Giang Hứa

Chương 5




Cha ta nhìn chằm chằm vào ta, nói lớn:

 

“Con và muội muội con sao giống nhau được? Con bây giờ…”

 

Ta cười: “Con và muội ấy đều là con gái của cha, có gì khác nhau? À phải, con là con gái chính thất, muội ấy là con gái thứ, nhưng cha luôn sủng thiếp diệt thê, con gái thứ của cha sống còn tốt hơn con gái chính thất như con, đợi khi cha nâng Lưu di nương lên làm chính thất, muội ấy cũng là con gái chính thất rồi, tự nhiên không muốn làm thiếp—”

 

Thẩm Hằng nhìn ta, khinh miệt nói: “Ta và Giang tiểu thư không còn duyên phận, nay đến đây chỉ để tiểu thư có nơi đi sau này, không làm liên lụy đến gia đình.”

 

Hắn nói cứ như nạp ta làm thiếp là thiệt thòi cho hắn vậy.

 

Hắn lúc nào cũng nghĩ cho ta, khiến ta muốn lập bia cho hắn.

 

Ta không vào cửa Thẩm gia, vẫn có thể lấy người áo vải, hoặc đi chùa làm ni cô, nơi nào cũng được.

 

Huống hồ hai ngày trước, ta còn được ban hôn với Tạ Từ.

 

Thánh chỉ chưa hạ, nay cũng chưa lộ ra chút tin tức nào.

 

Chuyện này dù có nói ra cũng không ai tin, ta cũng không nhắc đến, sợ người ta nói ta bị rối loạn tâm thần.

 

Chưa kịp nói, cha ta đã vỗ bàn nói:

 

“Hôn sự từ xưa đều là cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, bà mối nói sao nghe vậy, vì thám hoa lang đã mang lễ vật đến, chuyện này coi như đã định.”

 

Hai tiểu tư sau lưng Thẩm Hằng, một người ôm một miếng đá Thọ Sơn nhỏ, người kia mang hai túi táo đỏ và một rổ bánh ngọt.

 

Hóa ra những thứ này là lễ vật?

 

Cũng phải, nếu là nạp thiếp, thường không cần lễ vật.

 

Mang mấy thứ này đến lại tỏ ra thám hoa lang rộng lượng.

Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

 

Thẩm Hằng cúi chào cha ta: “Như vậy, vãn bối sẽ đón Giang tiểu thư vào ngày thứ hai sau khi cưới vợ.”

 

Trước kia không nhận ra, nay lại càng thấy Thẩm Hằng giả tạo đến phát ớn.

 

Ta thật sự không nhìn nổi nữa: “Thực ra ta đã…”

 

Chưa nói hết câu, tiểu tư canh cổng chạy vào chính sảnh.

 

“Lão gia, công công bên cạnh Hoàng thượng đã đến đầu ngõ…”

 

Cha ta vội đứng lên: “Phí Công công… hắn đến làm gì?”

 

“Nói là…,” tiểu tư thở hổn hển nói, “nói là đến ban hôn cho tiểu thư và thế tử Tấn vương phủ.”



 

Cha ta không tin nổi, trừng mắt: “Gì cơ? Ban hôn?”

 

“Là ban hôn, phía sau Phí công công có mấy chục xe lễ vật của Hoàng thượng ban tặng, cảnh tượng đó…”

 

Thẩm Hằng ngơ ngác nhìn ta: “Chuyện này nàng đã biết từ trước?”

 

Mọi người đều biết giữa ta và Tạ Từ không hợp, không ai ngờ ta lại được ban hôn cho hắn.

 

Ta từ từ ngẩng đầu nhìn Thẩm Hằng, cười nói: “Ngươi nói ta làm thế tử phi tốt, hay rửa tay vào nhà ngươi làm thiếp tốt? Thật là khó chọn quá đi.”

 

Cha ta nhìn ta với ánh mắt phức tạp, nhưng lập tức thay đổi thái độ, ra ngoài tiếp chỉ.

 

5

 

Vì hôn sự với Tạ Từ, thái độ của cha và Lưu di nương với ta tốt hơn nhiều.

 

Trước đây, khi không được phép của họ, ta không thể ra khỏi nhà.

 

Giờ đây, ta mỗi ngày đều ra cửa hàng quản lý sổ sách, họ cũng không ngăn cản nữa.

 

Tuy vậy, ta vẫn chưa hiểu tại sao Tạ Từ lại muốn cưới ta.

 

Ta nhờ người gửi cho hắn một bức thư, hẹn hắn đến Nhạc Lai Cư uống trà.

 

Hắn đến đúng giờ.

 

Nhìn quanh tầng hai trống rỗng, hắn cười nhạo.

 

“Mời ta uống trà mà bao cả chỗ này, Hứa Quản lý thật đúng là hào phóng.”

 

Khi ta tiếp quản Thương hội Hứa thị, ta dùng tên của mình, cũng là họ của mẹ ta, vì thế mọi người đều gọi ta là Hứa Quản lý.

 

Không ngờ Tạ tiểu tướng quân, người thường lăn lộn trên thao trường, lại biết cả những chuyện này.

 

Ta rót đầy chén trà, đưa đến trước mặt hắn.

 

“Theo lý thuyết, trước khi thành thân, chúng ta không nên gặp riêng, ta bao cả trà lâu là để giữ thể diện cho thế tử.”

 

Tạ Từ nhấp một ngụm trà, đặt chén trà xuống bàn.

 

“Nói đi, nàng muốn gặp ta gấp gáp như vậy là có chuyện gì?”

 

Ta im lặng một lúc, nói: “Có vài chuyện, ta muốn nói rõ với ngài trước khi kết hôn.”