Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 309: Chiến đấu (2)




Chương 309: Chiến đấu (2)

'Mình có nên xuống không?'

Hans bây giờ đang khá phân vân. Cậu ta đã lưỡng lự rất nhiều lần. Cuối cùng, Hans không thể chịu được nữa đành lấy hết can đảm mở miệng.

"Ngài không đi sao?"

"Hửm?"

Grander đang nằm trên ghế sô pha hơi quay đầu lại. Khi đối mặt với đôi mắt đỏ rực với vẻ khó chịu biểu thị rõ ràng, Hans cảm thấy rất sợ hãi như thể bản thân đang rơi xuống một vách đá vô tận.

Cậu ra nuốt nước bọt, dè dặt nói.

"Tôi chỉ đang thắc mắc liệu ngài có định giúp anh trai không?"

"Lại chuyện đó nữa à? Ta nhớ là ta đã nói một lần rồi."

"Vâng, tôi hiểu. Nhưng mà ngài biết đấy, thứ bên dưới lòng đất...."

Grander mỉm cười.

"Thứ rác rưởi đấy cũng không quá mạnh, nó hiện tại vẫn còn bị phong ấn. Không đáng để ta quan tâm."

"Bây giờ thì đúng. Nhưng nhóm thuật sĩ và Quân Giải phóng vẫn đang tiến hành thí nghiệm ở đó. Có lẽ sức mạnh bị phong ấn sẽ b·ị đ·ánh thức."

"Tại sao cậu lại nghĩ vậy?"

Grander không hề bảo Hans ngừng nói những điều vô nghĩa mà chỉ lặng lẽ hỏi lại với vẻ tò mò.

"Hả?"

"Ta hỏi tại sao cậu lại nghĩ như vậy?"

"À, tại vì... ... ."

Hans do dự không biết phải nói gì. Thực ra đó chỉ là trực giác của cậu ta chứ không hề có chút căn cứ nào. Nhưng không hiểu sao bản năng lại mách bảo Hans rằng thứ phía dưới chắc chắn sẽ thức tỉnh.

Trong khi Hans đang do dự không biết nói gì.

Grander nhìn chằm chằm vào Hans.

"Linh tính sao?"

?!!!

Hans có chút hối hận vì đã nói quá nhiều. Chẳng trách Grander lại hay trợn mắt tức giận hỏi cậu ta có phải đang giễu cợt bản thân không.

Nhưng trái ngược với sự lo lắng của Hans, Grander lại không hề tức giận. Thay vào đó, cô ta nhỏm dậy khỏi ghế sofa và hỏi với vẻ hứng thú.

"Nếu là linh tính thì cậu đã cảm thấy những gì?"

"Ừm, cảm thấy gì sao? Chỉ là... ... Tôi chỉ cảm thấy nếu cứ tiếp tục như thế này thì sẽ có chuyện gì đó xảy ra... ... ."

"Đây hẳn là một khả năng mà cậu vẫn chưa nhận thức ra được. Tên học trò của ta có vẻ đã nhặt được một thứ tốt."

"Cái gì?"



Hans đang định hỏi thì Grander lên tiếng.

"Kỳ thực không cần cậu nói ta cũng đã định xuống phía dưới."

"Thật sao?"

"Nhưng sau khi nghe cậu nói những lời vừa rồi, ta đã thay đổi ý định."

"Hả?"

Grander khoanh tay dựa vào lưng ghế sofa với vẻ cáu kỉnh.

"Không cần thiết nữa. Thằng nhãi kia có thể xử lý được. Nó mà không xử được thứ rác rưởi đó thì ta sẽ cho nó một trận."

"Nhưng ngộ nhỡ có chuyện bất trắc gì thì sao? Chúng ta dù sao cũng nên xuống đề phòng trường hợp xấu xảy ra."

Grander lắc đầu và nói rằng không sao cả.

"Có vẻ như bản năng của cậu chỉ khi gặp khủng hoảng mới trở nên nhạy bén."

" ... ."

"Được rồi. Cứ quyết định vậy đi. Chúng ta chỉ cần ngồi yên và chờ đợi thôi."

Grander mỉm cười trước làn sóng sức mạnh cảm nhận được truyền lên từ dưới lòng đất.

* * *

Louispold cố gắng nhấc cơ thể lên nhưng tất cả nỗ lực đều vô ích. Thứ đè nặng lên lưng hắn ta có trọng lượng như một ngọn núi khổng lồ vậy, dù đã dồn không biết bao nhiêu sức mạnh vào hai cánh tay nhưng hắn vẫn không thể thoát ra được đòn trấn áp của đối thủ.

"Ngươi rốt cuộc đã làm gì ta?"

Louispold khó nhọc mở miệng.

Rõ ràng đối phương đã làm điều gì đó, nhưng hắn ta thậm chí không thể hiểu được thứ đó là gì. Một suy nghĩ lo lắng lướt qua tâm trí Louispold.

Chẳng lẽ thứ này là ma pháp thực sự mà đối phương nhắc đến?

Không thể nào! Hắn ta chưa bao giờ nghe nói về loại phép thuật như vậy.

"Ta đoán ngươi đang nghĩ rằng một tên giáo sư quèn như ta thì không thể nào tạo ra được phép thuật có sức mạnh lớn như vậy."

"... ... ."

Louispold im lặng, suy nghĩ của hắn đã bị đọc thấu.

"Đừng có lừa bịp ta! Ta chưa bao giờ nghe nói về phép thuật như thế này!"

Louispold nghiến răng hét lên, nhưng đâu đó trong đầu hắn ta đã ngầm thừa nhận những gì đối phương đã nói có thể là sự thật.

'Phản ứng này.....'

Điều khiến Louispold ngạc nhiên nhất là nguồn năng lượng hoàng kim đè nặng lên toàn bộ cơ thể hắn ta đang gây ra chấn động cực lớn với sức mạnh ma quỷ bên trong.

Chuyện này thật vớ vẩn. Trên đời này làm gì có thứ có thể ngăn cản sức mạnh của ma quỷ?



Ánh mắt lạnh nhạt của Rudger nhìn xuống khiến Louispold cảm thấy phẫn nộ. Cái nhìn đó, biểu cảm đó không khác gì những kẻ đã coi thường hắn. Louispold như thể xuyên qua kẻ trước mặt nhìn thấy những khuôn mặt đáng ghét trong quá khứ. Những kẻ mà hắn ta muốn tự tay g·iết c·hết không biết bao nhiêu lần.

Các đường gân nổi lên khắp cơ thể Louispold. Máu đen ào ào chảy ra từ miệng và mũi của hắn.

"Ta sẽ g·iết các ngươi. Ta chắc chắn sẽ khiến các ngươi phải hối hận!"

"Giờ thì ngươi lại nói mê sảng gì đấy?"

"Câm miệng!!"

Louispold hét lên trong cơn thịnh nộ.

Rudger tiếp tục ép chặt cơ thể hắn ta xuống.

Lúc Rudger đang tính sẽ nghiền nát đối phương, đột nhiên hắn có cảm giác kỳ lạ.

'Thứ gì vậy?'

Trong một khoảnh khắc, Rudger có ảo giác rằng có vật gì đó đang cưỡi trên lưng Louispold. Một bóng đen hình người úp mặt vào tai Louispold và thì thầm điều gì đó.

Sau đó, 'Nó' ngẩng đầu lên nhìn Rudger rồi cười toe toét. Ánh sáng lóe lên chiếu vào khuôn mặt trần trụi và đen tuyền, đó là một gương mặt hoàn toàn không có ngũ quan.

Rudger cảm thấy một ảo giác kỳ lạ không thể giải thích được khi nhìn thấy cảnh tượng đó. Khoảnh khắc hắn định hành động, thứ đó đã biến mất.

Ngay sau đó, tiếng hét của Louispold vang lên.

"Aaaaak!"

Rudger có thể nghe được âm thanh vặn vẹo của cơ và xương phát ra từ cơ thể kẻ đang bị trấn áp trên mặt đất. Louispold, kẻ vốn có khả năng tái sinh và chịu đựng phi thường lúc này lại hét lên như thể đang rất đau đớn. Khuôn mặt của các pháp sư được cấy vào cơ thể Louispold cũng mở to, miệng của chúng đồng loạt gào rú.

Trong khi những tiếng hét vang vọng chồng lên nhau, sự thay đổi vẫn không dừng lại. Nhiều cánh tay lần lượt nhô ra qua hai vai Louispold. Sau đó, bốn cánh tay từ từ đẩy cơ thể hắn ta lên khỏi mặt đất. Louispold đang từ từ đứng dậy, chống lại đòn trấn áp của Rudger.

Rudger cau mày trước những thay đổi của kẻ địch. Bàn tay phải của hắn không di chuyển, ngón trỏ tay trái của Rudger giơ lên, công thức ma thuật hình thành giữa màn sương dày đặc. Mặt đất ầm ầm rung chuyển, những chiếc dùi đá sắc nhọn nhô lên ghim vào lòng bàn tay Louispold tiếp tục đè hắn xuống.

Nhưng chuyện lạ lại tiếp diễn.

Nứt. Nứt.

Những bàn tay của Louispold bắt đầu thôn phệ dùi đá. Phần b·ị đ·âm ở lòng bàn tay biến thành miệng của thứ gì đó và nhanh chóng nghiền nát những chiếc dùi đá. Một cái miệng bật ra khỏi lòng bàn tay của Louispold. Trong mắt Rudger bây giờ, cơ thể của Louispold khó có thể được xem là nhân loại.

Rudger quay về phía Andrey Semov đang quan sát từ xa rồi mở miệng.

"Ông có biết tình trạng của hắn ta hiện tại là gì không?"

"Sao ngươi lại hỏi ta... ... ."

"Không phải ông là kẻ đã khiến tên đó thành ra như vậy sao? Tôi nghĩ ông hẳn là biết chuyện gì đang xảy ra."

Khoảnh khắc Andrey Semov nghe những lời đó, ông ta c·hết lặng. Bản thân ông ta cũng thấy kinh dị trước hình dạng kỳ quái của Louispold.

"Ta không biết."

"... ... Ông đang đùa tôi đấy à?"

Rudger vừa nói vừa tập trung tinh thần tiếp tục trấn áp Louispold. Kẻ này vẫn đang cố gắng phá huỷ trói buộc mà hắn tạo ra. Nếu Rudger sơ xảy một chút thì đối phương có thể sẽ thoát ra được và chạy trốn.



"Vậy ông có dự đoán nào không?"

"... ... ."

"... ... Có lẽ hắn ta đang bị sức mạnh của ma quỷ thôn phệ."

"Nghĩa là sao?"

"Ta không chắc tất cả sức mạnh ma quỷ đều như thế. Tuy nhiên, con quỷ bị phong ấn ở rễ Cây Thế Giới đ·ã c·hết đó lại đang phản ứng với những cảm xúc tiêu cực."

"... ... Sức mạnh t·ấn c·ông tinh thần ban nãy không đơn thuần chỉ t·ấn c·ông đối thủ. Những cảm xúc tiêu cực nó đem lại cũng có thể ảnh hưởng đến bản thân người sử dụng. Về bản chất nó chẳng qua chỉ là thứ sức mạnh vay mượn mà thôi."

"Tôi hiểu rồi, vậy ra hắn ta đang phát điên. Có cách nào chặn hắn ta lại không?"

"Ta cũng không rõ. Thứ ban đầu ta cố gắng tạo ra là một dạng sống tối thượng khác."

"Nói dối không có tác dụng với tôi đâu. Tôi khuyên ông trong tình huống này nên thành thật."

Andrey Semov ngạc nhiên, ông ta không hiểu sao kẻ trước mặt có thể nhìn thấu lời nói dối đó của bản thân. Dù sao thì đã đến nước này, ông ta cũng chẳng cần giấu giếm, Andrey Semov chậm rãi giải thích.

"Sức mạnh của ma quỷ ban đầu vốn xung đột với sinh lực của Cây Thế Giới."

"Cái gì?"

"Mục đích thí nghiệm của chúng ta chính là làm cho chúng hợp nhất với nhau. Sinh lực của Cây Thế Giới và sức mạnh của ma quỷ đối lập với nhau, nhưng nếu coi cơ thể con người làm chất trung hoà thì hai thứ này có thể dung hợp."

"Ta đã nghĩ rằng nếu làm được như vậy, con người có thể tiến hóa thành những sinh vật vĩ đại hơn. Chúng ta sẽ không mắc phải các khuyết tật về thể chất hoặc bệnh n·an y·... ... Một cơ thể hoàn hảo."

Andrey Semov lẩm bẩm trong bất lực, vẻ mặt ông ta có chút u ám, như thể đang nhớ lại điều gì đó trong quá khứ. Có lẽ do một phần sức mạnh của ma quỷ đã bị lấy đi nên đôi mắt của ông ta đang dần lấy lại tính người hơn.

"Nhưng nhìn vào hiện tại thì có vẻ như mọi thứ đang đi ngược lại. Sức mạnh ma quỷ mà ta tưởng mình có thể kiểm soát thực ra đang t·ấn c·ông lại chúng ta."

"Ý ông là nó đã mất kiểm soát?"

"Đúng hơn thì nó dường như đã có ý thức riêng, nó đang tự mình hành động."

"... ... ."

Quaaaa!

Lúc Rudger chuẩn bị nói điều gì đó, Louispold đã thành công thoát khỏi sức mạnh đang đè nén bản thân. Năng lượng ma thuật mãnh liệt được giải phóng tạo ra một cơn bão khiến hai người Rudger và Andrey Selmov bị mất tầm nhìn trong chốc lát.

Louispold lúc này đã hoàn toàn bị quỷ ám, hắn ta giơ một tay lên chỉ về phía gốc Cây Thế Giới.

Sau đó, sự thay đổi ngay lập tức xảy ra. Giống như có vô số con bọ bò trong rễ cây, những thứ quằn quại nhung nhúc bắt đầu tụ tập lại một chỗ.

"Khụ khụ!"

Andrey Semov trợn mắt và phun máu đen. Máu đen trào ra từ miệng ông ta nhiều đến mức như thể toàn bộ sinh cơ đang bị hút đi. Làn da của Andrey Semov trở nên xám xịt, khuôn mặt ông ta càng hốc hác hơn.

Cùng lúc đó, phần gốc của Cây Thế Giới phồng lên. Rudger nhìn thấy một đôi mắt sưng tấy mụn nhọt xuất hiện.

Khi lần đầu tiên bước vào cơ sở dưới lòng đất này, hắn đã thấy có một thứ gì đó hình người nhô ra từ đầu rễ của Cây Thế Giới. Giờ đây, có thứ gì đó tương tự đang cố gắng thoát ra khỏi rễ cây.

Puhwaak!

Chẳng bao lâu, một nhánh rễ của Cây Thế Giới phồng lên và p·hát n·ổ, chất lỏng màu đen tuôn ra như thác nước. Chất lỏng màu đen rơi xuống như muốn nuốt chửng Louispold.

Nếu thứ bị mắc kẹt bên trong Cây Thế Giới là sức mạnh của quỷ dữ. Rudger nghĩ bản thân có lẽ đã đoán ra được bóng đen lúc nãy là thứ gì.