Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 164: Loại thuốc mới (1)




Chương 164: Loại thuốc mới (1)

Sau khi sự việc kết thúc, Công tước Hayback cũng rời đi.

Rào cản mạnh mẽ đã biến mất, nhưng lúc này đã không có ai dám tiếp cận Rudger nữa.

Rudger lặng lẽ ngắm nhìn bầu trời từ một góc trong phòng tiệc.

Mây trắng tinh khiết, bầu trời xanh bồng bềnh theo gió.

Đúng lúc đó, một đàn chim bay ngang qua trung tâm đại sảnh.

'Hửm?'

Có thứ gì đó trên bầu trời lặng lẽ bay về phía hắn.

!!!

Rudger lặng lẽ nhìn con côn trùng đang bay về phía mình.

Khi khoảng cách càng gần, hình ảnh càng rõ ràng.

Thứ này trông giống như một con bọ hung màu trắng chứa đầy đủ loại chữ cái giống như hoa văn.

Giấy viết thư được gấp lại và sử dụng như một con côn trùng.

Theo như Rudger biết, chỉ có một người sử dụng loại phép thuật này.

'Sedina?'

Đây là ma pháp dạng gấp giấy, một trong những sở trường của Sedina Rosen.

Nó thường được sử dụng vì nó bí mật hơn việc sử dụng quả cầu pha lê để liên lạc.

Con bọ giấy đậu trên lòng bàn tay Rudger cuối cùng cũng hoá thành một tờ giấy nhỏ.

Hắn cẩn thận xem kỹ nội dung của tờ giấy tránh bị người khác nhìn thấy.

'... ... .'

Có một dòng chữ khá dài được viết trên mảnh giấy, nhưng nếu có thể tóm tắt nội dung ngắn gọn nhất có thể thì chính là thế này.

[Hiện tại, những người khác đang có hành động đáng ngờ, tập trung vào Joanna Đệ Nhị.]

Joanna Lovett?

Esmeralda đưa ra mệnh lệnh nào cho cô ta sao?

Sau khi suy nghĩ, Rudger liền phủ nhận suy nghĩ đó.

Tình huống tại con hẻm ngày hôm ấy, từ phản ứng của Esmeralda thì cô ta không biết sẽ gặp Chrollo Fabius ở đó. Nhưng còn Joanna Lovett thì sao?

Hai người đó không thể chạm mặt nhau một cách tình cờ như vậy được. Hành động tùy tiện của Joanna Lovett có nhiều khả năng nhất là gì?

Một tổ chức có hệ thống phân cấp mạnh mẽ. Nhưng một Đệ Nhị lại không nghe mệnh lệnh của Đệ Nhất sao?

Một giả thiết bắt đầu hình thành trong đầu Rudger.

Khả năng cao nhất rất có thể là hai người đó đã phát sinh mẫu thuẫn.

Rudger cố gắng suy nghĩ theo chiều hướng đó.

Có thể không?

Hôm ấy, Esmeralda không trách móc hay chỉ trích Joanna đã ngất xỉu.

Có lẽ giả thiết phải là ngược lại.

Joanna Lovett có thể lo lắng cho Esmeralda và đang cố gắng làm việc đó thay cô ta.

Điều đó có nghĩa là việc đưa các thành viên khác vào bây giờ đều là quyết định tùy tiện của Joanna Lovett.

Nói cách khác Joanna đang hành động một mình.

Rudger có thể mơ hồ cảm nhận được điều đó từ sự kiện Viên đá vạn năng.

Bình Minh Đen cũng không phải là một tổ chức hoàn hảo.

Ở đây cũng chia phe phái, thậm chí lúc nào cũng có người nhăm nhe muốn hạ bệ người khác để vươn lên vị trí cao hơn.

Tổ hợp giữa những người làm mọi việc theo cách riêng của mình và những người không tuân theo mệnh lệnh của cấp trên.



Bình Minh Đen cũng có điểm yếu.

'Mình cần chuẩn bị.'

Nhưng với Rudger lúc này, việc ưu tiên trước mắt là hắn cần chế tạo thêm thuốc.

* * *

Ngày thứ tư của lễ hội.

Rudger đến phòng thuốc trong tòa nhà thí nghiệm.

Đó là nơi mà việc ra vào thường bị nghiêm cấm, nhưng có lẽ vì đang là lễ hội.

Nhiều người có thể đến thăm phòng thuốc và chiêm ngưỡng các hoạt động trải nghiệm tại đây.

Dược học là một ngành học cho phép người bình thường chế tạo ra những loại thuốc đơn giản nếu họ làm theo hướng dẫn của các chuyên gia.

Điều này góp phần khiến rào cản gia nhập rất thấp, vì tất cả những gì phải làm là kiểm soát cẩn thận việc pha trộn và tỷ lệ nguyên liệu.

Nơi mà Rudger ghé thăm không phải là khu vực dành cho người mới bắt đầu, nơi diễn ra các hoạt động trải nghiệm sôi nổi mà ngược lại.

Đó là một phòng thuốc cao cấp, nơi chỉ những người có thẩm quyền mới được vào.

Rudger vốn có thể tự mình chế ra một lượng thuốc phục hồi ma thuật mới, nhưng xét đến những gì sắp xảy ra, hắn nghĩ phải sử dụng thứ gì đó hiệu quả hơn.

Để làm được điều này, hắn cần có những vật liệu và những công cụ tốt hơn.

Và phòng thuốc của Theon có mọi thứ.

Rudger thốt lên một tiếng cảm thán khi nhìn vào những hộp chứa vật liệu chất đầy một bức tường của phòng thí nghiệm lớn.

Nơi này chứa đầy các loại nguyên liệu, có nhiều đến mức có thể nói là không thiếu thứ gì.

'Lá Metos? Nó hiếm đến mức rất khó có thể tìm thấy trên thị trường, nhưng ở chỗ này lại có nhiều như vậy?'

'Đáng lẽ mình nên đến đây sớm hơn mới phải'

Tất nhiên, hắn vẫn cần khai báo lại số lượng thành phần sử dụng trong quá trình sản xuất một loại thuốc.

Điều này là để ngăn chặn một số tài liệu b·ị đ·ánh cắp.

'Dù sao thì cũng không cần phải trộm.'

Tại sao phải làm điều đó khi hắn có thể sử dụng mọi thứ tuỳ thích?

Sau khi ghi tên mình vào danh sách, Rudger bắt đầu thu thập những dụng cụ cần thiết để bào chế thuốc. Cân, cốc thủy tinh, máy sấy, máy tính bảng và tất cả các loại thuốc thử phản ứng đã được chuẩn bị.

'Nếu Belaruna nhìn thấy những thứ này, cô ấy sẽ phát điên mất.'

Đối với một yêu tinh thích chế tạo thuốc, nơi này với Belaruna chắc hẳn giống như thiên đường.

Rudger vừa suy nghĩ vừa sắp xếp các vật dụng sao cho dễ sử dụng.

Bỗng có tiếng mở cửa vang lên.

Khi nhìn lên, Rudger nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc trên bàn thí nghiệm đối diện.

"Rudger Chelici? Ngươi làm gì ở đây?"

Chris Bennimore.

Một ánh mắt sắc bén đằng sau cặp kính không vành đang nhắm vào Rudger.

Hắn không biết mình sẽ gặp Rudger Chelici ở đây.

Điều tương tự cũng xảy ra với Rudger.

"Vậy giáo sư Chris đang làm gì ở đây?"

"Nhìn qua thì không biết được sao? Tất nhiên là ta đến để chế thuốc."

"Tôi cũng vậy."

"Chế thuốc? Ngươi?"

Chris Bennimore chế giễu, ​​cho rằng Rudger đang nói chuyện cười.

Đúng là dược học là một môn học dễ. Tuy nhiên, điều đó phải dựa trên giả định phải có một công thức kết hợp.



Tuy nhiên, trước mặt Rudger hiện tại chưa có bất kỳ công thức nào.

Một kẻ chuyên dạy bùa chú đến phòng chế thuốc, Chris Bennimore cười khinh bỉ.

"Nếu ngươi muốn chế thuốc, không phải ngươi nên đến khu vực dành cho người mới bắt đầu ở đằng kia sao?"

Đó là một lời mỉa mai trắng trợn ngụ ý "Kỹ năng của ngươi còn chưa xứng bước vào chỗ này." nhưng Rudger không quan tâm lắm.

Hắn hỏi ngược lại.

"Vậy tại sao giáo sư Chris lại ở đây?"

"Ý ngươi là gì?"

"Có vẻ như anh khá quan tâm đến dược phẩm."

Khuôn mặt của Chris khó chịu trước lời nói của Rudger.

"Công việc chính của ta vốn là về dược phẩm!"

"Vậy sao?"

"Ngươi không biết gia tộc Bennimore chuyên về chế thuốc sao?"

Gia tộc Bennimore từ xưa đã nổi tiếng là gia tộc có đóng góp lớn nhất cho ngành khoa học dược phẩm.

Trong quá khứ, họ luôn vô địch về khả năng chế tạo thuốc, chưa từng đánh mất vị trí đứng đầu trong ngành dược phẩm.

"Tôi không biết."

Rudger không biết sự thật đó vì hắn chẳng có lý do gì để quan tâm đến gia tộc Bennimore.

Chris nghẹn lời trước câu trả lời trơ trẽn đó.

"Sao ngươi dám?"

"Vậy tại sao anh lại dạy Bùa chú thay vì dạy Dược học?"

Chris không nói nên lời trước câu hỏi đó.

Tại sao người đứng đầu thế hệ tiếp theo của gia tộc Bennimore, nổi tiếng về mảng dược phẩm, lại giảng dạy Bùa chú ở Theon?

"... ... ."

Lời nói của Rudger đã đánh đúng vào chỗ đau của hắn.

Gia tộc Bennimore từng nổi tiếng với ngành dược phẩm nhưng sức ảnh hưởng của họ hiện giờ đã suy giảm đáng kể.

Điều này là do hầu hết các loại thuốc họ làm ra đều là thuốc dạng dung dịch.

Nhưng hiện tại, hầu hết các loại thuốc trên thị trường đều là thuốc viên.

Dễ bảo quản, nhẹ hơn và tác dụng không khác nhiều so với thuốc nước.

Tất nhiên là vẫn có nhu cầu về thuốc nước.

Tuy nhiên, so với trước đây thì thuốc nước hiện tại đã lép vế rất nhiều.

Gia tộc Bennimore về cơ bản đều làm thuốc thủ công.

Nhưng nhờ có sự tiến bộ của khoa học, giờ đây người ta đã có thể sản xuất thuốc với số lượng lớn hơn nhiều và với thời gian ngắn hơn trước.

Và điều đương nhiên là gia tộc Bennimore không thích ứng được với thời thế nên dần dần bị đào thải.

Đó là lý do tại sao Chris Bennimore lại giảng dạy trái ngành tại Theon.

Dược học được giảng dạy từ một gia tộc không thể thích ứng với sự thay đổi của thời cuộc sẽ không hữu ích ở Theon.

Nhưng Bùa chú thì lại khác. Đó là lĩnh vực không có nhiều thay đổi theo thời gian. Vì vậy, Chris Bennimore đã chọn giảng dạy Bùa chú.

"... ... Không phải chuyện của ngươi."

Chris không trả lời.

Câu hỏi của Rudger không có ác ý, chỉ thuần túy là tò mò.

Nhưng Chris Bennimore lại không nghĩ vậy.

'Tên khốn này. Rõ ràng hắn ta cố ý nói như vậy để chế nhạo mình."



Bất kể Chris có trừng mắt nhìn như thế nào, Rudger vẫn gật đầu như thể đã hiểu rõ và tập trung vào sắp xếp nguyên liệu.

'Tên đó.....'

Chris nhìn Rudger với ánh mắt bất ngờ.

Kỹ năng xử lý dụng cụ dược phẩm của Rudger rất tự nhiên.

'Hắn biết chế thuốc sao?'

Điều đó hẳn là không thể.

Chris lắc đầu rũ bỏ những suy nghĩ lo lắng.

Nhưng ngay cả khi cố gắng không chú ý, sự tò mò của Chris Bennimore vẫn không nguôi ngoai.

Là một pháp sư chuyên về mảng dược học, Chris Bennimore không thể phủ nhận rằng hắn bị khơi dậy sự tò mò.

Rudger đang chuẩn bị chế thuốc.

Nhưng Chris Bennimore thậm chí còn không thể đoán ra được đối phương đang cố gắng tạo ra loại thuốc gì.

Hắn khó tập trung nên không thể không nhìn sang đối phương.

'Tên đó đang cố gắng làm cái quái gì thế?'

Rudger đương nhiên đang thu thập từng vật liệu lấp đầy từng bức tường.

Không có sự lo lắng hay do dự trong hành động đó.

Chris nheo mắt trước sự táo bạo khi vơ vét mà không biết tác dụng của từng nguyên liệu.

'Gốc đồng rúp? Mặc dù hiệu quả của nó chỉ là cấp bốn nhưng rất khó xử lý nên nó chỉ là nguyên liệu cấp hai.'

Mỗi thành phần Rudger lấy đều khác thường.

'Từ lá Petrasia đến nụ kén. Là sản phẩm có độc tính cao, phải pha loãng nhiều lần bằng chưng cất mới có thể sử dụng được. Hắn chọn hai thứ đó làm gì? Hắn đang cố đầu độc ai đó à?'

Mặc dù không phải tất cả chúng đều hoàn toàn có độc tính cao, nhưng những vật liệu đó về cơ bản đều có mức độ độc tính ở tầm trung.

Tất nhiên, giả sử thuốc được sản xuất đúng cách thì hiệu quả của thuốc sẽ rất cao đồng thời cũng sẽ có rủi ro nguy hiểm.

'Tất cả đều có tác dụng khuếch đại ma pháp.'

Nếu các thành phần mạnh mẽ được tập hợp lại với nhau như thế, tác dụng phụ chắc chắn sẽ lớn hơn nhiều so với tác dụng thực tế của từng loại.

"Này, vị giáo sư ở đằng kia."

Chris không phải là người duy nhất cảm thấy lo lắng, trợ lý phụ trách phòng thuốc đã đích thân lại gần Rudger và nói chuyện.

"Có chuyện gì vậy?"

"Chà, những nguyên liệu cậu vừa lấy... ... Cậu định dùng hết à?"

"Đúng vậy."

"Nguy hiểm lắm. Tất cả đều khó xử lý và có tác dụng phụ nghiêm trọng. Nếu sử dụng nó không đúng cách, cậu sẽ lãng phí rất nhiều nguyên vật liệu."

"Không sao. Tôi biết cách xử lý chúng."

Cậu ta biết cách xử lý?

Người phụ trách im lặng khi nghe những lời đó.

'Cậu ta không cố tình lừa mình chứ?'

Tuy nhiên, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Rudger, có vẻ như người này hoàn toàn tin tưởng tay nghề của bản thân.

Người trợ giảng lẽ ra phải mạnh mẽ can ngăn, lại không nỡ nói thêm nữa.

'Thôi được rồi. Cứ tuỳ cậu ta vậy. Dù sao nếu có thất bại cũng chỉ mất đi mấy loại nguyên liệu quý mà thôi.'

Tuy có hơi tiếc nếu lãng phí chúng, nhưng nếu cứ để đó thì cũng sẽ có những người khác sử dụng mà thôi.

Với tư cách là trợ lý người phụ trách, ông ta tốt nhất nên tránh những xung đột không đáng có.

Tuy nhiên, người trợ lý vẫn dự định tiếp tục theo dõi đề phòng có chuyện gì đó xảy ra.

Rudger phớt lờ ánh mắt của người trợ lý, mang nguyên liệu đến phòng thí nghiệm và bắt đầu sản chế thuốc.

Người trợ lý theo dõi quá trình này, biểu cảm dần dà từ bình thường đã trở nên vô cùng kinh ngạc.

'Ơ?'

Điều tương tự cũng xảy ra với Chris Bennimore và những người khác trong phòng.