Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 359: Kẻ truy đuổi trong bóng tối (1)




Chương 359: Kẻ truy đuổi trong bóng tối (1)

Nhìn những kẻ truy đuổi mình xuất hiện nhanh đến như vậy, Rudger cảm thán lần sau hắn tuyệt sẽ không dễ dàng tin tưởng lời cô nàng yêu tinh kia nói nữa.

Nhưng có một chuyện kỳ lạ. Đáng lẽ những yêu tinh này phải lần theo dấu vết của Belaruna mới đúng. Tại sao họ lại chọn mục tiêu là hắn?

"Các vị có phải tìm nhầm người không? Tôi không nhớ chúng ta có quen biết nhau."

Rudger cố gắng nói chuyện để khai thác thêm thông tin nhưng đối phương chẳng có chút phản ứng nào. Đôi mắt xuyên qua khe hở trên những chiếc mũ trùm đầu xanh lá cây biểu thị rõ ràng một điều, bọn họ không muốn nói chuyện.

Rudger khẽ thở dài. Trận chiến này có lẽ không thể tránh được rồi.

Hắn nắm lấy quyền trượng. Ngay khi tay Rudger chuyển động, một mũi tên đột ngột phi về phía sau gáy hắn.

Vụt!

Một đòn t·ấn c·ông nhằm vào điểm mù.

Rudger dùng trượng chạm nhẹ xuống đất, phép thuật ngay lập tức được kích hoạt. Mặt đất đột nhiên nhô lên cản lại tất cả mũi tên lao vào hắn. Những mũi tên bị cản lại không hề bị đứt gãy mà cắm sâu vào tấm khiên đất rung lên bần bật. Tốc độ của chúng nhanh hơn đạn thật rất nhiều. Uy lực chắc chắn không phải bàn cãi.

Những mũi tên này không phải những mũi tên thường mà mang theo năng lượng của những tinh linh tự nhiên. Lực đạo xoắn ốc ở đầu cung tiễn tạo ra sức xuyên thấu khủng kh·iếp tưởng chừng có thể phá tan bất cứ rào chắn phòng thủ nào.

Những yêu tinh này không tầm thường. Bọn họ không chỉ giỏi t·ấn c·ông viễn trình mà còn có người thông thạo cận chiến.

Rudger hơi nghiêng đầu quan sát hai bên.

Ngay sau đó, một thanh kiếm sắc bén sượt qua nơi mà chỉ vài tích tắc trước là cần cổ của hắn.

Im lặng và quyết đoán. Những đòn t·ấn c·ông dồn dập này khiến Rudger khó lòng triển khai được phép thuật phòng thủ. Quả thật là những người á·m s·át tinh nhuệ. Bọn họ phối hợp với nhau vô cùng ăn ý, thế t·ấn c·ông vây quét nhịp nhàng và dày đặc không kẽ hở nhằm chính xác vào điểm yếu của những pháp sư.

Chiến binh yêu tinh cầm song kiếm ở cả hai tay lại một lần nữa vung kiếm lên.

Rudger nhíu mày, giơ cây trượng lên.

Tên yêu tinh thấy vậy liền cười khẩy. Hắn chưa từng thấy một pháp sư nhân loại nào dám đánh cận chiến trực diện với mình.

Keng!

Hai thanh kiếm v·a c·hạm với cây trượng của Rudger. Tên yêu tinh bị bất ngờ trước độ cứng cỏi của cây trượng ma pháp.

Không chần chừ một giây nào, thanh kiếm ngay lập tức được rút ra khỏi vỏ trượng của Rudger. Trực giác nhạy bén của yêu tinh khiến hắn không do dự lùi lại phía sau.

Soạt!

Chiếc mũ trùm đầu của tên yêu tinh liền bị tách làm đôi. Tên yêu tinh đáp xuống phía sau nhìn vào chiếc mũ trùm đầu đã b·ị c·hém rời, hắn cẩn thận đưa tay vuốt trán. Nếu ban nãy hắn chần chừ dù chỉ một giây thôi, đầu của hắn chắc chắn đã bị xẻ làm đôi rồi.

Một pháp sư sao có thể theo kịp tốc độ của yêu tinh?



Ở bên này, Rudger cũng đang khá tiếc nuối. Yêu tinh trước mặt hắn vẫn có thể tránh được đòn t·ấn c·ông bất ngờ ở cự ly gần như thế. Phản xạ của đối phương quả thật đáng kinh ngạc.

Chiến binh yêu tinh cảm thấy không ổn, hắn ta lập tức ra hiệu.

"Đồng loạt t·ấn c·ông!"

Những yêu tinh phía sau cùng lúc nâng cung tiễn lên. Hàng loạt mũi tên theo đó thi nhau bay ra từ tay bọn họ. Rõ ràng bọn họ vẫn có thao tác nạp tên vào cung nhưng tốc độ bắn lại có thể tương đương với một khẩu súng liên thanh.

Rudger lộn người sang một bên tránh tầm bắn của cung tiễn, sau đó, hắn đu người lên trên một sân thượng gần đấy.

Các yêu tinh nhất thời sửng sốt, bọn họ không ngờ đối thủ lại có một công cụ như vậy. Ngay sau đó, tất cả yêu tinh đồng loạt phi lên sân thượng đuổi theo. Tốc độ của họ nhanh đến mức không để lại bất kỳ âm thanh ngay cả khi dẫm lên mái, ống đồng hay cầu thang bên ngoài bức tường của tòa nhà.

Khoảnh khắc các yêu tinh bay lên không trung và chuẩn bị tổng t·ấn c·ông. Đập vào mắt bọn họ là hình ảnh cả người Rudger chìm trong bóng tối. Thân hình của Rudger nhanh chóng thu lại thành một chấm đỏ và biến mất.

"Hắn ta đâu rồi?"

Những yêu tinh lơ lửng trên không trung tức giận quan sát khắp nơi. Không có bất kỳ dấu vết nào của đối thủ đọng lại nơi này nữa. Nhân loại kia như thể bốc hơi trong không khí vậy.

Đột nhiên, sức mạnh ma thuật khổng lồ khuấy động dưới chân đám yêu tinh.

......!!!

Không để cho đám yêu tinh kịp phản ứng, một ngọn lửa mạnh mẽ bùng lên dữ dội ngay trong đêm tối. Thế lửa hung mãnh nuốt chửng toàn bộ yêu tinh trên không trung, không yêu tinh nào thoát ra được khỏi tầm thiêu đốt của ngọn lửa.

Rudger lúc này đang đứng trong một con hẻm tối, tay không ngừng truyền ma pháp vào phép thuật trên không trung.

Fuwaaaaak!

Khi thế lửa dịu đi, ngọn lửa sau đó tắt hoàn toàn, Rudger nheo mắt nhìn khung cảnh phía trên, biểu cảm của hắn trở nên trầm tư.

Tất cả những yêu tinh bị phép thuật lửa t·ấn c·ông trực tiếp đều sống sót. Tuy trang phục của bọn họ đều bị tổn hại bởi ngọn lửa nhưng về cơ bản không có thương tổn nào nghiêm trọng.

'Là các tinh linh...'

Rudger nhạy bén nhận ra chính những tinh linh nước và gió đã bảo vệ các yêu tinh kia.

Đôi mắt bên trong chiếc mặt nạ mỏ quạ của Rudger nhanh chóng quét qua những yêu tinh đang cầm cung tiễn.

Những yêu tinh này lập tức đồng loạt rút lui. Bọn chúng cảm nhận được nguy hiểm đến từ nhân loại kia.

"Giữ vững khoảng cách!"

Các cung thủ không quên bắn tên yểm trợ trong khi rút lui.

Tuy nhiên, Rudger lúc này đã triệu hồi [Ater Nocturnus] không thèm né những mũi tên kia nữa. Bóng đen bao quanh cơ thể hắn vung cánh tay to lớn của nó lên đánh văng tất cả những đòn t·ấn c·ông nhắm vào Rudger.



Cơ thể của Rudger lao về phía trước và đuổi kịp các yêu tinh đang chạy trốn.

"C-cái gì vậy?"

Các yêu tinh khá ngạc nhiên khi nhân loại trước mặt có thể theo kịp tốc độ của họ. Dù vậy, sự bối rối chỉ tồn tại trong thời gian ngắn và ngay sau đó một đợt mũi tên khác tiếp tục được bắn ra. Không có gì đáng nói khi mũi tên này dễ dàng bị [Ater Noctunus] đánh bay.

Một tên yêu tinh nghiến răng và triệu hồi tinh linh của mình. Ngay sau đó, một con chim trong suốt xuất hiện. Tên yêu tinh hét lên với tinh linh của mình.

"Tấn công kẻ thù!"

Chuyện lạ đã xảy ra. Dù cho tên yêu tinh có hét lên vài lần, nhưng tinh linh kia vẫn im lặng, không có phản ứng gì.

Sau vài lần kết nối với tinh linh không thành công, tên yêu tinh yên lặng quan sát kỹ càng hơn. Hắn hoảng hốt khi nhận ra tinh linh triệu hồi của bản thân không phải không muốn phản ứng mình mà là không thể.

Nó đang sợ hãi?

Làm sao một tinh linh mang trong mình sức mạnh của Mẹ Thiên nhiên lại sợ hãi một con người tầm thường được?

Nhưng tên yêu tinh này chưa kịp suy nghĩ gì thêm...

Phập!

Một lưỡi kiếm xé toạc không gian xuyên thủng cơ thể của tinh linh yếu ớt khiến nó tan biến ngay tức khắc. Sắc mặt của yêu tinh trở nên tái nhợt khi nhìn thấy Rudger đang đến lại gần.

"L-làm sao có thể... ."

"Nếu ngươi muốn triệu hồi một tinh linh chống lại ta, ngươi phải có trình độ ít nhất là trung cấp trở lên."

Rudger tóm lấy cổ tên yêu tinh và nhấc hắn lên.

"Nhân loại c·hết tiệt!"

Những yêu tinh xung quanh thấy vậy không chần chừ bắn tên về phía Rudger. [Ater Nocturnus] tự mình di chuyển chắn lại hết tất cả đòn t·ấn c·ông.

Các yêu tinh cầm cung nghiến răng triệu hồi tinh linh của mình. Nhưng cũng giống như đồng bọn của chúng, những tinh linh được triệu hồi ra đều bị chấn nh·iếp trước Rudger, bọn chúng chỉ có thể bất lực đứng yên run rẩy sợ hãi.

"Tránh ra!"

Thân thể Rudger run lên một chút.

Khi hắn cúi đầu xuống để xem chuyện gì đang xảy ra, hắn thấy một cái rễ cây khỏe khoắn đang xuyên qua nền đất cứng và bám chặt vào mắt cá chân của mình.

"Tư tế?"

Đó là tên gọi chỉ những yêu tinh có thể kết nối với sức mạnh của tự nhiên và sử dụng phép thuật.



Tư tế kia dang tay về phía Rudger. Rễ cây theo lệnh của hắn siết chặt lấy mắt cá chân của Rudger, có xu hướng kéo dài và trói chặt hắn lại.

"Nhân loại kia! Hãy thả đồng bào của chúng ta ra ngay lập tức!"

Rudger cười mỉa mai. Sau đó hắn dồn sức vào bàn tay đang nắm lấy cổ của tên yêu tinh, dùng sức một chút, cổ của yêu tinh b·ị b·ắt ngay lập tức đứt lìa. Cái xác của tên yêu tinh bất lực rơi xuống đất.

"Ngươi dám......!!!!!"

Tên yêu tinh phía dưới hét lên phẫn nộ, hai tay ra sức điều khiển rễ cây siết chặt lấy cơ thể Rudger hòng nghiền nát hắn.

[Ater Nocturnus] nhẹ nhàng quẹt qua một cái, rễ cây đang bám lấy chân Rudger ngay tức khắc đứt đoạn.

Tên tư tế nghiến răng tung ra một phép thuật mới. Sau lưng hắn nở ra một đóa hoa khổng lồ, chẳng mấy chốc bụi xanh bay tứ tung. Nhưng hắn còn chưa kịp đắc ý, một cái lỗ máu đã xuất hiện trên trán tên tư tế từ lúc nào. Trên tay Rudger là khẩu súng lục quen thuộc đang nhấp nháy ánh sáng ma thuật.

Rầm!

Những yêu tinh xung quanh nhìn yêu tinh đ·ã c·hết với vẻ mặt hoảng sợ.

Khi tư tế thực hiện phép thuật c·hết, bông hoa khổng lồ nở rộ nhanh chóng khô héo. Thứ bột màu xanh lá cây bay phấp phới trong không khí cũng biến mất.

"C·hết đi!"

Lúc này, các chiến binh yêu tinh đã hồi phục từ trên sân thượng lao về phía Rudger.

Rudger chỉ lạnh nhạt lên tiếng.

"Cậu còn không chịu ra sao?"

?

Nhân loại này đang nói chuyện với ai?

Các chiến binh tinh linh nghi ngờ trong giây lát, nhưng sau đó vẫn tiếp tục lao đến t·ấn c·ông.

Tuy nhiên, trước khi bọn chúng kịp vung kiếm, một thứ gì đó to lớn đã bay ra.

Một cơn gió mạnh thổi qua con hẻm và những yêu tinh nhẹ nhàng bị nó cuốn phăng.

Rudger suýt chút nữa cũng đã ngã nếu [Ater Nocturnus] không kịp ghim tay xuống đất. Hắn nhìn lại.

Xuất hiện ở bên cạnh Rudger lúc này là một thú nhân to lớn với mái tóc trắng bồng bềnh. Có vẻ như số cân tăng thêm của anh ta vẫn chưa giảm hẳn nên tổng thể vóc dáng vẫn còn khá tròn trịa.

"Pantos, đúng lúc lắm."

Khi Rudger gọi tên, Pantos nhìn lại với vẻ mặt vô cảm. Đôi mắt vốn trước đây đầy vẻ chán nản của anh ta hiện giờ chứa đựng sự hoang dã của một chiến binh chuẩn bị chiến đấu sau một thời gian dài.

"Của cậu hết đấy."

Pantos bật cười, nhe răng khoái trá. Anh ta chỉ chờ những lời này thôi.