Chương 126: Stahlern Kapelle (3)
"... ... Đợi chút. Vậy anh không phải là người khơi mào c·hiến t·ranh sao?"
Mọi người đều nói James Moriarty là người cố gắng khơi mào c·hiến t·ranh bằng cách nắm quyền kiểm soát ngành công nghiệp quân sự của Delica. Tuy nhiên, câu chuyện từ miệng Rudger lại không phải như vậy.
Rudger không trả lời câu hỏi của Violetta.
"Dẫu sao thì đó là cách tôi và Arfa đã quen nhau."
Những sự kiện trong thời gian đó vẫn còn sống động trong ký ức của Rudger, nhưng cuối cùng, tất cả đã là quá khứ.
* * *
"Đó là cách tôi và Betty đã gặp nhau. Khoảnh khắc tôi đưa cô ấy ra khỏi nhà máy đang cháy đó, chúng tôi đã định sẵn sẽ có một mối liên hệ với nhau."
Casey nhắm mắt hồi tưởng lại quá khứ.
"Trong trận chiến cuối cùng, tôi đã đấu với người đàn ông đó. Cuối cùng, như mọi người đều biết, chúng tôi đã rơi xuống vách đá cạnh thác nước."
Một vách đá dựng đứng với thác nước đổ xối xả.
Casey vẫn còn nhớ khuôn mặt đáng thương của bản thân, người ướt đẫm mồ hôi và không thể sử dụng thêm bất kỳ ma pháp nào nữa, cô lúc đó đã rơi vào trạng thái kiệt sức.
Còn người đàn ông đó thì sao?
James Moriarty vẫn ung dung đứng nhìn đối thủ của mình, hắn ta trông có vẻ không hề tốn chút sức lực nào.
Casey rất khó chịu trước ánh nhìn đó. Đặt cược vào đòn t·ấn c·ông cuối cùng của mình, Casey đã tập trung tất cả sức lực còn lại trong cơ thể và lao vào người đối diện.
Có lẽ giáo sư Moriarty cũng cảm thấy bất ngờ. Không ai có thể ngờ rằng lựa chọn cuối cùng của một pháp sư đã tiêu hao hết ma pháp của mình lại là c·hết cùng đối thủ. Vì vậy, Casey đã thành công kéo James Moriarty rơi xuống vách đá cùng mình.
Nhưng Casey đã không c·hết. Khi tỉnh lại, cô ấy đang nằm trên mặt đất, trên người được phủ một tấm chăn. Casey khó nhọc mở mắt, quan sát xung quanh. Tầm nhìn của cô mờ đi vì kiệt sức. Cô vẫn còn nhớ như in khung cảnh ngắn ngủi ấy. Bóng lưng của người đàn ông đốt lửa trại. Người đàn ông thậm chí đốt lửa trại để giúp cô không bị c·hết cóng, hắn ta lẽ ra có thể g·iết cô ấy nhưng hắn ta đã không làm thế.
Giáo sư James Moriarty đã cứu Casey.
'Tại sao?'
Casey cố mấp máy môi để nói điều gì đó, nhưng không phát ra được âm thanh nào. Cô ấy ngủ th·iếp đi.
Khi cô ấy tỉnh lại một lần nữa, xung quanh đã không còn dấu vết của James Moriarty, chỉ còn lại đống tro tàn và sương sớm lúc bình minh.
Giáo sư James Moriarty đã biến mất sau ngày hôm đó. Từ bỏ tất cả những gì đã tự tay xây dựng tại Vương quốc Delica.
Casey khi nhớ lại ngày hôm đó, thầm thở dài.
Hành động cuối cùng của Giáo sư Moriarty khác xa với người đàn ông độc ác mà Casey từng biết. Giáo sư Moriarty đã cứu cô ấy dù cô ấy đã phá hỏng kế hoạch của hắn.
Tại sao?
Nắm tay siết chặt của Casey run lên. Cô tức giận vì lòng kiêu hãnh của mình bị tổn thương nhưng cũng tò mò về hành vi khó hiểu của người đàn ông đó.
Có thể không? Một giả thiết trong số hàng triệu khả năng có thể xảy ra?
Điều gì sẽ xảy ra nếu kẻ trong lời đồn đứng sau mọi tội ác không thực sự là thủ phạm?
'Không thể nào. Đây chỉ là một phỏng đoán.'
Đưa ra một kết luận phiến diện như vậy là điều mà Casey Selmore cảm thấy không thoải mái nhất. Cô phải biết lý do. Toàn bộ câu chuyện về mọi thứ đã xảy ra ngày hôm đó, thậm chí cả danh tính thực sự của James Moriarty.
Vì vậy, mục tiêu mới của Casey Selmore đã được xác định.
Chính là Bình Minh Đen.
Nếu cô có thể bắt từng người một của tổ chức này, rồi sẽ có một ngày cô khám phá ra được chân tướng mình muốn biết.
"Thám tử Casey, có điều này tôi muốn hỏi."
"Hả?"
"Có ổn không khi cô mang theo Betty như thế này? Cô ấy là bằng chứng của vụ án, chẳng phải cô ấy nên ở lại Vương quốc Delica sao?"
"Cô nói đúng. Đúng ra Betty nên ở lại Vương quốc Delica."
"Nhưng tại sao... ... ."
"Tôi đã bí mật mang cô ấy đi."
"Cái gì?"
Ngay cả Enya cũng không khỏi sửng sốt khi Casey nói vậy.
"Bí mật? Cô không thông báo cho Vương quốc Delica sao?"
"Đúng. Tôi đã cất đi tất cả tài liệu liên quan đến vụ án ở nhà máy hôm đó."
"Chà, như vậy có ổn không? Đó không phải là b·ất h·ợp p·háp sao?"
"Không đời nào. Làm như vậy không phải là b·ất h·ợp p·háp. Tôi chỉ chưa gửi bằng chứng mà thôi, không phải sẽ không gửi. Không có thông báo công khai nào về thời điểm bắt buộc phải trình báo mà, phải không?"
"... ... Cô thừa biết làm như vậy không hề có lý chút nào....."
"Tôi biết. Nhưng hãy nhìn xem. Các sự kiện của ngày hôm đó vẫn chưa kết thúc. James Moriarty vẫn còn sống, hắn ta chắc chắn lại đang có âm mưu mới."
"Sau tất cả, việc tôi không trình báo lại tài liệu vụ án một phần vì tôi không thể tin tưởng được Vương quốc Delica. Các nhân vật chủ chốt của đất nước đó vướng vào đủ loại vụ án, tôi có thể tin tưởng ai có đủ tận tâm chăm sóc Betty đây?"
Ở đằng xa, Betty đang lại gần họ với đống hành lý trên tay. Khuôn mặt Betty nhăn nhó tỏ vẻ khó chịu khi Casey vẫy tay.
Erendir và Enya vẫn không thể tin rằng một cô gái dễ xúc động như vậy lại là một người máy. Trong cơ thể bé nhỏ đó đang chứa những cỗ máy quay không ngừng.
"Betty đã đóng gói mọi thứ, chúng tôi cũng nên rời đi rồi."
"Hai người định đi đâu?"
"Khách sạn chúng tôi đang ở đã hoàn toàn đổ nát. Tôi cần tìm một nơi mới để ngủ."
Đã đến lúc chia tay.
Erendir siết chặt tay và nói lời cảm ơn.
"Cảm ơn cô vì đã cứu tôi."
"Không có gì! Tôi chỉ làm những gì trong khả năng của mình."
Casey cũng nói lời tạm biệt với Enya.
"Chúc may mắn, Enya."
"Cảm ơn thám tử Casey. À, còn một chuyện tôi chưa nói với cô."
"Sao vậy?"
"Đội trưởng của tôi gửi lời hỏi thăm đến cô, cô ấy hẹn sẽ gặp mặt cô sau."
"Đội trưởng? A! Là Đại uý Terina đúng không?"
Casey mỉm cười gật đầu.
"Cảm ơn cô đã cho tôi biết. Tôi sẽ ở lại Leathervelk một thời gian, vì vậy nếu cô ấy đến, hãy gửi tin cho tôi."
"Được."
"Vậy thì tôi đi đây. Tạm biệt!"
Casey và Betty thu dọn đồ đạc và rời đi. Tất nhiên, nhiệm vụ của Betty vẫn là mang vác đống tài liệu và hành lý.
Casey hơi quay đầu lại nhìn nhà đấu giá Kunst đã bị phá hỏng một nửa. Ở giữa đ·ống đ·ổ n·át đó là một người đàn ông đang thẫn thờ.
Ivan Luke?
Nghe nói hắn ta là con trai của Theodore Luke. Ngoài ra người đó còn là quản lý phụ trách của Nhà đấu giá Kunst.
Sự kiện này đã hoàn toàn bị huỷ hoại. Tất cả những vật có giá trị được trưng bày vào ngày thứ ba đã b·ị đ·ánh cắp. Thiệt hại về người và của không thể ước tính được. Danh tiếng của Kunst trong suốt hai mươi năm chính thức bị c·hôn v·ùi sau ngày hôm nay.
Xảy ra chuyện kinh khủng như vậy, sau này ai sẽ dám đến Nhà đấu giá Kunst để giao dịch nữa?
Dù cho quy mô công ty Luke rất kinh người, nhưng một lĩnh vực kinh doanh từ nay của họ đã hoàn toàn bị phá hủy.
Vậy thì trách nhiệm sẽ thuộc về ai đây?
Ivan Luke trở nên xám xịt chỉ sau một đêm, trông hắn như già đi hơn chục tuổi. Trên thực tế, Casey Selmore rất ngạc nhiên khi người này vẫn còn sống sau đủ loại sự cố vừa xảy ra, nhưng cô không cảm thấy thương xót cho kẻ này vì nghe nói hắn ta là một tên khốn nạn đã gây ra đủ thứ chuyện tai tiếng.
Cá nhân Casey căm ghét những kẻ như vậy. Casey Selmore đã từng giải quyết nhiều vụ án hóc búa. Cô từng nhận được nhiều lời cảm ơn từ những kẻ có địa vị cao quý, những thương nhân giàu có hay thậm chí là những quý tộc cao cấp.
Nhưng Casey biết bọn họ cũng không khác gì đám t·ội p·hạm cô bắt giữ. Họ không trực tiếp g·iết người nhưng có thể khiến vô số người phải đau đớn và mất mát. Không có lý do gì phải đồng cảm cho những kẻ như vậy. Cô chỉ cần làm tốt việc của bản thân, không cần quan tâm tới những điều vô nghĩa khác.
"Sắp tới sẽ khá bận rộn đây."
"Hả? Chị vừa nói gì vậy?"
"Không có gì."
* * *
Vụ việc ở nhà đấu giá Kunst quá lớn, khó có thể che giấu công chúng. Tuy nhiên, tin tức về việc nhà đấu giá Kunst b·ị c·ướp lại không xuất hiện trên tiêu đề của bất kỳ tờ báo nào. Bởi vì đó không phải là tin tức chính.
[Sự hồi sinh của cơn ác mộng Jevaudan. Đêm Máu liệu có trở lại?]
Quái vật Jevaudan xuất hiện tại nhà đấu giá Kunst đã thu hút hết sự chú ý của công chúng. Nhiều người đã chứng kiến ​​cảnh tượng kinh hoàng đó. Tiếng kêu của con quái vật đã lan ra khắp Leathervelk.
Trên trang nhất của các tờ báo chỉ có một câu chuyện về con quái vật Jevaudan. Cho dù đó là một chuyên mục về đêm đẫm máu đã xảy ra ở Vương quốc Durman năm năm trước hay tin đồn về cách con quái vật xuất hiện trở lại. Một cuộc điều tra cũng đã được tiến hành tại thành phố Leathervelk. May mắn thay, không có dấu vết của tổ chức bọn họ.
Rudger gấp tờ báo lại và đặt nó sang một bên. Hắn vẫn còn cảm thấy mệt mỏi khi nghĩ về những gì đã xảy ra ngày hôm đó.
Rudger chưa bao giờ nghĩ rằng Casey Selmore cũng sẽ đến thành phố này. Cô ta thậm chí còn biết về một số thân phận mà hắn đã sử dụng, có vẻ như cô ta đã cố gắng điều tra quá khứ của hắn. Ít nhất thì vẫn còn may mắn khi người đó đã nhầm lẫn Rudger với người của Bình Minh Đen.
'Chậc, thực ra thì cũng không tính là nhầm lẫn.'
Nở một nụ cười cay đắng trên khuôn mặt, Rudger liếc nhìn Sedina đang háo hức xem xét các tài liệu bên cạnh. Xét cho cùng, dự đoán của Casey Selmore đúng một nửa, thân phận g·iả m·ạo của hắn hiện tại đúng là người của Bình Minh Đen.
Hy vọng rằng người đó sẽ không đánh hơi được đến tận nơi này.
Khi Rudger đang suy nghĩ, Sedina đã xem xét xong tất cả các tài liệu, tiến lại gần hắn.
"Giáo sư, tôi đã sắp xếp xong rồi."
"Làm tốt lắm. Để chúng ở đó đi."
Sedina bỗng nhìn vào tiêu đề của tờ báo bên cạnh và đột ngột hỏi.
"Chuyện này xảy ra hôm qua sao?"
"Ừ. Tin về một con quái vật khổng lồ đã xuất hiện ở trung tâm thành phố."
"Jevaudan, con quái thú nổi tiếng đó ư?"
"Dù sao thì tin tức này cũng không quá quan trọng. Theon hiện tại cũng đã đủ lộn xộn rồi."
"Mặc dù vậy, nó vẫn rất mạnh. Theo tin tức, các Hiệp sĩ ClockWork đã đánh bại con quái vật, tôi không ngờ các Hiệp sĩ ở đây lại mạnh đến vậy. Tôi nghĩ chúng ta nên nâng cao trình độ của bản thân lên."
"Có lẽ vậy."
Thành thật mà nói, Rudger cũng rất bất ngờ khi đọc tin này. Hắn đã nghĩ Casey Selmore sẽ công khai với thế giới về việc James Moriarty vẫn còn sống. Nhưng không có bất kỳ bài báo nào đề cập đến cái tên đó. Những người duy nhất đánh bại Quái thú Jevaudan là các Hiệp sĩ Clockworks.
Là Casey Selmore làm?
Người đó định làm gì đây?
Nhưng nếu cô ta không nói gì, hắn có thể yên tâm là đối phương sẽ giữ bí mật về tin tức hắn còn sống. Hắn phải liên lạc riêng với Kirkus và Old Kids yêu cầu họ giữ bí mật về cái tên James Moriarty của hắn mới được.
"Ngài đã nghe tin tức gì chưa?"
"Tin tức gì?"
"Có lực lượng đã hành động sau khi biết tin tức về con quái vật Jevaudan."
"Ai?"
"Các Hiệp sĩ của Thánh quốc Bretus."
Thánh quốc Bretus?
Rudger không thể không cau mày trước cái tên đó. Sự không hài lòng hiện lên rõ ràng trên khuôn mặt hắn.
Tại sao lại là những kẻ đó?