Chương 544: Thiêu thân (3)
Khi khói bụi từ v·ụ n·ổ tan đi, thân hình của Nirva xuất hiện trở lại một cách nguyên vẹn. Không có bất kỳ một v·ết t·hương nhỏ nào trên người ông ta. Ánh mắt của con quỷ khẽ híp lại, chăm chú hướng về phía Sheridan đang ở một ngọn đồi cách đó không xa. Người lùn kia chính là kẻ ban nãy đã bắn ông ta. Uy lực của viên đạn đó không nhỏ.
Sheridan lúc này còn đang mải tranh cãi với Hans ở bên cạnh.
"Này, cô có chắc là mấy khẩu pháo của cô có tác dụng không đấy? Sao tôi thấy kẻ địch chẳng hề hấn gì vậy?"
"Im đi! Tiếp tục bắn cho tôi."
Bực bội gạt đi lời càu nhàu của Hans, Sheridan tiếp tục không ngừng tạo ra những khẩu pháo hạng nặng bằng trí tưởng tượng tuyệt vời của mình.
Oành! Oành!
Vô số đạn đại bác theo gió rơi thẳng về phía Nirva. Hỏa lực đỏ rực trời kèm theo sóng xung kích lan rộng khắp nơi.
Nhưng những đợt t·ấn c·ông này chẳng gây ra được chút khó khăn nào cho Nirva. Con quỷ không thèm bận tâm đến đống đạn pháo vẫn đang không ngừng bắn về phía bản thân mà nở một nụ cười chế giễu Zandman.
"Ngươi nghĩ rằng ta không biết ngươi cô tình câu thời gian để cho ba kẻ đó giải cứu tên nhân loại kia sao?"
Nirva ngay từ đầu đã nhìn thấu kế hoạch của đám người Zandman. Ông ta để mặc cho ba người Sedina mang Rudger Chelici đi vì Nirva tự tin mình có thể ra tay bắt lại được những kẻ chạy trốn kia.
"Cũng tốt. Các ngươi quay trở lại chịu c·hết thì càng đỡ việc cho ta."
Nirva duỗi tay ra, vô số hạt cát trên mặt đất có phản ứng bốc lên như bị gió cuốn. Chúng nhanh chóng bao lấy những viên đạn đại bác trong không trung.
Rắc rắc.
Cát vàng không ngừng tụ lại, cuối cùng nuốt chửng những viên đạn. Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó. Những viên đạn của Sheridan sau khi bị cát vàng đồng hóa liền quay ngược trở lại t·ấn c·ông chính chủ nhân của chúng.
Oành! Oành!
"Chạy mau!"
"Thế quái nào...?"
Hans và Sheridan không chần chừ một giây nào lập tức bỏ chạy. Nhưng không như những gì bọn họ nghĩ, đám đạn pháo trong giây lát chuẩn bị tiếp đất đột ngột chuyển hướng bám theo sau lưng hai người.
"Cái quái gì thế?"
"Cứu mạng!"
Vào khoảnh khắc mà Hans và Sheridan sắp bị trúng đòn, những quả đạn pháo đột ngột đồng loạt p·hát n·ổ trên không.
Nirva khó chịu quay đầu lại. Cát vàng nhanh chóng quay xung quanh ông ta, tất cả thông tin của Sedina chẳng mấy chốc được truyền đạt rõ ràng vào trong trí não của Nirva. Khi thông tin thu thập được về Sedina ngày càng nhiều, biểu cảm trên gương mặt Nirva dần dần chuyển từ bực bội sang thích thú.
"Bán yêu? Kẻ có thể liên kết với Cây Thế Giới? Thú vị!"
Nhưng không bao lâu sau, một nụ cười chế nhạo xuất hiện trên khóe môi Nirva.
"Một kẻ như ngươi thì có thể làm gì trong thế giới này?"
Đối với một pháp sư thiên về kết nối sự sống như Sedina, Dreamland thực sự là một nơi khắc chế cứng. Những khả năng bên ngoài của Sedina sẽ không thể phát huy được do bị ảnh hưởng bởi năng lượng bên trong thế giới này. Bản thân Sedina sao lại không biết điều đó?
Đôi vai nhỏ nhắn không ngừng run rẩy. Ngay cả giáo sư cũng không phải đối thủ của Nirva. Liệu một người như cô ấy có thể làm được gì chứ?
Sedina tập trung tinh thần cố gắng phát huy trí tưởng tượng của mình. Cố lên nào. Hãy hình dung về một hình ảnh rõ ràng và chi tiết. Khi Sedina cố gắng điều động dòng năng lượng bên trong Dreamland, đầu cô ấy chợt đau như búa bổ. Hình ảnh đang từ từ hình thành không ngừng rung chuyển, trở nên nhạt nhòa như màu nước bị pha loãng, không cách nào thực thể hóa ra được.
"Hãy nghĩ về một kỷ niệm hạnh phúc."
Vị pháp sư già ở bên cạnh chợt lên tiếng. Ông ấy có trực giác đứa trẻ trước mặt đang cố gắng tạo ra một thứ gì đó cực kỳ lớn. Nhìn dòng năng lượng khổng lồ không ngừng chảy về phía Sedina lúc này cũng đủ hiểu.
"Nếu thứ đó quá khó hình dung thì hãy gắn nó với một kỷ niệm đẹp nào đó. Như vậy, xác suất thành công sẽ cao hơn."
Nirva cũng cảm nhận được dòng năng lượng xung quanh có phần bất thường. Ông ta giơ tay định cắt đứt phép thuật của đối phương.
Nhưng không để Nirva kịp hành động, phép thuật của Sedina đã hoàn thành.
Ầm ầm ầm.
Một thứ khổng lồ đột nhiên nhô lên khỏi mặt đất.
Thực vật?
Trong tầm mắt của Nirva lúc này là một cái cây sinh trưởng với tốc độ khủng kh·iếp. Chẳng mấy chốc, một cây cổ thụ khổng lồ xuất hiện chắn giữa Nirva và Sedina. Những tán cây rộng lớn như thể che khuất cả một vùng trời.
Cây Thế Giới, loài cây thần thánh trong thời kỳ hoàng kim của tộc yêu tinh, đã được Sedina tái hiện lại một cách hoàn hảo bên trong Dreamland. Theo truyền thuyết được lưu truyền lại, Cây Thế Giới trong hình dáng hiện tại có thể trong nháy mắt phủ xanh toàn bộ lục địa.
Biểu cảm trên gương mặt Nirva có phần không thể tin được. Ông ta chưa bao giờ nghĩ đến việc một yêu tinh nho nhỏ lại có thể triệu hồi ra được loài thực vật kỳ diệu kia. Ngay cả khi đó là yêu tinh có khả năng giao tiếp được với loài cây đó thì việc có thể tái hiện lại hoàn hảo một Cây Thế Giới bên trong Dreamland gần như là một điều không tưởng.
"Hừ! Chẳng qua cũng chỉ là đồ giả mà thôi."
Sedina không chút sợ hãi đáp.
"Đúng vậy. Nó không thể so với Cây Thế Giới thật bên ngoài, nhưng như thế này cũng đã quá đủ rồi."
Xào xạc.
Những tán lá của Cây Thế Giới nhẹ nhàng rung chuyển. Cùng lúc, màn đêm chợt buông xuống bên trong Dreamland.
"Cái gì thế?"
Sheridan đứng ở phía xa không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ biết thốt lên một tiếng cảm thán khi chứng kiến cảnh tượng kỳ diệu trước mặt.
Trái ngược với bóng tối xung quanh, những chiếc lá của Cây Thế Giới lúc này lại tràn ngập ánh sáng. Đó thực sự là một khung cảnh kỳ ảo.
"Đừng có đứng ở đó nữa. Chạy mau!"
Không giống với phản ứng của Sheridan, sắc mặt của Hans ở bên cạnh tái mét. Cậu ta làm sao có thể quên được cái cảnh tượng kinh khủng kia chứ? Hans không chần chừ kéo Sheridan vẫn còn đang ngơ ngác đứng một bên bỏ chạy.
Ngay sau đó, một cột sáng trắng tinh phóng ra. Ánh sáng khổng lồ và chói mắt đến mức tưởng chừng như đã nuốt trọn bóng tối xung quanh. Sức nóng hủy diệt của nó đủ để nung chảy bất cứ thứ gì trên đường đi.
Toàn bộ cột sáng đánh thẳng về phía Nirva, nhấn chìm con quỷ vào lòng đất. Năng lượng đánh sâu vào mặt đất gây ra một v·ụ n·ổ kinh hoàng, thổi bay tất cả mọi thứ xung quanh.
Boouk.
Tựa như n·úi l·ửa p·hun t·rào, mặt đất phồng lên như bong bóng khí và p·hát n·ổ.
"Chúa ơi!"
Vị pháp sư già đứng sau thân Cây Thế Giới trợn tròn mắt trước khung cảnh phía xa. Không ngờ cô nhóc bên cạnh lại có thể tạo ra được một thứ có sức công phá khủng kh·iếp như vậy. Mong rằng đòn đánh này có thể đẩy lui được kẻ địch.
Tuy nhiên, ý tưởng của vị pháp sư nhanh chóng bị dập tắt khi nhìn thấy bóng dáng của kẻ địch dần hiện ra sau v·ụ n·ổ. Thân thể của Nirva không hề b·ị t·hương tích gì nghiêm trọng, chỉ có quần áo bên ngoài bị cháy xém một nửa.
Đòn đánh vừa rồi cũng chỉ có thể khiến đối phương bị trầy xước một chút thế thôi sao?
Sự thật trước mặt khiến Sedina bị sốc không nhỏ. Cô mím môi. Thực tế trần trụi khiến Sedina một lần nữa cảm nhận được sức mạnh của kẻ địch khủng bố cỡ nào.
Zandman ở bên cạnh thấy vậy đành khuyên nhủ.
"Không cần quá tham lam. Chúng ta chỉ cần cố gắng cầm cự cho đến khi quân tiếp viện tới là được."
"... ... tôi hiểu."
Sedina gật đầu, mau chóng ra lệnh cho Cây Thế Giới. Những chiếc lá của Cây Thế Giới một lần nữa tỏa sáng, vô số ngọn giáo vàng trút xuống Nirva như mưa. Mật độ bao phủ của những ngọn giáo này dày đặc đến mức dường như không có kẽ hở. Tuy nhiên, bóng dáng của Nirva vẫn vô cùng thong thả di chuyển bên trong làn mưa giáo như thể đang tản bộ.
Sedina quyết định thay đổi phương pháp t·ấn c·ông. Bộ rễ to lớn của Cây Thế Giới nhanh chóng đâm sâu xuống mặt đất.
Nirva dừng bước, khẽ cúi đầu nhìn xuống. Trong tầm mắt của ông ta là một mầm cây nho nhỏ mọc lên xuyên qua mặt đất đầy cát vàng và đất đá. Số lượng cây con bằng tốc độ khủng kh·iếp nảy mầm, nhanh chóng trải dài đến tận chân trời, phủ xanh toàn bộ mặt đất bên dưới vực sâu.
Mầm cây lớn lên với tốc độ chóng mặt như thể thời gian đang tua nhanh hàng trăm triệu lần. Những cây con lớn dần, sau đó cây mới lại mọc ra xung quanh. Một vòng tuần hoàn cứ như vậy lặp đi lặp lại không ngừng.
Phải mất hàng trăm năm để một khu rừng phát triển. Tuy nhiên, Cây Thế Giới mất chưa đầy ba giây để làm điều đó. Một khu rừng rậm rạp với vô vàn thảm thực vật khác nhau đang không ngừng sinh sôi nảy nở, từng bước thôn phệ cát vàng bên dưới mặt đất.
Trong mắt Nirva lúc này, khu rừng dưới chân ông ta không khác gì một con quái vật khổng lồ đang nhe nanh múa vuốt. Ý định g·iết người toát ra mãnh liệt trên từng thân cây ngọn cỏ.
Một chủng tộc thấp kém dám cả gan gieo hạt trên vùng đất của Nữ thần. Điều đó không khác gì hành vi xúc phạm Nirva.
Nirva lúc này đã có chút hối hận. Đáng lẽ ra ông ta nên thẳng tay đập c·hết những con bọ này ngay từ đầu mới phải. Cái suy nghĩ phải tiết kiệm sức lực cuối cùng lại khiến ông ta phải hao tổn nhiều năng lượng hơn để đối phó với mấy kẻ râu ria trước mặt.
Nirva nhận ra rằng cứ dây dưa như hiện tại sẽ chỉ khiến ông ta mất nhiều hơn được. Cần phải nhanh chóng giải quyết đám người này.
"Tới đây."
Nirva nhẹ nhàng lẩm bẩm. Lời nói tuy không lớn nhưng sức mạnh phát ra đủ khiến không gian xung quanh chấn động.
Ào ào.
Cát vàng bắt đầu lan rộng. Chúng nương theo gió bay đi khắp nơi, nhấm chìm toàn bộ khu rừng bên dưới. Những thân cây to lớn và cứng cáp ngay lập tức tan chảy khi cát vàng chạm đến. Nếu quan sát kỹ thì sẽ thấy những cái cây này đã bị đẩy về trạng thái mầm cây như ban đầu.
Cát vàng lan rộng trở thành một cơn bão bao phủ toàn bộ khu rừng ngoại trừ Cây Thế Giới. Thời gian như thể trôi ngược lại, vùng đất xanh màu mỡ nhanh chóng lụi tàn, nhường chỗ lại cho sa mạc cát. Quá trình sa mạc hóa diễn ra còn nhanh hơn cả khi Cây Thế Giới phủ xanh mặt đất.
"Sao có thể... ... ."
Thân thể Sedina lảo đảo. Cây Thế Giới đang che chắn cho cô ấy đang bị một hố cát khổng lồ nuốt chửng. Cảnh tượng một cái cây cao lớn tưởng chừng như chọc thủng cả bầu trời dần dần chìm xuống tựa như bị một con quái vật không ngừng cắn nuốt khiến ai chứng kiến cũng phải nổi da gà.
"Cần phải thoát ra khỏi đây."
"Nhưng bằng cách nào?!"
Hai người Zandman và Sedina mau chóng tìm kiếm lối thoát ở những tán cây cuối cùng còn nhô lên của Cây Thế Giới. Rất tiếc, phạm vi của đầm lầy cát quá lớn, không có bất kỳ nơi nào an toàn có thể đặt chân. Hans và Sheridan sớm đã trốn thoát khỏi phạm vi công kích. Chỉ còn lại hai người bị mắc kẹt.
Rắc rắc.
Những cành lá cuối cùng của Cây Thế Giới bắt đầu chìm trong cát. Ngay cả những cành cây mạnh mẽ nhất cũng vỡ tan khi cát vàng nhấn chìm. Nếu bị cuốn vào vũng bùn đó, kết cục của bọn họ chắc chắn sẽ bị nghiền nát hoàn toàn.
"Nắm chặt lấy ta."
Vị pháp sư già đưa tay về phía Sedina. Khoảnh khắc Sedina bắt được tay Zandman, thân hình của hai người chợt bay lên trời. Sau lưng Zandman lúc này là một đôi cánh dệt bằng những sợi chỉ phép thuật xanh biếc.
Dù tạm thời thoát khỏi đầm lầy cát nhưng vẻ mặt Sedina vẫn tràn ngập u ám. Cô ấy hiểu, vị pháp sư bên cạnh đã đến giới hạn. Nếu không, ông ấy đã có thể trốn thoát bằng cách này ngay từ đầu, sao phải đợi đến tận bây giờ.
Và tất nhiên, kẻ địch sẽ không bao giờ để cho bọn họ chạy trốn.
"Đi đâu mà vội thế?"
Thế giới bỗng nhiên đảo lộn. Bầu trời bên trên chợt xuất hiện dưới chân hai người, sa mạc phủ đầy cát không biết từ lúc nào đã ào ào đổ xuống.
Rầm rầm!
Cát vàng từ trên trời rơi xuống như thác nước.
Hai người Zandman và Sedina ngay lập tức rơi vào dòng thác đầy cát và bị nhấn chìm bên trong.
"Cái này...cái này..."
Sedina bối rối nhìn quanh. Trong tầm mắt của cô ấy là một tấm kính trong suốt, ngăn cách cô ấy và bên ngoài. Ở bên trong bức tường, cát vàng đang không ngừng lấp đầy.
"Đồng hồ cát?"
Khuôn mặt của Sedina trở nên trầm tư khi cô nhận ra bản thân đang bị mắc kẹt ở đâu.
Vẻ mặt của Nirva trở nên lạnh lùng khi quan sát hai con mồi của mình đang dần bị c·hôn v·ùi.
"C·hết đi!"