính ta đã g·iết Bellbot Rickson."
"... ... ."
"Thực tế tên Bellbot Rickson đó đã bí mật nhờ Xích Hội tiến hành các thí nghiệm b·ất h·ợp p·háp trên người."
Khi câu chuyện về sự cố bí ẩn được thốt ra từ miệng Rudger, Violetta trông vô cùng bối rối.
"Sau khi g·iết lão tỷ phú đó, ta lấy được khá nhiều giấy tờ liên quan đến việc hợp tác của lão và Xích Hội."
"... ... Đó là lý do ngươi xoá sổ Xích Hội?"
"Dù sao ta cũng phải thành lập thế lực ở đây. Ta không muốn đứng chung với những kẻ rác rưởi đó."
"... ... ."
"... ... Ta nhất định sẽ giữ bí mật chuyện này."
"Nói chuyện với người thông minh thật tốt."
Đây là một cảnh cáo. Mặc dù Violetta đã cùng chiến đấu với Rudger và đưa ra kế hoạch phát triển cho thế lực của mình. Nhưng con người được lợi ích này lợi ích kia rồi cũng sẽ nhanh chóng quên đi và đâm sau lưng nhau. Đó là lý do tại sao Rudger không thể hoàn toàn tin tưởng được.
Đây là một kiểu uy h·iếp.
Rudger đã g·iết Bellbot Rickson. Hắn á·m s·át một trong những người giàu nhất ở Leathervelk. Chỉ riêng sự thật này thôi cũng đủ làm cho sự hiện diện của Rudger trở nên quan trọng hơn đối với Violetta. Và hơn hết, những gì hắn nói đều nhắm thẳng vào cô ấy.
"Ngươi là một người phụ nữ thông minh. Ngươi sẽ hiểu phải làm những gì."
"Ngươi muốn ta tìm ra kẻ đứng sau vụ t·ấn c·ông lần này?"
"Đúng vậy."
"Ta bận lắm. Bọn ta cũng phải quản lý việc kinh doanh mà ngươi gợi ý trước đó."
"Ngươi không làm nổi?"
Trước câu hỏi của Rudger, Violetta lắc đầu.
"Hừ, ngươi đang làm tổn thương lòng tự trọng của ta đấy."
"Nếu ngươi làm tốt, ta sẽ giao tên Dutri đó cho các ngươi xử lý."
Violetta khẽ mỉm cười.
"Thành giao."
Violetta cúi đầu lịch sự. Trên danh nghĩa, cô vẫn là đối tác bình đẳng của Rudger, nhưng thực tế cô đã thề trung thành với hắn.
Đó là một thu hoạch không tệ.
* * *
"Anh trai, anh có ở đây không?"
"Tôi đây."
"... ... Có một số kẻ khả nghi đang đến chỗ của anh đấy. Cẩn thận."
Thay vì trả lời, Rudger uể oải tháo chiếc kính ra khỏi mắt và cởi áo khoác.
Hans gật đầu vẻ hiểu biết.
"Tôi nghĩ anh đã sắp xếp xong xuôi mọi chuyện rồi."
"Bọn chúng thậm chí còn thuê cả sát thủ Calsapa."
"Mấy tên điên Calsapa á?"
"Chỉ là mấy kẻ mới ra ngoài học tập kinh nghiệm thôi."
"Dù sao chúng cũng vẫn là những kẻ đã được trải qua huấn luyện."
"Được rồi. Cậu nên hành động đi."
"Hử?"
"Có kẻ đứng sau vụ t·ấn c·ông đó. Tôi cảm giác có một thế lực mới đang muốn thế chỗ Xích Hội đã tan rã. Cậu điều tra được không?"
"Hầy, kiểm tra mấy thứ ở buổi đấu giá đã khiến tôi mệt c·hết rồi... ... ."
"Nếu quá sức cậu thì thôi."
"Không, tôi sẽ lo vụ đó."
Ngay khi Rudger treo chiếc áo khoác ngoài của mình lên móc, cánh cửa đột ngột mở ra với một tiếng rầm. Đây là căn cứ bí mật của bọn họ, là một nơi ít người đến thậm chí là từ những con hẻm phía sau. Đó là một nơi mà những vị khách bình thường sẽ không bao giờ đến.
Tuy nhiên, cánh cửa mở ra và một người xuất hiện.
"Là Sheridan sao?"
"Hello."
Một cô gái nhỏ vừa bước vào phòng nhìn Rudger và mắt sáng lên.
"Quả nhiên là ngài!"
Làn da nâu rám nắng nhẹ, mái tóc trắng thắt hai bím thoải mái. Đôi mắt nhướng lên và khóe môi trông đầy tinh nghịch. Chiếc quần bó rộng thùng thình và áo rộng thùng thình ướt sũng dầu.
Có phải trước đó cô ta đã chạm vào một cái gì đó không?
Ionphid Sheridan.
Một cô gái lùn, là người nghiên cứu và phát minh ra máy phóng dây mà Rudger sử dụng.
"Nó vẫn mạnh mẽ và khá ồn ào."
Nói xong, Rudger tháo chiếc bao đeo ở cánh tay trái của mình và ném nó cho Sheridan. Cô gái bật dậy khỏi chỗ của mình, nắm lấy và ngay lập tức kiểm tra tình trạng của chiếc móc.
"Hừm...Đầu bệ phóng bị mòn và một số ốc vít bị lỏng. Ngoài ra, tôi phải thay dây cho nó. Anh đã dùng nó rất nhiều đúng không?"
"Tôi có rất nhiều việc phải giải quyết."
"Cái ống nối này bị lỏng, tôi nghĩ nó xảy ra do thêm một người nữa so với trọng lượng ban đầu. Tôi đã nói với anh rồi, cái này là dành cho một người sử dụng. Thậm chí nó gần như không thể nhấc nổi thêm một người như tên kia!"
"Vậy cô không thể sửa nó sao?"
"Mười phút."
"Thế là đủ rồi."
Khi nói đến máy móc, Sheridan có thể nói là một chuyên gia hơn bất kỳ ai khác. Những thanh kiếm và boomerang lưỡi cưa mà Rudger sử dụng đều do Sheridan làm. Tất nhiên, hắn là người cung cấp ý tưởng cho cô ấy. Khi Rudger đưa cho cô ấy một ý tưởng sơ bộ, cô ấy bị mắc kẹt với nó và phát minh như điên.
"Này, trợ lý! Giúp ta với!"
"Ai là trợ lý của cô hả?"
Khi Sheridan gọi, Hans hét to.
"C·hết tiệt! Anh trai, làm ơn dừng tên ngốc này lại đi."
"Chịu đựng chút đi."
Rudger tuy nói vậy, nhưng thực sự hắn cũng không thể ngăn cản Sheridan.
May thay là Sheridan không gây chuyện với hắn. Cô ấy hầu như chỉ gây chuyện với Hans. Đặc biệt khi Sheridan biết được điểm yếu của Hans, cô ấy thường cố tình mang theo một thứ giống như răng chuột để đe dọa cậu ta.
"Vậy thì, tôi sẽ đến xưởng trước! Nhanh lên nhé tên kia!"
Hans nắm chặt tay khi thấy Sheridan bỏ đi như vũ bão.
"Con nhỏ xấu tính đó..."
"Cô ấy lớn tuổi hơn cậu đó, nhẫn nại chút đi."
Sheridan trông giống như một đứa trẻ, nhưng ngoại hình trông như vậy vì cô ấy là một người lùn, thực tế tuổi thật Sheridan lớn hơn Hans.
"Tôi biết. C·hết tiệt. Tại sao cô ta chỉ suốt ngày bắt nạt tôi vậy?"
"... ... ."
'Bởi vì cậu yếu chứ sao.'
Nhưng cho dù Rudger không nói gì, bản thân Hans chắc chắn đã nhận ra điều đó, vẻ mặt của cậu ta nhanh chóng trở nên u ám.
"... ... Còn bao nhiêu kẻ như cô ta chưa đến đây?"
"Chịu đựng. Nhân tiện, đừng để Seridan chạm vào thuốc súng."
"Tôi biết điều đó, bởi vì tôi cũng không muốn c·hết."
Sheridan là một nhà phát minh vĩ đại, nhưng có lẽ vì tinh thần thách thức đáng sợ của mình, cô ấy cũng giống như một quả bom hẹn giờ.
Tuy nhiên, vấn đề là quả bom hẹn giờ tích tắc này không phải là một phép ẩn dụ. Cô ấy luôn cố gắng chế tạo tất cả các loại bom nếu có thuốc súng thật.
"Còn nhớ lần đầu tiên gặp tên đó."
"Đó là một mỏ dưới lòng đất ở Vương quốc Delica. Họ bắt các chủng tộc khác nhau làm nô lệ một cách b·ất h·ợp p·háp và buộc họ phải khai thác cả ngày lẫn đêm."
"Ừ. Cô ấy lúc đấy cũng b·ị b·ắt ở đó."
"Như thế có tính là 'b·ị b·ắt' không?"
"Ờ thì...."
Dù sao, đoạn thời gian Rudger còn dùng biệt danh James Moriarty, hắn đã bí mật thâm nhập vào một khu mỏ cùng với Hans. Và hắn đã gặp Sheridan. Nói chính xác, cô ấy đang bí mật chế tạo một quả bom khổng lồ để tự cho nổ tung đường hầm.
"Nếu nó p·hát n·ổ, tất cả chúng ta đ·ã c·hết rồi."
"Nếu thứ đó mà nổ dưới lòng đất một cây số thì đến đội trưởng đội kỵ sĩ cũng tiêu đời."
"... ... Nghĩ đến việc phải chăm sóc cho kẻ điên đó..."
"Bảo trọng."
Hans gặp rất nhiều rắc rối với những thành viên trong tổ chức.
Cho đến hiện tại mới chỉ có một người của U.N Owen đến nơi tụ tập.
Và thực tế là vẫn còn nhiều người nữa chưa đến!