Chương 186: Ông chủ (1)
Terina, Enya và ba hiệp sĩ Bóng đêm tiến về phía bên trong dinh thự.
Bọn họ lấy ra một đồ vật đã chuẩn bị từ trước. Đó là một quả cầu hình bầu dục có kích thước bằng nắm tay. Nó trông giống như một quả trứng có màu vàng nhạt trên bề mặt.
"Đội trưởng, thứ này là gì?"
Enya tỏ ra tò mò khi nhìn thấy một thứ đồ mới lạ.
"Đây là một tạo tác mới được ra mắt gần đây."
"Tạo tác?"
"Một vật phẩm có kết hợp ứng dụng của Bão ký ức. Dù mới chỉ là sản phẩm nguyên mẫu ban đầu nhưng hiệu quả vẫn có thể đảm bảo."
"Nó có tác dụng gì vậy?"
"Nó cho phép đọc ký ức của t·ội p·hạm liên quan đến vụ việc xảy ra thông qua ma pháp."
Tạo tác xử lý lượng ma lực còn lại và hấp thụ nó vào một tờ giấy đặc biệt chứa bên trong.
Đó là một cấu trúc cho phép người ngoài nhìn thấy những mảnh ký ức của người truyền ma pháp.
Đây là một tạo tác rất sáng tạo.
Có nó đồng nghĩa với việc hầu hết các sự cố xảy ra thông qua ma pháp đều có thể phân tích được.
Đôi mắt của Enya sáng lên.
"Với thứ này, chúng ta có thể giải quyết được khá nhiều vấn đề bị bế tắc hiện nay."
"Nó cũng không phải hoàn toàn tái hiện được mọi thứ. Ma pháp trên người pháp sư nó có thể truy vết chỉ tối đa trong ba mươi sáu tiếng thôi."
Ngoài ra còn có một hạn chế khi sử dụng tạo tác này bắt buộc phải có một pháp sư có thể xử lý lượng ma pháp truyền dẫn.
"Tất nhiên, chỉ nguyên ưu điểm của nó thôi cũng đã có thể bù đắp cho khuyết điểm vừa rồi."
Terina đặt tạo tác lên kệ.
Kirilik.
Cổ vật trông giống như một quả trứng vàng vỡ ra thành bốn mảnh và một viên đá ma thuật xuất hiện.
Viên đá ma thuật được bao quanh bởi giấy trắng tinh khiết cộng hưởng với âm thanh ầm ầm và lan truyền sóng ra xung quanh.
"Nó có hiệu quả không?"
"Có vẻ ổn. Bây giờ, nó sẽ hấp thụ lượng ma lực còn sót lại và biến tờ giấy trắng thành một màu khác. Bằng cách đó, chúng ta sẽ có thể xác nhận ngay lập tức liệu sự cố này có phải do một pháp sư gây ra hay không."
Một giờ trôi qua.
Không có sự thay đổi nào trên tờ giấy.
Terina cau mày.
"Đội trưởng, không có gì thay đổi cả."
"Tôi cũng thấy rồi."
Terina gật đầu với vẻ mặt nặng nề.
"Có vẻ như vụ m·ất t·ích này không liên quan gì đến ma pháp cả."
"Hừm! Không thể hoàn toàn chắc chắn như vậy."
Đây là sự cố khiến những người bên trong dinh thự toàn bộ bốc hơi chỉ trong một đêm.
Chỉ cần nhìn những dấu vết xung quanh, Terina có thể chắc chắn có người ở đây cho đến tối qua.
Điển hình là nhà bếp, các nguyên liệu vừa được chuẩn bị xong nhưng lại chưa hề có dấu hiệu chế biến.
"Enya. Cô nói có bao nhiêu người ở trong biệt thự này?"
"Chúng tôi ước tính có ít nhất khoảng một trăm người."
"Cả trăm người đồng loạt biến mất chỉ sau một đêm không để lại bất kỳ dấu vết nào. Không có bất kỳ dấu hiệu can thiệp nào của ma pháp. Cô nghĩ điều đó có khả thi không?"
"... ... Nếu không có ma pháp thì điều này gần như là không thể."
"Đúng vậy. Đó chính là vấn đề."
Bất kỳ cuộc điều tra nào sâu hơn lúc này dường như đã vô nghĩa.
Terina nhớ lại cuộc trò chuyện với Enya một lúc trước.
"Cô tìm thấy manh mối gì liên quan đến khu ổ chuột sao?"
"Đội trưởng, cô có nhớ ngày chúng ta t·ìm t·hấy t·hi t·hể trong một con hẻm khi đang điều tra c·ái c·hết của Bellbot Rickson không?"
"Tôi nhớ."
"Sau đó, vụ c·ướp ở Nhà đấu giá Kunst nổ ra nên tôi không có thời gian để ý đến, nhưng gần đây tôi mới có cơ hội kiểm tra."
"Liên quan đến khu ổ chuột đó?"
"Phải."
Enya gật đầu với vẻ mặt nghiêm nghị.
"Những xác c·hết trong con hẻm hôm đó là tàn dư còn lại của Xích Hội."
"Tổ chức từng thống trị các con hẻm của Leathervelk sao?"
"Không. Đó chỉ là cái tên được thế giới bên ngoài biết đến thôi. Tổ chức thực sự đứng đầu t·hế g·iới n·gầm ở Leathervelk là Mặt Trời Bạc."
Terina suy tư khi nhìn vào ngôi biệt thự yên tĩnh phía trước.
Terina ghét những kẻ như Mặt Trời Bạc.
Một lũ người đốn mạt, thực hiện các hoạt động phi pháp nhưng lại được pháp luật bảo vệ.
Thành thật mà nói, tin tức tổ chức này bị tiêu diệt trong một đêm quả thực mang lại một chút vui vẻ cho Terina.
Vấn đề là tính không đồng nhất của vụ án quá lớn.
"Cô nghĩ mấu chốt của vụ việc này nằm ở khu ổ chuột? Nhưng làm thế nào những người ở đó có thể tiêu diệt toàn bộ những kẻ ở đây?"
"Đương nhiên một khu ổ chuột bình thường thì không thể làm được điều đó."
"Ý cô là hiện tại nó không còn bình thường nữa?"
Enya kể cho Terina mọi điều cô đã khám phá được.
"Gần đây, các khu ổ chuột đã phát triển thịnh vượng với tốc độ đáng kinh ngạc.............."
Terina khoanh tay lại lắng nghe báo cáo, đôi mắt cô ấy lấp lánh sắc sảo.
"Thật kỳ lạ. Bọn họ lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Lẽ nào là quỹ cứu trợ của thành phố sao?"
Enya lắc đầu.
"Không thể nào! Cao tầng của Leathervelk không rảnh quan tâm đến tầng lớp thấp hơn. Đúng hơn là họ còn mong những người đó biến mất. Những kẻ đó cho rằng người dân ở khu ổ chuột đang làm tổn hại đến vẻ đẹp và hình ảnh của thành phố. Nhưng điều đáng ngạc nhiên là người đã đứng sau sự thay đổi này."
"Kẻ đó là ai?"
"Bọn họ gọi người đó là 'ông chủ'."
"Tên thật của kẻ đó là gì?"
Enya không trả lời.
Terina ngạc nhiên nhìn cô ấy.
"Thú vị đấy chứ! Cô không thể điều tra ra thân phận người đó, điều này chứng tỏ khả năng của người này không tầm thường."
"Đến tận úc này tôi vẫn không thể tin được là một cá nhân lại có thể tạo ra nhiều biến động như vậy."
"Người đó chắc chắn biết chuyện gì đó."
Terina nhìn quanh bên trong ngôi biệt thự sang trọng.
Trụ sở của Mặt Trời Bạc đã trở thành biệt thự ma ám chỉ sau một đêm.
Sự xuất hiện của một người được gọi là 'ông chủ' và sự sụp đổ của Mặt Trời Bạc.
Có mối liên hệ nào giữa hai việc này không?
Mặc dù kết luận như vậy có chút vội vàng nhưng rõ ràng kẻ đó là đối tượng đáng nghi nhất lúc này.
"Chúng ta cần gặp kẻ đó để xác nhận mọi chuyện."
"Tôi hiểu."
"Thu dọn mọi thứ. Hàng rào bảo vệ cấm vào cần được giữ nguyên. Chúng ta không thể để đám phóng viên đó chạy lung tung được."
Terina nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đã có những phóng viên tập trung ở lối vào biệt thự.
Terina lắc đầu khi nhìn thấy cảnh tượng đó.
"Họ đã đến rồi. Những tên phóng viên này giống như linh cẩu vậy."
Đột nhiên, Terina rút thanh kiếm của mình nhanh như tia chớp và nhắm nó vào không trung.
"Đội trưởng?"
Enya và các hiệp sĩ xung quanh thấy khó hiểu với hành động này của Terina.
Nhưng Terina chỉ nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mặt bằng ánh mắt sắc bén.
"Ai đang ở đó? Ra đây ngay!"
".........."
"Đúng như tôi dự đoán, không hổ là cô, Terina."
Cùng lúc đó, một giọng nói vang lên từ không gian trống rỗng.
Màn nước mỏng làm méo mó ánh sáng biến mất, lộ ra người ẩn náu bên trong.
"Giác quan của cô vẫn nhạy bén như ngày nào."
Khoảnh khắc Terina nhìn thấy người phụ nữ, khuôn mặt cô ta sáng lên.
"Casey!"
"Đã lâu không gặp, Terina."
"A, thám tử Casey?!"
Enya cũng giật mình ngạc nhiên.
Terina ngay lập tức tra thanh kiếm vào vỏ và bước tới chỗ Casey chào hỏi.
"Cũng đã lâu lắm rồi nhỉ! Cô dạo này thế nào?"
"Vẫn như mọi khi thôi. A. Rất vui được gặp cô, quý cô Enya."
"Ồ, vâng. Lâu rồi không gặp, thám tử Casey."
"Casey. Người này là?"
Terina chợt nhận ra bên cạnh Casey có một người khác.
"A. Để tôi giới thiệu. Terina, đây là trợ lý của tôi, Betty."
"Betty. Đây là Terina Lionhowl. Cô ấy hiện tại là đội trưởng của đội hiệp sĩ Bóng đêm."
"Rất vui được gặp cô, quý cô Betty."
"Casey này, cô đang làm gì ở đây vậy?"
"Tôi chỉ đơn thuần hứng thú với các vụ án thôi!"
"Ra là vậy. Nhưng cô cũng không nên tự ý xông vào đây. Chỗ này hiện đang bị phong toả."
"Không sao. Chúng tôi lẻn vào đây rất bí mật, không bị ai phát hiện đâu."
Casey nháy mắt ranh mãnh đáp.
Betty bên cạnh lẩm bẩm.
"Tôi đã bảo làm như vậy không ổn đâu mà."
Terina khẽ thở dài khi nhận ra mình không thể cản được người trước mắt.
"Được rồi. Dù sao thì hai người cũng đã vào trong rồi, lần này tôi sẽ bỏ qua."
"Nhìn phản ứng thì có vẻ như mọi người chưa có tiến triển gì mới. Tôi tự hỏi liệu tôi có thể giúp được gì không?"
Những lời đó làm Terina cảm thấy chợt loé lên chút hy vọng.
Casey Selmore là người duy nhất được cô coi là bạn thân và là người thực sự có tài trinh thám.
Bản thân Terina hiện cũng không tìm ra manh mối hữu ích nào, nhưng nếu đó là Casey thì rất có thể.
Nhưng cuối cùng Terina cũng chỉ đành đáp.
"Rất xin lỗi, nhưng vụ việc lần này khá nghiêm trọng và cần giữ bí mật nên tôi không thể nói với cô được."
"Tôi hiểu."
Casey Selmore thực ra cũng không mong đợi gì nhiều.
Dù sao thì trước đó cô ta cũng đã đi quan sát toàn bộ h·iện t·rường v·ụ á·n.
Rõ ràng đây không phải là một vụ án có thể lý giải theo cách thông thường.
Bỗng Casey Selmore chuyển sự chú ý của mình sang nơi khác.
"Ồ! Cô có mang theo thứ này sao?"
"Hửm? Vậy ra mục đích của cô là nó sao?"
"Đúng như mong đợi, cô vẫn luôn biết tôi muốn gì. Tôi có thể mượn nó một khoảng thời gian không?"
Đôi mắt của các hiệp sĩ khác ngạc nhiên trước câu hỏi của Casey Selmore.
Người phụ nữ này có vẻ thân thiết với đội trưởng nên bọn họ không tiện nói nhiều, nhưng hành động này thì thật không phải phép.
Khi các hiệp sĩ bắt đầu thể hiện cảm xúc khó chịu, Terina ngăn họ lại bằng một cái liếc mắt.
"Được rồi, chỉ một thời gian ngắn thì không thành vấn đề."
Khi Terina giao tạo tác trong tay cho Casey Selmore, các thành viên khác đồng loạt lên tiếng can ngăn.
"Đội trưởng! Chúng ta không thể đưa thứ này cho một người không rõ lai lịch!"
"Không sao. Tôi có thể bảo đảm cô ấy sẽ không làm hỏng đồ vật."
Khi Terina nói vậy, các thành viên khác không thể phàn nàn được nữa. Mệnh lệnh của đội trưởng dù sao cũng có trọng lượng hơn.
"Được rồi. Nhìn phản ứng của cô thì có vẻ như cô cũng đang đuổi theo thứ gì đó."
"Phải."
"Nhưng cô định dùng thứ đó để làm gì?"
"Tôi sẽ giải thích chi tiết sau."
Ánh mắt Casey Selmore trở nên nghiêm túc hơn bình thường khi nói điều đó.
Terina có thể nhìn thấy sự kiên quyết trong mắt cô ấy.
"Nếu cô đã nói vậy thì tôi sẽ không hỏi thêm nữa."
"Dù sao thì cũng đã lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau, nhưng thật tiếc là chúng ta lại không thể nói chuyện lâu được."
"Đừng lo lắng. Nếu cô vẫn còn ở thành phố này thì chúng ta sẽ có thể gặp mặt thôi. Để một dịp khác đi."
"Được rồi. Vậy tôi đi trước đây."
Casey Selmore vừa dứt lời, ngay lập tức, hình ảnh của cô và Betty biến mất như một ảo ảnh và không còn gì ở đó nữa.
Terina bật cười khi nhìn thấy cách người bạn lâu năm của mình rời đi. Cô ấy vẫn chẳng thay đổi gì cả.
"Đi nào. Chúng ta cũng nên bắt tay vào công việc của mình."
"Rõ!"
* * *
Rudger chìm sâu vào giấc ngủ. Đây là di chứng của việc sử dụng sức mạnh quá độ.
Hans và các thành viên khác biết hắn mệt nên để hắn một mình mà không đánh thức.
Dù sao thì hiện tại bọn họ cũng phải giải quyết rất nhiều việc.
Trước hết, họ phải tiếp quản công việc kinh doanh của Mặt Trời Bạc càng sớm càng tốt.
Phân tích sổ cái và truy tìm nguồn gốc của số tiền mà chúng rải khắp nơi thường không phải là một nhiệm vụ dễ dàng.
Sau một buổi sáng bận rộn.
"Anh trai. Anh tỉnh rồi à?"
"Ông chủ."
"Quý ngài, anh ngủ hơi lâu đấy!"
Hans và Violetta đang chăm chỉ phân tích sổ cái, còn Sheridan thì ở bên cạnh đang trêu chọc Hans. Ba người nhận ra Rudger đã xuống dưới liền lên tiếng hỏi thăm.
Nhưng thay vì đáp lại lời hỏi thăm, Rudger lại nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ phía xa.
"Anh trai? Có chuyện gì sao?"
"Mọi người chuẩn bị đi."
"Hửm? Ý anh là gì?"
"Chúng ta sắp có khách."
Những vị khách khó chịu.
Họ chính là Hiệp sĩ Bóng đêm, thành viên của Cục Tình báo Đế quốc.