Chương 440: Bắt cóc (1)
Alex không chần chừ một giây nào, ngay lập tức lao vào đối thủ như một con báo.
Nếu đối phương là một tinh linh sư, lựa chọn tốt nhất chính là phát động một cuộc đột kích bất ngờ.
Nhưng kẻ theo dõi dường như cũng đã nhận ra có người tiếp cận mình. Kẻ này ngay lập tức phản ứng, một bức tường nước được tạo ra trước mặt Alex.
Alex dừng bước và nhìn qua bức tường nước trong suốt. Phía trên đầu người mặc áo choàng có một tinh linh khác ngoài tinh linh đang theo dõi Sedina.
Có thể cùng lúc điều khiển được hai tinh linh?
Điều đó có nghĩa kẻ này ít nhất là một tinh linh sư cấp trung.
Đột nhiên, người mặc áo choàng bối rối lên tiếng.
"Tại sao anh lại ở đây?"
"Cái gì?"
Có gì đó kỳ lạ trong phản ứng của người phía trước. Alex chợt cảm thấy không đúng.
"Không phải ngươi là người đã theo dõi chúng ta trước sao? Bây giờ ngươi đang nói cái quái gì vậy?"
Alex cau mày chất vấn.
"Sedina dạo này nói rằng có người đang bí mật bám đuôi cô ấy. Kẻ đó không phải ngươi thì là ai?"
"... ... Tôi đoán là chúng ta đã hiểu lầm gì đó."
Alex cười gằn.
"Hiểu lầm? Lời này phát ra từ một kẻ lén lút bám đuôi như ngươi, ngươi nghĩ ta sẽ tin?"
"... ...Được rồi. Tôi thành thật xin lỗi vì hành động ban nãy."
Đối phương không cố gắng thuyết phục Alex mà chủ động giải trừ rào chắn. Mũ áo choàng tự nhiên được bỏ xuống lộ ra mái tóc màu xanh nhạt và đôi tai yêu tinh đặc trưng.
"Yêu tinh?"
Ấn tượng đầu tiên của Alex về người trước mặt chính là vẻ ngoài trẻ trung. Trông yêu tinh này chỉ tương đương với một đứa trẻ mới lớn.
Yêu tinh nhìn biểu cảm của Alex liền dễ dàng nhận ra anh ta đang nghĩ gì. Tuy nhiên, người này không buồn chỉ ra.
"Mặc dù trông như thế này nhưng độ tuổi thực sự của tôi lớn hơn anh nghĩ rất nhiều. Tôi là Vierano Dentis, hiện là giáo sư tại Theon."
Người vừa tự giới thiệu không ai khác chính là giáo sư Vierano.
Alex không mất cảnh giác mà hỏi ngược lại.
"Việc ông có phải là giáo sư của Theon hay không không quan trọng. Tại sao ông lại bí mật theo dõi Sedina?"
"Đúng hơn tôi mới là người muốn hỏi. Chắc hẳn anh chỉ mới đến thành phố này, tại sao anh lại đi cùng trò Sedina?"
"Tôi không có nghĩa vụ phải trả lời."
Tin tức Sedina thuộc về U.N Owens là bí mật.
Alex khẽ dùng đầu ngón tay chạm vào chuôi kiếm ở thắt lưng, ngụ ý của hành động này chính là nếu đối phương không cho cậu ta một câu trả lời thích đáng, cậu ta sẽ không do dự rút kiếm.
Vẻ mặt giáo sư Vierano Dentis đanh lại, nhưng ông ấy vẫn trả lời một cách cẩn thận, ông ấy không muốn xảy ra một cuộc chiến vô nghĩa.
"Tôi chỉ đến gặp trò Sedina."
"Đến gặp mặt người khác mà cần phải lén lút như vậy sao?"
"Không có lựa chọn nào khác. Hiện tại đang có người nhắm vào trò Sedina, tôi buộc phải làm như vậy để tránh sự chú ý của bọn chúng."
"Nếu ông không phải người bám đuôi Sedina mấy ngày trước... ... ."
Alex chợt ngậm miệng lại. Điều tương tự cũng xảy ra với Vierano Dentis.
"... ...."
"... ...."
"C·hết tiệt!"
Cả hai người ngay lập tức quay đầu chạy về phía nhà hàng ban nãy.
Kwaang—!
Ngay sau đó, một v·ụ n·ổ lớn đã xảy ra. Địa điểm p·hát n·ổ chính là một cái cây lớn ngay bên cạnh nhà hàng Sedina đang ở.
Một cái cây lớn đột nhiên trồi lên phá hủy các tòa nhà trên phố và có xu hướng lan rộng ra mọi phía. Thân cây mọc lên từ tầng hầm xuyên thẳng đến tầng ba của nhà hàng khiến tình cảnh càng trở nên hỗn loạn.
Các mảnh vụn của tòa nhà văng khắp nơi khiến những đám mây bụi bay tứ tung. Mọi người la hét và bỏ chạy. Con phố nhanh chóng bị bao trùm bởi sự hỗn loạn bởi một cái cây lớn không biết từ đâu mọc lên đang phá hủy các tòa nhà.
Alex không rời mắt khỏi tòa nhà mục tiêu. Đôi mắt của cậu ta liên tục đảo qua gương mặt từng người bên trong khu vực hỗn loạn hòng tìm ra tung tích của Sedina. Alex chẳng mấy chốc nhận ra có nhiều cái bóng rải rác mặc áo choàng đang t·ẩu t·hoát.
"Những kẻ điên này dám ngang nhiên sử dụng phép thuật vào ban ngày ngay giữa khu dân cư sao? Chúng chẳng lẽ là thuật sĩ?"
Alex lẩm bẩm trong khi đuổi theo kẻ thù đang bỏ chạy.
"Bọn họ không phải thuật sĩ."
Alex quay đầu lại thì thấy Vierano Dentis đang bay với tốc độ ngang ngửa với mình. Bên cạnh ông ta chính là phong tinh linh ban nãy.
Vierano Dentis nhanh chóng giải thích.
"Chỉ có tư tế trong bộ tộc mới có thể khiến thực vật phát triển với kích thước như vậy."
"Ý ông là đối phương cũng là yêu tinh?"
"Đúng vậy."
"Thế chẳng phải các người là đồng bọn sao?"
"Không phải lập trường của tất cả yêu tinh đều giống nhau. Đối thủ có vẻ đã lợi dụng sự có mặt của tôi để dụ anh và Sedina tách nhau ra, từ đó bọn họ mới có thể thuận lợi ra tay."
Nghe những lời này, Alex ngay lập tức hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Cậu ta cố kìm nén sự bực tức ngày càng tăng của mình.
C·hết tiệt! Nếu cậu ta không bất cẩn, có lẽ Sedina đã không b·ị b·ắt đi dễ dàng như thế.
Bình tĩnh, lúc này cậu ta phải bình tĩnh.
Điều quan trọng lúc này là lần theo dấu vết của những kẻ đang bỏ chạy. Chúng không thể thoát khỏi Leathervelk một cách dễ dàng với con tin trên tay.
"Bọn họ đang đi vào con hẻm. Đối phương đang tăng tốc."
Vierano Dentis nhạy bén phát hiện quỹ đạo di chuyển của đối thủ có phần bất thường, ông ấy hét lên.
Ánh mắt Alex sáng lên. Nếu đối phương đi vào những con hẻm không người thì càng tốt. Cậu ta thuộc hết cấu trúc các con hẻm trong khu vực này. Nếu tránh xa được khu dân cư thì Alex có thể thoải mái phát huy thực lực của bản thân.
Khoảnh khắc Alex và Vierano Dentis bước vào con hẻm, vô số mũi tên đột ngột bắn về phía bọn họ.
Vierano Dentis bước lên trước. Phong tinh linh theo hiệu lệnh của ông ấy ngay lập tức giăng một tấm màn chắn đánh bay tất cả công kích của đối phương. Làn mưa tên b·ị đ·ánh bật ra ghim vào những bức tường bên cạnh, đầu mũi tên run rẩy chứng tỏ lực bắn ra cực kỳ mạnh. Không cần đoán cũng có thể biết màn chắn vừa rồi phải có uy lực cỡ nào mới có thể chịu được lực phản chấn mạnh đến vậy.
Alex không suy nghĩ nhiều, cậu ta rút kiếm lao về phía trước. Một số yêu tinh vung kiếm về phía Alex.
Vierano Dentis hét lên cảnh báo người bên cạnh sau khi nhìn thấy hoa văn khắc trên thanh kiếm cong của đối thủ.
"Cẩn thận! Đó là v·ũ k·hí của Người canh gác..."
Lời còn chưa dứt, một vệt máu xuất hiện trong không khí. Kiếm sĩ yêu tinh kia gục xuống.
Ánh mắt của giáo sư Vierano tràn ngập kinh ngạc. Ông ấy có thể cảm nhận được Alex là một người rất mạnh nhưng ông ấy chưa bao giờ nghĩ đến cảnh anh chàng này có thể hạ gục kiếm sĩ yêu tinh một cách dễ dàng như vậy.
Trong khi đó, thanh kiếm của Alex không dừng lại mà tiếp tục chém gục những yêu tinh đang chạy về phía mình. Trình độ của Alex đã được đề thăng sau trận chiến với Luthus Wardot, những yêu tinh này hiện tại không thể nào là đối thủ của cậu ta.
Tuy nhiên, ngay cả khi ý thức được bản thân không đánh lại Alex, đám yêu tinh cầm kiếm kia vẫn liều c·hết xông lên. Mục đích của bọn chúng chính là câu kéo thời gian cho đồng bọn rút lui.
Alex ngay lập tức nhận ra lý do.
Mấy kẻ này điên hết rồi!
Vào lúc Alex đang hoảng loạn thì giáo sư Vierano tiến lên trợ giúp. Áp lực từ gió nén lại trên không trung chợt bổ nhào xuống như một chiếc búa vô hình ép chặt đám yêu tinh xuống đất.
"Những kẻ này đã được huấn luyện đặc biệt. Bọn họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào miễn là hoàn thành được mục tiêu."
"Có vẻ là như vậy."
Hai người không dừng lại mà tiếp tục chạy xuống con hẻm. Cả hai đều ăn ý né tránh các đòn t·ấn c·ông của đối phương và nhanh chóng vượt qua chúng. Tốc độ của họ nhanh đến mức đám yêu tinh không kịp trở tay.
Đám yêu tinh dẫn đầu đang ôm theo Sedina ngoái lại thấy tình hình không ổn ngay lập tức ra lệnh.
"Lên cho ta!"
Yêu tinh dẫn đầu tung ra ma thuật xanh, rễ cây mạnh mẽ mọc lên và chặn kín con hẻm lại.
"Chúng ta phải quay lại!"
"KHÔNG. Vậy thì quá muộn."
Phớt lờ ý kiến ​​của Vierano Dentis, Alex cầm kiếm và tập trung hơi thở. Một tia sáng màu xám lóe lên trong mắt cậu ta. Chẳng bao lâu, hào quang bùng phát từ thanh kiếm và xé toạc tất cả rễ cây trước mặt.
Nhưng ngay cả khi nhánh rễ đã bị cắt đi, vẫn có một bức tường rễ mới phía sau.
Chỉ vung kiếm như thế này thôi là chưa đủ.
Mắt Alex đăm đăm nhìn về phía trước. Cậu ta chậm rãi hồi tưởng về đòn đánh ngày hôm đó. Hào quang kiếm khí chảy ra từ thanh kiếm trên tay Alex bắt đầu quay tròn như một mũi khoan. Tốc độ dần dần tăng lên ảnh hưởng đến các luồng không khí xung quanh.
Phớt lờ giáo sư Vierano đang nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mặt với vẻ hoài nghi, Alex mạnh mẽ vung kiếm lên theo một đường thẳng. Vòng xoáy nhỏ khắc trên mũi kiếm bắn thẳng vào rễ cây đại thụ. Uy lực của nó xuyên qua nhiều bức tường, cuối cùng đánh thẳng vào trái tim của tên yêu tinh tư tế đang niệm phép.
"!!!"
Tên yêu tinh nhìn xuống cái lỗ trên ngực mình với vẻ hoài nghi rồi nhanh chóng gục xuống. Khoảnh khắc yêu tinh này c·hết đi, toàn bộ rễ cây chặn kín con hẻm đều biến mất.
"Đi thôi."
Alex và Vierano Dentis tiếp tục đuổi theo. Với tốc độ hiện tại, bọn họ chắc chắn sẽ đuổi kịp những kẻ b·ắt c·óc kia.
Tuy nhiên, vẻ mặt vốn rất chắc chắn của Alex nhanh chóng trở nên lạnh lùng khi nhìn thấy một nhóm người mới xuất hiện trước mặt mình.
* * *
Kẹt.
Rudger bước ra khỏi cỗ xe đang dừng bên vệ đường. Hắn nhanh chóng tiến về trụ sở bên trong Leathervelk. Khi đến nơi, Rudger thấy Alex đang ngồi cúi đầu tự trách. Bên cạnh là giáo sư Vierano Dentis cũng mang vẻ mặt nghiêm trọng.
Giáo sư Vierano nhìn thấy Rudger, trong mắt ông ấy hiện lên thắc mắc tại sao anh chàng này lại đến đây.
Nhưng Rudger không có thời gian để giải thích, hắn nhanh chóng hỏi tình hình.
"Chuyện gì đã xảy ra?"
Alex ngẩng đầu lên, ủ rũ khi nhìn thấy khuôn mặt của Rudger.
"Xin lỗi thủ lĩnh. Đó là lỗi của tôi."
"Tôi nghe nói Sedina đã b·ị b·ắt cóc."
"... ... Đúng vậy."
Tâm trạng Rudger lúc này không tốt lắm. Ngay cả Alex cũng không thể ngăn cản đối phương lại sao? Nếu biết chuyện này xảy ra, đáng lẽ hắn nên cử thêm người đi theo bảo vệ Sedina.
"Rốt cuộc đối phương là kẻ nào? Tôi không nghĩ cậu sẽ bị bọn chúng qua mặt dễ dàng như vậy."
Rudger đã từng chạm chán với những yêu tinh săn đuổi Sedina. Với thực lực của Alex, những kẻ đó chắc chắn chẳng thể làm gì được cậu ta mới đúng. Hơn hết, khu vực Sedina b·ị b·ắt cóc nằm ngay trong địa bàn của bọn họ, đó là nơi Alex nắm rõ trong lòng bàn tay.
Làm sao Alex có thể b·ị đ·ánh bại được? Chuyện này có gì đó kỳ lạ.
"Có người đã can thiệp."
Alex mỉm cười cay đắng. Cậu ta đã đánh giá thấp lực lượng của đám người b·ắt c·óc. Ai mà ngờ bọn chúng lại có quân tiếp viện là những kẻ đó cơ chứ?
Alex đã không thể thắng được người dẫn đầu quân tiếp viện. Vì vậy, hai người chỉ có thể bất lực nhìn Sedina bị đám b·ắt c·óc đưa đi.
Alex lắc đầu.
"Đám người đó không phải là yêu tinh."
"Bọn chúng là ai?"
"Là giáo hội Lumensis."
Rudger trong giây lát tưởng bản thân nghe nhầm.
"Cái gì?"