Giai Nhân Và Luật Sư

Chương 446: BẰNG LÒNG GẢ CHO ANH KHÔNG?




“Anh… sao bỗng dưng nói những điều này.” Đan Diễn Vy cười nói.

Hà Cảnh Quân cong môi: “Bởi vì thích.”

“Anh thích loại cảm giác này, thích bầu không khí ấm áp này, Vy Vy, anh rất nhanh sẽ tìm được công việc để cho em một cuộc sống tốt hơn, em thích đi làm thì đi làm, em thích ở nhà chăm sóc Du Du thì ở nhà, chỉ cần em vui, chỉ cần là những điều em muốn đều tính, được không?” Hà Cảnh Quân thăm dò.

Đan Diễn Vy đâu phải không hiểu anh nói những lời này là có ý gì chứ.

Đan Diễn Vy đặt bát đũa trong tay xuống: “Cảnh Quân, anh đang bất an.”

Hà Cảnh Quân cười khổ: “Phải, anh đang bất an, thế nhưng Vy Vy, anh bây giờ cái gì cũng không có, không có tầng hào quang của gia thế đó, anh không so sánh được với Lục Trình Thiên, không thể mời cho Du Du một chuyên gia tốt, không thể tìm luật sư giỏi nhất cho em, cũng không nhất định có thể cho em một cuộc sống tốt. Anh như thế này, sao có thể ích kỷ để em gả cho anh.”

Đan Diễn Vy lắc lắc đầu, nắm lấy tay của anh: “Đừng nói như vậy, anh cũng đã nói, những thứ đó đều là vật ngoài thâm, bệnh của Du Du nhất định sẽ chữa trị được, chúng ta cũng có thể tìm được luật sư tốt để giành lấy quyền nuôi dưỡng, và cuộc sống, Cảnh Quân ở bên nhau vui vẻ hạnh phúc mới là cuộc sống tốt nhất, không phải sao?”

“Cho nên, Vy Vy, ý của em là em sẽ không rời xa anh có đúng hay không?” Đôi mắt của Hà Cảnh Quân phát sáng.

Đan Diễn Vy ngừng lại một chút, có một loại cảm giác rơi vào hố sâu vậy.

Chỉ là, thấy ánh mắt của Hà Cảnh Quân dần dần từ sáng trở nên tối xạm lại, trong lòng của Đan Diễn Vy hơi lo: “Cảnh Quân, anh lẽ nào thật sự không để ý bên phía ba mẹ anh?”

Ánh mắt của Hà Cảnh Quân hơi lóe lên, mỉm cười: “Vy Vy, anh là con trai duy nhất của ba mẹ anh, cho dù họ nhất thời tức giận nhưng cũng không kiên trì được bao lâu đâu, đợi đến khi chúng ta kết hôn rồi, sinh thêm em gái em trai cho Du Du, ba mẹ nể tình cháu nội rồi cũng dần dần tiếp nhận, chỉ là quá trình khó khăn này, Vy Vy, anh cần em cho anh lực lượng và sự kiên trì.”

Đan Diễn Vy hít thở sâu một hơi, mọi thứ trong đầu cứ rối như tơ vò.

Cô đột nhiên cảm thấy mình sắp trở thành trà xanh trong truyền thuyết rồi, cô không thể hứa với anh một tương lai tốt đẹp, cô còn không có tự trọng mà nhớ đến Lục Trình Thiên.
Loading...


Thế nhưng Lục Trình Thiên có cuộc sống và sự theo đuổi của riêng mình, tương lai của anh không hề có cô.

“Xin lỗi, Cảnh Quân, bây giờ em không thể cho anh một câu trả lời, cho em chút thời gian được không?” Đan Diễn Vy cắn môi, cuối cùng là lắc đầu.

Sắc mặt của Hà Cảnh Quân có chút thất vọng, nhưng rất nhanh kiên định trở lại: “Được, Vy Vy, anh đợi em, nhưng đừng để anh đợi quá lâu, được không?”

Đan Diễn Vy gật đầu.

“Được rồi, ăn cơm thôi, cơm canh sắp nguội rồi.” Hà Cảnh Quân khuấy đảo bầy không khí, mỉm cười với Đan Diễn Vy, cố gắng không khiến mối quan hệ giữa họ trầm trọng thêm.

Đan Diễn Vy cũng mỉm cười, nhưng tuyệt nhiên không nhắc đến chuyện vừa rồi.

Buổi tối, Kiều Chấn Ly đã đến trang viên.

“Tìm thấy Lục Nhĩ rồi!” Kiều Chấn Ly như trút được gánh nặng nói với Lục Trình Thiên.

Tâm trạng cả ngày hôm nay của Lục Trình Thiên đều thấy thấp thỏm, Vy Vy gật đầu đồng ý một tiếng, biểu ý đã biết thì không có nói thêm lời nào nữa.

Kiều Chân Ly nhướn mày, từ chỗ mũ đỏ nhỏ sớm đã biết nguyên nhân, cũng không có đùa cợt, ngược lại mở miệng: “Suy đoán trước kia của anh không sai, Vũ Thiên Dương quả thật là có chút ý tứ, Lục Nhũ bây giờ đang ở bên cạnh của Vũ Thiên Dương, thân phận cũng chuẩn bị tốt, thành thành thật thật, bất ngờ mà nhìn vào, thật sự có rất ít sai sót đều tra không ra.”

“Điều đáng nhắc đến chính là Vũ Thiên Dương để Lục Nhĩ bên cạnh Vũ Thư.” Câu cuối cùng mà Kiều Chấn Ly nói.

Lục Trình Thiên nhíu mày.

Lão cáo già đó sẽ không phải biết trước kia Lục Nhĩ đã làm gì chứ?

Vậy mà lại chơi lớn để Lục Nhĩ ở cùng Vũ Thư?

Kiều Chấn Ly do dự một chút mới nói: “Tuy có chút khó tin nhưng tôi đoán, Vũ Thiên Dương nên có chút hoài nghi thân phận của anh cho nên đưa Lục Nghĩ đến bên cạnh của Vũ Thư, chưa thử chưa biết chê khen hoặc có ý thăm dò.”

“Nịnh nọt, thăm dò?” Lục Trình Thiên hơi híp mắt lại, trong đầu xuất hiện tia sáng.

Không, anh không cảm thấy chuyện này lại đơn giản như vậy!

“Lẽ nào không thể làm ngư ông đắc lợi sao?” Lục Trình Thiên tính toán.

Kiều Chấn Ly hơi sững người, rất nhanh nghĩ thông suốt điểm mấu chốt trong đó, thật không dám tin: “Thế còn Vũ Thư thì sao? Đó chính là con gái duy nhất của ông ta.”

“Con gái mất rồi có thể sinh lại, nhưng tính mạng mất rồi, tiền và quyền cũng mất đi, đó thật sự là kết thúc.” Lục Trình Thiên lạnh nhạt mở miệng.

Bọn họ cũng không phải lần đầu thấy người đàn ông vì lợi ích đem tất cả mọi thứ đều vứt bỏ.

Trên thế giới này có rất nhanh cuộc anh em đấu đá, chị em tranh giành rồi.

“Lục Nhĩ trước đừng làm gì cả, tôi ngược lại muốn xem thử Vũ Thiên Dương có thể hy sinh đến mức nào.” Lục Trình Thiên mở miệng.

Kiều Chân Ly: “Vậy giao ước ba ngày của tôi?”


“Tạm thời miễn, cút đi!” Lục Trình Thiên xua xua tay, không vui để cho người đi.

Kiều Chấn Ly lè lưỡi, đàn ông đang yêu anh ta không chọc nổi, đàn ông bị tổn thương quá nhiều trong tình yêu càng không chọc nổi!

Ngày hôm sau, Vũ Thư dưới sự hướng dẫn của mẹ mà lần nữa lấy lại tự tin, dự định sẽ đến trang viên thử vận may nữa.

Đã quyết định như thế, lần này mặc kệ bọn họ nói gì thì cô ta cũng phải mặt dày tuyệt đối không được rời đi.

Đáng tiếc chính là lần này cô ngay cả cửa còn chưa bước vào, lần nữa bị bảo vệ canh cửa chặn lại ở bên ngoài.

Vũ Thư tức giận đến mức mặt mày trắng bệch.

Không cần nghĩ, chắc chắc đã được chủ nhân căn dặn rồi.

Mà Lục Trình Thiên hiếm khi xuất hiện ở công ty luật, bởi vì anh nhận được tin, Đan Diễn Vy đến rồi.

“Tốc độ của em cũng đủ nhanh!” Lục Trình Thiên nhướn mày nhìn Đan Diễn Vy.

Đan Diễn Vy cười nhẹ, xa lạ nói: “Sắp đến thời gian diễn ra vụ kiện rồi, cho dù có thua, cũng phải cố gắng đến cuối cùng.”

“Ha, xem ra còn có chút hiểu rõ, biết sẽ thua nhưng không bỏ cuộc!” Lục Trình Thiên cười lạnh.

Đan Diễn Vy im lặng.

Đan Diễn Vy sáng sớm thì đã đi mời luật sư, chính là nữ luật sư đã gặp trước khi cô cùng Lục Trình Thiên đi ăn cơm ngày hôm đó, cô ta có ấn tượng rất sâu đối với Đan Diễn Vy, trong lòng thầm thấy tiếc khi luật sư Lục vậy mà đã kết hôn và có con rồi.

Lại không ngờ cô đến tìm cô ta để tiến hành kiện tụng.

Không nghĩ nhiều, cô ta đã đồng ý.

Mà lần này Đan Diễn Vy đến đây, chính thức muốn hạ chiến thư.

Đương nhiên, cũng là điều cần thiết cho những cuộc thương lượng sau này.

“Lục Trình Thiên, tôi đến không phải đấu khẩu với anh, bây giờ nai chết trong tay ai còn chưa chắc, anh nhìn những thứ này trước rồi nói.” Đan Diễn Vy chuyển mấy trang văn kiện mỏng đến trước mặt của Lục Trình Thiên.

Lục Trình Thiên liếc qua, mắt hơi nheo lại.

Bỗng cười nhẹ: “Coi thường các em rồi!”

Đây là một phần lời khai, là tiểu nhân vật ở bệnh viện được Vũ Thư mua chuộc, trong lời khai đó đích thị chỉ ra Vũ Thư đã từng phái người theo dõi Du Du.

Với nhiêu đó muốn định tội Vũ Thư là hung thủ gây hại cho Du Du trước đây là điều tương đối khó.

Nhưng đây là vụ kiện tranh giành quyền nuôi dưỡng, bạn gái của Lục Trình Thiên đã từng bị nghi ngờ có gây tổn thương đứa bé chỉ một chút thì có thể khiến Lục Trình Thiên ít đi một chút lợi thế.