Chương 513: Tầng giữa (1)
Vụ s·ụt l·ún bất ngờ xảy ra khiến mọi người đều không kịp phản ứng. Cảnh tượng hàng trăm con người biến mất trong bóng tối kèm theo tiếng la hét để lại cảm giác sợ hãi vô tận cho những người xung quanh.
"Mau chạy đi!"
"Chúng ta có thể đi đâu?"
"Miễn không phải là chỗ quỷ quái này."
"Tránh đường! Mau tránh đường!"
Những hố s·ụt l·ún xuất hiện khắp nơi. Lớn thì kích cỡ khoảng vài trăm, nhỏ thì ít nhất cũng hàng chục người trở lên. Những người vẫn chưa bị hút xuống sợ hãi bám chặt lấy nhau. Bầu không khí dần dần trở nên khủng hoảng. Ngay cả những người vốn lý trí lúc này cũng không thể ngăn cản nỗi sợ hãi đang tràn ngập tâm trí.
"Bọn trẻ..."
Có rất nhiều học sinh vẫn sợ hãi ngồi yên tại chỗ không dám nhúc nhích. Các giáo sư ở bên cạnh đã sớm hét to cảnh báo nhưng đều vô ích. Nơi này quá hỗn loạn.
Hơn nữa, do thể tích những chiếc hố xuất hiện hoàn toàn ngẫu nhiên nên mọi người đều sợ hãi nếu bất cẩn có thể bị xảy chân ngay lập tức. Nếu cứ đứng một chỗ như vậy, sớm hay muộn bọn họ cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Nhưng ngay giữa lúc này, một số học sinh đã dũng cảm tiến lên giúp đỡ những người khác.
"Đứng dậy thôi!"
"Đừng lo. Tôi sẽ giúp cậu."
Các học sinh xung quanh thấy vậy cũng nhanh chóng vươn tay ra kéo bạn học đang sợ hãi đứng dậy.
"Mọi người đừng hoảng sợ. Chỉ cần chúng ta di chuyển cẩn thận, sẽ không có chuyện gì nguy hiểm."
Selina cũng đến gần một cậu học sinh đang ngồi khóc và đỡ đứa trẻ đứng dậy.
"Tránh ra!"
"Á!"
Đúng lúc này, một người đang cố gắng chạy trốn trong cơn hoảng loạn đã đụng phải Selina. Thân hình Selina loạng choạng, mặt đất dưới chân cô ấy bắt đầu hơi lún xuống.
"Cô Selina!"
Nhưng Rudger chỉ vừa mới dứt lời, mặt đất dưới chân Selina đã hoàn toàn sập xuống tạo thành một hố đen sâu hun hút tựa như một con quái vật nuốt chửng giáo sư tinh linh và toàn bộ học sinh Theon ở khu vực gần đó.
Rudger cố gắng điều động phép thuật của bản thân. Ở khoảng cách này, nếu kịp sử dụng ma pháp tọa độ, hắn ít nhất vẫn có thể cứu lại một vài người.
"Lùi lại!"
Tuy nhiên, trước khi phép thuật được kích hoạt, Julia đã tóm lấy Rudger và kéo người hắn về phía sau. Giây phút ma thuật bị hủy bỏ cũng là lúc mặt đất dưới chân Rudger sụp đổ.
Cơn rung chấn diễn ra một lúc lâu rồi mới dần dần giảm bớt, cuối cùng dừng lại hẳn. Một sự im lặng nặng nề bao trùm toàn bộ khu tiền đồn mới lúc trước còn ồn ào náo nhiệt. Vô số lỗ hổng lớn nhỏ xuất hiện trên vùng đồng bằng rộng lớn.
Những người sống sót đều vô cùng kinh hãi. Bọn họ lo sợ vì không biết khi nào chuyện như thế này lại xảy ra.
"Tình hình đã trở nên nghiêm trọng rồi."
Biểu cảm trên gương mặt Julia lúc này cực kỳ nặng nề.
"Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như thế này, tầng trên sẽ sụp đổ nhanh hơn dự kiến. Chúng ta sẽ rơi thẳng vào tầng giữa mất."
Rudger nhìn chằm chằm vào lỗ hổng gần đó, tự hỏi.
"Những người bị ngã xuống đó sẽ ra sao?"
"Họ sẽ không c·hết. Ít nhất thì trong thời gian ngắn là vậy."
"Điều đó có nghĩa là bọn họ không còn nhiều thời gian nữa?"
Julia gật đầu.
Từ tầng giữa, một khung cảnh hoàn toàn khác mở ra. Người bình thường không bao giờ có thể vào đó được. Ngay cả những pháp sư của Học viện Dream cũng không thể tùy tiện muốn xuống là xuống.
Mặc dù dòng thời gian đã có chút chênh lệch khi xuống sâu hơn nhưng điều đó không có nghĩa bọn họ có thể lơ là mất cảnh giác. Nguy hiểm vẫn còn đó, chưa có cách giải quyết. Đặc biệt là việc phải chứng kiến những học sinh mình giảng dạy bị hố sâu nuốt chửng đối với Rudger không phải là một cảm giác dễ chịu.
"Giáo sư Rudger."
Đúng lúc này, có người đến gần Rudger và Julia.
"Ngài hiệu trưởng, thật tốt khi biết ngài vẫn an toàn."
"Ta đã gặp may."
Elisa Willow lắc đầu tỏ vẻ không muốn nhắc lại chuyện ở Khu rừng Câm Lặng nữa. Những gì xảy ra sau khi đuổi theo Gregory là một chuỗi những sự kiện bất ngờ vượt xa lẽ thường. Hiệu trưởng nhìn chằm chằm vào nơi các học sinh m·ất t·ích với vẻ mặt nghiêm trọng.
"Đây cũng là do kẻ đó làm ra?"
"Tôi không biết."
Elisa Willow thô bạo vuốt thẳng mép tóc hơi r·ối l·oạn sau đầu. Chỉ cần nhìn cử chỉ của Elisa Willow, Rudger cũng có thể đoán ra được vị hiệu trưởng lúc này đã không còn bình tĩnh như thường lệ nữa.
"Thủ đoạn của đối phương khá đặc thù. Có lẽ ma pháp thông thường không thể làm gì được hắn ta."
Rudger gật đầu. Thành thật mà nói thì Rudger cũng chưa có đối sách gì nếu đụng mặt con ác quỷ kia một lần nữa. Sức mạnh của con quỷ đó thực sự khó chịu, hắn không biết bản thân trúng chiêu lúc nào đã bị kéo xuống đây rồi.
Tình huống trước mắt rất khẩn cấp.
"Chắc hẳn những người kia đã rơi xuống tầng giữa rồi."
Elisa Willow cũng biết đến cấu trúc của Dreamland.
"Nếu muốn cứu người, ta đoán chúng ta phải đi đến tầng giữa."
"Ngay cả khi chúng ta tìm được bọn họ cũng không thể giải quyết vấn đề."
"Tất nhiên là chúng ta phải đánh bại kẻ tên Nirva kia. Để làm được điều đó, chúng ta buộc phải tiến vào tầng thế giới sâu hơn."
"Phải."
Phải đi xuống vực sâu của Dreamland là điều hoàn toàn điên rồ. Hy vọng sống sót trở lại quá mức mong manh. Nhưng trong tình huống hiện tại, nếu bọn họ không làm như vậy, sớm muộn gì tất cả mọi người cũng sẽ c·hết. Lúc này, thà rằng liều một phen còn có cơ may sống sót.
"Chúng ta cần tập hợp mọi người lại, dù tôi không biết liệu điều đó có hiệu quả hay không."
Elisa Willow trầm ngâm.
"Chúng ta không biết cần bao nhiêu người. Đây chắc chắn là sân nhà của đối thủ. Ngay cả khi tập hợp toàn bộ người của Theon, chúng ta cũng không thể đảm bảo một chiến thắng."
"Có lẽ vậy."
Rudger quan sát những người bên cạnh.
"Ngài nghĩ những ai ở đây có thể giúp chúng ta?"
"Chờ một chút."
Giọng nói của Julia đột nhiên xen vào cuộc thảo luận của Rudger và Elisa Willow.
"Mọi người định đi xuống vực sâu của Dreamland sao?"
"Không còn phương án nào khác."
"Chúng ta có thể chờ cứu viện từ bên ngoài. Các pháp sư của Học viện Dream chắc chắn đã nhận ra động tĩnh bất thường bên dưới, bọn họ sẽ tới đây sớm thôi."
"Vấn đề là chúng ta hiện tại không còn nhiều thời gian nữa. Trò Julia, trò có đảm bảo được những người đã rơi xuống có thể sống sót cho đến khi các pháp sư của Học viện Dream đến không?"
"Cái đó... ... ."
Julia ngập ngừng. Tất nhiên là cô ấy biết những chuyện gì sẽ phát sinh. Nhưng nếu bảo Julia ngay lập tức lao xuống phía dưới cứu người thì cô ấy sẽ không làm vậy. Hành động đó không khác gì liều mạng cả.
Tầng thế giới bên dưới Dreamland là những vùng đất Julia chưa từng đặt chân tới, cô ấy không thể đoán được sẽ có những chuyện gì phát sinh dưới đó.
Julia hiểu với những người bình thường bị rơi xuống đó, bọn họ chắc chắn sẽ không thể sống sót nổi qua một ngày. Nhưng kể cả như thế, việc mạo hiểm đi xuống mà không có chuẩn bị trước cũng chẳng khác nào hành động đi chịu c·hết.
Rudger hảo tâm nói một câu thức tỉnh người bên cạnh.
"Trò Julia, trò không cảm thấy có gì lạ sao?"
"Chuyện gì lạ?"
"Những n·ạn n·hân đầu tiên không xuất hiện ở đây."
"... ... .!!!"
Chỉ sau khi nghe được nhắc nhở của Rudger, Julia mới muộn màng nhận ra mình đã bỏ sót chuyện gì.
"Không thể nào... ... ."
"Nhìn tình hình hiện tại thì hẳn tám chín phần mười bọn họ đã bị đẩy xuống tầng sâu hơn rồi."
"Vậy thì Sedina... ... ."
Chỉ có Sedina thôi à?
Rudger nhướn mày nhìn cô học trò trước mặt.
Rudger đã sớm nhận ra điều bất thường này khi không tìm thấy Hans và Sheridan ở tiền đồn. Hans không ngốc. Nếu là Hans, cậu ta chắc chắn đã tìm ra nơi tụ tập của học sinh và đợi Rudger đi ngang qua. Điều tương tự cũng xảy ra với Sheridan. Tuy nhiên, khi Rudger xuất hiện cũng không thấy hai người bọn họ.
Ý nghĩa của việc này đã rất rõ ràng.
"Vậy tôi cũng sẽ đi."
"Trò không cần thiết phải làm vậy. Trò hoàn toàn có thể đợi ở đây."
"Ít nhất ở đây không ai hiểu biết về Dreamland hơn tôi. Nếu có tôi đi cùng, kế hoạch sẽ thuận lợi hơn."
"Trò không đợi cứu viện nữa sao?"
"Hừ, nếu mấy người đó không đến kịp thì đó là lỗi của bọn họ."
Rudger không ngăn cản Julia nữa. Đúng hơn, hắn thực sự muốn đứa trẻ này đi cùng. Ở Dreamland, Julia là người hướng dẫn tốt hơn bất kỳ pháp sư nào khác.
* * *
Việc chọn người tiến vào tầng thế giới sâu hơn tiến hành nhanh hơn dự kiến. Những giáo sư nhận thấy mức độ nghiêm trọng của tình trạng này đều tình nguyện đi cùng.
"Tôi phải đi cứu Selina."
Giáo sư Merylda nói với giọng quả quyết.
"Học sinh của chúng ta ở dưới đó nên tôi không thể làm ngơ được."
Giáo sư Bruno cũng lên tiếng.
Chris Bennimore chỉ hừ lạnh và khoanh tay đứng một bên đội ngũ, nhưng anh ta cũng không hề phủ nhận lời của giáo sư Bruno. Một số người vẫn quá sợ hãi, không dám gia nhập. Nhưng đó chỉ là số ít, phần đông các giáo sư đều chủ động muốn đi cùng.
"Có lẽ tôi đã nhầm. Không ngờ ở Theon lại có nhiều người vĩ đại đến vậy."
Mọi người đều đã được cảnh báo về nguy hiểm khi đi xuống thế giới bên dưới, bọn họ có nguy cơ m·ất m·ạng rất cao. Nhưng thật khó tin là hầu hết các giáo sư dù biết điều đó nhưng vẫn kiên quyết muốn đi cùng.
"Chà, nếu chúng ta mà còn sống sót trở về, tôi nhất định sẽ yêu cầu tăng lương."
"Nghe hợp lý đấy. À, tất nhiên còn phải chờ vị Trưởng phòng Kế Hoạch của chúng ta duyệt nữa."
Elisa Willow mỉm cười nói lời bông đùa để xoa dịu tâm trạng mọi người.
"Có vẻ như giáo sư Rudger sẽ không phản đối."
Các giáo sư của Theon đều nhìn hiệu trưởng với vẻ mặt lo lắng. Bọn họ hiểu hành động tiếp theo sẽ cực kỳ nguy hiểm. Mọi người đều chăm chú nghe người có kinh nghiệm nhiều nhất là Julia giảng giải những thứ cần thiết.
"Một khi xuống đó, một thế giới hoàn toàn khác sẽ mở ra. Sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra đi ngược lại quy luật của thực tại và vượt quá lẽ thường. Thông thường, tất cả chúng ta sẽ bị phân tán ngay khi đi xuống."
Khi đi từ tầng trên xuống, mỗi người sẽ rơi vào một vị trí ngẫu nhiên. Nếu may mắn, có thể sẽ có một vài người xuất hiện ở gần nhau, nhưng nếu không may, có thể sẽ có người phải hành động một mình. Julia nói sơ qua cho mọi người về địa lý thô sơ và bản đồ của tầng thế giới bên dưới.
"Sợ hãi là điều đương nhiên. Thực sự thì tôi cũng đang rất hồi hộp. Đây là lần đầu tiên tôi tự mình xuống bên dưới."
Elisa Willow hít một hơi.
"Vậy nên hãy nhớ một điều. Đã có trẻ em và dân thường rơi vào bên trong. Chúng ta là những người duy nhất có thể giúp đỡ họ."
Giáo sư Merylda siết chặt tay. Giáo sư Bruno gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Chris Benimore chỉnh lại cặp kính còn giáo sư Vierano thì thả lỏng cổ tay.
"Mọi người đã sẵn sàng rồi phải không?"
Elisa Willow nhìn lại.
Trên mặt hồ nước trong vắt và sạch sẽ đến mức có thể nhìn thấy từng hạt cát dưới đáy. Ẩn sâu bên trong hồ nước là một hố đen tối như mực. Cát bên trong hồ đang từ từ rơi vào trong miệng hố như thể bị hút vào.
Nơi đó chính là lối vào tầng thế giới tiếp theo của Dreamland.
Hố đen kia quả thực là một cảnh tượng dễ dàng gợi lên nỗi sợ hãi bản năng của con người. Khoảnh khắc bị nhấn chìm bên dưới, ai ai cũng sẽ cảm thấy lo lắng như thể bản thân chìm xuống vực thẳm vô tận.
"Đi thôi."
Hiệu trưởng Theon là người đầu tiên nhảy xuống. Rudger và Julia theo sau. Cuối cùng là các giáo sư còn lại của Theon.
Vừa tiến vào hồ, Rudger liền cảm giác được cơ thể bị một lực lượng khổng lồ kéo lại. Hắn bình tĩnh để cho bản thân từ từ chìm xuống. May mắn là thế giới bên trong này không ngăn cản bọn họ hô hấp trong nước như bên ngoài.
Không biết đã trôi qua bao lâu, cuối cùng, trước mắt mọi người xuất hiện ánh sáng. Đập vào mắt họ là một cảnh tượng kỳ lạ.