Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 196: Điểm xuất phát (1)




Chương 196: Điểm xuất phát (1)

Rudger sau đó đã đưa Sedina đến Leathervelk và giới thiệu cô với mọi người.

"Vậy cô bé này là sẽ thành viên mới của chúng ta à?"

"Đúng vậy."

Trong nơi ẩn náu bí mật của tổ chức tại khu ổ chuột, các thành viên khác đang tập trung ở đây đều quan sát Sedina Rosen giữa phòng với vẻ thích thú.

Sedina có cảm giác hơi sợ hãi khi bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy.

"Chà, một đứa trẻ sao?"

"Trông cô bé dễ thương quá."

"Nhưng nó có hơi nhỏ không?"

Hầu hết mọi người đều có cái nhìn tốt về Sedina.

Lý do rất đơn giản. Bởi vì cô là người Rudger mang đến.

Nhưng điều đó không có nghĩa là mọi người đều sẵn sàng chấp nhận người mới này. Hans là một trong số ít người phản đối.

"Cô bé này còn quá nhỏ. Anh nghĩ cô bé có thể hoàn thành được những chuyện mà chúng ta lên kế hoạch không?"

Tuổi tác là thứ khiến Hans lo ngại. Tất nhiên, một phần trong đó cũng bởi vì Rudger đã giới thiệu Sedina là một thành viên của Bình Minh Đen.

"Tôi đồng ý cô ấy gia nhập!"

Seridan đi vòng quanh Sedina kiểm tra, sau đó cô ấy giơ tay lên.

"Cô ấy trông dễ thương lắm, nếu quý ngài đã đưa cô ấy đến đây thì chắc chắn phải có lý do!"

"Tôi phản đối."

Violetta mở miệng.

"Cô ta là người của Bình Minh Đen. Làm sao chúng ta có thể tin tưởng việc cô ta sẽ không đột nhiên phản bội lại mình?"

"Tôi nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi."

Alex đồng ý với Rudger.

"Thủ lĩnh đã đặt niềm tin vào cô bé này thì ắt hẳn phải có lý do. Tôi tin tưởng anh ấy. Dù sao thì cô bé này là người tôi thấy dễ thương nhất từ lúc đến Leathervelk này."

"Chờ đã! Alex! Tôi cũng rất dễ thương mà, đúng không?"

"À không, Sheridan, cô có hơi...... ."

Các thành viên không ngần ngại bày tỏ quan điểm của mình.

Trong một không gian tràn ngập ý kiến ​​phản đối, Sedina ngước nhìn Rudger với ánh mắt lo lắng. Cuối cùng, Rudger không còn cách nào khác đành lên tiếng cắt ngang cuộc thảo luận.

"Được rồi, mọi người dừng lại đi."

Ngay khi Rudger mở miệng, tiếng trò chuyện liền ngừng hẳn.

"Tôi đã nghe ý kiến ​​của mọi người. Tôi cũng hiểu mọi người đang lo lắng điều gì. Tuy nhiên, tôi vẫn sẽ giữ quyết định chiêu mộ Sedina về tổ chức của chúng ta."

"Anh nghĩ Sedina thực sự đáng tin chứ?"

Violetta hỏi.

"Tôi tin tưởng cô ấy."

Rudger khẳng định với vẻ tự tin.

Những lời đó khiến Sedina rất xúc động.

"Được rồi. Nếu anh trai đã nói vậy thì tôi cũng sẽ không phản đối."

"Cậu đồng ý ngay từ đầu có phải xong rồi không?"

"Thủ lĩnh. Không hiểu sao tôi thấy cô ấy có vẻ rất quen thuộc."

Belaruna nêu lên thắc mắc của mình.

"Sedina là một bán yêu. Cô ấy là con lai giữa nhân loại và yêu tinh."



Khi Rudger giới thiệu như vậy, Sedina hiểu ý liền để lộ đôi tai ẩn trong mái tóc nâu.

Ngay lập tức, những ánh nhìn tò mò hướng đến từ khắp nơi.

Sedina xấu hổ vì tiết lộ bí mật của chính mình, nhưng cô cố gắng không thể hiện điều đó.

"Belaruna, tôi đoán cô có cảm giác quen thuộc vì hai người đều có chung huyết thống của yêu tinh."

"Vậy sao? Tôi không chắc nữa, dường như còn thứ gì đó nữa tôi có thể cảm nhận được từ cô ấy nhưng tôi không biết là gì."

"Dù sao thì tôi có thể đảm bảo về khả năng của Sedina. Cô ấy là một pháp sư xuất sắc và là một người thu thập thông tin cừ khôi. Ma pháp của cô ấy khá đặc biệt."

Khi nghe Rudger nói vậy, Sedina liền giơ lòng bàn tay lên triển khai ma pháp.

Những tờ giấy được gấp lại như thể đang sống và chuyển động trong tay Sedina.

"Phép thuật của cô ấy rất linh hoạt và khá chuyên biệt trong việc thu thập thông tin."

"Có vẻ giống Hans ngoại trừ việc Hans thu thập thông tin bằng chuột. Đúng là dùng giấy kiểu này đỡ hơn thật."

"Này, cô nói gì vậy hả?"

Hans trở nên tức giận trước lời nói của Sheridan.

Hans liếc nhìn Sedina rồi nhanh chóng quay đầu đi.

Rudger cũng rất bất đắc dĩ khi thấy cảnh đó, hắn cũng đã dự liệu trước chuyện này sẽ xảy ra.

Hắn có thể hiểu được tâm trạng lúc này của Hans.

"Được rồi, Hans. Sedina sẽ không thay thế vị trí của cậu. Cô ấy mới chỉ là thành viên tạm thời thôi."

Hans nghe thế cũng có vẻ hơi bị thuyết phục.

"Mong mọi người chiếu cố Sedina nhiều hơn nhé."

Ngay khi màn chào hỏi Sedina kết thúc, Sheridan, Belaruna và Arfa ngay lập tức đến gần Sedina. Cả ba người bọn họ đều vô cùng tò mò về người mới này.

"Xin chào!"

"Ừm. Cô có một mùi hương rất đặc biệt. Giống như cảm giác khi nhìn vào một khu rừng già vậy."

"Cô là một bán yêu sao? Tôi có thể xin ít máu nghiên cứu không?"

"Hả?!"

Sedina có vẻ xấu hổ vì cô ấy không thể quen được với kiểu chào hỏi này.

'Bọn họ trông khá hợp nhau, mình có lẽ không có gì phải lo lắng.'

Trong khi Rudger đang suy nghĩ như vậy thì Hans đã lén lút đến gần.

"Anh trai."

"Chuyện gì vậy?"

"Chúng ta nên làm gì tiếp theo?"

Việc thu hút thêm thành viên mới là một điều tốt nhưng công việc tương lai của bọn họ còn quan trọng hơn.

"Tình hình hiện tại như thế nào rồi?"

"Chúng ta đã tiếp quản phần lớn hoạt động kinh doanh của Mặt Trời Bạc. Phần còn lại thâu tóm chỉ còn là vấn đề thời gian. Quy mô của chúng ta ước chừng đã tăng gấp đôi so với trước."

"Đó là tin tốt. Còn những chuyện khác?"

Hans lấy danh sách đã chuẩn bị trước ra và đọc.

"Các hoạt động kinh doanh của chúng ta đang bùng nổ mạnh mẽ. Cứ theo đà này thì chúng ta sẽ sớm lấy lại vốn đầu tư thôi."

"Hiệp hội thương gia đang làm gì vậy?"

"Từ sau khi Mặt Trời Bạc biến mất, bọn chúng có vẻ rất sợ hãi. Chà, nếu đủ thông minh, những kẻ đó sẽ nhận ra rằng không nên đối đầu với chúng ta nữa. Tất cả những gì chúng ta cần làm là dần dần ăn mòn sức ảnh hưởng của bọn chúng."

"Không tệ."

Chỉ nội việc kiếm được nhiều tiền thôi đã là một tin tốt, bằng cách đó hắn có thể chi nhiều tiền hơn cho việc nghiên cứu Thánh vật.

"Đừng gây áp lực quá lớn cho họ, hợp tác cũng rất quan trọng."



"Tôi biết điều đó. À, nhân tiện, tôi muốn nói về mảnh thánh vật."

"Cậu nói đi."

"Anh nghĩ chúng ta cần tìm bao nhiêu mảnh nữa?"

"Chúng ta đã có ba mảnh rồi, thêm cả mảnh ở Nhà đấu giá Kunst nữa thì giờ chắc chỉ còn lại ba mảnh. Một mảnh rất có thể đang ở thủ đô Lindebrugne."

"Tôi nghĩ có lẽ chúng ta chỉ cần tìm hai mảnh nữa thôi."

"Cậu nói thế nghĩa là... ... ."

"Chính xác."

Hans gật đầu.

"Tôi đã tìm thấy một mảnh."

"Chắc hẳn cậu đã tìm kiếm trước khi tôi đến Leathervelk, nếu bây giờ mới có kết quả thì chắc chắn nó hẳn rất khó tìm."

Theo kế hoạch ban đầu, Rudger đáng lẽ sẽ gặp Hans ở Lindebrugne.

Hans đã đến thủ đô. Tất cả chỉ là để tìm một mảnh vỡ có thể xuất hiện ở đây.

Mọi thứ ở giữa đã phát sinh nhiều chuyện ngoài ý muốn nhưng bây giờ mọi thứ đã trở lại đúng hướng.

"Chuyện gì khiến cậu phải tìm nó lâu như vậy?"

"Vì đó là nơi duy nhất tôi không thể tới được."

"Ý cậu là... ... ."

Chỉ có một nơi như vậy ở thủ đô.

"Lâu đài Hoàng gia của Đế quốc?"

Một nơi sạch sẽ và kỹ lưỡng đến nỗi ngay cả một con chuột cũng không thể vào được.

Đó là nơi duy nhất Hans không thể tới được.

"Tôi không nghĩ ra có thể tìm thấy thứ đó ở đâu khác ngoài nơi đó nữa, nên chắc chắn nó phải ở Lâu đài Hoàng gia."

"Hừm. Tôi hiểu. Cậu đã vất vả rồi."

Hans thở dài.

"Tôi không có cách nào vào được bên trong lâu đài. Chỗ đó canh phòng kỹ quá, thậm chí còn không có nổi một cái hang chuột."

"Chừng đó thông tin là đủ rồi. Chúng ta sẽ giải quyết vấn đề đó sau."

"Sẽ mất rất nhiều thời gian đấy."

"Tôi đoán vậy. Chúng ta cũng cần tìm hai mảnh còn lại, hiện vẫn chưa có chút manh mối nào."

"Nhưng có lẽ bây giờ anh khá rảnh rỗi mà nhỉ. Anh tính làm gì tiếp theo?"

Rudger đáp lại lời của Hans như thể cậu ta vừa nói gì đó khá ngớ ngẩn.

"Hans. Cậu quên à? Bây giờ tôi đang là giáo sư đó?"

"À ừ nhỉ. Tôi quên mất."

"Chuẩn bị cho lớp học, bài tập mới và thậm chí cả bài kiểm tra tiếp theo. Tôi có hàng núi việc phải giải quyết. Nhưng nếu phải làm điều gì đó ngay lập tức thì có vẻ đã đến lúc chúng ta nên ghé qua Baltanung một chuyến."

Đôi mắt của Rudger sáng lên.

"Chúng ta phải nhổ tận gốc căn cứ của tổ chức ở đó."

Hans thận trọng mở miệng.

"Anh trai, anh ổn chứ?"

"Ý cậu là gì?"

"Anh không cảm thấy hành vi dạo này của mình có hơi phô trương quá mức sao? Tôi sợ nếu làm vậy anh sẽ dính phải mấy rắc rối không đáng có."



Đây chính xác là điều Hans lo lắng.

Rudger phải che giấu danh tính của bản thân nhưng thực tế hắn lại đang bộc lộ tài năng của mình.

Tất nhiên, trong một số trường hợp, Hans biết Rudger không có lựa chọn nào khác ngoài việc phải làm như thế.

"Có một số chuyện anh không cần thiết phải can thiệp, anh biết mà."

Hans đang nói đến tình huống của Esmeralda trong nhà kho hôm nọ.

Đúng ra Rudger không cần phải làm bất cứ điều gì cả, hắn ta không cần thiết phải chiến đấu với con quái vật kia hay bảo vệ mạng sống cho Esmeralda. Khi có mối đe doạ đến tính mạng của bản thân, đáng lẽ Rudger nên rút lui bảo vệ bản thân an toàn.

Nhưng hắn đã không làm thế.

Đó là một hành động cực kỳ mạo hiểm, bất chấp an nguy của bản thân, đó là hành động cấm kỵ với những người sống trong hắc ám như bọn họ.

"Tôi không có ý trách anh vì hành động lúc đó. Dù sao thì mọi chuyện cũng đã qua rồi. Nhưng mọi chuyện không thể lúc nào cũng trôi qua êm đẹp như vậy, anh đã tính đến trường hợp xấu nhất có thể xảy đến chưa?"

Hiện tại, Hiệp sĩ Bóng Đêm vẫn đang lang thang gần bọn họ, tên thám tử Casey Selmore đó cũng đã đến Leathervelk.

Thậm chí ngay cả người đứng đầu của Bình Minh Đen cũng đã ghé qua Theon.

"Một người không thể tránh né sự chú ý mãi mãi. Khi thời điểm đó đến... ... ."

"Tôi sẽ phải đưa ra lựa chọn."

"... ... đúng vậy. Anh hẳn là người hiểu rõ điều đó nhất, nhưng thôi, bỏ qua đi, lần này tôi chỉ nói vậy thôi."

Từ xa truyền đến tiếng cười của Sedina, Seridan và Belaruna.

"Hans. Cũng không phải là tôi không nghĩ đến những gì cậu vừa nói. Cậu nói đúng, với loại người như chúng ta, cẩn trọng luôn luôn là thứ phải quyết định đầu tiên."

"Tại sao anh biết mà lại vẫn lựa chọn như vậy?"

"Tôi cũng không rõ nữa. Đó là một ý nghĩ bất chợt và tôi lúc đó đã không do dự chút nào chọn làm theo ý nghĩ đó."

Nghe những lời đó, Hans cực kỳ kinh ngạc.

Cậu ta bắt đầu nghi ngờ liệu đây có thực sự là người mà cậu từng biết hay không.

"Đầu óc anh vẫn ổn đấy chứ?"

"... ... ."

"Không, tôi chỉ đùa thôi. Tại sao anh lại nhìn chằm chằm tôi như vậy?"

Rudger quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Tuy nói rằng đây là nơi ẩn náu bí mật, nhưng thực tế đây chỉ là một ngôi nhà bình thường tương tự như bao tòa nhà xung quanh.

Một con phố yên bình và tĩnh lặng. Có vẻ như vậy đối với người khác.

Nhưng không phải với Rudger.

Với hắn, thế giới này là một cái lồng khiến hắn rất bực bội.

"Cho đến nay tôi đã thay đổi khá nhiều thân phận. Đối với tôi, điều duy nhất chân thật chính là địa vị hoàng tử nhưng đồng thời nó cũng là thứ mà tôi đã từ bỏ từ lâu."

"Thành thật mà nói, anh không thấy khó chịu sao?"

Mất bao công sức gây dựng quan hệ trong một thân phận mới, nhưng sau đó lại phải từ bỏ tất cả để làm lại từ đầu.

Tất cả là do người khác mà không phải do ý muốn của bản thân.

Liên tục chạy trốn, ẩn náu rồi lại nói dối.

Có thể nói, Rudger đã sống như thế được nửa cuộc đời rồi.

Ngay cả khi sự dối trá, lừa lọc tràn ngập cuộc sống của hắn, hắn cũng sẽ không làm điều đó vì thích.

"Tôi đã nhận ra một vài điều kể từ khi phải nhận thân phận bất đắc dĩ này. Đáng lẽ bản thân tôi phải nhận ra điều này từ lâu rồi."

Hắn thực sự muốn sống cả đời dưới thân phận một kẻ giả tạo?

"Ai rồi cũng sẽ c·hết."

"Tôi biết. Nhưng anh thực sự đã suýt m·ất m·ạng rồi đó."

"Tất nhiên, tôi thực sự không có ý định c·hết. Tôi còn rất nhiều chuyện cần làm. Vì vậy, tôi đã quyết định thành lập tổ chức của chúng ta. Trong tương lai, ngay cả khi thân phận của tôi bị phát hiện...."

Ánh mắt Rudger nhìn ra ngoài cửa sổ trở nên sắc bén.

".... tôi muốn đảm bảo rằng lúc đó không ai có thể động được vào tôi."

"Khu ổ chuột ở Leathervelk, nơi không có ai ghé thăm này, sẽ là điểm khởi đầu và là pháo đài kiên cố của chúng ta."