Chương 325: Gia tộc yêu tinh (1)
“Pacius không báo cáo lại với cô sao?”
“Không phải tất cả. Dù sao thì anh ta vẫn không phải người chứng kiến mọi chuyện từ đầu đến cuối, ta nói đúng chứ?”
Ánh mắt của Rudger tự nhiên hướng về phía Pacius. Pacius không khỏi nở nụ cười ngượng nghịu.
“Tôi không thể giấu Công chúa bất cứ điều gì.”
“…….”
Điều này là không thể tránh khỏi, Pacius đã thề trung thành tuyệt đối với Hoàng gia, anh ta không thể trái lệnh Đại Công chúa.
"Vậy chuyện gì đã xảy ra? Đối tượng thí nghiệm cuối cùng sao rồi?”
"Hắn ta đ·ã c·hết."
"Anh ra tay à?"
"Phải."
Rudger gật đầu. Hắn không cần thiết phải giấu Eileen.
Sau khi nghe câu trả lời của Rudger, Eileen tỏ ra không hài lòng.
“Chỉ thế thôi?”
Rudger lạnh nhạt lên tiếng.
“Cô còn muốn nghe gì nữa?”
Eileen gõ nhẹ tay lên bàn.
“Ta được nghe báo cáo rằng Louispold đã trở thành vật thí nghiệm cho các thuật sĩ. Bọn chúng đã dung hợp sức mạnh các pháp sư bị m·ất t·ích vào người kẻ này cùng với sức mạnh lấy được từ bên trong Cây Thế Giới.”
"Đúng vậy.”
"Pacius đã báo lại là Louispold sau khi hấp thụ thành công những luồng sức mạnh kia thì có khả năng tái tạo cực kỳ khó chịu. Ngay cả đội ngũ có nhiều hiệp sĩ cũng không thể gây ra thương tích gì nguy hiểm cho hắn.”
Ánh mắt của Eileen nheo lại, cô ta gửi một cái nhìn ẩn ý cho Rudger.
“Ta nghĩ anh nên kể cho ta nghe câu chuyện từ đầu thì hơn.”
“.........”
Rudger thở dài, sau đó từ từ kể lại mọi chuyện đã phát sinh.
***
Eileen trầm ngâm lên tiếng.
“Ta không ngờ át chủ bài cuối cùng của Quân Giải phóng lại là sức mạnh ác quỷ.”
“Cô có vẻ rất ngạc nhiên khi biết tin này.”
“Ta có nghe nói sức mạnh của ma quỷ đã được tinh chế và tiêm vào trong các vật thí nghiệm nhưng ta chưa từng nghe về tin tức có một con quỷ bị phong ấn trong Cây Thế Giới.”
“Vậy bây giờ cô biết rồi đấy.”
Eileen trừng mắt nhìn đối phương, cái tên này thật đúng là không biết khách khí với người khác. Bỏ đi bỏ đi, dù sao thì thứ cô ta quan tâm là chuyện khác.
“Học sinh bị quỷ ám hiện tại sao rồi?”
“Đứa trẻ đó đã hồi phục hoàn toàn, không có di chứng nào đặc biệt nghiêm trọng.”
”Nếu ta không nhầm thì nữ sinh đó là con gái nhà Lumos. Nếu là gia tộc Lumos thì cần phải xử lý mọi chuyện cẩn thận.”
“Không cần phải làm quá lên như thế. Tôi đã kiểm tra qua tình trạng của đứa trẻ đó.”
“Như vậy vẫn có tiềm ẩn rủi ro, nếu cần thiết thì chúng ta có thể giữ học sinh đó lại theo dõi thêm…….”
Eileen đang lẩm bẩm như vậy, chợt nhìn thấy thái độ của đối phương.
“Được rồi. Nếu anh không thích, ta sẽ coi như mọi chuyện đã ổn.”
“Tôi không hiểu ý cô là gì.”
“Nói mấy lời như vậy trong khi trưng cái biểu cảm đó ra, anh nghĩ ta tin sao?”
Eileen thực tế cũng không quá để tâm đến Flora Lumos, lúc này cô ta đã có quá nhiều việc khác quan trọng cần phải chú ý, một học sinh có chút liên quan đến vụ khủng bố rốt cuộc cũng chỉ khơi lên hứng thú nhất thời của cô ta.
Eileen tựa cằm lên tay trái, giơ tay phải lên và chỉ vào giữa trán Rudger.
“Đôi khi ta tự hỏi liệu có bao giờ anh tự thành thật với chính mình chưa? Anh hẳn là biết bản thân rất nghiêm túc, nghiêm túc đến mức vô vị.”
Eileen nói một cách tinh nghịch và mỉa mai, những thứ cô ta nói ra không hoàn toàn đơn thuần là trêu chọc.
Nhưng rồi rất nhanh, vẻ mặt vốn đang cười nói của Eileen lập tức trở nên nghiêm túc hơn.
“Nếu tin tức về sức mạnh ma quỷ truyền ra thì những kẻ đó rất nhanh sẽ đến đây thôi.”
“…….Phải.”
Đối tượng hai người nhắc đến không ai khác chính là Thánh quốc Bretus.
“Thật tiếc là chúng ta không thể che giấu tin tức.”
“Việc đó hầu như bất khả thi. Có quá nhiều nhân chứng chứng kiến cơn bão đen quét qua trung tâm thủ đô, nếu cố tình che giấu tin tức sẽ chỉ khiến bọn chúng càng thêm có cớ ra tay với chúng ta.”
Tin tức về việc Basara chiếm lấy cơ thể Flora Lumos và b·ị đ·ánh bại tuy chưa bị phát tán nhưng cả Eileen và Rudger đều biết đó chỉ là vấn đề thời gian. Không sớm thì muộn, những kẻ có tâm của giáo hội Lumensis cũng sẽ đánh hơi được mọi chuyện.
“Không chỉ anh mà đứa trẻ đó cũng sẽ bị vướng vào rắc rối. Trên đời này không có bí mật nào có thể che giấu mãi mãi.”
Eileen lắc đầu như thể cô ta cảm thấy tồi tệ khi tưởng tượng ra viễn cảnh trong tương lai.
“Những kẻ nấp sau cái danh tín đồ phục vụ Chúa để thực hiện những hành vi dơ bẩn. Tuy Hoàng gia chúng ta rất căm ghét bọn chúng, nhưng phải thú thực, chúng ta bên ngoài vẫn không đủ sức chống lại sức mạnh của Thánh quốc.”
“Không phải sức ảnh hưởng của nơi đó cho đến hiện tại đã giảm sút nhiều rồi sao?”
“Tin đồn là một chuyện còn thực tế thì chưa chắc. Anh hẳn biết điều gì đã xảy ra với vương quốc tiền nhiệm trước khi Đế quốc Exilion ra đời.”
Rudger khẽ gật đầu với vẻ mặt nặng nề. Câu chuyện của Linh Cấp vẫn còn văng vẳng trong đầu hắn.
“Tôi đã nghe câu chuyện về việc tại sao lại có Cây Thế Giới đ·ã c·hết tồn tại dưới lòng đất và lý do con quỷ bị phong ấn bên trong.”
Eileen nhún vai, làm một biểu cảm bảo Rudger tiếp tục nói. Sau khi nghe Rudger giải thích lại đoạn lịch sử bi tráng của vương quốc cũ, cô ta không khỏi cảm thán.
“Quả thật khó tin!”
“Cô có biết tin tức gì về tộc yêu tinh tham gia vào nghiên cứu đó không?”
“… … Yêu tinh sao?”
Khi nhắc đến hai chữ yêu tinh, Eileen dựa lưng vào ghế, khoanh tay suy tư. Cô ta cố gắng lục lọi những thông tin liên quan trong trí nhớ của mình.
“Những yêu tinh tham dự thí nghiệm tuyệt mật như vậy hẳn phải có thân phận không tầm thường.”
"Đúng vậy. Tôi suy đoán hẳn phải là một trong những chi của các đại gia tộc.”
“Nếu dựa theo suy luận đó, ta có một giả thuyết. Anh biết về bảy đại gia tộc yêu tinh canh giữ Cây Thế Giới hiện nay chứ?”
Rudger gật đầu. Hắn có nghe nói về bảy đại gia tộc chia nhau trông giữ các nhánh rễ lớn của Cây Thế Giới trong khu rừng yêu tinh. Giáo sư Vierano đang giảng dạy tại Theon cũng là gia chủ đương nhiệm của đại gia tộc Dentis.
“Hiện tại, gia tộc Leafre là gia tộc bảo vệ Cây Thế Giới và được biết đến là gia tộc có sức ảnh hưởng lớn nhất, nhưng trong quá khứ thì không phải như vậy.”
“Cô muốn nói chuyện này có liên quan đến sự kiện kia sao?”
“Không thể bỏ qua khả năng đó. Theo những tài liệu được ghi chép lại thì gia tộc Leafre trong quá khứ không được đánh giá cao như vậy bởi vì lúc đó đã có một gia tộc riêng chuyên chăm sóc và bảo vệ Cây Thế Giới. Tuy nhiên, có vẻ như một sự cố nào đó đã xảy ra và gia tộc Leafre từ đó liền được giao phụ trách chăm sóc Cây Thế Giới.”
“… … Quả thật rất đáng nghi.”
"Được rồi. Đó chỉ là phỏng đoán, nhưng có vẻ như rất có thể nó liên quan đến Cây Thế Giới nằm dưới lòng đất thủ đô. Nếu nghĩ theo chiều hướng đó thì mọi chuyện hoàn toàn có thể giải thích thông.”
Dù vẫn chỉ là suy đoán nhưng Rudger hơn phân nửa đã tin tưởng vào khả năng này. Những sự kiện to lớn xảy ra gần như cùng một lúc, xâu chuỗi đan xen vào câu chuyện trong lịch sử lại vô cùng hợp lý, nếu nói mọi thứ chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên thì có đ·ánh c·hết hắn cũng không tin. Tuy nhiên, đúng như Eileen đã nói, tất cả những gì bọn họ nói hiện tại cũng chỉ là phỏng đoán, chưa có bất kỳ bằng chứng cụ thể nào.
Ngay từ đầu, việc trồng Cây Thế Giới dưới lòng đất là việc bất khả thi nếu không có sự giúp đỡ của yêu tinh. Tuy nhiên, yêu tinh có thể chăm sóc Cây Thế Giới không nhất thiết phải xuất phát từ những đại gia tộc. Belaruna không phải chính là ví dụ thực tế nhất sao?
Cây Thế Giới là loài thực vật linh thiêng được yêu tinh tôn thờ. Đối với yêu tinh, việc mở rộng nó một cách tùy ý không khác gì xúc phạm tự tôn của họ.
'Nhưng chính Linh Cấp đã nói tộc yêu tinh trước đây hoàn toàn khác so với bây giờ.'
Rudger hình dung ra tình huống trong đầu. Một gia tộc tồn tại trước gia tộc Leafre.
Vậy chuyện gì đã xảy ra với gia tộc đó?
Khả năng cao nhất là gia tộc đó bị trục xuất khỏi tộc yêu tinh, hoặc tệ hơn, bọn họ đã hoàn toàn biến mất.
“Nếu đúng như vậy thì hẳn phải có một cuộc xung đột lớn đã xảy ra trong tộc yêu tinh vào thời điểm đó.”
"Kể cả có đúng như vậy thì hiện tại những chuyện đấy đều đã là quá khứ. Ngoài những yêu tinh cao tuổi ra thì chắc cũng không có người nào biết về sự kiện đó nữa. ………..Hừm! Hoặc cũng có thể vẫn còn nhân chứng."
"Ý cô là gì?"
“Có tin đồn rằng những người sống sót trong gia tộc yêu tinh kia vẫn còn tồn tại ở đâu đó trên đại lục.”
“Cũng không loại trừ khả năng này.”
"Một gia tộc từng được coi là hùng mạnh chắc chắn không thiếu thủ đoạn chạy trốn. Nếu may mắn, biết đâu một ngày nào đó chúng ta có thể gặp mặt bọn họ và nghe được sự thật năm đó.”
"Chuyện cô nói không khác gì mò kim đáy biển. Những yêu tinh đó hiện tại có lẽ đã mai danh ẩn tích rồi. Bọn họ không đời nào sẽ để lộ tung tích của bản thân.”