Chương 21: Abraham Van Helsing (2)
Rudger ngắt lời Hans để không tiết lộ tên thật của hắn.
"Bây giờ tôi là Rudger. Hãy gọi tôi là Rudger Chelici."
"Rudger Chelici? A! Nghĩ lại thì, đó là cái tên ở bức thư gửi cho tôi. Cái quái gì đã xảy ra vậy? Tại sao chúng ta không gặp nhau ở thủ đô, nơi ban đầu chúng ta phải đến?"
"Giải thích dài dòng lắm."
Rudger liếc nhìn Hans và lắc đầu.
"Tình cờ xảy ra một vụ t·ai n·ạn. Mà tạo hình nhảm nhí này là gì vậy?"
"C·hết tiệt! Tôi cũng đâu biết mọi chuyện sẽ xảy ra như thế này cơ chứ?"
Ngoại hình hiện tại của Hans giống như một người sói và bất cứ ai nhìn thấy cậu ta trên đường lúc này đều sẽ hét lên và bỏ chạy.
Bây giờ trời đã tối, nhưng nếu nhìn thấy cảnh này giữa thanh thiên bạch nhật, người ta sẽ cảm thấy bối rối hơn là bỏ chạy vì vẻ ngoài của Hans không có sự hung dữ đặc trưng của người sói. Nói chính xác, cậu ta thậm chí trông có vẻ dễ thương.
"Lần này cậu lại bị thứ gì cắn phải thế?"
"Một con chó con màu nâu trong vòng tay của một bà già đột nhiên chạy đến chỗ tôi, ai mà biết nó sẽ cắn cơ chứ?"
"Nhìn vẻ mặt của cậu, tôi có thể đoán đại khái chuyện gì đã xảy ra."
Hans, nửa người nửa thú, có mái tóc nâu. Tuy nhiên, thay vì màu tối và buồn tẻ của một con sói lang thang trong tự nhiên, mái tóc của cậu ta có màu gần với màu nâu tươi sáng hơn.
Hơn hết, hình dạng khuôn mặt của cậu ta hiện tại rất khác so với sói. Đầu nhỏ hơn một chút, miệng ngắn và đôi mắt sáng.
Ngoại hình của cậu ta lúc này rất giống với [Pomeranian] giống chó cảnh nổi tiếng dễ thương. Con chó con lông lá đã cắn anh ta hẳn là một con chó Phốc sóc.
"Từ lâu tôi đã cảm thấy cậu được sinh ra với thể chất rất thú vị."
"C·hết tiệt. Đừng có cười trên nỗi đau của người khác. Tôi không hề bị nguyền rủa hay gì đó đâu nhé."
Hans là một con người sinh ra với thể chất hơi khác thường. Khi một con vật cắn cậu ta, cậu ta sẽ biến thành hình dạng của con vật đó và bây giờ cậu ta trông giống như một người sói.
Tuy nhiên, có một thiếu sót là cậu ta khác với người sói bình thường.
Người sói, đúng như tên gọi, chỉ biến thành sói khi trăng tròn, nhưng Hans thì không. Hans vẫn bình thường ngay cả khi nhìn thấy trăng tròn, nhưng chỉ đột biến khi bị động vật cắn.
Tóm lại, cậu ta có thể chủ động thay đổi hình dạng và đạt được thực lực mạnh mẽ trong chốc lát, vấn đề là thời điểm nào mà thôi.
Trong thời đại văn minh và khoa học tiên tiến ngày nay, sói, hổ và gấu chỉ được tìm thấy ở vùng núi. Việc Hans có thể thay đổi hình dạng thông qua vết cắn khá là kỳ cục.
Hans nói rằng những con vật mà cậu ta có thể dễ dàng bắt gặp trong thành phố là chó mèo hoang hoặc thú cưng được các quý cô nuôi.
Một vấn đề khác cũng có thể xảy ra khi cậu ta bị nhiều hơn một con vật cắn trong cùng một thời điểm. Khi đó cậu ta sẽ bị biến thành nửa người nửa thú.
Sức mạnh của Hans khác với phép thuật và gần với dị năng hơn.
"Cầm lấy này."
Rudger lấy trong túi ra một ống thuốc thử màu xanh lục và ném cho Hans.
Hans vội vàng cầm lấy ống thuốc và tiêm thẳng vào cẳng tay với vẻ mặt vui sướng. Sau đó, biến hoá ngay lập tức xảy ra.
Lông mọc trên cơ thể giảm đi và kích thước đã phát triển của Hans cũng dần dần nhỏ lại. Khuôn mặt sáng sủa và dễ thương của chú chó Phốc sóc cũng biến thành một người đàn ông với vẻ ngoài không quá ưa nhìn.
Sau khi trở lại bình thường, Hans cẩn thận kiểm tra cơ thể rồi thở phào nhẹ nhõm.
"Hên thật đấy! Nếu không có anh thì tôi còn vất vả mấy ngày nữa đó."
"Chắc là vậy rồi."
Đã khá lâu kể từ lần đầu Rudger gặp Hans. Khi đó, Hans không kiểm soát được thể trạng nên bị người ta gọi là quái vật và bị truy đuổi.
Tuy nhiên, nếu cậu ta có sức mạnh để biến thành một con thú, cậu ta có thể làm lão đại trong một con hẻm nhỏ. Nhưng bản chất Hans là một người không thể chiến đấu. Vì vậy, cậu ta chỉ có thể lang thang khắp nơi để tránh bị hại.
Gặp được Rudger lúc đó là vận may cả đời của Hans.
"Tôi suýt c·hết khi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên." Hans nói.
"Tôi đã nghĩ cậu là một cryptid đang lang thang trong thành phố."
Cryptid ám chỉ đến quái vật xuất hiện ở nhiều nơi khác nhau trong thành phố khi những con quái vật thực sự đã biến mất. Những thứ này có thể được coi là tàn dư của quái vật.
So với những con quái vật tồn tại trong thực tế, cryptid giống một hiện tượng siêu nhiên hơn. Ma thú, linh thú và những con thú hoặc sinh vật kỳ lạ khác được định hình bởi những cảm xúc tiêu cực để đáp lại sức mạnh ma thuật.
Lý do Rudger tìm kiếm Hans là vì hắn nhận được một nhiệm vụ tiêu diệt cryptid. Nhưng lần đầu gặp Hans, Rudger khá bối rối khi nhận ra tên này không phải là người sói như hắn nghĩ.
Hans lúc đó là nửa người nửa thú giống Chihuahua.
"Tôi đã khá ngạc nhiên khi biết rằng cậu là một con người và có thể nói chuyện."
"Anh ngạc nhiên về điều đó à? Tôi thậm chí còn ngạc nhiên hơn với hành vi của anh khi anh có phương thuốc chữa trị chứng bệnh của tôi nhanh như vậy."
"Đó không phải là thuốc chữa bệnh. Nó giống một chất trung hòa hơn."
"Nó đó." Hans khịt mũi.
Rudger gật đầu không phủ nhận.
"Thân phận của anh hiện tại là Rudger Chelici, một giáo sư tại Học viện Theon à? Anh thay đổi danh tính từ khi nào vậy? Anh có biết tôi đã ngạc nhiên thế nào khi anh đột nhiên trở thành giáo sư không?"
"Đó là một câu chuyện dài."
Bắt đầu với cuộc t·ấn c·ông khủng bố trên tàu hỏa, Rudger giải thích cách hắn trở thành giáo sư của Theon.
Sau khi nghe xong những lời cuối cùng, Hans không thể không phá lên cười.
"Phụt! Ha ha ha! Ảo thật đấy. Làm sao anh có thể nói anh là Rudger lúc đó vậy?"
"Nếu muốn sống tôi đâu còn cách nào khác."
"Nếu là tôi, tôi chắc chắn sẽ b·ị b·ắt ngay lập tức. Tên Rudger đó thậm chí còn là thành viên của một hội kín không rõ danh tính nữa chứ."
"Hắn ta là một kẻ lãnh đạo có bí danh là Đệ Nhất."
"Hừm... Đệ Nhất à?"
"Cậu có từng nghe được cái tên đó ở đâu chưa?"
Hans vỗ cằm và rơi vào trạng thái trầm tư. Đó là thói quen của cậu ta khi đang cố gắng nghĩ về điều gì đó.
"Hmm...tôi nghĩ mình đã nghe cái tên đó ở đâu rồi. À, anh đã nghe nói về sự náo động gần đây bên ngoài Đế quốc chưa?"
"Chưa."
"Chà, gần đây thôi vì vậy anh có thể không biết. Nghe đồn gần đây có rất nhiều kẻ lạ khá mạnh mẽ và điên rồ. Chúng gọi các thành viên của mình theo thứ tự."
"Chắc chắn là chúng rồi. Tên của nhóm đó là gì?"
"Bình Minh Đen."
Rudger cân nhắc khi nghe cái tên đó. Những người mà tên Rudger kia kết giao chắc chắn không bình thường. Minh chứng là chúng đã cài nhiều người như vậy vào Theon và á·m s·át các thành viên của học viện để che giấu danh tính.
"Cậu có thêm thông tin gì về những kẻ đó không?"
"Chúng chỉ mới xuất hiện gần đây thôi nên tôi không rõ lắm. Tất cả những gì tôi biết là tên của tổ chức và sắp xếp cơ cấu của nó. Nhưng bây giờ anh là Đệ Nhất ở đó à?"
"Tình huống hiện tại là tôi đang đóng giả làm tên Đệ Nhất kia."
"Anh đã sống sót nhờ may mắn, nhưng nếu phạm sai lầm thì anh sẽ gặp nguy hiểm đấy."
"Tạm thời thì tôi chưa bị chú ý."
"Nếu b·ị b·ắt chúng chắc chắn sẽ t·ra t·ấn anh dã man."
Rudger càu nhàu và lục lọi các túi của mình.
"Tôi biết. Vì vậy, tôi phải chuẩn bị trước."
Rudger lấy hộp thuốc ra, đang định ăn thuốc bên trong, nhưng nhận ra rằng mình đã ăn viên cuối cùng ngày hôm qua, hắn chìa cánh tay về phía Hans.
"Đồ của tôi đâu?"
"À, tôi có mang đến đây."
Hans liền lấy chiếc vali màu đen giấu trong con hẻm tối đưa cho Rudger. Rudger kiểm tra xem hành lý của mình có ở trong tình trạng tốt không.
"Cậu có mở nó ra không đấy?"
"Tôi đâu có điên. Dù có muốn tôi cũng không mở được."
Hans nhún vai phủ nhận lời nói nửa đùa nửa thật của Rudger.
Rudger mở chiếc vali của mình và xem tất cả đồ đạc cá nhân bên trong. Đồ đạc vẫn vẹn nguyên như khi hắn đóng gói nó. Rudger lấy ra hai viên thuốc trong lọ và cho vào miệng.
Hans nhìn Rudger với ánh mắt hơi đáng thương.
"Anh trai cũng quá đau khổ đi. Giờ nghĩ lại, cả tôi và anh đều ở trong hoàn cảnh phải sống nhờ thuốc."
"Không giống thuốc, thứ này không có bất kỳ tác dụng phụ nào."
"Vậy kế hoạch cho tương lai là gì? Chắc hẳn anh đã bị hạn chế rất nhiều vì danh tính mới."
"Tôi sẽ phải suy nghĩ về điều đó sau."
Ban đầu, Rudger đã định sử dụng sức mạnh của Theon để trấn áp tổ chức hoặc p·há h·oại kế hoạch của chúng, nhưng chỉ điều đó thôi thì hắn cảm thấy chưa đủ. Hy vọng rằng Theon sẽ chăm sóc Bình Minh Đen là điều không tưởng.
Cần phải hành động để trừ bỏ tổ chức kia.
"Hừm."
Rudger đang định khóa chiếc vali đang mở, hắn đột nhiên nhớ ra điều gì đó liền hỏi Hans.
"Hans này, nếu cậu đã đến đây hai ngày trước, sao cậu lại yêu cầu tôi đợi?"
"Ý anh là gì?"
"Tin đồn về một người sói xuất hiện đã lan truyền khắp Leathervelk, ngay cả ở Theon, đã có người nhìn thấy cậu rồi."
"Hử? Anh trai, anh có ý gì? Hôm nay tôi mới đến Leathervelk."
"Cái gì?" Rudger buột miệng hỏi theo bản năng.
Điều đó cũng tương tự với Hans.
"Có tin đồn về một người sói ở Leathervelk? Trước khi tôi đến á?"
"Tôi đã nghĩ đó là cậu."
"Không, hôm nay tôi mới đến và anh cũng biết tính cách của tôi đấy. Nếu tôi đến ngày hôm qua, tôi sẽ hẹn gặp anh ngay."
Trong giây lát, hai người không nói nên lời.
Vậy người sói trong tin đồn đang lan truyền bây giờ là ai?
Ooooooooo!!!
Đúng lúc đó, một tiếng kêu vang lên từ phía sau bóng tối dày đặc sương mù. Không đời nào hai người đàn ông có mặt không biết đến tiếng kêu của con thú mang tính biểu tượng này.
"Anh trai."
"Ừ. Tôi cũng nghe thấy rồi."
Rudger tựa lưng vào tường và nhìn quanh. Âm thanh của thứ gì đó đang di chuyển nhanh cùng với tiếng thở gấp gáp trong gió vang vọng bên tai hắn.
"Là người sói thật."
"Ý anh là đó không phải tin đồn à?"
"Có lẽ vậy."
Rudger và Hans đồng thời ngẩng đầu lên và nhìn lên. Ngay lúc đó, phía trên mái nhà cao có một bóng đen vụt qua. Một con thú lông đen để lại dấu vết đỏ như máu của đôi mắt trong không trung. Mùi h·ôi t·hối đặc trưng của con thú tràn ngập lỗ mũi của họ.
"Thật điên rồ, thứ kia...... Anh trai, chúng ta đi ngay bây giờ chứ? Tôi không nghĩ thứ đó nhận ra chúng ta ngay đâu."
"Đấy chỉ là vấn đề thời gian thôi."
Người sói đang di chuyển xung quanh một cách nhanh chóng nhưng nó không đi xa. Con thú lang thang khắp khu vực xung quanh nhà máy. Nó đang tìm kiếm con mồi của mình.
'Có thứ gì đó trên cổ người sói kia.'
Khi người sói xuất hiện, ngay lập tức, đôi mắt của Rudger xuyên qua màn sương mù dày đặc và quét qua cơ thể của thứ này. Điều đặc biệt thu hút sự chú ý của Rudger là một thứ tương tự như thẻ đeo cổ của chó trên cổ người sói.
'Nó giống như một sự trói buộc, một sợi dây xích.'
Có lẽ hắn đã nhìn nhầm. Tuy nhiên, việc người sói đó xuất hiện ở Leathervelk đã lan đến Theon. Sự việc khá bất thường.
"Hans. Tôi cần kiểm tra một vài thứ."
"Anh có chắc không? Anh định bắt người sói đó à?"
Rudger nói xong, lấy từng món đồ từ vali của mình ra.
Hắn đeo một chiếc thắt lưng da quanh eo, chiếc thắt lưng này chứa đầy bao súng rỗng. Rudger lần lượt đặt tất cả các đồ vật vào các khe trống trên thắt lưng: v·ũ k·hí ném, v·ũ k·hí cận chiến, lọ thuốc thử và cuối cùng là hai khẩu súng lục ổ quay. Rudger nhanh chóng kiểm tra súng của mình rồi đeo chéo chúng lên lưng. Cuối cùng, hắn đeo vào đôi găng tay có thiết bị cơ khí.
Nhìn Rudger mặc đồ vào, Hans nhớ lại lần đầu tiên cậu ta gặp hắn.
"Đã lâu rồi tôi không thấy anh sử dụng nó."
Dù được bổ sung đủ loại trang bị nhưng ngoại hình của Rudger không hề thay đổi. Các công cụ hắn đang sử dụng hiện nay là rất bí mật.
"Thiết bị mà anh dùng khi còn là thợ săn cryptid đúng không nhỉ? Hình như lúc đó anh còn có biệt danh thì phải?"
"Ừ."
"Cái tên đó là gì ý nhỉ? Anh dùng nhiều biệt danh quá, tôi không nhớ nổi."
"Van Helsing."
Rudger đóng vali lại và đứng dậy. Một cái bóng đổ xuống mặt hắn với chiếc mũ ấn sâu xuống.
"Abraham van Helsing."
Đó là cái tên Rudger từng được sử dụng khi còn là thợ săn.
/*Giáo sư Abraham Van Helsing, một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết kinh dị kiểu gothic năm 1897 - Dracula, là một bác sĩ đa khoa lớn tuổi người Hà Lan với nhiều sở thích và thành tích, một phần được chứng thực bởi theo sau tên ông: "MD, D.Ph. D.Litt. v.v." cho thấy bề dày kinh nghiệm, học vấn và kiến ​​thức chuyên môn. Ông là bác sĩ, giáo sư, luật sư, triết gia, nhà khoa học và nhà siêu hình học .. . Nhân vật này được biết đến nhiều nhất qua nhiều bản chuyển thể của câu chuyện với tư cách là thợ săn quái vật đồng thời là nguyên mẫu và nhà cận tâm lý nguyên mẫu của các tác phẩm tiếp theo .*/