Chương 195: Bí mật của Rosen (3)
Đôi mắt của Sedina ngay lập tức trợn to vì kinh ngạc trước lời nói vừa rồi của Rudger.
Rudger hoàn toàn thông cảm khi nhìn thấy biểu cảm như vậy.
Nếu một ngày đột nhiên cấp trên của ngươi nói rằng thân phận của anh ta là giả, chắc chắn ai trong hoàn cảnh đó cũng sẽ cảm thấy khó tin.
Nếu suy tính cẩn thận hơn thì đáng lẽ Rudger vẫn nên tiếp tục che giấu sự thật này.
Hắn cũng dự định sẽ nói sự thật với Sedina nhưng chỉ khi hắn có thể chắc chắn rằng người này sẽ không phản bội mình.
Tuy nhiên, trong cuộc trò chuyện vừa rồi, Rudger đã nhận ra một điều. Đã có một vết nứt không thể hàn gắn trong niềm tin của Sedina vào tổ chức.
Khoảnh khắc hắn nhận ra điều đó, hắn đã đưa ra một quyết định táo bạo rằng sẽ nói sự thật cho Sedina. Đây là một loại đánh cược. Hắn cược Sedina sẽ không phản bội mình ngay cả khi biết sự thật.
"Ngài vừa nói đùa đúng không?"
"Đấy không phải là một trò đùa. Ta không phải kẻ Đệ Nhất tên John Doe mà cô vẫn tưởng. Bản thân ta cũng không phải người của Bình Minh Đen."
Sắc mặt của Sedina trở nên tái nhợt.
"Ngài....không, anh đã lừa tôi trong suốt khoảng thời gian qua sao?"
"Đúng vậy."
Sedina bỗng hành động một cách thô bạo, cô hất tay Rudger ra và ngay lập tức cố gắng chạy khỏi căn phòng.
Rudger im lặng quan sát, không hề đuổi theo hay lên tiếng ngăn cản.
"Ha..ha.."
Sedina đặt tay lên tay nắm cửa nhưng không mở nó ra.
Vai cô hơi nâng lên rồi lại hạ xuống chứng tỏ Sedina lúc này đang vô cùng phẫn nộ.
"Tại sao... ... !"
Sedina hét lên.
Đó là một âm thanh lớn đến nỗi nếu Rudger không ếm thần chú cách âm từ trước thì chắc chắn tiếng hét của Sedina sẽ vang vọng khắp hành lang.
"Tại sao đến tận bây giờ anh mới nói với tôi? Lừa dối! Rốt cuộc từ trước đến giờ hoá ra tôi chỉ phục vụ cho một kẻ g·iả m·ạo!"
"Cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta."
"Câu hỏi gì chứ?"
Sedina nhìn lại. Những giọt nước mắt vẫn còn đọng ở khóe mắt.
"Cô nguyện ý phục vụ ta từ trước tới nay là vì cái gì? Vì bản thân ta hay chỉ vì cái thân phận Đệ Nhất của tổ chức?"
"Tất nhiên là....... !"
Sedina cắn môi.
"Tất nhiên là vì... ... ."
Cô không thể trả lời.
Một khi vết nứt được tạo ra, nó sẽ không bao giờ trở lại trạng thái ban đầu. Ngược lại, nó sẽ ngày càng mở rộng hơn.
"Mọi thứ cô làm để phục vụ ta từ trước đến giờ đều là dối trá sao?"
"Cái đó... ... ."
"Sedina, cô đã do dự khi quyết định có phản bội tổ chức hay không trước mặt một kẻ có thân phận cao hơn mình. Nếu thực sự ta là người của Bình Minh Đen, cô nghĩ mình sẽ có kết cục gì?"
Sedina run rẩy trước những lời này.
"Cô hẳn cũng biết kết quả của việc phản bội."
"........."
"Ta biết hành động của cô cho đến nay không phải là lòng trung thành thực sự với tổ chức. Vậy nên ta đã cho cô lựa chọn khi biết sự thật về thân phận của ta, không phải sao? Cô vẫn nghĩ rằng ta định lừa dối cô sao?"
Sedina không thể thốt ra lời phản bác nào.
Một lúc sau, cô yếu ớt lên tiếng.
"Vậy anh muốn gì ở tôi?"
"Rất đơn giản. Hãy cung cấp thông tin của bọn họ cho ta."
"Đổi lại, ta sẽ giúp cô điều cô muốn."
"Tổ chức đã hứa sẽ trả thù cho tôi."
"Cô thực sự tin những kẻ đó sẽ giữ lời? Đừng tự lừa mình dối người nữa, bản thân cô không phải đã có sẵn câu trả lời rồi hay sao?"
Sedina biết Rudger nói đúng. Cô ấy là đoán được điều này từ lúc nhận thấy được cách đối xử của tổ chức với mình.
"Sedina. Ta đánh giá cao khả năng của cô. Nếu trên thế giới này không có ai khác công nhận tài năng của cô, vậy thì ta sẽ là người duy nhất làm điều đó."
"... ... !"
Trái tim của Sedina run lên khi nghe những lời đó. Bởi vì mong muốn thực sự của cô ấy không phải là trả thù, cô ấy chỉ muốn bản thân được công nhận mà thôi.
"Ta biết cô đã rất nỗ lực để có được mọi thứ như ngày hôm nay. Ta rất trân trọng điều đó."
"........."
Sedina cuối cùng đã không thể kìm được những giọt nước mắt.
Mặc dù cô ấy đã cố tỏ ra trưởng thành và mạnh mẽ. Nhưng rốt cuộc, Seddina vẫn là một học sinh bình thường.
Suy cho cùng, cô ấy vẫn chỉ là một đứa trẻ.
* * *
Một lúc sau, khi nước mắt của Sedina ngừng rơi. Rudger đưa qua một chiếc khăn tay.
"Cô có sẵn lòng tiếp tục làm việc cho ta không?"
Sedina nhìn xuống chiếc khăn tay nhận được từ Rudger.
Đôi mắt cô đỏ bừng nhìn chằm chằm vào Rudger với một cái nhìn quyết tâm.
"... ...."
Bàn tay nhỏ bé của cô nắm lấy tay Rudger.
"Tôi sẽ tiếp tục."
"Tốt lắm. Vậy thì chuyện hôm nay sẽ là bí mật giữa hai chúng ta."
"... ...Vậy thì tôi nên làm gì tiếp theo?"
"Cô chỉ cần hành động như bình thường là được. Chúng ta cần duy trì tình trạng hiện tại để tránh tổ chức nghi ngờ."
"G-giáo sư, vậy còn người tên John Doe đó..."
"Có lẽ hắn ta đ·ã c·hết trong vụ khủng bố hôm đó rồi."
".........."
"Vậy mục đích của ngài rốt cuộc là gì, giáo sư? Tại sao ngài lại đến Theon dưới thân phận đó?"
"Mục tiêu của ta là tiêu diệt Bình Minh Đen."
Rudger không định nói quá nhiều ở đây. Hắn định sẽ giải thích rõ ràng hơn khi giới thiệu Sedina cho mọi người trong tổ chức của hắn.
"Vậy thân phận thực sự của ngài là ai?"
Sedina hỏi với giọng run run.
"Bây giờ ta là Rudger Chelici."
"Ngài không muốn nói cho tôi biết sao?"
"Cô sẽ biết sớm thôi."
Mối quan hệ giữa Rudger và Sedina rõ ràng khác biệt so với những người khác trong tổ chức. Bọn họ chí ít có sự tin tưởng nhau.
"Được rồi. Vậy tôi sẽ hành động như bình thường."
Sedina trả lời.
Dù thế nào đi nữa, bọn họ hiện tại cũng đang đứng chung một con thuyền.
Cô không còn cách nào khác ngoài cố gắng hết sức.
Lúc này, mục tiêu của Sedina đã thay đổi.
Mục đích ban đầu của cô là là đi theo Bình Minh Đen và trợ giúp cho cấp trên.
Nhưng hiện tại thì không. Đối tượng cô trợ giúp từ giờ trở đi sẽ là Rudger Chelici.
"Vậy thì hãy thiết lập lại mối quan hệ của chúng ta lần nữa nhé. Ta là Rudger Chelici, giáo sư của Theon."
"Sedina Rosen... ... Không. Là Sedina Plante."
"Đó là họ của mẹ cô sao?"
"Đúng vậy. Bà ấy là một người thầm lặng, cho đến khi c·hết cũng không có ai biết về sự tồn tại của bà ấy."
Đây là minh chứng cho thấy Sedina thực sự đã tin tưởng Rudger.
* * *
Sau khi rời khỏi phòng giáo sư của Rudger, Vierano nhớ lại cuộc trò chuyện với Rudger mấy phút trước.
Vierano cũng biết kết quả có lẽ sẽ không quá khả quan.
Sedina cảnh giác với anh ta, nhưng ngược lại, cô bé rất tin tưởng giáo sư Rudger.
Dù vậy, Vierano vẫn không thể để mặc cô bé ấy một mình.
'Sedina chắc chắn là họ hàng với cô ấy."
Trong vương quốc yêu tinh có bảy dòng họ tôn thờ Cây Thế Giới.
Dòng họ Dentis là một trong số đó.
Có một cái tên khác tồn tại trong ký ức của Vierano từ rất lâu rồi.
Plante - dòng họ lớn mạnh và lâu đời nhất trong khu rừng yêu tinh.
'Cô ấy đã m·ất t·ích trong cuộc chiến giữa các bộ tộc. Mình chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tìm thấy người có cùng huyết thống với cô ấy ở một nơi như Theon.'
Sedina mang họ Rosen. Có lẽ gia tộc Rosen đã bỏ ra rất nhiều tiền để mua người đó về từ chợ đen.
Hiện tại Sedina không quá tin tưởng vào người có chung nửa huyết thống là Vierano.
Anh ta nhận ra Sedina không ghét mình nhưng cô bé cũng không tin tưởng anh ta dù anh ta là một yêu tinh thân thiện. Phản ứng như vậy cũng hoàn toàn có thể hiểu được với một người bị phân biệt đối xử trong một khoảng thời gian dài.
Điều đáng ngạc nhiên ở đây là Sedina có vẻ thực sự tin tưởng giáo sư Rudger.
Thông qua cuộc nói chuyện trực tiếp, Vierano nhận ra giáo sư Rudger đó cũng thực sự quan tâm đến Sedina.
Nhưng cậu ta lại không biết Sedina có sức mạnh gì.
Cậu ta thậm chí còn không biết tên thật của con bé là Plante tượng trưng cho cái gì.
'Mình có nên nói với cậu ta không?'
Vierano tự hỏi liệu mình có nên nói chuyện đó cho Rudger không, nhưng rồi anh ta lo lắng rằng thái độ của Rudger đối với Sedina có thể thay đổi nếu phát hiện ra chuyện đó.
'Mình cần theo dõi thêm một khoảng thời gian.'
'Lần tới ghé thăm, có nên tặng cậu ta một ít lá trà đặc biệt không nhỉ?'
Vierano nghĩ đó sẽ không phải là một ý tưởng tồi nếu họ uống trà và trò chuyện cùng nhau..