Chương 22: Thợ săn ở Thành phố Đồng hồ Cơ khí (1)
Vương quốc Durman năm năm trước, một trong những quốc gia vừa và nhỏ ở phía Nam của lục địa, đã phải đau đầu vì sự xâm nhập đột ngột của cryptid.
Cơn ác mộng kéo dài hơn một tháng với những con sói lang thang giữa thành phố, những con thú kỳ quái ăn thịt người mỗi đêm và mùi máu kéo dài.
Ngay cả khi binh lính và hiệp sĩ nhập cuộc, các cryptid vẫn tránh được vòng vây của họ. Tình hình leo thang mà không có giải pháp.
Trong số đó có một cryptid khét tiếng nhất. Đó là một con quái vật hoạt động ở Jevaudan, một trong những thành phố lớn của Vương quốc Durman. Đây là một con quái vật hiếm hoi đã xé xác ba hiệp sĩ tinh nhuệ. Nó là cơn ác mộng tồi tệ nhất của Jevaudan, con cryptid này đã ngự trị như một nỗi kinh hoàng của vương quốc lúc đó.
Quốc vương Durman đã đưa ra một thông báo chính thức rằng ông sẽ trao một phần thưởng lớn cho những người đánh bại được con quái vật này. Sau đó, tất cả các pháp sư tự do, hiệp sĩ lang thang và lính đánh thuê nổi tiếng trên khắp lục địa đã nghe tin tập trung tại Vương quốc Durman và bắt đầu một cuộc chiến lớn săn lùng cryptid.
Vô số cryptid đ·ã c·hết và nhiều thợ săn cũng đã hy sinh. Người ta gọi cuộc đi săn lúc bấy giờ là vì máu đổ ra lúc đó nhuộm đỏ cả mặt đất.
đã đủ để tạo nên danh tiếng cho nhiều người. Vào thời điểm đó, có một người đàn ông đã để lại thành tựu chấn động. Người đã một mình đánh bại con quái vật khét tiếng nhất ở Jevaudan và đạt kỷ lục săn g·iết cao nhất.
Hắn ta không phải là một pháp sư nổi tiếng, cũng không phải là một hiệp sĩ cấp cao hay là một lính đánh thuê ưu tú, hắn ta chỉ là một thợ săn.
Một thợ săn thành thạo trong việc xử lý tất cả các loại công cụ và v·ũ k·hí, trong một năm sau tay thợ săn đó đã đi khắp Durman, g·iết c·hết hơn ba trăm cryptid.
Tên của thợ săn nổi tiếng đó là Abraham Van Helsing.
* * *
Rudger chậm rãi bước trên đường.
Một màn sương đêm ẩm ướt phủ lên áo. Xung quanh ngọn đèn đường, ánh sáng đỏ tươi mơ hồ tỏa ra lờ mờ nhuộm đẫm sương mù. Mùi h·ôi t·hối của dã thú ngấm vào bùn đất, xộc thẳng vào mũi.
'Thật hoài niệm.'
"Đùng!"
Rudger ngay lập tức dùng chân đá vào một chiếc trống đang bị thổi bay trên đường.
Kudang!
Khi trống sụp xuống, một âm thanh dữ dội vang vọng trong không khí. Người sói đang tìm kiếm con mồi của mình, nghe thấy âm thanh liền quay đầu lại. Đôi mắt hung dữ đó tìm thấy Rudger đang đứng một mình ở trung tâm đại lộ.
Cung.
Người sói nhảy từ nóc tòa nhà xuống trước mặt Rudger.
'To thật đấy.'
Rudger nhìn kỹ hơn vào người sói trước mặt. Chiều cao của nó khoảng hơn hai mét rưỡi, đôi mắt đẫm máu và cơ thể đầy lông đen. Nó có móng vuốt sắc nhọn. Nhưng trên hết, thứ thu hút sự chú ý của Rudger là quả cầu kiềm chế bằng kim loại trên cổ người sói.
'Xem ra phán đoán của mình không sai.'
Không đời nào một con thú đã mất đi sự tỉnh táo lại đeo một thứ như thế quanh cổ. Có người đã cố tình nuôi dưỡng hoặc tạo ra người sói đó.
Đây là một thế giới tồn tại phép thuật và khoa học đã phát triển theo một hướng kỳ lạ. Ngay cả Hans, người mà Rudger biết, cũng có thể chất biến thành một con thú khi bị cắn. Nếu có một tổ chức bí mật lấy người sói làm vật thí nghiệm thì cũng không có gì lạ.
Vấn đề tại sao lại là hiện tại?
Cho đến nay vẫn chưa có tin tức gì, nhưng vụ việc này lại xảy ra ngay sau khi Học viện Theon khai giảng. Và vào đúng học kỳ Rudger nhậm chức? Hắn không thể không nghi ngờ về tình huống này.
'Nếu mình bắt được nó, có lẽ một số thứ sẽ trở nên rõ ràng.'
Rudger ngay lập tức thủ thế.
Người sói nhăn mặt, có lẽ không hài lòng khi nhân loại trước mặt thay vì bỏ chạy lại đối đầu với nó.
Ooooooooo!!!
Người sói gầm lên một tiếng và lao về phía Rudger. Nó lướt trên mặt đất bằng bốn chân nhanh hơn cả một chiếc ô tô.
Rudger theo dõi chuyển động và trượt ra sau. Móng vuốt của người sói cắt qua không khí tại nơi mà hắn đã ở một lúc trước. Người sói vung tay không ngừng nhưng Rudger tiếp tục lùi lại và tập trung né tránh. Ngay khi mũi giày nâu của Rudger chạm đất, một làn sóng kỳ lạ lan ra xung quanh.
Với mỗi lần tránh được đòn t·ấn c·ông của người sói, Rudger tiếp tục dùng ngón chân nện xuống đất, lan truyền những làn sóng ma thuật của mình. Trong một tình huống nguy hiểm mà chỉ một cú chạm nhẹ cũng có thể làm bản thân nát xương, Rudger không bao giờ cho phép người sói có thể đánh trúng mình.
Ồ ồ ồ!!!
Người sói gầm lên và dang rộng hai tay. Nó định t·ấn c·ông tên nhân loại này và giữ hắn để hắn ta không thể trốn thoát.
Cái miệng bị vành mũ che đi của Rudger nhếch mép cười, người sói đang định chạy đến chỗ Rudger thì đột nhiên khuôn mặt méo xệch, ngã lăn ra đất.
"Gì vậy?"
Hans đang lo lắng quan sát từ xa bỗng mở to hai mắt khó hiểu nhìn người sói gục xuống.
"Thứ này sẽ làm cho đầu của nó choáng một chút."
Rudger nhẹ nhàng giẫm lên lưng người sói.
Người sói giống dã thú hơn là con người. Vì có một phần của họ sói nên nó đặc biệt n·hạy c·ảm với tần số cao mà người bình thường không thể nghe thấy. Rudger đã chuẩn bị một phép thuật như vậy trong khi né đòn t·ấn c·ông của nó.
Một phép thuật kết hợp chính xác sóng âm thanh và phép thuật rung động sẽ ổn đối với con người, nhưng nếu được sử dụng cho người sói, những sinh vật nghe thấy âm thanh vượt quá một dải nhất định sẽ chịu đả kích nghiêm trọng. Hiện tại, tai của người sói đang bị t·ấn c·ông bởi sóng siêu âm đang làm rung chuyển khu vực xung quanh.
"Không cần phải sử dụng bạc đắt tiền hay những thứ tương tự."
Không có phương pháp nào phù hợp hơn cách này, vì mục đích ngay từ đầu là trấn áp chứ không phải g·iết chóc.
Bây giờ, hắn cần kiểm tra xem thứ này được tạo ra ở đâu.
Lúc Rudger rút ống tiêm và chuẩn bị lấy máu.
Bíp!
"Nó ở đây!"
"Mọi người, di chuyển nhanh lên!"
Sau tiếng huýt sáo, các sĩ quan cảnh sát mặc đồng phục lao về phía họ từ bên ngoài màn sương mù. Cảnh sát đã đi tuần tra vì tin đồn về người sói từ hai ngày trước, chắc hẳn họ đến vì nghe thấy sự náo động ở đây.
Hừ.
Vào thời điểm khi Rudger mất tập trung trong giây lát, người sói im lặng nãy giờ bỗng nhảy dựng lên.
Rudger vội vàng lùi lại và cảnh giác với sự phản công của người sói, nhưng người sói ngay từ đầu đã không có hứng thú với Rudger. Nó lắc đầu vài cái rồi quay lưng bỏ chạy.
?!!!
Rudger thở dài, xua tan ma thuật tần số cao lan ra xung quanh.
Khi các sĩ quan cảnh sát xuất hiện, Rudger quyết định nhanh chóng rời khỏi, tránh chạm mặt bọn họ.
"Ở đó! Có người ở đằng kia!"
"Bắt giữ tất cả những người khả nghi!"
Người sói đang trèo lên tường của nhà máy trên mái nhà, Rudger đuổi theo sau.
Khi Rudger đi qua con hẻm tối, hắn cảm thấy sự hiện diện của người sói đang xa dần. Hắn vươn hai tay lên không trung, lò xo cơ học dưới cổ tay của chiếc găng tay quay nhanh và sau đó một móc dây bắn về phía mái nhà.
Thời điểm móc được cố định vào lan can, các bánh răng quay và dây được quấn ở tốc độ cao, Rudger sử dụng lực giật để bay lên mái nhà. Thứ này gọi là máy phóng dây, nó là đồ vật yêu thích của Rudger khi hắn còn là thợ săn.
Rudger hạ cánh an toàn trên mái nhà đối diện. Sau khi kéo dây để lấy móc câu, hắn nhìn thấy bóng lưng của một người sói đang bỏ chạy phía xa.
'Đừng hòng chạy.'
Rudger dồn ma thuật bao quanh chân của mình. Đây là cách phổ biến ở thế giới này để tăng cường sức mạnh cho cơ thể trong những trường hợp đặc thù.
Rudger lướt trên mái nhà với sức mạnh của đôi chân được tăng cường và đuổi theo người sói. Khung cảnh ban đêm của khu vực nhà máy trôi qua nhanh chóng và bóng dáng của người sói đang chạy trốn từ xa đang dần dần bị thu hẹp.
Trong lúc chạy, người sói ngoái lại nhìn có gì đó kỳ lạ và thấy nhân loại kia vẫn đang đuổi theo mình nên tăng tốc chạy trốn.
Người sói nhảy không ngừng giữa các mái nhà của nhà máy sau đó nhảy xuống đường ray xe lửa lớn bên dưới. Đúng lúc này, một đoàn tàu chở đầy đá ma thuật đang chạy qua.
Nó đáp xuống hầm hàng một cách thô bạo. Rudger không muốn để nó trốn thoát nên hắn cũng nhảy lên. Hắn dùng tay vỗ phủi bụi trên vai, nhìn người sói chằm chằm.
Nhận ra rằng không thể chạy được nữa, người sói đứng dậy và quay lại nhìn Rudger. Trên đầu tàu, Rudger và người sói đối mặt nhau cách nhau khoảng ba mét. Viền áo khoác của Rudger bị gió mạnh thổi bay khi tàu chạy.
"Lúc đầu, ta chỉ định bắt ngươi nhưng giờ ta đã thay đổi ý định."
Tầm nhìn của Rudger mờ đi trong giây lát khi gió đêm lướt qua má và hơi nước bốc lên từ đầu tàu. Qua khoảng trống, người sói lao về phía hắn.
Một động tác khá sắc bén lợi dụng điểm mù và chọc thủng sơ hở của đối thủ. Tuy nhiên, người sói đang lao về phía Rudger đã khựng lại trước tiếng động lạ vang lên bên tai. Đó là một loại trực giác bản năng mà nó có khi còn là một con thú.
Phán đoán đó đã đúng khi có thứ gì đó sắc nhọn lướt qua cổ người sói.
"Nó có vẻ hoạt động tốt."
Vật nhọn xuyên qua lớp da trên cổ người sói, xoay tròn và quay trở lại phía Rudger. Đó là một chiếc boomerang với những lưỡi cưa sắc nhọn xòe ra như một chiếc quạt và nếu ban nãy trễ một chút, lưỡi cưa tròn sắc bén đã có thể gọn gàng cắt qua cổ người sói.
Người sói nhanh chóng tái tạo v·ết t·hương chạy dọc cổ. Nó rất tức giận khi biết rằng mình đã b·ị t·hương, gân xanh lồi lên.
'Mình đã định kết thúc trong một phát bắn.'
Rudger bỏ lại sự tiếc nuối của mình sau lưng và lấy ra một cây đũa phép treo ở thắt lưng và giữ nó. Lần này đến lượt Rudger chạy.
Hắn cầm một cây đũa phép ở tay phải và sử dụng tay trái để thu thập năng lượng ma thuật sử dụng [Quang Thạch] và bắn thẳng vào mắt của người sói.
Soạt!
Người sói cúi đầu ngay lập tức và né tránh [Quang Thạch]. Vào lúc đó, Rudger búng ngón trỏ của bàn tay trái, [Quang Thạch] bay ngang qua người sói quay giữa không trung và đánh vào sau đầu nó.
Khi người sói hoảng sợ vì cơn đau dữ dội mà nó cảm thấy ở phía sau đầu, Rudger chạy đến chỗ người sói và dùng hết sức vung cây gậy của mình về phía mặt con thú.
Người sói cố gắng chặn lại bằng cả hai tay nhưng một chiếc boomerang có lưỡi cưa đã bay đến và đâm xuyên qua tay người sói.
Người sói bắt lấy cây quyền trượng bằng miệng và đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết. Khoảnh khắc v·ết t·hương trên cánh tay của người sói sắp được tái tạo, nó đã nghĩ đến việc xé xác con người táo tợn ngay trước mặt mình. Nhưng như thể để chế nhạo người sói, Rudger đã thực hiện hành động tiếp theo của mình.
Tay cầm của cây quyền trượng được kéo ra và một thanh kiếm trắng tinh xuất hiện. Cảnh tượng bất ngờ đến nỗi người sói thậm chí còn không nghĩ đến việc đánh rơi chiếc vỏ rỗng của cây quyền trượng mà nó đã cắn vào miệng.
Cơ thể của Rudger xoay một vòng tại chỗ và một tia sáng trắng được vẽ trong không khí. Ánh sáng mỏng manh nhưng trong veo nhẹ nhàng cắt vào cổ người sói.