Giáo Sư Biến Thái Em Yêu Anh

Chương 24: Vô Thức




Tuy có hơi không được quen cho lắm, nhưng chiếm được cái chỗ ngồi tôi thấy cũng khá là may mắn rồi. Cũng khá là may cho tôi, vì đã chiếm được ba chỗ ngồi còn sót lại cho ba vị mỹ nữ phòng ký túc 12448 . Nếu như không chiếm được chỗ thì có nước đầu của tôi phải lìa khỏi thân quá, tuy hiện giờ còn đang trong giờ học của tên họ Hứa kia nhưng thân xác tôi ngồi đây mà tâm trí lại đang suy nghĩ những chuyện thất tinh bát nháo cũng không có tập trung nghe giảng cho lắm.

Và cũng vì sự thất thần này, mà tôi lại không có chú ý tới một chi tiết khá nhỏ kia, chi tiết nhỏ kia đó chính là có một ánh mắt phía dưới bục giảng đang hi hữu mà len lén tìm kiếm hình bóng của tôi trong đám đông sinh viên đang ngồi kia.

Ánh mắt đang kiếm tìm kia không ai khác đó là thầy Hứa . Vâng, không hề sai một chút nào mà đó đúng là Hứa Giang Thần.

Khi hắn lướt qua chỗ ngồi ở hàng ghế thứ tư thì hắn không thấy cô sinh viên họ Bạch đâu hết vậy, cho nên trong vô thức hắn đang kiếm tìm thân ảnh của cô sinh viên mà hắn gặp gỡ lúc ban đầu khắp phòng.

Hắn tự nhủ thầm ở trong lòng, là sao hôm nay trong tiết học của hắn lại đông sinh viên tới vậy.

Chẳng phải , mấy hôm trước thầy Lý có nói là tiết học Lâm Sàng của hắn chỉ có ba mươi mấy sinh viên tới học thôi sao. Sao hôm nay đảo mắt nhìn khắp một lượt mà chả thấy có dư một bóng ghế trống thế không biết, chuyện này khá là vượt quá so với mấy hôm trước đó.

Khi lướt mắt một lượt khắp phòng giữa vô vàn sinh viên, hắn lại lơ đảng mà không ý thức được lại bất tri bất giác đi tìm kiếm bóng hình của cô sinh viên kia trong đám đông sinh viên đang ngồi trên kia.

Hắn cứ giảng và ghi bài lên bảng như bình thường, nhưng lâu lâu lại cứ như vô ý mà quay người lại nhìn về phía trên các hàng ghế nữ sinh để tìm thân ảnh của một người.

Hành động tựa như vô tình mà hữu ý đó, lại khiến cho không ít nữ sinh phía đối diện mặt hồng tim chạy loạn cả lên.

Trong đôi lần, hắn làm như vô tình mà lướt nhìn về đám đông sinh viên, thì lại vô tình bị một người sinh viên năm trong đám đông sinh viên bắt gặp được ánh nhìn của thầy Hứa luôn cố tình nhìn về phía đám sinh viên nữ.

Nhưng không may một điều là, ngoại trừ một người không rõ kia bắt gặp được thôi đâu, mà chỉ vài giây sau lại có thêm không ít người đều nhìn thấy được cái nhìn tựa như có mà cũng tựa như không của thầy Hứa đang nhìn về nhóm nữ sinh viên này , như vậy thì chuyện không phải chỉ là một chuyện nhỏ nữa rồi.

Thế là, hoàn cảnh hiện tại nơi đây hơi có chút kỳ quặc khó nói nên lời. Không khí này cũng ngột ngạt hơn không ít.

Khi hắn định giả vờ quay lại nhìn thêm lần thứ n , thì hắn cũng mơ hồ cảm thấy không khí trong phòng học sao hơi khác khác so với lúc ban đầu vậy cà. Tuy thấy không khí hơi ngột ngạt và kỳ hoặc nhưng hắn lại không ý thức được cái không khí quỷ dị này là do chính mình gây ra.

Hiện tại, hắn chỉ thấy không khí trong phòng có hơi bí bách hơn so với lúc ban đầu, hắn hiện tại cũng đang rất là rối trí là đằng khác.

Hắn thấy hơi kỳ kỳ nhưng không thể nào lý giải được, cũng may chưa được bao lâu sau thì chuông báo giờ giải lao vang lên, cũng cắt đứt ngang luôn cái bầu không khí hơi bất bình thường này sang một bên luôn.

Tôi sực tỉnh lại sau những giây phút thả hồn để đi suy nghĩ miên man, đến khi thoát ra khỏi những suy nghĩ đó thì bỗng nhiên tôi cảm nhận thấy không khí trong phòng học này sao có hơi khan khác so với lúc nảy vậy.

Đang cố đảo mắt sang xung quanh để tìm tòi nguyên nhân gây nên, thì đúng lúc tôi nghe thấy tiếng chuông giờ giải lao vang lên.

Tất nhiên là cái không khí kỳ kỳ này cũng tự động biến mất theo tiếng chuông reo lên luôn.

Hắn thấy chuông cũng reo lên và sinh viên cũng tuôn ra khỏi lớp cũng được đa số rồi, hắn nghĩ giờ giải lao cũng không ngắn thôi thì quay về văn phòng giáo vụ nghỉ ngơi một lát cũng được và thế là hắn vội sắp xếp vài cuốn sách giảng dạy nửa chừng cho gọn gàng và gấp lại làm dấu xong đâu đó rồi hướng tới phía cửa ra vào mà đi.

Khi còn khoảng chừng vài bước chân nữa là sắp ra khỏi cửa phòng thì hắn bỗng đánh ánh nhìn về chỗ ngồi của các sinh viên nữ, thì thấy ngay được thân ảnh mà nảy giờ hắn cất công tìm kiếm, cũng trong lúc hắn thấy được thân ảnh kia mà bất giác khóe môi nảy sinh một độ cong tựa như có như không điều này đến chính hắn cũng không hề phát hiện ra sự biến hóa bất thường ở chính bản thân mình nữa.

Sau khi, hắn rời đi thì cũng là lúc cả căn phòng bùng nổ những tiếng la hét và cười đùa xen lẫn đó là những tiếng tranh luận về cùng một chủ đề đó chính là : thầy Hứa đã và đang để ý một bạn nữ sinh.

khi mà tôi nghe thấy được cái chủ đề này không thể không tự cười thầm mà nói,

" Hắn ta mà để ý tới sinh viên bọn họ thì có nước heo nái cũng biết trèo cây, theo tôi thấy tên đó cũng khá là đẹp trai người đẹp trai thế mà không thích mấy em hoa khôi thì hơi có vấn đề về não bộ à ."

Tuy nghĩ thầm là vậy, nhưng nếu lỡ như buộc miệng mà nói xấu tên họ Hứa này thì dân tình chị em phụ nữ xung quanh và nhất là cái hội mới được thành lập trong trường tên là gì nhỉ....à..... à... hình như có tên là " fan Hứa Thần". Đúng chính là cái hội này nghe đa số mọi người bàn luận sôi nổi, họ nói cái hội này tuy chỉ mới có thành lập thời gian gần đây, nhưng quy mô và số lượng thành viên ngày càng nhiều lên chỉ thiếu nước là họ giơ băng rôn biểu ngữ đi diễu hành luôn.

Nếu như tôi mà lỡ miệng mà nói xấu nam thần họ Hứa kia thì coi như toi đời và cũng kể đến tôi không yêu cuộc sống bình thường và tĩnh lặng này nữa rồi, tôi không muốn cuộc sống của những năm cuối đại học này bị dân tình khủng bố đâu, nếu như chuyện đó mà xảy đến ắt hẳn sẽ là một hồi ức khó quên thời đại học của tôi.

Cái chủ đề này tôi không thấy có ý nghĩa và cũng chả hứng thú nên không hề tham gia nói với họ, chỉ liếc nhìn sang hội ba chị em phòng 12448 đang tâm sự hết sức là hăng say với cái chủ đề đó là ban nảy thầy Hứa đã nhìn ai, và ai ai cũng nói thầy ấy nhìn về phía mình, cái là chủ đề bà tám biến thành tranh chấp và chửi nhau thiếu điều chưa động thủ ( ý nói họ đánh nhau).

Cũng may sao, lúc họ đang tranh luận hay phải nói trắng ra là chửi nhau thì cũng đúng lúc tiếng chuông báo hết giờ vang lên và cuộc tranh cãi cũng chìm ỉm luôn và mọi người lại nói chuyện cười đùa tiếp cứ như mọi chuyện diễn ra từ nảy tới giờ đều chưa từng phát sinh.

Haizzz, hèn chi người xưa nói cấm có sai " phụ nữ lật mặt còn nhanh hơn lật sách", mới đó còn như chó mèo cắn nhau mà bây giờ đã khác.