Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 524: Hầu cận (3)




Chương 524: Hầu cận (3)

[Ngươi có thể phục chế thứ này chỉ qua một lần quan sát?]

Minh Mộng lúc này mới nhận thức được nhân loại trước mặt mình đáng sợ cỡ nào. Đầu óc nhạy bén, khả năng phán đoán tình huống nhanh nhạy, ý chí sắt đá cùng nhận thức nội tâm cực kỳ vững vàng. Có lẽ chủ nhân cũng đã sớm nhìn thấy được sự đáng sợ của người này nên mới phái bọn họ đến thủ tiêu hắn ta nhân lúc hắn ta còn chưa thể thích ứng hoàn toàn với các quy tắc của Dreamland.

Rudger cẩn thận quan sát thứ trên tay mình. Vòng xoáy này dường như là một loại năng lượng đặc thù chỉ có thể sử dụng bên trong Dreamland. Nó có phần tương tự như ma lực ở thế giới hiện thực. Thứ khác nhau chỉ là cơ chế điều động mà thôi.

Nếu làm một phép đối chiếu thì cũng giống như ma lực hay nguyên tố của thế giới hiện thực, bên trong Dreamland tràn ngập một nguồn năng lượng khổng lồ. Và loại năng lượng này chỉ có thể điều động thông qua ý chí và sự tưởng tượng.

Điều này vô hình chung cũng đã giải thích cho việc tại sao các pháp sư bên ngoài khi tiến vào Dreamland lại khó có thể sử dụng phép thuật một cách bình thường. Bởi vì con người luôn có phản ứng n·hạy c·ảm đối với những thứ như bản năng hay suy nghĩ trong vô thức. Đó là thứ bọn họ không thể chủ động kiểm soát. Những Người Du Hành có thể thoải mái ra vào thế giới trong mơ đơn giản là vì họ đã học được cách điều động năng lượng bên trong Dreamland.

Rudger điểu khiển dòng năng lượng chảy qua tay mình. Lốc xoáy đen di chuyển từ cánh tay lên đến vai sau đó hòa làm một với bóng đen trên người hắn.

Sau lưng Rudger chợt xuất hiện một đôi cánh đen dang rộng. Nếu là bình thường, sử dụng [Ater Nocturnus] trong hình thái này sẽ tiêu tốn rất nhiều ma lực của hắn, nhưng nếu biết cách sử dụng năng lượng bên trong Dreamland thì câu chuyện lại khác.

[.........?!]

Người phụ nữ có phần khó tin khi nhìn đôi tay run rẩy của mình.

Cô ta...đang sợ hãi?

Chuyện quái gì thế này? Làm sao có thể? Sao cô ta có thể sợ hãi một con người được?

Minh Mộng lúc này mới muộn màng nhận ra tình trạng của bản thân. Cô ta cắn răng. Khả năng nhìn thấu được cục diện trận đấu, thứ khiến cô ta luôn chiếm thế thượng phong trong những trận chiến đã không còn tác dụng với nhân loại trước mặt.

Trong tầm nhìn của người phụ nữ, Rudger hiện tại như thể một vực thẳm tối đen như mực, cô ta không cách nào nhìn thấy ý đồ chiến thuật của hắn ta. Đây là lần đầu tiên cô ta rơi vào tình huống như thế này. Người phụ nữ nhất thời chưa nghĩ ra được đối sách ứng phó.

Touk.

Rudger bước về phía trước. Chỉ trong chớp mắt, thân hình của hắn đã xuất hiện trước mặt đối thủ, không gian như thể trực tiếp bị xé rách. Gần như cùng lúc, bóng đen đang rung rinh ở vị trí Rudger vừa đứng ban nãy đột nhiên biến mất. Chuyển động này không khác gì chuyển động mà người phụ nữ đã thực hiện lúc trước.

Ngọn lửa quanh cánh tay Minh Mộng bùng lên. Không bao lâu sau, một bức tường lửa khổng lồ xuất hiện. Hỏa lực không chỉ có mỗi tác dụng t·ấn c·ông, nếu biết cách sử dụng, thứ này sẽ trở thành tấm khiên phòng thủ mạnh mẽ không thua kém bất kỳ rào chắn phép thuật nào.

Rắc!



Tuy nhiên, rào chắn đỏ rực ngay lập tức bị xẻ đôi một cách dễ dàng. Tất cả những gì Rudger làm chỉ là vung nhẹ thanh kiếm trong tay lên, hàng rào ma thuật ngay tức khắc bị cắt xẻ như đậu hũ.

Khi thế tiến công của thanh kiếm vẫn tiếp tục bổ xuống, người phụ nữ nghiêng người tránh né. Dù vậy, phản xạ cơ thể không theo kịp suy nghĩ, trên vai của cô ta vẫn xuất hiện một vết đâm khá nặng. Dòng năng lượng từ vết đâm xông thẳng vào bên trong, càn quét cơ thể của người phụ nữ.

"Ngươi đang dao động."

Minh Mộng không trả lời. Cô ta hiện tại đang phải tập trung tinh thần tối đa, vừa phải phán đoán ý đồ chiến đấu, vừa phải né tránh thế t·ấn c·ông của đối phương.

Tay phải của Rudger duỗi thẳng lên không trung. Khoảnh khắc hắn siết chặt tay, một thanh đại kiếm mang theo cái giá lạnh của băng tuyết từ từ hình thành trên không. Theo từng cú vung kiếm, vô số băng tuyết ào ào như sóng biển phủ kín đường đi và đóng băng mọi thứ xung quanh.

Những mảnh băng sắc nhọn xuyên qua ngọn lửa đỏ rực để lại những vết sẹo khắp cơ thể người phụ nữ. Nhưng đối thủ của Rudger không hề quan tâm đến chuyện đó mà dứt khoát giơ nắm đấm đánh về phía thanh đại kiếm.

Keng!

Lưỡi kiếm run lên bần bật rồi vỡ tan.

Rudger không để ý mà tiếp tục vận chuyển phép thuật. Một cơn lốc tạo bởi hàng vạn viên đá lửa nhanh chóng nhấn chìm khu vực xung quanh. Một làn sóng xung kích bùng nổ đánh bay mọi thứ trong đó có cả Minh Mộng, cô ta bị đẩy lùi ra một khoảng khá xa.

Càng chiến đấu, kỹ năng thao túng năng lượng của Rudger càng trở nên thuần thục hơn. Nếu cứ tiếp tục như vậy, trận đấu sớm muộn gì cũng sẽ kết thúc.

Làm sao một con người có thể làm được điều này?

Minh Mộng không thể hiểu được chuyện gì đang diễn ra. Cô ta hoàn toàn không còn kiểm soát được trận chiến này nữa.

Còn có chiêu thức gì có thể ngăn cản kẻ kia? Ngay cả khi cô ta vận dụng đến sức mạnh đặc thù của Dreamland, kẻ trước mặt dường như cũng chẳng hề hấn gì.

Sự sợ hãi vô hình đang dần xuất hiện khi trận chiến kéo dài, nó bắt đầu ăn mòn cơ thể của người phụ nữ.

Ngọn lửa quấn quanh cả hai cánh tay của người phụ nữ vỡ tan như thủy tinh. Đồng tử của Minh Mộng giãn ra. Ánh lửa bốc lên trên miếng che mắt của cô ta đung đưa bấp bênh như một ngọn nến trước gió.

"Nếu có ý định g·iết ta...."

Và bây giờ, một cơn bão sẽ ập đến dập tắt hoàn toàn ngọn nến đó.



"Đáng lẽ người đến đây phải là chủ nhân của các người."

* * *

Julia Plumheart khuỵu một chân xuống. Áp lực của những sợi xích đỏ quấn quanh người khiến cô ấy cuối cùng cũng đến ngưỡng sụp đổ. Ánh mắt run rẩy của Julia hướng về chủ nhân của những sợi xích quanh người mình.

Đó là một sinh vật kỳ lạ ẩn mình trong bóng tối. Trên người hắn ta là bộ đồ trắng tinh. Nơi có vẻ là đôi mắt là hai tia sáng đỏ rực rỡ. Ngoại hình của kẻ này cực kỳ thu hút khi hắn ta đeo trên người rất nhiều trang sức bằng vàng lộng lẫy.

Kẻ này đến từ nơi nào?

Ban đầu, nơi đoàn người Julia đến là một địa điểm được thiết lập sẵn ở tầng giữa. Đó là căn cứ được các pháp sư Học viện Dream tạo ra để chuẩn bị cho trường hợp mọi người bị phân tán khi đi xuống tầng giữa. Cứ điểm được xây dựng ở một nơi an toàn không có sinh vật cấp trung nguy hiểm qua lại. Tuy nhiên, chẳng ai có thể ngờ được thứ chờ đợi bọn họ ở nơi này là một tồn tại còn nguy hiểm hơn cả những sinh vật khác.

Một trong năm hầu cận của Nirva, Thức Tỉnh Giả, kẻ cai quản những vòng lặp giấc mơ vô tận.

Đám người Julia và Selina hoàn toàn không phải đối thủ của người đàn ông. Hắn ta chỉ đứng yên tại chỗ, triệu hồi vô số những sợi xích đỏ từ khắp mọi nơi đã có thể trấn áp toàn bộ đám người Theon. Julia mặc dù có thể điều động được năng lượng bên trong Dreamland nhưng sức mạnh của cô bé hiện tại còn quá yếu, không đủ sức chống chọi lại đối thủ.

[Hửm?]

Không thèm để ý đến đám người đang nằm yên chịu trận, người đàn ông đột nhiên quay đầu nhìn về phía xa.

[Đúng là một tin xấu.]

Năm kẻ hầu cận của Nirva có thể cảm ứng được sự hiện diện của nhau. Dù khoảng cách có xa xôi đến đâu, sợi dây liên kết giữa bọn chúng vẫn luôn luôn được duy trì. Nhưng hiện tại, Thức Tỉnh Giả có thể cảm nhận được đã có một người trong bọn chúng ngã xuống.

[Minh Mộng đã thất bại rồi sao? Điều đó chứng tỏ mục tiêu của cô ta rất mạnh.]

Thức Tỉnh Giả thậm chí còn không thèm để ý đến những người tụ tập ở đây. Trong mắt hắn ta, đám nhân loại này quá mức yếu ớt, hắn chỉ cần vài động tác đơn giản liền có thể đánh bại toàn bộ. Trong mắt hắn ta, việc một hầu cận khác bị tiêu diệt quan trọng hơn.

[Tên đó có vẻ đã chủ quan.]

Thức Tỉnh Giả vuốt cằm. Đôi mắt đỏ của hắn ta nheo lại. Hắn ta đến đây vì bị thu hút bởi một luồng năng lượng thần bí. Bốn kẻ hầu cận còn lại cũng vậy. Bọn chúng được mệnh lệnh phải tiêu diệt những mục tiêu có năng lượng mạnh nhất trong số đám người bị kéo xuống Dreamland.

Nhưng những gì hắn ta thực sự gặp phải chỉ là những đứa trẻ còn chưa trưởng thành. Đứa trẻ tóc trắng kia không tồi, nhưng sức mạnh của nó hiện tại còn quá yếu. Nó hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.



Chỉ là sau c·ái c·hết của đồng bọn, suy nghĩ của người đàn ông đã thay đổi. Hắn ta chắc chắn có thứ gì đó ở đây. Thứ gì đó thu hút hắn ta, chỉ là hắn chưa nhận ra mà thôi.

[Là kẻ nào đây?]

Đôi mắt của Thức Tỉnh Giả quét qua các học sinh Theon. Mỗi khi đôi mắt đỏ của hắn liếc đến, những học sinh bị xiềng xích đều run lên vì sợ hãi. Một số người yếu đuối thậm chí còn bật khóc tại chỗ.

[Thật xin lỗi. Ta không có ý định làm ngươi sợ.]

Thức Tỉnh Giả bất đắc dĩ lắc đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nữ sinh đang khóc.

[Ta không thích âm thanh này lắm. Ngươi có thể im lặng được không?]

Tiếng nức nở của nữ sinh ngược lại còn trở nên tồi tệ hơn khi nghe được những lời này. Thức Tỉnh Giả lắc đầu chán nản.

Hwareuk.

Đôi mắt của hắn ta đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ rực. Năng lượng màu đỏ chậm rãi quấn quanh chiếc nhẫn vàng trên tay người đàn ông. Dòng năng lượng hóa thành hình dạng một ngọn giáo nhọn chĩa thẳng vào mắt của nữ sinh đang khóc.

"Dừng lại!"

Selina đột nhiên lao tới chắn trước mặt học sinh của mình. Ngay cả bản thân Selina cũng không biết cô ấy lấy sức mạnh ở đâu ra mà có thể thoát khỏi đám dây xích đang trói buộc.

Thức Tỉnh Giả có phần ngạc nhiên, sau đó hắn mỉm cười.

[Thế thì ngươi c·hết thay đi.]

Ánh sáng đỏ trên tay hắn ta không chút do dự bắn về phía giáo sư tinh linh. Selina lúc này hoàn toàn không có sức phản kháng. Cô ấy chỉ biết nhắm chặt mắt lại yên lặng chịu đựng.

Ngay trước khi tia chớp đỏ chạm tới Selina, một bóng đen đột nhiên xuất hiện trong không khí hóa thành xoáy nước hấp thụ hết đòn t·ấn c·ông.

[Thứ gì vậy?]

Người đàn ông bối rối. Đòn t·ấn c·ông của hắn ta không hề bị chặn lại mà biến mất hoàn toàn.

Đôi mắt của Thức Tỉnh Giả khẽ nheo lại.

[Ra là ngươi.]