Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 510: Nirva (2)




Chương 510: Nirva (2)

Cơ thể của Gregory trước mặt hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống. Rudger không hạ thấp cảnh giác mà chậm rãi tiếp cận đối phương. Dù hắn đã đến rất gần nhưng thân hình Gregory vẫn chỉ đứng yên một chỗ.

"... ...?!!"

Chỉ khi đứng đối diện với người này, Rudger mới bàng hoàng nhận ra Gregory đ·ã c·hết từ rất lâu rồi. Khuôn mặt của t·hi t·hể trũng xuống, cơ thể lạnh lẽo không chút độ ấm giống như một xác ướp.

Theo báo cáo của bọn họ, vẫn chưa đầy một tuần kể từ khi Gregory đến Theon. Nhưng nhìn tình trạng cơ thể pháp sư trước mặt cứ như thể ông ta đ·ã c·hết được hàng chục năm rồi. Rudger có cảm giác rằng nếu hắn chạm tay vào, cơ thể kia sẽ vỡ vụn ngay lập tức.

Điều này thật kỳ lạ!

Người của hắn xác nhận rõ ràng khi Gregory tới Theon vẫn còn sống. Chẳng lẽ lão già này lúc đó bị dính Chiêu Hồn?

Không đúng!

Nếu có người sử dụng hoặc bị ếm [Chiêu Hồn] phép thuật dò xét ở cổng sẽ ngay lập tức cảnh báo. Nguyên nhân c·ái c·hết không rõ ràng, ngay cả tình trạng cơ thể cũng vẫn còn là một bí ẩn.

"Có thu hoạch gì không?"

Rudger trầm ngâm.

"Có gì đó rất lạ. Nếu nhìn vào trạng thái của t·hi t·hể, e rằng Gregory đ·ã c·hết từ rất lâu rồi."

"Như vậy thì thời gian không hợp lý."

Vẻ mặt của Elisa Willow cũng trở nên nghiêm túc. Chiếu theo tình huống này thì Gregory có thể không phải là thủ phạm thực sự. Không ngờ kẻ đứng sau lại có thủ đoạn xóa dấu vết cỡ này.

"Anh có nghi ngờ người nào khác không?"

Rudger lắc đầu.

"Tất nhiên tôi có đối tượng nghi ngờ, nhưng có lẽ không phải đối phương."

"Tại sao?"

"Nếu đối phương định làm điều này thì hẳn phải làm từ lâu rồi. Hơn nữa, đây không phải là phong cách của kẻ đó."

Đối tượng Rudger tình nghi đương nhiên là Linh Cấp. Dù sao thì Linh Cấp đang tìm kiếm người định mệnh ở Theon. Rudger phán đoán mục tiêu của con quỷ đó chắc chắn là Rene. Chỉ có điều hắn ta không cần thiết phải làm đến tận mức này chỉ để tìm một người trà trộn trong đám học sinh. Dù nhìn như thế nào thì hành động hiện tại cũng không phải phong cách của Linh Cấp.

"Điều kỳ lạ nhất là tôi không cảm thấy bất kỳ dấu vết nào của ma thuật quanh đây."

"Không phải mọi thứ từ đầu đến giờ đều không có dấu vết của ma pháp sao?"

"Thật khó để một vụ việc như thế này lại không dính líu đến bất kỳ phép thuật nào."

Manh mối duy nhất là Gregory đ·ã c·hết. Mọi chuyện lại đi vào cục diện bế tắc.

"........."

"........."

Cả Rudger và Elisa Willow không nghĩ ngợi gì đồng loạt đánh về phía cơ thể của Gregory. Hai dòng năng lượng chứa sức mạnh khổng lồ đánh vào xác c·hết trước mặt. Cơ thể Gregory không chịu nổi liền biến thành bột mịn văng ra mọi hướng. Tuy nhiên, biểu cảm của cả hai người vẫn giữ nguyên vẻ căng thẳng như ban đầu.

Bột vụn rải rác chậm rãi tụ lại trong không khí và nhanh chóng hóa thành hình dạng một ông già gầy gò mặc vest chỉnh tề. Tứ chi của người này dài ngoẵng, bộ ria mép trắng tinh, đôi má hơi hóp còn chiếc mũi khoằm thì nhọn và dài. Tròng mắt ông già không có con ngươi. Thay vào đó là một luồng không khí màu vàng nhẹ nhàng chảy ra từ nơi lẽ ra là đôi mắt.

"Những gì ta sử dụng ở một cấp độ khác với các phương pháp cấp thấp mà con người sử dụng. Nó bí ẩn và sâu sắc hơn nhiều. Vì vậy, vui lòng không thảo luận về chuyện đó dựa trên các tiêu chuẩn nông cạn của nhân loại các người."

Ông già vừa nói vừa cười khúc khích.



Rudger và Elisa Willow đã sớm vào tư thế chuẩn bị cho một trận chiến. Bọn họ không biết ông già đột nhiên xuất hiện này là ai nhưng rõ ràng ông ta là kẻ chủ mưu đằng sau gây ra vụ việc này.

"Bắt sống kẻ này trước đã."

Elisa Willow kích hoạt phép thuật. Sức mạnh ma thuật khổng lồ xuất hiện và những cánh hoa màu hồng bắt đầu rải rác xung quanh.

Suy nghĩ của Rudger cũng giống như Elisa Willow. Ông già trước mặt là một đối thủ rất nguy hiểm.

Thực tế cũng không khác gì suy đoán của bọn họ, đối phương không hề tỏ ra sợ hãi trước sức mạnh ma thuật khổng lồ đang lao tới trước mặt mình.

"Dù sao cũng nên giới thiệu một chút nhỉ. Ta là Nirva, hậu duệ của Nữ thần và là người quản lý những giấc mơ."

Ông già tự giới thiệu một cách lịch sự.

"Đây chắc chắn sẽ là một bữa trưa ngon miệng."

Ông già lịch thiệp cúi đầu rồi đột nhiên ngẩng đầu lên.

"Chúc ngủ ngon."

!!!

Lời vừa dứt, sức mạnh ma thuật của Elisa Willow ngay lập tức tan biến. Một cơn bão thổi bay tất cả những cánh hoa ma thuật xung quanh. Và khi cơn bão tan biến, cơ thể b·ất t·ỉnh của hiệu trưởng Theon lộ ra bên dưới.

Đôi mắt của Rudger trừng to khi nhìn thấy cảnh tượng phía xa. Làm thế nào mà một Lexorer mạnh mẽ như hiệu trưởng bị t·ấn c·ông mà còn không thể phản kháng lại như vậy?

"Ngươi là ác quỷ?"

"Vậy ra đó là cách gọi của đám nhân loại các người dành cho chúng ta. Đúng là những lời xúc phạm khó chịu."

Ánh mắt màu hoàng kim của Nirva hướng về phía Rudger.

"Tuy nhiên, ước mơ của tất cả sinh vật đều bình đẳng, giống như Nữ thần vĩ đại của ta đã từng nói. Vì vậy, ta sẽ tỏ lòng thương xót đối với kẻ ngu ngốc như ngươi."

Nirva cười toe toét. Những nếp nhăn hằn trên má khiến ông ta trở nên dữ tợn hơn bao giờ hết.

"Mơ đẹp nhé, nhân loại ngu xuẩn."

Rudger rùng mình. Đây chính là đòn đánh đã hạ gục Elisa Willow trong nháy mắt. Hắn không chần chừ kích hoạt phép thuật của mình. Đó chắc chắn không phải là một cuộc t·ấn c·ông vật lý. Ít nhất phải là một đòn đánh ảnh hưởng đến tâm trí.

Hắn cần tránh xa kẻ này ra và giữ cho đầu óc tỉnh táo...

Khoảnh khắc Rudger đang cố gắng triệu hồi [Ater Nocturnus] để chạy trốn, hắn đột nhiên cảm thấy cơ thể mình yếu đi rõ rệt.

"... ... .!!!"

Một cảm giác kiệt sức tràn ngập khắp cơ thể. Cùng lúc đó, tầm nhìn của hắn cũng trở nên mờ mịt hơn. Một cơn buồn ngủ ập đến khiến Rudger không thể cưỡng lại được.

'Chính xác là khi nào?'

Hắn không hề cảm thấy bản thân đã trúng đòn. Không có bất kỳ dấu hiệu nào bất thường của cơ thể. Nhưng tình huống hiện tại chứng tỏ bản thân hắn đã bị dính chiêu của con quỷ tên Nirva kia.

'Không thể ngủ....Mình không thể ngủ...'

Rudger nghiến răng, cố gắng khiến cho tâm trí tỉnh táo trở lại, nhưng tất cả nỗ lực đều vô vọng. Hai chân dần mất đi cảm giác, Rudger khuỵu xuống. Cây trượng trong tay hắn chống mạnh xuống đất, không để cho bản thân gục ngã. Nhưng hành động này cũng chỉ là những gì Rudger đang vùng vẫy trong tuyệt vọng. Mí mắt hắn nặng trĩu, tầm mắt của Rudger lờ mờ nhìn thấy Nirva mở miệng.

"Thú vị! Hiếm thấy một con người bình thường có thể chống lại sức mạnh của ta đến mức này."



Giọng nói của ông già vang lên bên tai Rudger lúc này tựa như một bài hát ru. Cả cơ thể hắn như đang gào rú muốn đi ngủ ngay lập tức, bất chấp mọi mệnh lệnh của não bộ.

Faaah!

Rudger đột nhiên dồn hết sức bật dậy, lưỡi kiếm trong cây trượng trong tích tắc rút ra vung về phía cổ kẻ trước mặt.

Vụt!

Đó là một đòn đánh bất ngờ trực diện. Đôi mắt của Nirva ánh lên tia kinh ngạc.

"Làm thế nào mà ngươi vẫn có thể di chuyển trong tình huống như vậy?"

Khoảnh khắc nhìn thấy cái đầu bị chặt đứt đang mỉm cười với bản thân, Rudger biết có điều gì đó không ổn.

"Khá khen cho nỗ lực của ngươi, nhân loại. Nhưng tiếc thay, sự tồn tại của ta không thuộc phạm trù thông thường nên những đòn đánh vừa rồi hoàn toàn không có tác dụng."

Mặt cắt ngang của chiếc cổ bị cắt đứt đang chảy ra vô số cát vàng.

"Hahaha."

Ký ức cuối cùng của Rudger chính là tiếng cười của lão già kỳ quái với đầu bị cắt đứt. Cơ thể của hắn ngã xuống đất, tầm nhìn hoàn toàn chuyển sang màu đen. Rudger đã mất đi ý thức. Hắn chìm vào giấc ngủ sâu, một giấc ngủ vĩnh hằng.

Sau khi xác nhận rằng Rudger đã hoàn toàn ngủ say, Nirva chậm rãi gắn lại chiếc đầu bị đứt lìa. Đôi mắt màu hoàng kim của ông ta nhìn lên bầu trời.

"Vẫn là một nơi ngột ngạt đến kinh tởm."

Giọng nói ông ta chứa đầy sự chán ghét. Diện mạo hiện tại của Nirva hoàn toàn khác so với khi xuất hiện trước mặt Rudger và Elisa Willow.

"Lẽ ra ta không nên thức tỉnh sớm như vậy. Nhưng thôi, như hiện tại cũng không tệ."

Thân thể Nirva lơ lửng trong không trung. Chẳng mấy chốc, cơ thể ông ta phân tán thành bột mịn trôi nổi theo làn gió lan ra bốn phương tám hướng.

"Thứ gì thế kia?"

Một số học sinh đi ngang qua chợt dừng bước khi thấy thứ bột màu hoàng kim tỏa sáng nhẹ nhàng trong không trung. Một học sinh tò mò chạm vào thứ bột lấp lánh và ngay lập tức ngã xuống.

Những học sinh bên cạnh bàng hoàng trước cảnh tượng đó. Bọn họ đồng loạt hô to và bỏ chạy nhưng cũng không thoát khỏi số phận tương tự.

Rất nhiều người đột ngột chìm vào giấc ngủ. Không phân biệt là học sinh, giáo viên hay nhân viên bên trong Theon, tất cả đều bị thứ bột màu hoàng kim thổi qua và mất đi ý thức. Toàn bộ Theon tràn ngập trong sự im lặng.

Bụi vàng không dừng lại ở đó. Giống như những hạt bồ công anh bay trong gió, chúng tiếp tục tìm đường đến các thành phố lân cận bên ngoài Theon để gieo rắc thêm nhiều giấc mơ.

* * *

Thành phố Leathervelk tràn đầy nhịp sống năng lượng. Đây vốn là nơi có kỹ thuật ma pháp tiên tiến phát triển, hơi nước và các thiết bị cơ khí vẫn hoạt động liên tục ngay cả giữa ban ngày. Những người công nhân làm việc chợt nhận thấy sự xuất hiện của những đám mây vàng từ bên ngoài kéo đến.

"Hửm? Gì thế kia? Khói từ nhà máy mới à?"

"Màu sắc nhìn lạ quá?"

"Hình như chúng đến từ phía học viện Theon."

Đối với người dân Leathervelk, những đám mây vàng dường như không có vẻ nguy hiểm. Họ cho rằng chúng chỉ đơn giản là khói thải ra từ nhà máy. Màu sắc của những đám mây này cũng khá đẹp. Vì vậy, chẳng có ai sẽ nghĩ đến việc tránh né.

Đám mây tràn qua khu công nghiệp ở ngoại ô Leathervelk. Tất cả những người đang làm việc đều im lặng. Những chiếc xe tải bận rộn dừng lại, những con Golem hơi nước nghe lệnh của người dùng cũng ngừng hoạt động.

Đám mây vàng quét qua nhà máy dần dần nhấn chìm toàn bộ Leathervelk.



"Cái gì thế này?"

Alex nhanh chóng rút lui sau khi nhìn thấy mọi người ồ ạt gục xuống phía xa. Cậu ta cuối cùng đã nhận ra nguồn cơn của mọi việc.

Khi Alex cố gắng kêu gọi hỗ trợ, cậu ta đột nhiên phát hiện không có ai phản hồi mình.

Những người khác cũng đã trúng đòn t·ấn c·ông rồi sao?

Đúng lúc này, một cái bóng khổng lồ từ trên không rơi thẳng đứng và đáp xuống bên cạnh Alex. Là Pantos, Arfa và Belaruna.

"Cậu có sao không, Alex?"

"Cũng may nhờ có Pantos mà tôi mới thoát được thứ kỳ quái kia."

Belaruna nói với ánh mắt trêu chọc dù cô ấy vẫn đang bị choáng vì Pantos chạy quá nhanh.

Một làn sóng cát vàng lao về phía đám người U.N Owens.

Mọi người mau tránh ra!

Ngay khi Alex định lên tiếng cảnh báo, một cơn gió ập đến và đẩy đám bụi đi.

"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"

Violetta chậm rãi hạ xuống từ trên không với chiếc dù màu đen quen thuộc. Ngoại trừ Hans và Sheridan đang ngủ say, các thành viên U.N Owens đều đã tụ tập lại với nhau.

"Có ai biết chuyện này xảy ra như thế nào không?"

Không ai có thể trả lời câu hỏi của Alex. Bọn họ đều bối rối trước tình huống hiện tại.

"Khi tôi nhìn thấy mọi người ngã xuống và ngủ th·iếp đi, tôi nghĩ đám mây đó chính là nguyên nhân gây ra vụ việc mà thủ lĩnh nhắc đến".

Alex tặc lưỡi.

Trong khi đó, đám mây vàng dần tụ thành hình và cố gắng nhấn chìm năm người U.N Owens. Violetta vung chiếc dù của mình và tạo ra một cơn gió mạnh. Những đám mây vàng bị gió xé toạc và đẩy lùi. Tuy nhiên, sắc mặt của Violetta khi chứng kiến cảnh đó không được tốt lắm.

"Kỳ lạ! Thứ này dường như ngày càng khó xử lý."

"Tôi cũng thấy vậy."

Pantos nhìn chằm chằm vào đám mây vàng với ánh mắt sắc bén. Những đám mây dày bây giờ trông giống sương mù hơn là mây. Chúng dần dần lấp đầy không gian xung quanh như thể muốn bao vây, không cho người bên trong trốn thoát. Chuyển động của những đám mây tựa như vật sống có ý thức.

"Tôi sẽ mở đường."

Lúc này, trốn thoát là ưu tiên hàng đầu.

Violetta kích hoạt ma thuật. Trong khoảng thời gian vừa qua, cô ấy không hề bỏ bê việc học tập ma pháp. Vì vậy, Violetta đã có thể nắm giữ được rất nhiều ma pháp mạnh mẽ chỉ trong một khoảng thời gian ngắn. Mặc dù chủng loại có thể không nhiều nhưng uy lực thuần túy không hề thua kém những pháp sư chuyên điều khiển thuộc tính hệ Phong.

Violetta duỗi chiếc dù của mình ra. Một xoáy nước nhỏ p·hát n·ổ phía cuối chiếc dù v·a c·hạm với làn khói màu hoàng kim.

Kwakagagak!

Tuy nhiên, thay vì bị đẩy đi, phép thuật của Violetta lại bị phân tán ra mọi hướng như thể bị chặn bởi một bức tường. Ánh mắt của tất cả mọi người đều trở nên sửng sốt. Người bị sốc nhất chính là Violetta.

"Thật nực cười. Sao có thể... ... ."

Một đám mây bình thường lại có thể chặn được ma pháp hệ Phong cấp bốn?

Puhwaak!

Không để cho đám người U.N Owens kịp phản ứng, đám mây vàng ngay lập tức lao tới nhấn chìm tất cả.