Chương 223: Diễn thuyết (2)
Trái ngược với những gì mọi người đang mong đợi, người trình bày đầu tiên không phải là Rudger. Do đây không phải là buổi diễn thuyết cá nhân nên đương nhiên sẽ có nhiều pháp sư cùng công bố nghiên cứu của bản thân.
Tuy nhiên, trường hợp hôm nay khá đặc biệt nên những bài diễn thuyết đều nhận được sự chú ý nhiều hơn bình thường.
"À, phần trình bày của tôi là... ... ."
Pháp sư đầu tiên đứng trên bục lắp bắp, không thể tiếp tục bài phát biểu của mình một cách đàng hoàng do những ánh mắt đổ dồn từ tứ phía. Người này đâu có ngờ rằng hôm nay sẽ có đông người đến dự như vậy.
Giọng nói của vị pháp sư trở nên nhỏ dần, lời giải thích trở nên chậm chạp. Anh ta càng như vậy, những ánh nhìn hướng về anh ta càng lạnh lùng hơn.
Vị pháp sư đứng ở trên bục lòng như lửa đốt, anh ta không thể nào hiểu được sao kỳ công bố nghiên cứu bình thường còn chẳng có nổi nghìn người tham gia bỗng hôm nay lại đông một cách bất thường như vậy.
Với số lượng hiện tại, chắc chắn năm nghìn chỗ ngồi của Hội trường Arcane đã kín người rồi. Ngoài đại diện của những thế lực lớn còn có cả sự xuất hiện của vị pháp sư cấp bảy trong Đế quốc Exilion. Tất cả những nhân vật này đều gây ra áp lực không nhỏ cho vị pháp sư đứng trên bục diễn thuyết. Tay chân vị người này run rẩy, anh ta cảm thấy như linh hồn mình đang dần bị rút đi.
Cuối cùng, vị pháp sư không chịu nổi liền bước xuống, thậm chí không thể truyền đạt được một nửa những gì đã chuẩn bị. Cảnh tượng anh ta lê bước rời khỏi chỗ với cái đầu cúi thấp thật đáng thương. Tuy nhiên, không người nào tỏ ra thông cảm với vị pháp sư này. Dù không có bất kỳ tiếng la ó nào nhưng ánh mắt của họ cũng đã đủ nói lên điều đó.
[Xin mời người tiếp theo.]
Người thứ hai chậm chạp bước lên. Vì đã có bài học từ người đầu tiên nên vị pháp sư này bắt đầu bài diễn thuyết của bản thân trôi chảy hơn. Phản ứng từ khán giả cũng không tệ như trước.
"Nghiên cứu này không tồi."
"Tuy nhiên, nó cũng không đặc biệt lắm."
Vì vậy, từng người một bước lên công bố thành quả nghiên cứu của bản thân. Đôi khi có những người tạo ra được dấu ấn của riêng mình, nhưng cuối cùng cũng chỉ đọng lại đôi chút mới mẻ.
Thời gian dần dần trôi qua, cuối cùng màn diễn thuyết được mong đợi nhất rốt cuộc cũng đến lượt.
Một người đàn ông xuất hiện trên sân khấu.
Bầu không khí vốn đang tẻ nhạt ngay lập tức được khuấy động nhiệt tình hẳn lên.
Trước ánh nhìn chăm chú của hơn năm nghìn người, Rudger vẫn ung dung, bình tĩnh, những bước chân của hắn vẫn rất thong thả, nhàn nhã như thể đang đi dạo. Khí chất toát ra từ người hắn khiến những người phía dưới không khỏi bị thu hút.
Phản ứng của khán giả trở nên rất nhiệt tình đặc biệt là những nữ pháp sư có mặt trong hội trường hiện tại.
Đứng ở trên sân khấu, Rudger dừng lại một chút, quan sát mọi người xung quanh. Hắn có thể thấy rõ ràng từng khuôn mặt đang theo dõi mình.
Rudger ngẩng đầu nhìn về phía chỗ ngồi ở trung tâ·m h·ội trường. Những người ngồi ở vị trí đó đều là những người có tầm ảnh hưởng lớn trên đại lục.
Mục đích hôm nay hắn đến đây chỉ có một.
"Rất vui được gặp mọi người. Tên tôi là Rudger Chelici, hiện đang là giáo sư giảng dạy tại Theon."
Giọng nói trầm đục vang vọng khắp đại sảnh của hội trường thông qua ma thuật khuếch đại.
"Tôi sẽ bắt đầu phần trình bày của mình."
Rudger đi thẳng vào vấn đề. Hắn đưa ra những tài liệu đã chuẩn bị. Nội dung lý luận ngay lập tức xuất hiện tràn ngập trên bảng ma thuật.
"Các vị xuất hiện ở đây đều là pháp sư, tôi chắc chắn rằng mọi người đều biết kết quả này có ý nghĩa gì."
Thời gian thử nghiệm là một tuần. Dữ liệu cho thấy lượng sức mạnh ma thuật được giải phóng đã tăng gấp ba lần so với trước thí nghiệm.
"Kết quả của thí nghiệm tiến hành với sáu học sinh. Hiệu quả gia tăng ma pháp không phải là hiệu quả ngắn hạn. Bằng cách tiến hành các cuộc kiểm tra bổ sung trong tổng cộng ba ngày, chúng ta có thể thấy rằng các con số này không thay đổi."
Các pháp sư dần trở nên thiếu kiên nhẫn.
Vậy phương pháp đó là gì? Làm sao bọn họ có thể gia tăng lượng ma pháp khi thi triển phép thuật?
"Chìa khóa thành công của nghiên cứu này nằm ở chất ức chế ma thuật."
"Ta có một câu hỏi."
Một trong những pháp sư ngồi ở bàn đầu mở miệng.
Đó là Auguste, trưởng lão của Tháp Ma Thuật cũ.
"Xin mời."
"Đây là lần đầu tiên ta nghe nói về loại thuốc có thể ức chế ma thuật. Thứ như vậy thực sự tồn tại sao?"
Đó là điều mà những pháp sư khác cũng tò mò.
Một pháp sư cần tăng cường ma pháp, tại sao lại ngăn chặn nó để làm gì?
Tất nhiên, có tồn tại những loại thuốc hoặc công cụ có tác dụng tương tự. Ví dụ tiêu biểu là còng tay ma thuật dùng để bắt t·ội p·hạm. Tuy nhiên, khác với chất ức chế ma pháp, còng tay cưỡng bức cắt đứt dòng chảy ma thuật trong người pháp sư.
Hương cản trở ma thuật cũng giống vậy. Thay vì ngăn chặn sức mạnh ma thuật, mùi hương khuếch tán sẽ cản trở sự tập trung của phép thuật khiến việc thi pháp trở nên khó khăn hơn.
Nói cách khác, cho đến hiện tại chưa có ghi nhận nào về thứ có thể ức chế sức mạnh ma thuật.
"Đúng vậy. Thứ đó có tồn tại."
"Cậu tạo ra nó sao?"
"Tôi không tự làm được. Đó là một công thức cổ xưa đã bị thất truyền."
"Công thức cổ xưa?"
"Xin hãy nhìn vào đây."
Đối với những pháp sư không có kiến ​​thức về cổ ngữ, những ký tự trên bảng ma thuật chỉ là những đường nét phức tạp, méo mó, nhưng những người có chút kiến ​​thức về lĩnh vực này dường như không tin vào những gì họ đang nhìn thấy.
"Đó là cổ ngữ Larsil!"
"Cổ ngữ Larsil? Thật không vậy?"
"Anh ta diễn giải được Cổ ngữ Larsil?"
Khán đài ngay lập tức trở nên ồn ào.
Những người không biết về cổ ngữ Larsil cũng nhận ra rằng tình huống hiện tại đang trở nên bất thường.
Vị pháp sư Clinton Rothschild ngồi ở đầu bàn chợt mở miệng.
"Giáo sư Rudger Chelici, ta có thể hỏi một câu không?"
Ngay khi người này mở miệng, những tiếng ồn ào xung quanh chợt dừng lại.
Vị pháp sư vuốt râu với vẻ mặt thích thú.
"Rõ ràng thứ cậu vừa cho chúng ta xem là cổ ngữ Larsil, điều đó có nghĩa là cậu đã diễn giải được nó?"
"Đúng là vậy. Tôi có thể phục chế được công thức chế tạo thuốc ức chế ma thuật vì tôi đã thành công diễn giải ngôn ngữ đó."
Mọi người trợn mắt trước câu trả lời gây sốc của Rudger. Tin tức này gây chú ý không kém gì đề tài nghiên cứu của hắn ngày hôm nay.
"Nếu điều đó là sự thật thì đó là một khám phá đáng kinh ngạc."
"Tôi sẽ giải thích chi tiết ở đây."
"Như chúng ta đã biết, cổ ngữ Larsil hiện tại được công nhận là một ngôn ngữ không xác định và chưa thể diễn giải đầy đủ. Có nhiều lý do nhưng lý do lớn nhất là về cơ bản chúng ta đã đi sai phương hướng trong khi cố gắng diễn giải thứ ngôn ngữ này."
Rudger tiếp tục lời giải thích giống như lời giải thích hắn đã nói vào ngày thí nghiệm đầu tiên.
Cổ ngữ Larsil thực sự không bao gồm một hệ thống chữ viết mà sử dụng tổng cộng ba hệ thống chữ viết. Chỉ có thể giải mã hoàn toàn nó khi đã diễn giải được đầy đủ toàn bộ cả ba loại ngôn ngữ thành phần.
"Ba loại chữ viết sao?"
"Cả ba loại đều trông khá tương đồng, nên việc không thể phân biệt được chúng cũng là điều dễ hiểu."
"Nhưng làm sao anh ta có thể phát hiện ra điều đó?"
Khi mọi người còn đang thảo luận thì lại có người giơ tay đặt câu hỏi.
Đó là một người ngồi ở hàng ghế trung tâm phía trước. Đó cũng là một gương mặt quen thuộc với Rudger.
"Ta có câu hỏi."
"Xin mời."
Altego gắt gỏng và hắng giọng. Dù chỉ trong chốc lát nhưng Rudger không bỏ lỡ ánh sáng khó chịu trong ánh mắt của ông ta.
"Dữ liệu nghiên cứu cậu vừa trình bày. Cậu có chắc là bản thân đã phát hiện ra không?"