Chương 207: Vương quốc Delica (3)
"Giáo sư, ngài có đi không?"
"Đi chứ, dù sao thì bọn họ cũng đã cất công gửi giấy mời."
"Không thể tin được là có ngày chúng ta sẽ được Viện Hoàng Gia gửi lời mời."
James Moriarty lắc đầu cười, nhanh chóng đọc thiệp mời.
Ngày hẹn gặp là ngày mai. Hắn cũng không có gì phải chuẩn bị cả, dù sao thì thứ bọn họ muốn chủ yếu là cách giải quyết câu hỏi kia.
Nếu tham gia hội học thuật lần này, hắn sẽ có cơ hội tiếp cận những cuốn sách vẫn chưa được công bố ra bên ngoài.
Tiến độ nghiên cứu gần đây của hắn đang rất chậm, hắn có thể nhân cơ hội lần này tìm thêm một số manh mối.
Casey Selmore khoanh tay đứng bên cạnh chứng kiến toàn bộ câu chuyện. Vậy ra đây là cách người này trở thành giáo sư tại Đại học Ordo.
Cô ta nheo mắt lại. Điều khiến cô ta quan tâm nhất chính là nghiên cứu mà James Moriarty đang thực hiện. Các tài liệu nghiên cứu của hắn ta chứa đủ loại hình dạng và công thức phức tạp đến mức ngay cả Casey Selmore dù có quan sát kỹ lưỡng từ bên cạnh cũng khó có thể hiểu được chúng.
Manh mối duy nhất cô ta có được là nghiên cứu của James Moriarty là một lĩnh vực mà cho đến nay chưa có ai động tới. Nhìn giống như sự kết hợp giữa toán học và ma pháp.
Trong trí nhớ của Casey Selmore, James Moriarty từng được coi là người có chuyên môn cao nhất về chuyên ngành toán học tôpô, một loại chuyên ngành đặc thù nghiên cứu các đặc tính còn được bảo toàn thông qua các biến dạng khác nhau.
'Nếu nghiên cứu mà tên này đang thực hiện là toán học tôpô thì việc mình không thể hiểu cũng là chuyện bình thường.'
Tuy nhiên, do thỉnh thoảng xem trộm tài liệu nghiên cứu của James Moriarty, Casey Selmore nhận ra vài thứ khá bất ngờ. Những hình khối mô phỏng trên giấy dường như không chỉ là hình khối ba chiều bình thường mà chúng giống như những công thức ma pháp hơn.
'Di chuyển trong không gian, thay đổi pha, thiết lập tọa độ. Hắn ta đang cố gắng tạo ra loại phép thuật gì vậy?'
Casey Selmore đã từng chứng kiến Rudger dịch chuyển tức thời ở nhà đấu giá Kunst. Đó là một chuyển động không gian thu nhỏ rồi sau đó xuất hiện lại ở một vị trí khác.
'Ma pháp dịch chuyển không gian sao?"
Casey Selmore mơ hồ nhớ bản thân đã nghe nói trong những phép thuật mà Rudger có thể sử dụng có một thứ gọi là Kỹ thuật chỉ định tọa độ. Vì có vẻ khó sử dụng nên nó không nhận được nhiều sự chú ý so với [Mã nguồn] có tính linh hoạt cao. Nhưng nếu coi nó như một nguyên mẫu cho ma thuật dịch chuyển không gian thì khả năng của nó còn vô tận hơn cả [Mã nguồn].
'Tên đó định làm gì với loại phép thuật này vậy?'
Nếu ma thuật không gian được thương mại hóa, tác động của nó đối với thế giới này sẽ không thể ước tính được.
Ngay cả khi chỉ ghi tên mình là người sáng lập, cái tên Rudger Chelici vẫn có thể trở thành pháp sư vĩ đại đi vào sử sách, nhưng người này lại không hề công bố thành quả nghiên cứu này.
Vì vậy, có thể kết luận việc tạo ra ma pháp dịch chuyển trong không gian không phải là mục đích chính của James Moriarty hiện tại.
Casey không thể tưởng tượng được thứ thực sự mà James Moriarty đang nhắm tới khi tạo ra loại ma pháp này.
Cô ta ngày càng cảm thấy chân tướng của ba năm trước không hề đơn giản như bản thân đã tưởng.
* * *
Sáng hôm sau.
James Moriarty đã chuẩn bị sẵn sàng đến nơi gặp mặt.
"Giáo sư, trông ngài tuyệt lắm!"
"Cảm ơn."
Vì được gọi đi dự một hội nghị học thuật nên James Moriarty ăn mặc chỉn chu và cổ điển hơn thường lệ. Giày da sáng bóng, quần áo không một nếp nhăn. Hắn đeo cà vạt, mặc một bộ vest đen. Mái tóc dài bồng bềnh được vuốt ngược ra sau và trên đầu hắn đội một chiếc mũ phớt. Hắn thậm chí còn mang theo chiếc kính một mắt bằng vàng.
Vốn dĩ James Moriarty có vẻ ngoài trầm tĩnh và nghiêm cẩn, nhưng sau khi thay đồ, hình tượng của người này thay đổi nhiều đến mức Casey Selmore suýt nữa không thể nhận ra người này chính là tên nghiên cứu cuồng suốt hai tuần vừa qua. James Moriarty lúc này chính là hình ảnh trong quá khứ mà Casey Selmore quen thuộc hơn ai hết.
"Ta sẽ sớm trở lại."
Arte và em gái cậu bé, Sally, đều ra ngoài tiễn hắn.
James Moriarty điều chỉnh lượng ánh sáng trên khuôn mặt để thay đổi hoàn toàn ấn tượng về bản thân. Sau khi thay đổi một vài chi tiết nhỏ, hình ảnh một nhà quý tộc cao quý bỗng biến thành một người hoàn toàn khác.
James Moriarty lên xe ngựa và đi đến địa điểm đã hẹn. Điểm đến của hắn chính là tòa nhà học thuật chính nằm trong khuôn viên Đại học Ordo. Một tòa nhà rộng lớn và tráng lệ, rất xứng đáng với danh tiếng của nó.
Dòng chữ "Hội trường Monas" xuất hiện khi James Moriarty đi lên cầu thang ở trung tâm của tòa nhà chính. Đó là nơi các học giả nổi tiếng tụ tập để thảo luận những chủ đề học thuật phức tạp.
Khi James Moriarty đi tới và đứng ở giữa đại sảnh, tiếng thảo luận xung quanh không ngừng vang lên.
"Là anh ta phải không?"
"Người giải quyết được vấn đề đó là một chàng trai trẻ như vậy sao?"
Ở giữa có một tấm bảng đen trống.
James Moriarty nhẹ nhàng cởi áo khoác và treo mũ lên.
Các học giả đã đến từ trước đều có nhiều phản ứng khác nhau trước thái độ thoải mái của James Moriarty.
"Khí chất thật phi thường. Cậu ta là một quý tộc sao?"
"Có vẻ đúng đấy."
"Hắn ta còn chẳng thèm chào hỏi mọi người xung quanh. Đúng là một kẻ cao ngạo."
Ngạc nhiên, ngưỡng mộ, thích thú, khó chịu.
Mọi người đều kinh ngạc hoặc không vui vẻ gì khi thấy James Moriarty trẻ hơn mong đợi. Những người tập trung ở đây hầu hết đều ở độ tuổi ngoài ba mươi.
"Xin vui lòng giữ trật tự!"
Lời nói của trưởng khoa đang ngồi ở bàn đầu vang lên bên trong hội trường.
Trưởng khoa hài lòng với điều đó và mở miệng.
"Rất vui được gặp cậu. Tên tôi là Gord Himbel, trưởng khoa ở đây. Xin hỏi quý danh của cậu?"
"Xin hãy gọi tôi là James Moriarty."
James Moriarty tự nhiên trả lời.
"Moriarty? Lần đầu tiên tôi nghe đến cái họ này đấy."
"Hắn ta chắc là quý tộc mới nổi."
Những người xa lạ với cái tên James Moriarty đều cảm thấy hắn ta là một người không có gì nổi bật. Người đàn ông tự xưng trưởng khoa cũng không buồn ngăn cản
"Cậu Moriarty, cậu hẳn là biết tại sao chúng tôi gửi lời mời cậu đến đây hôm nay."
"Tôi biết. Mọi người muốn xem cách giải của phương trình Nemar."
"Cậu có thể trình bày cho chúng tôi xem ở đây không?"
"Rất hân hạnh."
Sau đó là quá trình diễn thuyết của James Moriarty.
Vô số công thức bắt đầu được viết lên bảng. Các học giả ban đầu không tán thành James Moriarty cũng dần dần điều chỉnh thái độ của họ khi nghe bài thuyết trình của hắn. Bên trong hội trường lúc này vô cùng yên tĩnh. Thứ duy nhất còn vang vọng là giọng nói trầm thấp của James Moriarty và tiếng phấn đập vào bảng đen.
"Đó là tất cả những gì tôi muốn trình bày."
Đôi mắt của trưởng khoa sáng lên khi nhìn James Moriarty.
"Xuất sắc. Thực sự là một lời giải hoàn hảo. Rất tuyệt, giáo sư Moriarty."
Chức danh 'Giáo sư' đã biểu thị sự công nhận của ông ta đối với James Moriarty.
"Cảm ơn đánh giá của ngài."
"Thật ngạc nhiên khi một người xuất sắc như cậu đến hiện tại vẫn chưa được ai biết đến. Cậu có người hướng dẫn không?"
"Không. Tất cả đều là tôi tự học."
"Ồ! Thật sự đáng kinh ngạc khi cậu có thể đạt được trình độ này chỉ bằng việc tự học. Hiện tại cậu có cần thứ gì không?"
"Bất cứ thứ gì sao?"
"Đúng vậy. Tất nhiên chúng tôi vẫn sẽ trao tiền thưởng như đã thông báo. Tuy nhiên, nếu như cậu muốn bất cứ thứ gì khác nằm trong khả năng của tôi, tôi có thể đáp ứng. Hãy coi như đó là món quà gặp mặt giữa hai chúng ta."
Gord Himbel mỉm cười, ai nhìn vào ông ta lúc này cũng sẽ thấy đây là một người tốt tính.
Casey Selmore nhẹ nhàng lắc đầu. Mục đích của người này rất rõ ràng, ông ta muốn ràng buộc James Moriarty bằng nhân tình.
James Moriarty đã giải quyết được một vấn đề bọn họ bị bế tắc rất lâu, vì vậy ông ta tất nhiên sẽ muốn giữ chân người này lại.
"Nếu ngài đã nói như vậy thì tôi sẽ không từ chối. Tôi muốn trở thành giáo sư tại Đại học Ordo, thường trực thuộc hiệp hội này."
Nghe xong những lời đó, xung quanh ngay lập tức vang lên những tiếng xì xào. Hầu hết đều cho rằng yêu cầu của James Moriarty là quá đáng.
Gord Himbel cũng nhìn chằm chằm vào James Moriarty như thể đang cố gắng xác nhận sự thật trong những gì người này vừa nói.
James Moriarty cũng không tránh né ánh mắt của ông ta.
"Cậu nghiêm túc chứ?"
"Tôi rất nghiêm túc."
".........."
"Tốt."
Khi những lời chấp nhận thốt ra từ miệng trưởng khoa, một số học giả đồng loạt lên tiếng phản đối. Tuy nhiên, ông ta đã bác bỏ những lời nói đó.
"Được rồi mọi người. Đây là quyết định được đưa ra dưới thẩm quyền của trưởng khoa là tôi."
"N-nhưng.... Himbel, ngài không thể bổ nhiệm cậu ta trở thành giáo sư chỉ vì cậu ta giải quyết được vấn đề kia. Như vậy thực sự không thoả đáng."
"Không thoả đáng? Vậy có ai ở đây có thể đưa ra được câu trả lời cho phương trình Nemar không?"
Nghe những lời đó, đám đông chợt im lặng. Không ai có thể phản bác lại câu hỏi này. James Moriarty là người duy nhất giải quyết được vấn đề mà họ đã gặp khó khăn trong suốt một thời gian dài.
"Tôi tin rằng những người đi theo con đường học thuật như chúng ta đều biết rằng đây là một thành tựu cực kỳ lớn lao. Vì vậy, đừng phủ nhận những gì người khác xứng đáng nhận được bằng cách nói rằng người đó chỉ giải quyết được vấn đề đó. Hãy tôn trọng đồng nghiệp của chúng ta cũng giống như cách chúng ta tôn trọng những thành quả nghiên cứu của bản thân."
Trưởng khoa nói một cách dõng dạc cho toàn bộ người trong hội trường có thể nghe thấy.
"Tất nhiên, giáo sư Moriarty sẽ chưa thể tiếp nhận vị trí chính thức. Cậu ấy vẫn cần thời gian để chứng tỏ năng lực của bản thân."
Nghe Gord Himbel nói vậy, những người khác không phản đối nữa. Nếu chỉ là lâm thời thì đó chỉ là một vị trí có thể bị sa thải bất cứ lúc nào nếu không chứng minh được khả năng của mình.
Tuy nhiên, ngay từ đầu Gord Himbel đã có ý định chiêu mộ James Moriarty.
James Moriarty còn trẻ, có năng lực và không có hậu trường rõ ràng. Với tư cách là trưởng khoa, ông ta chắc chắn sẽ muốn thu hút một người tài năng như vậy đến Đại học Ordo. Đề nghị của James Moriarty cũng chính là ý tưởng của ông ta, đương nhiên ông ta sẽ không từ chối.
Về phía James Moriarty, chức vị giáo sư lâm thời cũng chính là thứ mà hắn đang nhắm đến. Bản thân hắn cũng không có ý định sẽ trở thành giáo sư chính thức của Đại học Ordo, cái hắn muốn chính là quyền đọc các bài báo quan trọng được viết trong Thư viện Trung tâm của nơi này. Chức vị giáo sư chỉ là một phương tiện để đạt được mục đích đó.
Dù sao thì hắn cũng có thể thay đổi thân phận của bản thân bất cứ lúc nào.
Gord Himbel sẽ không thể nào ngờ được thứ mà ông ta cho rằng có thể trói buộc đối phương thực chất trong mắt hắn ta lại chẳng là gì cả.
Và đó là cách James Moriarty trở thành giáo sư lâm thời tại Đại học Ordo.
* * *
Một tuần trôi qua kể từ ngày hôm đó.
Tin tức về vị giáo sư mới cũng đã nhanh chóng lan truyền rộng rãi.
"Cậu có nghe nói về vị giáo sư mới chưa? Nghe nói giáo sư được trưởng khoa đích thân bổ nhiệm đấy."
"Ừ, khó tin thật. Chắc chắn vị giáo sư đó phải là người cực kỳ tài giỏi thì mới nhận được đãi ngộ như vậy."
Các sinh viên tiến sôi nổi thảo luận trong khi tiến về hội trường Monas.
Khi bọn họ đến, nơi đây đã đông nghẹt người chờ mong bài đánh giá năng lực của giáo sư James Moriarty.
"Bắt đầu rồi."
Bên trong đại sảnh, ánh sáng tập trung ở giữa sảnh phủ lên bóng dáng một người đàn ông.
"Rất vui được gặp ngài, giáo sư James Moriarty."
Người đánh giá cúi nhẹ người, trên tay cầm viên phấn.
"Tôi sẽ không chậm trễ nữa, hãy bắt đầu bài đánh giá của ngài. Đây là một công thức hình học mà tôi đang nghiên cứu gần đây."
Vừa nói, người đánh giá vừa bắt đầu viết ra một thứ mình đang nghiên cứu lên bảng đen.
Những người ở hành lang xung quanh có thể nhìn thấy rõ những thứ được viết trên bảng phép thuật. Bọn họ xì xào bàn tán về độ khó của đề bài được đưa ra.
Tuy nhiên, khi giáo sư James Moriarty liên tục viết các công thức giải ra giấy thì không ai dám mở miệng. Bởi vì bọn họ không thể tìm ra bất kỳ thứ gì sai lầm trong lời giải của vị giáo sư mới này, thậm chí có đôi chỗ giáo sư viết ra bọn họ xem cũng không hiểu.
Casey Selmore đứng bên cạnh theo dõi tình hình cũng bị thuyết phục hoàn toàn.
Cô ta một lần nữa nhận ra lý do tại sao James Moriarty tuy chỉ là một người chưa rõ thân phận lại có thể trở thành giáo sư chính thức tại Ordo.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Tài năng của người này quá mức nổi bật. Nổi bật đến mức có thể khiến những người ở đây bỏ qua mọi nghi ngờ về xuất thân hay danh tính của hắn ta.
Một sự im lặng kéo dài bên trong hội trường.
Mặc dù James Moriarty mới chỉ thể hiện một số kiến ​​thức mà bản thân sở hữu, nhưng như vậy đã là quá đủ.
"Rất tuyệt."
Gord Himbel gật đầu với vẻ mặt đầy tự hào. Ông ta rất vui vì người mà ông ta bổ nhiệm đã thể hiện tốt hơn mong đợi.
"Có ai muốn tham vấn giáo sư Moriarty nữa không?"
Mọi người xung quanh chỉ biết im lặng.
Có câu hỏi nào của bọn họ có thể làm khó vị giáo sư này chứ?
Sau một lúc không có ai đáp lại, giọng nói có phần phấn khích của trưởng khoa vang vọng khắp hội trường.
"Xin chúc mừng cậu tiếp nhận vị trí chính thức của mình, giáo sư James Moriarty."
/*Toán học topo (từ gốc trong tiếng Hy Lạp là topologia) có thể hiểu là giải tích định tính (qualitative analysis) - là một ngành toán học nghiên cứu các đặc tính được bảo toàn qua các sự biến dạng, sự xoắn và kéo giãn ngoại trừ việc xé rách và việc dán dính một sự vật nào đó.
Thử nghiệm McNemar (McNemar's test) là một phép thử trong xác suất thống kê có ứng dụng trong di truyền học, được đặt theo tên của Quinn McNemar, người đã giới thiệu nó vào năm 1947.*/