Chương 372: Hổ Cheshire (1)
Khu rừng cực kỳ yên tĩnh như thể tất cả những âm thanh trong không gian mới ban nãy còn xuất hiện chỉ là một hồi ảo giác. Đừng nói đến âm thanh của động vật, ngay cả tiếng kêu của côn trùng cũng biến mất.
Bản năng của Rudger mách bảo hắn chuyện này không bình thường. Đây như thể một dấu hiệu báo trước cho điều gì đó khủng kh·iếp sắp xảy ra.
"Arfa, có thấy gì khả nghi không?"
"Tôi không thấy bất kỳ vật sống nào trong vòng nửa cây số xung quanh đây. Tất cả dường như đã bốc hơi hoàn toàn."
Rudger thận trọng nắm chặt quyền trượng trong tay.
Chỉ có duy nhất Royna Pavlini vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Đứa trẻ này có thể quan sát mọi thứ trong vòng bán kính nửa cây số sao?
"Giáo sư Rudger, có chuyện gì sao?"
"Thông thường, bản năng của động vật sẽ khiến chúng tránh xa những thứ chúng coi là nguy hiểm. Đoàn đội của chúng ta tuy số lượng rất đông nhưng cũng không thể khiến tất cả các loài động vật tránh xa hoàn toàn khu vực này như vậy. Nếu thế thì chỉ còn một khả năng."
"Không thể nào! Ý anh là...."
"Phải. Rất có khả năng chúng ta đã tiến vào lãnh thổ của một thứ gì đó cực kỳ nguy hiểm."
Vẻ mặt của Royna Pavlini ngay lập tức trở nên nghiêm túc. Cô ta lúc này cũng cảm nhận được sự bất thường xung quanh.
"Có lẽ do số lượng của chúng ta khá đông nên thứ đó nãy giờ vẫn chưa hành động. Nó đang chờ đợi gì đó."
Rudger chỉ mong rằng những lo lắng của mình là thái quá.
Gigi ───!!!
Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, hắn chợt nghe thấy một âm thanh kỳ lạ hòa lẫn với tiếng gió thổi.
'Là nó!'
"Gì vậy?"
"Tiếng động ban nãy là gì thế?"
Các pháp sư phía trước đồng loạt dừng lại. Bọn họ cũng nghe thấy tiếng động kỳ lạ kia, âm thanh này khác hẳn tiếng hú của động vật ngoài bìa rừng. Nó khiến cho ai nấy đều cảm thấy bất an và khó chịu.
Các pháp sư chuyên chiến đấu ngay lập tức có phản ứng.
"Mọi người nâng cao cảnh giác! Có thứ gì đó."
Các pháp sư cảnh giác quan sát xung quanh. Những người chuyên nghiệp chậm rãi di chuyển thành một vòng tròn bảo vệ những học giả nghiên cứu ở bên trong.
Ssssssuk.
Xen lẫn trong làn gió thổi nhẹ nhàng, âm thanh của thứ gì đó cọ vào bụi cây vang lên bên tai Rudger.
Thứ gì đó lén lút, nhanh nhẹn và cực kỳ nguy hiểm.
Tuy nhiên, dù có cố gắng quan sát kỹ càng khắp nơi, Rudger cũng không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì do tầm nhìn bị che khuất bởi cây cối rậm rạp.
"Mọi người chú ý!"
Pháp sư dẫn đầu hét lên. Anh ta nhanh chóng ra hàng loạt mệnh lệnh, không hề có chút bối rối nào. Hiển nhiên đối với anh ta, tình huống như hiện tại không phải chỉ mới xảy ra lần đầu.
"Các pháp sư chuyên điều khiển thuộc tính Đất nhanh chóng xây rào chắn xung quanh, những người khác hãy gia cố chúng lại bằng thuộc tính Kim loại. Thứ t·ấn c·ông chúng ta không bình thường."
Các nhà thám hiểm nghe xong mệnh lệnh đồng loạt vào vị trí của mình, phép thuật chẳng mấy chốc được thi triển dồn dập, bao lấy xung quanh vòng tròn bên ngoài.
Rầm rầm.
Mặt đất nhô lên hàng loạt bức tường, chúng nhanh chóng được cường hóa bởi các nguyên tố Kim loại vàng óng, trở nên cứng rắn và vững chãi hơn bao giờ hết.
Tuy nhiên, biểu cảm trên khuôn mặt của các pháp sư thực hiện phép thuật không được tốt cho lắm.
"Chỉ huy, không ổn. Chúng ta tiêu hao rất nhiều ma lực."
"Là do môi trường xung quanh."
"Môi trường sao?"
"Mật độ ma pháp bão hòa ở nơi này quá lớn, gấp năm lần khu cắm trại. Chuyện này sẽ cản trở việc điều động nguyên tố trong không khí của chúng ta."
Để thực hiện phép thuật ở đây, các pháp sư sẽ cần tiêu tốn nhiều pháp lực hơn bình thường. Tình huống này tương tự như một người đang đi trên mặt đất đột nhiên bước xuống nước vậy. Năng lượng để có thể bước từng bước chắc chắn sẽ phải tiêu hao nhiều hơn.
Người chỉ huy không hề bối rối. Anh ta ra hiệu cho vài pháp sư tiến lên hỗ trợ.
"Chia nhóm ra hành động. Cần đảm bảo phải luôn luôn có một nhóm người trong tình trạng ổn định ma pháp để thay phiên tiếp sức cho người phía trước."
Bỗng....
Một pháp sư đang gia cố bức tường rìa ngoài đột nhiên ngã xuống. Đầu của anh ta đã biến mất từ lúc nào. Không có bất kỳ một tiếng hét kêu cứu hay tiếng động phản kháng nào.
"?!!!"
Pháp sư chỉ huy đứng bên cạnh c·hết lặng khi chứng kiến cảnh tượng vừa rồi.
Thi thể mất đầu sau đó bất lực ngã xuống đất.
Geek!
Theo sau tiếng động đinh tai nhức óc, một con thú bất ngờ xuất hiện trên rào chắn. Đó là loài động vật trông giống như hổ. Đôi mắt màu đỏ, bộ lông đen và cái đuôi sắc nhọn như một lưỡi dao. Nổi bật nhất chính là khuôn mặt dữ dằn và hàm răng sắc bén. Răng nanh của con thú dài đến mức gần chạm đến vành tai. Con vật này là hổ Cheshire - một trong những loài động vật săn mồi nguy hiểm bậc nhất trong rừng rậm.
Geek!
Cái miệng đỏ tươi của con hổ đang ngậm thứ gì đó trong miệng. Đó chính là đầu của vị pháp sư xấu số.
Biểu cảm của các pháp sư đứng phía xa trở nên cực kỳ nghiêm trọng, một số người bắt đầu thấy hoảng sợ. Không ai trong số họ nhìn thấy con thú này vừa rồi hành động như thế nào.
"C·hết tiệt! Là hổ Cheshire!"
"Tại sao một thứ như vậy lại đột nhiên xuất hiện ở đây được?"
"Tất cả sử dụng phép thuật! Nhanh chóng kết liễu nó!"
Các pháp sư không chút chần chừ bắn phép thuật vào con hổ.
Miệng của con thú thậm chí còn mở rộng hơn biểu thị nó đang cuồng nộ khi nhìn thấy phép thuật lao tới. Con hổ Cheshire đột nhiên tan biến. Cơ thể của nó dần trở nên trong suốt, sau đó chỉ còn lại mắt và miệng, cuối cùng, cả người con thú giống như một tàn ảnh biến mất trong không khí.
Ngay sau đó, đủ loại ma thuật t·ấn c·ông xuyên qua vị trí trước đó là cơ thể con thú, bay qua bức tường và p·hát n·ổ.
"Nó biến mất rồi!"
Royna Pavlini đứng từ xa không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Rudger không có thời gian giải thích, hắn quay sang nhìn Arfa.
"Có thấy nó không, Arfa?"
"Có."
"Thế nào?"
"Không phải nó biến mất mà là do nó di chuyển quá nhanh nên để tại tàn ảnh trong không khí. Dường như không khí trong thoáng chốc có hiện tượng bị khúc xạ."
"Khúc xạ khí quyển? Thuộc tính Gió sao?"
Thật khó tin rằng một con thú hoang dã lại có thể điều khiển ma thuật, nhưng chuyện này hoàn toàn bình thường bên trong Lưu vực Kasar. Phải đối phó với một kẻ săn mồi đã khó rồi huống chi thứ đó lại còn biết sử dụng ma thuật.
Không! Tình hình còn tồi tệ hơn hắn nghĩ nhiều!
Ánh mắt sắc bén của Rudger nhìn quanh, hai hàng lông mày cau lại.
Một lúc sau, tiếng hét của các pháp sư vang lên từ một vị trí khác.
Geek!
"Nó ở đây! Nó ở đây!"
"Nó cũng ở đây! Không chỉ có một con."
Số lượng hổ Cheshire đã tăng lên ba con. Bọn chúng không đi săn đơn độc.
Geek!
Các pháp sư yếu đuối vô cùng sợ hãi trước tiếng gầm của hổ Cheshire vang vọng từ nhiều hướng khác nhau.
Những kẻ săn mồi sao có thể bỏ lỡ cơ hội khi nhìn thấy con mồi trước mặt đang để lộ sơ hở?
"Cứu mạng!!!"
Một pháp sư trẻ kêu lên bất lực. Khoảnh khắc cái miệng đỏ như máu của con thú chuẩn bị nuốt chửng anh ta.
"Biến đi."
Những chiếc dùi đá đột ngột mọc lên từ mặt đất nhắm thẳng vào cơ thể con vật. Con hổ nhìn thấy thứ t·ấn c·ông mình, nó gầm lên một tiếng giận dữ, sức mạnh ma thuật truyền đi khắp cơ thể. Sau đó, một vòng xoáy ma thuật mạnh mẽ bao quanh cơ thể con vật đánh bật tất cả những chiếc gai đang nhắm vào nó.
Hwareuk.
Đòn t·ấn c·ông không dừng lại ở đó, những ngọn giáo làm bằng lửa nương theo sau những ngọn giáo đất tiếp tục nhắm vào con thú. Thân hình con vật bật ngược lại, nhảy lên trên không né tránh ngọn lửa.
Rudger có vẻ không quá bất ngờ khi con hổ né được đòn đánh vừa rồi. Nhưng mục tiêu của hắn cũng đã đạt được, anh chàng pháp sư kia tạm thời đã an toàn.
"R-Rudger Chelici?"
"?"
Rudger liếc nhìn người pháp sư đang gọi tên mình. Trông người này có vẻ quen quen. Phải mất vài giây sau hắn mới nhận ra đây chính là người đã khiêu khích mình trước anh chàng pháp sư Sempas. Hóa ra kẻ này cũng là người tham gia chuyến thám hiểm.
Rudger không khỏi nghĩ số phận thật kỳ lạ, hắn mở miệng.
"Lùi lại đi. Anh ở lại đây sẽ chỉ cản đường thôi."
"... ... ?!!"
Anh chàng pháp sư trẻ đang muốn cố gắng nói rằng mình có thể chiến đấu, nhưng khi nhìn thấy con hổ Cheshire sắp sửa bổ nhào vào mình một lần nữa, anh ta cuối cùng cũng hoảng hồn lùi lại, sau đó không do dự chạy về phía đội ngũ trong cùng, đầu không ngoảnh lại, cũng không nói với Rudger một câu nào.
Sau khi thấy đối phương đã an toàn rời đi, Rudger mới có thể tập trung hoàn toàn vào con vật phía trước. Bản năng của con hổ cũng đang mách bảo nó nhân loại trước mặt rất nguy hiểm. Vì vậy, nó không vội vàng lao lên t·ấn c·ông mà gầm gừ quan sát thời cơ.
Geek.
Có điều gì đó trong tiếng gầm của con hổ Cheshire, thứ âm thanh này giống như một tấm sắt cào vào mặt kính, có thể làm rung chuyển tinh thần của đối thủ.
Rất tiếc là thứ này không có tác dụng với Rudger.
Geek.
Con hổ sau một lúc dường như nhận ra tiếng kêu của mình không có tác dụng nên nó càng hạ thấp thân hình của mình hơn nữa. Đó rõ ràng là một hành động phòng thủ.
Rudger chĩa cây trượng của mình vào con vật trước mặt, miệng buông lời khiêu khích.
"Đến đi, súc sinh."
Mặc dù không hiểu lời của nhân loại nhưng lông mày của con hổ hơi nhíu lại như thể nó biết tên kia đang giễu cợt mình.
Geek!
Bằng một tốc độ khủng kh·iếp, con hổ lao mình về phía Rudger. Miệng nó phát ra tiếng gầm đinh tai nhức óc, sóng ma thuật tản ra khiến cây cỏ xung quanh đổ rạp xuống.
Chứng kiến khuôn mặt dữ tợn của một con thú hoang dã đang giơ nanh múa vuốt lao về phía mình không phải là một cảnh tượng mà ai ai cũng có đủ can đảm để đối mặt.
Rudger giậm nhẹ chân xuống. Mặt đất ngay lập tức nổi lên một bức tường chắn.
Con hổ nhẹ nhàng nhảy qua bức tường, nguyên tố hệ Gió dao động không ngừng xung quanh cơ thể của nó.
Cũng trong khoảnh khắc này, phép thuật bên ngoài bức tường hoàn thiện trong nháy mắt.
Ma pháp nguyên tố Băng cấp ba.
[Hoa băng]
Những cánh hoa băng xuất hiện, lơ lửng trong không trung rồi đồng loạt nhắm vào cơ thể con vật từ mọi hướng.
Con hổ theo quán tính khi băng qua bức tường chắn không còn cách nào khác đành phải tiếp tục điều động nguyên tố hệ Gió không ngừng vận chuyển quanh người đánh văng những cánh hoa lao về phía nó đi.
Nhưng đó cũng chính là thứ mà Rudger đang chờ đợi.
[Chỉ định tọa độ]
Một q·uả c·ầu l·ửa lớn được tạo ra ngay trên đầu con vật. Phép thuật bất ngờ xuất hiện khiến con thú không có thời gian để phản ứng.
Kyaaagh!!!
Trước khi con vật kịp né tránh, ngọn lửa nóng đỏ đã nhấn chìm toàn bộ cơ thể của nó. Sau khi một v·ụ n·ổ xảy ra trên không kết thúc, cơ thể con hổ bất lực rơi xuống đất kèm theo một vệt khói đen dài.
Gào.
Hổ Cheshire lảo đảo đứng dậy. Khói đen bốc lên khắp người nó, tuy nhiên, nó vẫn chưa c·hết. Ngoài việc có thể điều khiển được ma thuật, thể chất của thứ này cũng cao đến kinh ngạc. Sức bền bỉ và khả năng tái tạo của nó khiến Rudger không khỏi lắc đầu. Hệ sinh thái bên trong Lưu vực Kasar quả thực khiến cho hắn ngạc nhiên.
Cũng may là điều đó không thành vấn đề.
"Mày đây rồi."
Arfa bất ngờ xuất hiện phía sau con hổ và tóm lấy đuôi nó bằng tay không.
Greeekkkkk!
Con hổ gào lên, cố gắng chống cự. Nhưng ngạc nhiên là bàn tay của Arfa thậm chí còn không bị xây xát khi tiếp xúc trực tiếp với chiếc đuôi sắc nhọn như lưỡi kiếm của con vật.
"Yên nào."
Arfa nắm lấy chiếc đuôi của con vật và quật cả cơ thể con hổ xuống mặt đất.
Rầm!
Một tiếng động lớn trầm đục phát ra khi cơ thể của con vật tiếp xúc với mặt đất tạo nên một vết lõm sâu, bụi bặm bốc lên mù mịt. Cú v·a c·hạm lớn đến mức mặt đất nứt ra thành nhiều mảnh nhỏ, sỏi đá xung quanh đã sớm nát vụn.
Arfa ngay lập tức dùng chân dẫm lên đầu con hổ.
Rắc!
Cho dù khả năng tái sinh của con vật có xuất sắc đến đâu thì nó cũng không thể sống sót khi toàn bộ đầu của nó bị nghiền nát.
Trước lúc c·hết, con hổ vẫn nhìn chằm chằm vào Rudger với ánh mắt oán giận.
Cơ thể của nó nhanh chóng mềm nhũn, sau đó không còn động đậy.