Chương 467: Giông tố (1)
Đội quân yêu tinh của ba gia tộc Radix, Crown và Plohim đang bị các nhánh rễ của Cây Thế Giới vây khốn, nhất thời không thể tiến hay lùi được. Giữa lúc lòng quân đang hoang mang thì một ánh sáng xanh nhạt đột nhiên phát ra từ phía Cây Thế Giới.
Các yêu tinh cảm thấy chóng mặt vì mùi hương nồng nặc đột nhiên xộc vào mũi họ. Đó là mùi hương hòa quyện từ nhiều thứ như hương rừng tươi trẻ, hương hoa trong vườn hay mùi của dòng suối tươi mát.
Ngay sau đó, màn đêm buông xuống.
Cây Thế Giới hấp thụ toàn bộ ánh sáng trong bán kính hàng chục cây số. Trái ngược với không gian xung quanh ngày càng tối hơn, Cây Thế Giới lại ngày càng phát sáng.
Một cái cây trắng tinh khiết tỏa sáng trong bóng tối. Năng lượng khổng lồ tập trung lại một nơi phía trước Cây Thế Giới, tỏa ra ánh sáng trắng xóa dưới ánh mặt trời. Bất kỳ ai khi chứng kiến ánh sáng kia đều theo bản năng cảm nhận được sự hủy diệt to lớn bên trong đó. Và thứ đó đang có xu hướng nhắm về phía bọn họ.
Ai nấy đều ngừng thở. Dù vô cùng sợ hãi nhưng dưới áp lực to lớn phát ra từ Cây Thế Giới, cho dù bản năng trong mỗi yêu tinh đang kêu gào mách bảo họ phải chạy trốn nhưng hai chân của họ như thể bị chôn chặt dưới mặt đất, không thể nhúc nhích.
Chẳng mấy chốc, pháo ánh sáng bắn thẳng về phía những binh lính của phe ôn hòa.
Một tia sáng lóe lên xuyên qua bóng tối.
"Tất cả... ... ."
Darish Plohim mở miệng định nói điều gì đó. Nhưng trước khi giọng nói của cô ta có thể phát ra, tia sáng trắng đã nhấn chìm cả người vị chỉ huy yêu tinh, cả những người hộ tống và vệ sĩ của cô ta ở bên cạnh.
────!
Không có lấy một tia kêu gào hay thậm chí là một mảnh thân xác bị thiêu đốt thành tro. Chỉ trong tích tắc ngắn ngủi, toàn bộ đội quân yêu tinh bao gồm cả Darish Plohim bị xóa sổ hoàn toàn.
Khoảnh khắc ánh sáng chạm mặt đất, năng lượng ngưng tụ lan ra mọi hướng gây ra một v·ụ n·ổ lớn. Giống như n·úi l·ửa p·hun t·rào, năng lượng khổng lồ xuyên vào lòng đất phun trào tứ phía.
Mặt đất xung quanh bị xới tung. Không có ngọn lửa đỏ tươi hay khói đen nào phát ra. Vụ nổ ánh sáng nhấn chìm mọi thứ trong phạm vi hình mái vòm đường kính tầm chục cây số. Khi v·ụ n·ổ qua đi, một cơn bão mang theo luồng không khí nóng lan rộng khắp khu rừng quét sạch mọi tàn dư còn lại.
Rudger từ trên lưng [Ater Nocturnus] khi nhìn xuống khung cảnh phía dưới sau đòn t·ấn c·ông cũng không tự chủ cảm thấy rùng mình.
Đây là sức mạnh của Cây Thế Giới sao?
Từ sức mạnh bất thường của những chiếc rễ cho đến khả năng thăm dò, quan sát khu vực xung quanh và giờ là khả năng t·ấn c·ông, xóa sổ mọi sự sống trong nháy mắt. Đòn t·ấn c·ông vừa rồi thực sự đã ở một cấp độ vượt quá lẽ thường. Uy lực của nó thậm chí đã hoàn toàn hơn xa so với v·ụ n·ổ mạch năng lượng bên trong Lưu vực Kasar.
Sau khi chứng kiến toàn bộ tình cảnh đó, Rudger trong khoảnh khắc chợt cảm thấy may mắn vì hành động cố gắng nhân giống Cây Thế Giới vào năm trăm năm trước của gia tộc Plante đã thất bại. Nếu không thì rất có thể trong một tương lai nào đó, đại lục này sẽ phải đối mặt với sự diệt vong đến từ loài thực vật kỳ dị kia.
Rudger nhìn xuống Bentmin Lipre đang cười như điên dại.
"Ahahahaha——!!!"
Cô ta đã tận tay diệt sát toàn bộ đám sâu bọ dám cả gan khiêu chiến quyền uy của mình chỉ trong một đòn. Bentmin có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng và sợ hãi tột cùng của đám binh lính yêu tinh trước khi c·hết.
Cảm giác này thực sự rất sảng khoái!
Bây giờ, một vật cản khó chịu đã bị phá hủy. Cô ta sẽ từ từ xử lý mấy tên râu ria còn lại.
Bentmin cười hài lòng.
Theo sự điều khiển của cô ta, căn phòng dưới lòng đất nơi Cây Thế Giới bén rễ chợt phát ra một tiếng động lớn. Mặt đất rung chuyển dữ dội như thể bị một cơn s·óng t·hần ập đến. Mặt đất sụp đổ thành một đ·ống đ·ổ n·át, tạo ra những lối đi dẫn đến các hang động dưới lòng đất.
Crekkk!
Rudger chợt nghe thấy âm thanh kỳ lạ phát ra từ một cái hố sâu hun hút phía dưới. Không lâu sau, những con côn trùng có kích thước khổng lồ đồng loạt lao ra. Chúng chính là loài côn trùng sống trong lòng đất bên dưới Cây Thế Giới, ăn rễ và nhựa cây.
Những con sâu bọ có giác quan cứng màu đen đồng loạt di chuyển như thể đang bị thứ gì đó điều khiển, lao như thủy triều về phía những đội quân yêu tinh còn sống sót.
"C-cái gì vậy?"
"Chuẩn bị chiến đấu!"
"C-Chỉ huy đâu rồi?"
Do toàn bộ yêu tinh chỉ huy cuộc chiến đã bị tiêu diệt trong v·ụ n·ổ ánh sáng ban nãy nên đội quân yêu tinh nhất thời không biết phản ứng như thế nào trong tình huống hiện tại.
Đám côn trùng thừa cơ xông đến, trực tiếp nhảy vào trung tâm của q·uân đ·ội. Tiếng la hét và máu thịt vương vãi khắp mọi nơi. Hàm răng chắc khỏe của lũ sâu dễ dàng xé toạc những bộ giáp kiên cố của yêu tinh. Đám binh lính cũng vung kiếm chém g·iết lũ quái vật anyf nhưng khác biệt về số lượng quá rõ ràng.
"Tư tế đâu? Tấn công!"
Quân đội hai nhà Dentis và Berk kịp thời chỉnh đốn đội ngũ và bình tĩnh đánh trả. Các tư tế niệm chú, triệu hồi vô số gai nhọn từ bên dưới mặt đất chặn lại thế t·ấn c·ông dồn dập của đám côn trùng. Lớp vỏ của lũ sâu khổng lồ khi v·a c·hạm với rào chắn đồng loạt vỡ vụn, máu tươi văng tung tóe nhuộm đỏ mặt đất.
"Cung thủ!"
Các cung thủ đợi lệnh phía sau đồng loạt bắn tên. Vô số mũi tên thấm đẫm sức mạnh của tinh linh xuyên thẳng vào đám sâu bọ khổng lồ, ngay tức khắc phá vỡ lớp phòng thủ bên ngoài của chúng. Đám sâu bọ ré lên từng tiếng chói tai, quằn quại vì đau đớn.
Nhưng thế tiến công của chúng không vì thế mà ngừng lại. Những v·ết t·hương trên người lũ bọ nhanh chóng tái sinh với tốc độ chóng mặt sau khi chúng hấp thụ nhựa Cây Thế Giới. Đám bọ sau đó tiếo tục dẫm lên xác của đồng loại, đánh về phía rào chắn gai.
Chờ đợi chúng chính là những tấm khiên kiên cố được dựng lên hàng loạt. Mỗi tấm khiên đều có độ rộng ngang ngửa một thân cây cổ thụ. Cho dù đám sâu bọ có t·ấn c·ông mạnh mẽ đến thế nào, bức tường khiên vẫn không mảy may suy suyển.
Những chiến binh cầm khiên chính là những binh lính tinh nhuệ của gia tộc Berk. Bọn họ là những người bảo vệ, là lá chắn kiên cố nhất cho đồng tộc, bảo vệ khu rừng yêu tinh qua bao thế kỷ.
Chỉ là mấy con côn trùng không biết từ đâu chui ra sao có thể khiến bọn họ chịu bó tay bó chân?
Cho dù chúng có là sinh vật do Cây Thế Giới điều khiển cũng thế.
Nhân lúc đám côn trùng bị cầm chân, lực lượng phía sau nhận lệnh tiến lên.
"Nhắm vào mắt của chúng!"
"Nếu không thành công thì chặt bỏ chân của chúng đi!"
Các kiếm sĩ yêu tinh di chuyển nhanh nhẹn giẫm lên lưng và đầu của lũ sâu, c·hặt đ·ầu hoặc cắt đứt các khớp chân của chúng. Chất lỏng màu xanh đồng loạt phun ra, đám sâu bọ kêu lên, rơi rụng như mưa. Tuy nhiên, số lượng lao lên vẫn không hề suy giảm.
Rudger nhìn thế trận giằng co bên dưới, chân mày nhíu chặt. Nếu tình hình như vậy kéo dài, phía bất lợi sớm muộn gì cũng là bọn họ.
Đột nhiên, Cây Thế Giới rung chuyển ầm ĩ. Có thứ gì đó nhân lúc Rudger không chú ý phóng về phía hắn. Tốc độ và uy lực của thứ này hơn xa những mũi tên vàng lúc trước. Rudger kịp hoàn hồn, nhận ra một cơn mưa giáo đang trút xuống đầu mình.
"Tránh đi!"
Rudger ngay lập tức ra lệnh cho [Ater Nocturnus]. Con Quạ Thép dưới chân ngay tức khắc bao bọc cả hai trong bóng tối, hóa thành một sợi chỉ đen điên cuồng lách qua đám giáo nhọn đang rơi xuống. Tuy nhiên, dù có tránh né hay dịch chuyển thế nào thì cơn mưa t·ấn c·ông kia vẫn có thể liên tục đổi hướng nhắm vào vị trí xuất hiện tiếp theo của [Ater Nocturnus]. Có thể nói, trong phạm vi bao phủ của Cây Thế Giới, không có bất kỳ một chuyển động nhỏ nào có thể thoát khỏi đôi mắt của nó.
Rudger vừa né tránh vừa không ngừng thả tạo tác xuống oanh tạc đối phương.
Bentmin điểu khiển đám rễ vươn ra hòng cắn nuốt đám tạo tác từ trên không nhưng tốc độ rơi của đám vật phẩm này nhanh hơn rất nhiều so với trước. Ngay khi chúng có chút v·a c·hạm xảy ra liền sẽ p·hát n·ổ. Một v·ụ n·ổ đầy màu sắc p·hát n·ổ ngay trong không trung và xé nát không gian.
Bentmin cau mày.
"Tăng tốc độ nổ tung trước khi năng lượng bị thôn phệ sao? Thật vô nghĩa!"
Cô ta thẳng tay loại bỏ các nhánh rễ đã bị nổ tung không có khả năng tái sinh, điều thêm những nhánh rễ mới t·ấn c·ông đối phương. Người thua cuộc trong cuộc chiến tiêu hao hiện tại là tên kia, không phải cô ta. Cô ta không cần vội vàng.
Ngược lại, Bentmin càng tập trung vào mức độ oanh tạc của những ngọn giáo nhằm vào [Ater Nocturnus]. Nếu cô ta phá hủy được con thú chiến đấu kia, cuộc chiến sẽ ngã ngũ. Số lượng những ngọn giáo vàng trút xuống Rudger liền giảm đi và đồng loạt hướng về con ma thú dưới chân hắn.
Mỗi khi một cột ánh sáng trắng đi ngang qua, thân hình của Quạ Thép lại bay bấp bênh thêm một chút. Bentmin nở một nụ cười tàn nhẫn, giống như một kẻ đang chậm rãi chơi đùa con mồi trong tay.
Đột nhiên, như thể cảm nhận được gì đó, một rào chắn mạnh mẽ mọc lên bao phủ lấy toàn bộ cơ thể Bentmin. Ngay sau đó, một thanh đại kiếm bổ thẳng xuống bức tường chắn kiên cố vừa được dựng lên.
Quảng!
Bentmin nở một nụ cười đắc thắng khi nhìn nhìn thấy kẻ vừa vung kiếm vào mình.
"Ồ! Xem ai đây? Ambella Berk, đã bao lâu rồi nhỉ?"
Đôi mắt còn lại trên gương mặt Ambella Berk nheo lại. Bà ta không nói gì, tiếp tục tăng cường sức mạnh cho cánh tay của mình. Những cơ bắp đầy sẹo trên cẳng tay của yêu tinh vặn vẹo, thanh đại kiếm của Ambella chém thẳng vào phần thân trên của Bentmin.
Một cú đánh sạch sẽ. Tuy nhiên, thân trên của Bentmin dù đã bị tổn hại nghiêm trọng vẫn còn sống và cử động.
"Đúng như dự đoán. Mức độ phòng thủ này vẫn là chưa đủ đối với một kẻ như ngươi."
Vô số dây leo bật ra như nước ngầm từ phần thân dưới bị cắt đứt, cố gắng nuốt chửng Ambella.
Thấy vậy, giáo sư Vierano phía sau chợt vung tay lên trảm xuống. Một nhát chém mang theo cơn cuồng phong sắc bén cắt thẳng vào đám rễ đang xông đến, ngay lập tức chẻ đôi chúng thành hai nửa. Đám rễ nhanh chóng tái sinh và xông tới nhưng nhiêu đó thời gian cũng đã đủ cho Ambella Berk rút lui.
Phần thân trên bị cắt đứt biến mất như đang tan chảy, còn Bentmin nguyên bản nhô ra khỏi mặt cắt ngang của phần thân dưới như thể đang tái sinh.
Không có chút dấu hiệu nào, vô số quả cầu ma thuật màu xanh trút xuống như mưa trên đầu Bentmin. Đó là ma thuật của Hans.
Bentmin khịt mũi khinh thường, đưa tay ra đón lấy toàn bộ đòn t·ấn c·ông. Những quả cầu ma thuật khi chạm đến tay của Bentmin đều bị hấp thu sạch sẽ, không để lại chút thương tổn nào cho đối phương.
Hans nhẹ nhàng đáp xuống phía sau Ambella và giáo sư Vierano. Giáo sư Vierano rất ngạc nhiên trước sự xuất hiện đột ngột của con linh thú này, nhưng khi nhìn vào mắt con vật, ông ấy ngay lập tức nhận ra đó chính là Hans.
"Hans?"
[... ...Là tôi.]
"Có thêm người trợ giúp trong tình huống này là một chuyện tốt."
[Tốt sao? Tôi không chắc mình có thể giúp được gì.]
Hans thở dài khi nhìn Bentmin hấp thụ tất cả các đòn t·ấn c·ông của mình. Sức mạnh ma thuật của linh thú hóa ra lại là chất dinh dưỡng cho Cây Thế Giới, không hơn không kém.
Tiểu đội tinh nhuệ của hai gia tộc Dentis và Berk đến đây chỉ có tầm chục người.
Đúng lúc này, trên không trung vang lên tiếng kêu của một con vật, Rudger đáp xuống ngay gần đó. Con Quạ Thép cũng theo đó rơi xuống bên cạnh Hans, không ngừng vỗ cánh. Rudger nhìn vào quân tiếp viện lên tiếng hỏi thăm.
"Còn ai nữa không?"
"Còn thêm ai được nữa?"
Ambella khịt mũi. Bà ta không nghĩ sẽ có người khác đến đây tiếp ứng nữa. Thành thật mà nói, Ambella không có quá nhiều tự tin khi phải đối đầu với Bentmin trong tình cảnh hiện tại. Sức mạnh chênh lệch giữa cả hai bên khá mất cân bằng.
Nhìn thẳng vào thế trận ban nãy mà xem, q·uân đ·ội đồng minh của cả ba nhà Radix, Crown và Plohim đều dễ dàng bị xóa sổ chỉ trong một đòn. Thông thường, Ambella đúng là không để đám binh lính đấy vào mắt. Nhưng điều đó không có nghĩa là lực lượng của đối phương yếu. Vậy mà lực lượng đó vẫn dễ dàng bị Bentmin xử lý.
Có thể nói, đối thủ hiện tại còn đáng gờm hơn rất nhiều. Chưa nói đến vấn đề sức mạnh đồng hóa của Bentmin hiện tại với Cây Thế Giới vẫn chưa phải hoàn mỹ. Nếu để cho cô ta nắm được quyền điều khiển hoàn toàn, có lẽ phương pháp cuối cùng bọn họ buộc phải lựa chọn chính là hạ sát Sedina để cắt đứt nguồn cung năng lượng cho Bentmin.
Giữa lúc Ambella đang chìm trong suy nghĩ, Rudger cũng đang quan sát tình hình xung quanh. Alex có vẻ vẫn chưa thoát ra được khỏi trận chiến với thủ lĩnh yêu tinh kia. Helia thì hẳn đã bỏ đi. Xét đến tính khí của con quỷ đó, cô ta chắc chắn sẽ không nhúng tay vào chuyện ở đây nữa.
Nhìn biểu cảm lo lắng của những kẻ đối diện, vẻ mặt Bentmin trở nên sung sướng. Cô ta không ngừng lên tiếng chế giễu những kẻ này không biết tự lượng sức mình.
Đột nhiên...
Vẻ mặt cười nhạo của Bentmin chợt cứng lại. Cô ta nhíu mày khi cảm nhận được một nguồn năng lượng bất thường đột nhiên xuất hiện.
Lại là cái gì nữa?
Trong khi mọi người đang bối rối trước phản ứng của Bentmin thì Bentmin lại quay đầu nhìn về một hướng. Thông qua Cây Thế Giới, Bentmin có thể kiểm soát và quan sát mọi tình huống ở khu vực xung quanh. Sau đó, cô ta cảm nhận được một sự hiện diện kỳ lạ đang tiến về phía mình với tốc độ chóng mặt.
Khí thế này không phải là yêu tinh.
"Nhân loại?"
Một con người có thể sở hữu tốc độ như vậy sao?
Bentmin ngay lập tức điều khiển các nhánh rễ đánh về phía đối phương. Cô ta có cảm giác rằng sẽ rất phiền phức nếu không loại bỏ nhân loại kia ngay bây giờ.
Một trong những rễ chính của Cây Thế Giới mọc lên và t·ấn c·ông con người đang tiếp cận từ phía xa.
Nhưng cùng lúc, một điều kinh ngạc đã xuất hiện. Ngươi kia đột ngột rút ra một thanh kiếm và đâm nhẹ vào đám rễ cây. Đó là một bộ rễ cực kỳ lớn và dày. Kích thước vượt trội về khối lượng và độ cứng của đám rễ có thể chống lại hầu hết v·ũ k·hí bằng kim loại.
Quad deuk.
Tuy nhiên, những nhánh rễ trong khoảnh khắc chạm vào mũi kiếm của người kia đều xoắn lại rồi vỡ tan thành từng mảnh.
"?!!!"
Những nhánh rễ vốn mạnh mẽ và có độ bền dẻo dai lại không thể chịu nổi một đòn t·ấn c·ông đơn giản của nhân loại vừa rồi.
Giữa lúc đám người còn đang sững sờ, bóng người kia đã giẫm lên những mảnh vụn của rễ Cây Thế Giới, trực tiếp nhảy vào trong khu vực chiếc lồng bị xẻ làm đôi. Ông ta lên tiếng chào hỏi.
"Hóa ra mọi người đều đã ở đây."
Rudger ngay lập tức nhận ra thân phận người này.
"Sao ngài lại ở đây?"
Người vừa xuất hiện không ai khác chính là Luthus Wardot.