Chương 235: Cuộc gặp gỡ tình cờ (2)
Merylda tựa lưng vào ngọn đèn đường và liếc nhìn vào bên trong nhà hàng. Cô ấy thậm chí còn đội cả mũ rộng vành để tránh bị phát hiện.
'Làm tốt lắm Selina. Cô sắp thành công rồi.'
Dù vậy nhưng Merylda cũng không thể hoàn toàn yên tâm. Vấn đề sẽ thực sự bắt đầu sau khi bữa ăn kết thúc. Merylda chỉ có thể cầu nguyện Selina đừng quá xấu hổ mà làm ra những hành động kỳ quái.
Từ phía xa, Hans vẫn âm thầm quan sát Merylda. Cậu ta dựa vào tường, thản nhiên giả vờ đang đọc báo nhưng ánh mắt thì không rời mục tiêu nửa bước.
Hans không biết kế hoạch của người phụ nữ kia là gì, cậu ta muốn đảm bảo mọi chuyện không vượt quá tầm kiểm soát.
* * *
Rudger và Selina đang dùng bữa. Để tránh không khí quá yên ắng, Rudger chủ động mở miệng.
"Cô Selina, sao cô lại tới khu phố này vậy?"
"Ồ, anh không biết sao? Nơi này dạo gần đây rất nổi tiếng."
"Thật sao?"
"Đúng thế. Rất nhiều học sinh ở học viện cũng đến đây và hết lời tán dương nơi này. Tôi và Merylda hôm nay cũng đến vì tò mò."
"Mọi người đều nói rằng quần áo nơi đây sản xuất mặc thoải mái hơn nhiều và kiểu dáng cũng đẹp hơn những mẫu quần áo hiện có. Tôi còn nghe tin đồn rằng một nhà thiết kế nổi tiếng ở thủ đô đã khen ngợi những bộ váy của cửa tiệm Verdi đấy."
"Ồ!"
"Bộ đồ mà anh đang mặc chẳng phải cũng là đồ ở Verdi hay sao?"
"À, đúng vậy."
Rudger gật đầu, nhìn vào quần áo của mình. Thực ra thì đồ của hắn là kiểu được đặt may riêng, không thể đánh đồng với quần áo bày bán đại trà, nhưng Rudger cũng không lên tiếng giải thích.
"Nhìn vào bộ trang phục của anh, tôi nghĩ mình có thể hiểu tại sao cửa tiệm đó lại trở nên nổi tiếng rồi. Quần áo thực sự rất đẹp."
"Tôi hiểu. Cô thấy khu phố này thế nào?"
Rudger muốn nghe đánh giá về của người khác về khu vực mình quản lý.
"Thời trang ở đây không tệ. Những vở nhạc kịch cũng rất hay."
Nhắc đến nhạc kịch khiến Rudger nhớ tới vóc dáng của Pinion. Hắn cũng có xem báo cáo về tình hình của nhà hát, mỗi buổi trình diễn của họ đều cháy vé.
"Con đường nghệ thuật ở đây cũng rất đáng xem. Thật kinh ngạc khi cả một dãy phố là những bức tranh nghệ thuật. Các học sinh của tôi cũng nói rằng chúng thường xuyên đến chiêm ngưỡng những tác phẩm đó."
Rudger gật đầu, nhưng chợt nảy ra một ý nghĩ.
Học sinh đến đây thường xuyên sao? Sẽ không ai nhận ra hắn đấy chứ?
* * *
Cheryl Wagner dạo bước trên con phố tràn ngập ánh nắng ấm áp. Thời tiết hôm nay vô cùng thích hợp cho những cuộc dạo chơi loanh quanh. Nơi Cheryl định ghé thăm hôm nay là Khu Phố Hoàng Gia, một địa điểm gần đây rất nổi tiếng trong học sinh.
Ban đầu cô ấy định rủ Flora đi cùng nhưng đã bị từ chối. Nguyên nhân là Flora không có hứng thú đến những chỗ đông người.
Cheryl Wagner rất lo lắng cho Flora. Cô ấy biết bề ngoài Flora trông có vẻ nghiêm túc nhưng thực ra nội tâm lại vô cùng mềm yếu. Có thể nói Cheryl là một trong số rất ít người có thể thân thiết với Flora.
'Ít nhất mình sẽ mua một món quà tặng Flora khi quay về.'
Cheryl đang đi trên phố với suy nghĩ đó đột nhiên dừng lại khi nhìn thấy một bóng người quen thuộc phía trước.
'Giáo sư Merylda?'
Giáo sư Merylda đội mũ rộng vành đang nấp sau ngọn đèn đường và quan sát đi đâu đó. Đúng là một cảnh tượng kỳ quái.
Cheryl nhìn theo ánh mắt của giáo sư rồi kinh ngạc khi nhìn thấy hai người đang dùng bữa bên trong nhà hàng.
'Giáo sư Rudger và giáo sư Selina? Hai người đang hẹn hò sao?'
Giáo sư Selina là người tốt bụng và hay cười với mọi người, còn giáo sư Rudger lại luôn có vẻ mặt vô cảm hoặc lạnh lùng. Hai người này phong cách gần như hoàn toàn đối lập nhau.
Nhưng cảnh bọn họ đang ngồi ăn cùng nhau, trò chuyện vui vẻ trông như một bức tranh đẹp. Giáo sư Selina cười rạng rỡ như mùa xuân, còn giáo sư Rudger thì im lặng nghiêm túc lắng nghe. Dù không muốn thừa nhận nhưng khung cảnh lúc này thật sự rất hài hoà.
'Đúng là không thể tin được mà!'
Cheryl đã tiếp xúc với đủ loại tin đồn và thông tin trong Theon, vì vậy cô ấy không muốn bỏ lỡ tin sốt dẻo này.
'Hai vị giáo sư thực sự có mối quan hệ như vậy sao?'
Đột nhiên, Cheryl chợt nhớ ra điều gì đó.
Người bạn thân của cô dù không thừa nhận nhưng Cheryl biết Flora đặc biệt quan tâm đến những thứ liên quan đến giáo sư Rudger.
Nhưng nếu giáo sư Selina và giáo sư Rudger công khai hẹn hò vậy thì Flora sẽ ra sao?
Miên man một lúc, Cheryl chợt lắc đầu để rũ bỏ những suy nghĩ lo lắng.
Vẫn chưa có gì được xác nhận. Hai vị giáo sư cũng chưa công khai hẹn hò chính thức, Flora vẫn còn cơ hội. Tuy nhiên, nếu buổi hẹn này mà thành công, Flora sẽ gặp bất lợi.
Sau nhiều lần suy tính, Cheryl quyết định sẽ giúp bạn mình một tay. Cheryl ngay lập tức đi vào cửa hàng gần đó và mua quần áo. Cô ấy đã thay một bộ đồ mới, thậm chí còn đeo kính râm để hoàn toàn che khuất gương mặt của mình.
Sau khi ngụy trang thật hoàn hảo. Cheryl chọn một chỗ đứng quan sát bí mật phía xa theo dõi tình hình.
Trong khi Cheryl Wagner tự tin đứng theo dõi thì lại có người nhìn cô ấy với vẻ mặt hoang mang.
'Ai nữa vậy?'
Hans đang quan sát tình hình qua một tờ báo, cảm thấy hơi khó hiểu khi tự dưng lại thêm một người lạ mặt nữa theo dõi Rudger.
'Phiền thật đấy. Một người đã đủ phiền toái rồi giờ lại thêm một người nữa.'
Khi Hans rời mắt khỏi Cheryl Wagner và nhìn vào nhà hàng, đôi mắt cậu ta mở to vì kinh ngạc.
'Cái gì thế kia?'
Một người khách vừa bước vào tòa nhà từ cửa nhà hàng. Mặc dù Hans không có khả năng phân biệt mọi người chỉ bằng cách nhìn vào bóng lưng của họ, nhưng màu tóc quen thuộc kia vẫn tồn tại rõ ràng trong trí nhớ của cậu ta.
Casey Selmore.
'Anh trai! Chúc anh may mắn!'
Hans lúc này chỉ có thể cầu nguyện cho Rudger.
* * *
Rudger thu được khá nhiều thông tin từ nhiều câu chuyện khác nhau mà Selina kể. Quả thực, tình hình trên phố được mô tả trong những bản báo cáo không phải cường điệu. Ở một khía cạnh nào đó, nội dung của báo cáo còn nói khá sơ sài về phản ứng của những người xung quanh.
Hắn không ngờ rằng không chỉ học sinh mà cả các giáo sư cũng sẽ hứng thú với nơi này. Hắn không nghĩ tới phản ứng của mọi người lại tốt ngoài mong đợi như vậy.
Nếu quy mô của bọn họ tiếp tục tăng trưởng như hiện tại, chính quyền thành phố Leathervelk chắc chắn sẽ chú ý đến bọn họ nhiều hơn.
Các quý tộc khác cũng sẽ chú ý đến việc kinh doanh đang diễn ra trên khu phố và sẽ tìm mọi cách bắt chước hoặc chèn ép, gây áp lực cho bọn họ.
Nhưng mục đích thực sự mà Rudger nhắm đến là thứ khác.
Đây mới chỉ là khởi đầu.
Trong tương lai, Khu Phố Hoàng Gia sẽ mở rộng tầm ảnh hưởng ra toàn thành phố Leathervelk. Trẻ em, người già và phụ nữ là những người phụ trách công việc kinh doanh và thông tin họ thu thập sẽ nhanh chóng và đáng tin cậy hơn.
Trở thành trung tâm của một mạng lưới thông tin khổng lồ. Phố Hoàng Gia trong tương lai sẽ đóng vai trò đó. Điều đó sẽ đồng nghĩa với việc hắn sẽ nắm trong tay toàn bộ thông tin đã, đang và sẽ xảy ra của Leathervelk.
Rudger nhấp một ngụm cà phê tập trung suy nghĩ.
Đúng lúc này, một vị khách mới ngồi xuống chiếc bàn trống cạnh hai người.
"Casey Selmore. Tại sao chị lại đột nhiên đến đây vậy?"
"Tôi nghe nói nhà hàng này dạo gần đây rất nổi tiếng nên đến xem thử."
"Chị biết là tôi không ăn được thứ gì mà! Dẫn tôi tới làm gì?"
"Đi một mình chán lắm. Cô có thể giả vờ ăn cũng được."
"Casey Selmore, đồ độc ác!"
Giọng nói của hai người phụ nữ đang cãi nhau nghe có vẻ quen quen.
Khi Rudger nhìn sang, người kia cũng quay đầu về hướng của hắn.
"?"
"Hả?"
Ngay khi Rudger nhận ra người kia là ai thì đối phương cũng nhận ra hắn.