Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 135: Cấu trúc (1)




Chương 135: Cấu trúc (1)

"Nè, cậu đã nghe tin gì chưa? Lễ hội Phép thuật sẽ được tổ chức ngay sau bài thi thứ hai đấy!"

"Thật á?"

Tin tức về Lễ hội Phép thuật truyền thống của Theon sẽ được tổ chức nhanh chóng lan rộng.

Một công văn của hiệu trưởng đã được chuyển đến tay các giáo sư và những học sinh khi biết tin đã rất vui mừng.

"Ừ. Năm nay tổ chức khá sớm. Nghe nói hiệu trưởng đã quyết định như vậy."

"Tôi có nghe nói về Lễ hội ở Theon, nhưng đây là lần đầu tiên tôi tham gia đấy. Chắc sẽ rất thú vị."

Không giống phản ứng của hầu hết các học sinh, phản ứng của giáo sư khá trái ngược.

Trong công văn chính thức, hiệu trưởng đã giải thích rõ ràng lý do tại sao lại đẩy việc tổ chức lên sớm hơn.

Nhiều giáo sư hiểu nguyên nhân, nhưng cũng có nhiều người không rõ hoặc cố tình không hiểu.

"Điều này thật vô lý!"

Trong một phòng họp của tòa nhà chính Theon đang tập trung các giáo sư.

Hầu tước Hugo Burtag run đôi má dày phản đối kịch liệt.

"Ngài đang tự ý thay đổi một truyền thống lâu đời ở Theon. Dù ngài có là hiệu trưởng thì đây vẫn là một hành động l·ạm d·ụng quyền lực trắng trợn."

Đằng sau Hugo Burtag là những giáo sư đồng thuận với ý kiến của ông ta. Điểm chung của những người này là bọn họ đều là quý tộc, những người ủng hộ Hầu tước Burtag.

Hiệu trưởng Elisa không hề chớp mắt khi nghe tiếng phản đối của những người này.

"Vậy ý của ngài là ngài không muốn tham gia lễ hội sao, ngài Hugo?"

"Ý của tôi là ngài không thể tự ý thay đổi lịch trình của một sự kiện lớn có tính truyền thống của học viện Theon như . Hiệu trưởng tiền nhiệm chưa bao giờ tự ý thay đổi lịch trình theo ý muốn cá nhân như thế này."

"Vậy sao? Vậy việc thay đổi lịch học vào ba năm, chín năm hay mười một năm trước thì sao?"

Hugo cứng họng trước những lời nói của Elisa. Ông ta không ngờ vị hiệu trưởng trẻ tuổi này lại biết về những sự kiện đó trong quá khứ

"Cái đó, ít nhất những quyết định đó đều đã được sự đồng thuận của tất cả mọi người sau khi thảo luận kỹ lưỡng, không giống như lần này."

"Không phải tất cả giáo sư trong học viện đang ở đây để thảo luận về vấn đề này rồi sao?"

"Tiền trảm hậu tấu! Đây đâu thể coi là thảo luận! Ngài đã lan truyền tin tức đến chỗ các học sinh rồi, chúng ta đâu thể dời lịch lại được nữa."

"Ngài Hugo, tai của ta rất tốt, ngài không cần phải hét lên như vậy đâu?"

Elisa lắc đầu nhưng Hugo Burtag không có ý định dừng lại.

Ông ta phải nắm lấy cơ hội hiếm hoi này. Vị hiệu trưởng đã để lộ sơ hở khi tự ý quyết định một sự kiện lớn của học viện mà không thông qua ý kiến của toàn thể giáo sư, ông ta phải nhân cơ hội này hạ thấp uy tín của cô ta.

"Như mọi người đã biết, lý do ta đẩy lịch tổ chức Lễ hội Phép thuật là để thay đổi bầu không khí hỗn loạn gần đây. Thời điểm ta thấy thích hợp chính là ngay sau bài thi thứ hai."

"Không phải ngài nên thông báo trước cho mọi người trước khi truyền công văn sao?"

"Như vậy quá muộn. Không còn nhiều thời gian cho đến bài thi thứ hai, lễ hội cần có thời gian chuẩn bị, việc phối hợp sẽ bị trì hoãn."

Lời giải thích của hiệu trưởng không thể bàn cãi. Hugo cũng biết lời giải thích này có lý, nhưng dù sao ông ta cũng không muốn thuận theo.

"Vậy theo ngài đây là biện pháp tốt nhất?"

"Rất xin lỗi ngài Hugo, nhưng ta e rằng đúng là như vậy."



"Hiệu trưởng, ngài khiến tôi lo lắng. Lý do ngài đưa ra lần này tưởng chừng có vẻ hợp lý, nhưng nếu có tiền lệ như thế này, không có gì đảm bảo rằng trong tương lai ngài sẽ không làm điều gì đó tương tự."

Elisa không khỏi cau mày trước thái độ của Hugo Burtag.

"Có vẻ như ngài chắc chắn rằng ta cũng sẽ ra những quyết định như thế này trong tương lai?"

"Ngài tự hiểu bản thân mình như thế nào, không cần tôi phải nói ra.

Khi bầu không khí giữa hai người bắt đầu trở nên căng thẳng, có người đã can thiệp. Đó là giáo sư Marie Roth, một trong những người làm việc lâu và có ảnh hưởng nhất ở Theon.

"Thôi nào, hai vị. Chuyện xảy ra cũng đã xảy ra rồi, có tranh cãi cũng không giải quyết được vấn đề. Không bằng chúng ta cùng nhau ngồi xuống xem xét nên tổ chức lễ hội như thế nào có phải hơn không?"

"Giáo sư Marie Roth, hiệu trưởng lần này đã đi quá giới hạn rồi."

"Vậy thì giáo sư Hugo, anh có thể đưa ra biện pháp ổn thoả nhất cho tình hình hiện tại không? Anh cũng biết tình hình ở Theon lúc này mà, cả thành phố Leathervelk gần đó như thế nào nữa. Ý kiến ​​của hiệu trưởng lần này không phải không có lý."

"Ngay cả như vậy... ... !"

Ánh mắt sắc bén của Marie Roth quét qua Hugo.

"Tôi sẽ đánh giá cao nếu anh có thể cho tôi biết cách giải quyết tình hình hiện tại. Thấy anh phản đối kịch liệt như vậy, chắc hẳn anh đã nghĩ ra một giải pháp tuyệt vời, phải không?"

"Cái này...."

Ánh mắt của Marie Roth chiếu thẳng vào Hugo đang lưỡng lự.

"Hay là anh chỉ có thể bác bỏ ý kiến ​​của người khác mà không có giải pháp?"

"... ... ."

Hugo thầm kêu không tốt.

Giáo sư Marie Roth là người có tiếng nói khá cao trong số các giáo sư khác vì thâm niên của bà ấy. Nếu bà ấy đứng ra nói đỡ cho hiệu trưởng, tình cảnh bên Hugo sẽ trở nên xấu hổ.

Hugo cảm thấy rằng đã đến lúc phải nhượng bộ. Nhưng ông ta không cam lòng. Thật khó để có thể tìm được một cơ hội tốt như vậy để nắm thóp hiệu trưởng, nhưng lần này có vẻ không được suôn sẻ.

Vào thời điểm đó, một giáo sư đứng phía sau Hugo tiến lại gần.

Đó là Chris Bennimore. Hắn thì thầm vào tai Hugo chuyện gì đó.

'Ngài Hugo, tôi nghĩ ngài nên đồng ý với quyết định của hiệu trưởng lần này.'

'Này Chris, ý cậu là gì?'

'Giáo sư Marie Roth đã nhúng tay rồi, chúng ta chắc chắn sẽ không chiếm được chỗ tốt.'

Lời khuyên của Chris là đúng.

Hugo tranh luận với hiệu trưởng dựa trên cái cớ của ông ta, nhưng không phải ai cũng muốn lên án hành động đó của hiệu trưởng. Ngược lại, hành vi loay hoay mà không nghĩ ra giải pháp thay thế nào của Hugo càng khiến hình ảnh của ông ta trở nên xấu đi.

'Vậy anh có ý tưởng gì khác không?'

'Ngài nghĩ sao về việc....'

Chris thì thầm điều gì đó với Hugo, mắt Hugo sáng lên khi nghe thấy điều đó.

Sau khi nói những gì cần nói, Chris lặng lẽ lùi lại.

Hugo hắng giọng và tập trung ánh nhìn.

"Hừm. Nếu ngài hiệu trưởng đã quyết định như vậy thì tôi cũng không tiện phản đối thêm."



Sự thay đổi lời nói đột ngột của Hugo khiến Elisa thấy khó hiểu.

"Chà, dù sao cũng không thể tránh khỏi việc lễ hội vẫn phải được tiến hành. Dù sao thì tin tức cũng đã được truyền đi rồi, không phải sao?"

"Ngài chắc không chỉ muốn nói những lời sáo rỗng như vậy đâu nhỉ?"

"Thôi nào, hiệu trưởng. Dù sao thì tôi cũng chỉ muốn đưa ra thêm một vài ý kiến góp ý nho nhỏ thôi mà."

"Vậy ngài Hugo muốn nói thêm gì?"

"Vì lễ hội được khai mạc sớm, nên nếu chúng ta tổ chức thêm một sự kiện khác với các lễ hội cũ thì sao?"

Hugo tự nhiên đưa ra ý kiến ​​của mình.

"Ví dụ như?"

"Thêm một cái gì đó mới vào sự kiện trận đấu được tổ chức tại lễ hội phép thuật. Ví dụ như một sự kiện đặc biệt như trận đấu tay đôi giữa các giáo sư thì sao?"

Khuôn mặt của Hugo đầy những kế hoạch quỷ quyệt.

* * *

Sau khi xác nhận công văn bổ sung từ phòng giáo sư, Rudger gõ nhẹ tay vào thái dương suy nghĩ.

'Lịch trình chặt chẽ hơn mình tưởng.'

Ngay sau khi bài thi thứ hai kết thúc sẽ bắt đầu chuẩn bị cho lễ hội.

Chỉ riêng thời gian chuẩn bị cũng có thể mất tới một tuần, vì có rất nhiều nhân viên và pháp sư sinh sống và làm việc bên trong Theon.

Kết quả của bài thi đầu tiên còn chưa công bố bao lâu, bài thi thứ hai liền đến.

Bây giờ bài kiểm tra thứ hai đang đến gần, Rudger lại nghĩ đến một chuyện khác.

Làng Roteng ở Durman.

Rudger muốn đến đó một chuyến để xác nhận danh tính của Esmeralda.

Ngay khi Rudger đang mặc áo khoác, có ai đó gõ cửa.

"Mời vào."

Cánh cửa mở ra, hắn nhìn thấy một mái tóc xanh quen thuộc.

Flora Lumos bước vào trong với những bước đi tự tin.

"Flora Lumos. Trò đến để nhận thưởng?"

"Vâng."

"Trò đến muộn hơn dự kiến của ta."

Ngoại trừ con bé, bốn người còn lại đã đến trước nhận thưởng.

"Em có chút việc bận."

"Có chuyện gì xảy ra sao?"

"Dạ không. Cũng không phải chuyện gì quá quan trọng."

Đó chỉ là một câu hỏi xã giao, Rudger cũng không có ý định hỏi thêm.



Khi Rudger không hỏi thêm câu nào nữa, Flora thấy hơi khó chịu.

"Giáo sư không tò mò sao?"

"Đó không phải việc của ta."

"... ..."

"Dù sao đi nữa, nếu trò đã ở đây để nhận thưởng, khá đúng lúc đấy. Vì ta sắp chuẩn bị đi xa một chuyến."

"Flora Lumos. Chúc mừng trò đã giành vị trí đầu tiên lần này."

Rudger động viên Flora.

Flora ngạc nhiên trước lời chúc mừng của Rudger, cô bé mở to mắt và tránh ánh nhìn của hắn.

"Không có gì đáng tự hào cả. Dù sao em cũng không phải người duy nhất đứng đầu lần này."

"Ta hiểu. Dù sao đối thủ của em cũng là một thiên tài."

Năm nhất Julia Plumheart.

Một nhân tuyển đầu bảng khác cũng tài năng không kém.

"Dù sao đi nữa, em đến để nhận phần thưởng của bản thân."

Flora đã giành được phần thưởng này bằng chính khả năng của mình nên cô bé xứng đáng được tự hào như vậy.

Kiểu cư xử đó phù hợp với cô ấy hơn.

Rudger tự nhiên đưa tay ra.

Típ.

Một bàn tay trắng nõn, gầy guộc bao lấy tay Rudger.

Đó là bàn tay của Flora Lumos.

"... ... ."

Rudger nhìn chằm chằm vào Flora Lumos, không nói lời nào.

Flora Lumos vẫn không biết mình đã làm gì sai. Rudger khẽ thở dài.

"Flora Lumos."

"?"

"Thứ này không cần tiếp xúc."

"Hả?"

Flora Lumos bối rối.

1 giây.

2 giây.

Khi đúng 3 giây trôi qua.

"... ... !!!"

Flora Lumos muộn màng nhận ra mình đã làm gì, vội vàng bỏ tay ra.

Mặt cô đỏ như quả hồng chín tới tận mang tai.