Chương 465: Gào thét (2)
Tiếng thét của Cây Thế Giới không chỉ là âm thanh thông thường mà thứ này trực tiếp ảnh hưởng đến tinh thần của các sinh vật sống.
Mỗi khi loài thực vật khổng lồ chuyển động, sóng âm từ trên người nó lan rộng ra ngoài lâu đài và tràn ngập khắp khu rừng.
———
Cây cối rung chuyển dữ dội khi gió thổi qua. Chim chóc xung quanh sợ hãi đồng loạt bỏ tổ bay lên trời. Những loài thú hoang dường như cũng cảm nhận được gì đó, chúng bắt đầu bỏ chạy ra khỏi khu rừng.
Lúc này đây, không còn bất kỳ sự phân chia nào giữa kẻ săn mồi và con mồi bị đuổi g·iết nữa. Tất cả sinh vật chỉ cần có sự sống và có thể di chuyển đều liều mạng bỏ chạy trong sợ hãi. Những yêu tinh sinh sống trong khu rừng lúc này cũng đồng loạt nhìn về hướng Lâu đài Serendel.
"Cây Thần......."
Mặc dù khoảng cách giữa bọn họ với lâu đài vẫn còn khá xa nhưng ai ai ở đây cũng có thể cảm nhận được, loài cây thiêng liêng luôn mang đến ánh sáng ấm áp, phù hộ cho bọn họ lúc này dường như đang tràn ngập đau đớn và tức giận.
Đó là một cảm giác kỳ quái như thể có ai đó đã ném một hòn đá vào trong một hồ nước sâu gây ra động tĩnh lớn. Các yêu tinh không mất bao lâu sau liền nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình hiện tại.
Một cơn chấn động lớn xảy ra.
Kugoogung!
Mặt đất rung chuyển dữ dội. Nhiều yêu tinh không giữ được thăng bằng ngã sóng soài. Những yêu tinh yếu bóng vía theo bản năng hét lên sợ hãi.
Một yêu tinh run rẩy chỉ tay về phía Cây Thế Giới phía xa. Mọi người thấy vậy liền hướng mắt theo. Ngay sau đó, bọn họ đồng loạt trừng mắt, số khác thì cúi đầu thành kính cầu nguyện.
Bởi vì Cây Thế Giới mà họ nhìn thấy hiện tại đang vươn những nhánh rễ khổng lồ của mình phá hủy mọi thứ xung quanh.
* * *
"C·hết tiệt!"
Ambella Berk không thể kìm nén tiếng chửi rủa trong miệng khi phải chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng đang diễn ra trước mắt mình. Bà ta không biết Bentmin Lipre đã động tay động chân gì mà có thể khiến Cây Thế Giới hiện tại rơi vào trạng thái phát điên mất kiểm soát.
Tình thế bây giờ đã hoàn toàn thay đổi.
Số lượng rễ cây nhô ra từ nhiều phần khác nhau của lâu đài ngày càng tăng. Những chiếc rễ này không hề phân biệt địch ta, điên cuồng t·ấn c·ông đoàn quân yêu tinh kể cả là người của hai gia tộc Leafre và Shadewarden. Sinh lực của các binh lính một khi bị rễ cây cuốn lấy đều nhanh chóng bị rút cạn. Quân số hy sinh ngày càng nhiều.
Giáo sư Vierano nhìn lên Cây Thế Giới đang than khóc với vẻ mặt nghiêm trọng. Loài cây thần thánh mà bọn họ luôn tôn thờ nay đã nổi giận và ra tay với chính con dân của mình.
"Rốt cuộc Bentmin Lipre đã làm gì?"
"Con mụ điên đó đang cưỡng ép thu lấy sức mạnh bên trong Cây Thế Giới, nhưng có vẻ như Cây Thế Giới đã phản kháng lại."
"Vậy chẳng phải tình thế sẽ trở nên nguy hiểm nếu đối phương thu được toàn bộ sức mạnh sao?"
Ambella lắc đầu.
"Chuyện đó là không thể nào. Tôi có cảm giác như Cây Thế Giới đang bị ép buộc."
Ambella đã từng nhìn thấy một yêu tinh khác tự mình câu thông với Cây Thế Giới và vận dụng toàn bộ sức mạnh của loài cây thần thánh này. Thứ sức mạnh hiện tại trước mắt bà ta tuy rất kinh khủng, nhưng so với những gì bà ta thực sự đã từng chiêm ngưỡng thì không thấm vào đâu cả.
"Lực lượng này không hoàn hảo. Phạm vi t·ấn c·ông của nó vẫn có giới hạn."
Điều này được thể hiện rõ qua việc nó ngay lập tức nuốt chửng mọi sinh vật sống trong tầm mắt bằng rễ của mình. Bentmin Lipre muốn thay thế sức mạnh mà cô ta thiếu khi điều khiển Cây Thế Giới. Đó là lý do cô ta cho những chiếc rễ này tản ra xung quanh thôn phệ sinh lực của những dạng sống khác.
"Hiện tại là cơ hội của chúng ta. Cần đột nhập vào bên trong."
Phương án tác chiến kế tiếp đã rõ ràng. Nhưng để làm được thì tương đối khó khăn. Việc tránh né những chiếc rễ trước mặt không phải đơn giản.
Ambella xoay thanh đại kiếm trong tay.
Vù.
Một cơn gió thổi qua kèm theo âm thanh cắt xuyên không khí.
"Cô nghĩ sao, Helia?"
Ambella nói xong liền nhìn về phía sau.
"Ồ! Ta không quan tâm lắm. Dù sao thì ta cũng không thích c·hiến t·ranh."
Một giọng nói có phần hoạt bát, sôi nổi không phù hợp với bầu không khí nghiêm túc hiện tại vang lên. Helia một tay nâng dù, bước chân uyển chuyển, miệng huýt sáo khi nhìn thấy thảm cảnh của tòa Lâu đài Serendel.
"Hihi. Dù sao thì chỉ cần Bentmin Lipre không dễ chịu là ta vui rồi."
"Vậy bây giờ cô định làm gì?"
"Hừm."
Helia nhìn chằm chằm vào Cây Thế Giới trước mặt. Đôi mắt tinh tường của ác quỷ giúp Helia nhanh chóng nắm bắt được thế cục trận chiến giữa hai người bên trong chiếc lồng trung tâm.
Nhìn cảnh tượng Rudger không chút do dự cho kích nổ nhiều tạo tác ma thuật như vậy, ánh mắt Helia lóe lên một tia hứng thú. Ác quỷ cảm thấy khó mà làm dịu được niềm vui sướng đang dâng lên trong mình.
Đúng như mong đợi, thế giới này thật thú vị.
Cô ta đã quyết định rồi. Nếu không làm gì trong tình huống này thì đúng là có lỗi với bản thân.
Sau khi suy nghĩ xong, Helia mỉm cười nói với Ambella.
"Được rồi. Ta sẽ giúp các người thêm một lần."
Helia nhấc chiếc ô trong tay lên và tiến thẳng về phía trước. Ánh mắt của con quỷ thích thú nhìn những chiếc xúc tu đang quằn quại phá hủy Lâu đài Serendel xinh đẹp.
"Ừm."
Nên chọn thứ gì để giải quyết đống dây rợ trước mặt đây?
Sau vài giây suy nghĩ, Helia búng ngón tay. Không lâu sau, đầu của một con quái vật khổng lồ hiện ra trong không trung ngay bên cạnh Helia. Helia đã vận dụng sức mạnh thực thể hóa ảo ảnh trực tiếp triệu hồi ra một đầu mãnh thú trong đám quái đông đảo của mình.
Thực hay ảo? Lúc này đã không ai có thể phân biệt được rõ ràng.
Thứ lơ lửng phía sau Helia là một con thú có cái đầu to lớn của loài bò sát. Những chiếc vảy cứng và hai cái sừng dựng đứng trên đỉnh đầu.
Đám yêu tinh xung quanh đều ngơ ngác khi nhận ra thứ này là gì.
"R-rồng?"
Đó là loài sinh vật đã tồn tại rất lâu trong quá khứ xa xôi, cho đến hiện tại đã hoàn toàn tuyệt chủng, chỉ còn được nhắc đến thông qua các câu chuyện thần thoại và cổ tích.
Cảnh tượng một đầu rồng khổng lồ hiện ra bên cạnh thiếu nữ nhỏ nhắn đang cầm một chiếc dù trên tay khiến cho bất kỳ ai chứng kiến cũng không khỏi cảm thán.
Helia tùy tiện chỉ ngón tay về phía trước.
Con rồng lửa ngay lập tức hít vào một hơi. Cổ họng nó phồng lên. Sau vài nhịp thở, một cột lửa khổng lồ từ miệng con rồng phóng thẳng về phía đám rễ che kín lâu đài.
Hơi thở của rồng phun ra ngọn lửa trong truyền thuyết đốt cháy và nhấn chìm tất cả rễ cây xung quanh Lâu đài Serendel. Cho dù là Cây Thế Giới có thể kháng lại thuốc súng và bom đạn của con người thì trước sức nóng của ngọn lửa này cũng phải oằn mình chịu đựng. Các rễ cây bị thế lửa quét qua đồng loạt chuyển màu đen như tro tàn, độ dẻo dai cũng biến mất, toàn bộ cứng lại như bị đóng đinh tại chỗ.
Cánh cổng lâu đài vốn có vẻ ngoài sang trọng cũng bị nung chảy thành một mớ hỗn độn xấu xí. Một biểu tượng lịch sử của tộc yêu tinh cứ như vậy bị phá hủy trong nháy mắt. Nhưng không ai có thời gian để kịp suy nghĩ về chuyện này. Mọi người xung quanh đều bị choáng ngợp trước đòn công kích khủng kh·iếp vừa rồi.
Thế lửa đỏ rực như máu cứ thế vượt qua các bức tường rắn chắc xông thẳng tới khu vực lồng rễ trung tâm.
Helia nhìn cảnh tượng phía xa với vẻ hứng thú bừng bừng. Cô ta đã sớm tưởng tượng đến cảnh con ả yêu tinh kia bị t·hiêu s·ống trong thế lửa của mình.
Tất nhiên, Bentmin cũng sẽ không ngồi yên chờ c·hết.
Pudddeuk!
Những chiếc rễ khỏe khoắn và cứng cáp hơn lần lượt mọc lên dựng thành một hàng rào vững chắc. Toàn bộ những rễ cây mới mọc đều có chu vi hơn năm mươi mét, đan xen với nhau nối dài không dứt. Mặt đất bị xới nát khi chúng đồng loạt vọt lên.
Toàn bộ không gian rung chuyển, bụi đất mù mịt. Trước thế phòng thủ dày đặc như thế này, ngọn lửa của con rồng dần trở nên yếu thế.
Helia bĩu môi mất hứng. Cô ta vốn định rời đi ngay sau khi đòn vừa rồi kết thúc. Không ngờ đối phương vẫn có thể phản kháng được. Chuyện này khiến tâm trạng vui vẻ của Helia bị ảnh hưởng không nhỏ.
Hừ! Mụ yêu tinh kia cũng gọi là có chút thủ đoạn.
"Sử dụng nó cho ta."
Đầu rồng theo lệnh của Helia tiếp tục phóng ra một đợt hơi thở mới. Chỉ là lần này có chút khác biệt. Ngọn lửa đỏ rực đang thiêu đốt lâu đài dần thu hẹp. Nhưng trái ngược, nhiệt độ trong không gian lại ngày càng tăng.
"Thứ gì vậy?"
"Lùi lại!!!"
Những yêu tinh xung quanh cảm thấy sức nóng từ miệng con rồng càng mạnh hơn, bọn họ không chần chừ vội vàng rút lui.
Hơi thở dần dần thu hẹp cuối cùng biến thành một đường thẳng duy nhất.
Quanggg.
Cột sáng laser phóng mạnh về phía trước với khí thế không gì có thể cản lại được. Pháo laser ngay tức khắc mở ra một lỗ lớn trên mặt đất. Trên quỹ đạo của cột sáng đi qua, mọi thứ đều bị nung chảy bất kể có là đá cẩm thạch kiên cố hay là rễ cây rắn chắc, toàn bộ bị nghiền nát thành bột phấn.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ của mình, đầu rồng tan biến trong hư không như thể chưa từng xuất hiện trước đó.
"C-Cây Thế Giới..."
Các yêu tinh đều sửng sốt trước những vết sẹo chồng chất trên thân Cây Thần. Helia không quan tâm đến phản ứng của bọn họ. Cô ta đã xong việc ở đây rồi, những gì còn lại là chuyện của đám người này, không liên quan đến cô ta.
Helia quay người rời đi, phất tay chào tạm biệt với Ambella.
Ambella giơ tay ra hiệu cảm kích với đối phương. Sau đó, một tiểu đội nhỏ do bà ta dẫn đầu xông vào bên trong.
* * *
Đòn t·ấn c·ông của Helia tác động không nhỏ đến cuộc chiến giữa Rudger và Bentmin.
Một ngọn lửa dữ dội k·hông r·õ n·guồn g·ốc đột nhiên quét qua chiến trường. Chiếc lồng ở khu vực trung tâm ngay tức khắc bị chia làm hai. Cơ thể của Bentmin bị thiêu đốt và tàn phá hơn phân nửa. Phần còn lại đã hoàn toàn hóa thành tro bụi.
"Aaaah! Helia!!!"
Bentmin sớm đã cộng hưởng giác quan với Cây Thế Giới sao có thể không nhận ra chuyện này là do kẻ nào làm?
Cô ta hiện tại nếu không phải bị Rudger cản trở thì chắc hẳn đã sớm xông ra ngoài sống c·hết một trận với đối phương.
Nhưng có một chuyện Bentmin vẫn không hiểu, tại sao cả hai bọn họ đều bị thế lửa của Helia t·ấn c·ông, vậy mà chỉ có duy nhất cô ta b·ị t·hương nặng. Kẻ đối diện thậm chí còn chẳng có lấy một vết bỏng chứ đừng nói đến b·ị t·hương.
Sao có thể?
Tình trạng của Rudger lúc này vẫn ổn. Ngay cả [Ater Nocturnus] bên dưới cũng không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.
Những cục than hồng được tạo ra bởi hơi thở của rồng vẫn còn cháy trong không khí đang quay tròn xung quanh Rudger. Sau đó, chúng đồng loạt bị hút vào một điểm duy nhất như thể một hố đen đang nuốt chửng mọi thứ. Thứ đang ra sức cắn nuốt thế lửa tàn còn sót lại là một viên ngọc màu đỏ tươi trên tay phải của Rudger.
Quasimodo sau khi hấp thụ toàn bộ hơi thở và lửa của con rồng liền tỏa ra ánh sáng nhấp nháy như thể rất hài lòng.
Rudger lắc đầu. Không thể không nói, lần này con quỷ kia đã giúp hắn khá nhiều.
Đúng lúc này, Cây Thế Giới đột ngột rung chuyển dữ dội. Ngay cả khi Cây Thế Giới có khả năng tái sinh mạnh mẽ, nhưng khi bị trúng hai đòn t·ấn c·ông trực diện như vừa rồi vẫn khiến nó đau đớn không ngớt.
Khu vực trung tâm rung chuyển như thể sắp sụp đổ. Chiếc lồng rễ bị chẻ đôi dần dần không chịu được chấn động truyền đến từ xung quanh mà bật mở.
Rudger hét lên.
"Hans! Mang theo Sedina trốn đi!"
[Tôi hiểu rồi!]
Hans ngay tức khắc chở Sedina trên lưng vọt lên không trung.
Bentmin cố gắng điều khiển các nhánh rễ xung quanh chặn lại nhưng đã quá muộn.
"KHÔNG!!!"
Chìa khóa cuối cùng của cô ta. Cô ta không thể để mất nó.
Hans dồn tất cả sức mạnh tăng tốc cực hạn.
Khoảnh khắc cậu ta sắp bay ra khỏi khu vực của Cây Thế Giới...
───!!!
Một điều kỳ dị đã xảy ra vượt khỏi dự đoán của cả Hans, Rudger và Bentmin.
Phudduddduk.
Các tán lá của Cây Thế Giới vươn dài tỏa ra mọi hướng. Chúng xòe rộng và đâm thẳng xuống mặt đất tạo thành một cái lồng chụp khổng lồ ngăn chặn mọi thứ chạy ra ngoài.
Kugugoogung.
Bất cứ nơi nào cành của Cây Thế Giới chạm vào, mặt đất liền rung chuyển dữ dội. Chẳng bao lâu sau, một cái lồng khổng lồ mới đã hình thành.
[Cái gì thế này... ... !]
Hans bối rối vì con đường chạy trốn đã bị chặn lại. Những cành cây không ngừng vươn ra phóng về phía Hans.
Hans cố gắng trốn thoát nhưng vô dụng. Cậu ta nhanh chóng bị mắc kẹt bên trong. Cả Hans và Sedina đều bị những cành cây trói lại, không thể nhúc nhích.
Bentmin nhìn cảnh tượng khó tin phía xa, đôi môi run rẩy không ngừng.
Cây Thế Giới trực tiếp di chuyển? Nó muốn đứa trẻ đó?
* * *
"Đúng là một mớ hỗn độn!"
Luthus Wardot không giấu được vẻ ngạc nhiên trước cảnh tượng đang diễn ra trước mắt. Ông ta sau khi nhận được tin tức từ Đại Công chúa Eileen liền lập tức xuất phát đến khu rừng yêu tinh.
Khi Luthus Wardot đến nơi, khu rừng yêu tinh đã sớm trở thành một mớ hỗn loạn. Không có người đứng canh gác trong rừng như thường lệ, thay vào đó là một trận n·ội c·hiến t·ấn c·ông vào trung tâm Lâu đài Serendel. Dường như bảy đại gia tộc của tộc yêu tinh đều xuất binh trong trận chiến lần này.
"Cũng đã lâu rồi không gặp lại Sư phụ. Không ngờ Người lại dính phải một vụ rắc rối như thế này."
Luthus Wardot không quan tâm thế lực nào bên trong vương quốc yêu tinh giành thắng lợi. Nhưng nhìn thấy Cây Thế Giới đang trở nên điên cuồng trước mặt, ông ta cũng không thể nhắm mắt làm ngơ được. Nếu thứ này trở nên mất kiểm soát, Đế quốc chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ.
Bóng lưng của Luthus Wardot nhanh chóng tiến về chiến trường hỗn độn.