Chương 9: Sạc Pin Và Hacker
Chương 9: Sạc Pin Và Hacker
"Nó có thể là một thiết bị dùng để liên lạc, giống kiểu máy tính của loài người chúng ta. Tôi đang tìm cách sạc năng lượng cho pin trong cái máy này, nhưng chưa biết rõ là làm bằng cách nào, cũng như không biết loài người ngoài hành tinh này có dúng năng lượng điện như chúng ta không nữa." giọng của Robert kết luận.
"Coi trong mấy bộ phim thì họ toàn dùng năng lượng kết nén hay kết tinh không à, giống kiểu của Iron Man ấy, cái cục giữa ngực là gì ấy nhỉ." Mark thêm vào câu chuyện.
"Arc Reactor, có phần lõi là palladium. Cái này thì tôi cũng không biết phải làm sao, cái hệ thống nhân tạo như kiểu Jarvis cũng không biết nốt, may ra mấy công ty lớn hay chính quyền thì may ra có. Mà nếu có thời gian chắc cũng phải làm ra một cái để xử lý mấy chuyện như hiện giờ cho dể dàng." Robert than thở.
"Sao khi vào cửa tôi nghe có tiếng trả lời điện tử mà, không phải là trí tuệ nhân tạo à." Mark hỏi
"Cũng là một bộ phận, nhưng là chưa hoàn chỉnh, chỉ là tích hợp giọng nói cho nhưng vấn đề cố định thôi, theo kiểu Siri hay Alexa, nhưng có thể còn chưa bằng, dù sao tôi cũng mới làm cách đây không lâu." Robert trả lời.
"Ren Ren Ren ..." tiếng chuông điện thoại của Robert bổng vang lên.
"Ai lại gọi cho mình giờ này nhỉ, đâu có nhiều người biết số mình đâu." Robert thắc mắc nhưng vẩn bước chân tới xem cuộc gọi do ai gọi tới "Hello ba à, con đang ở phòng nghiên cứu của mình ở nhà riêng của con"
"Con có phải đã mua một vật không xác định từ một streamer tên Mark phải không. hiện tại đang nghiên cứu à. Có kết quả gì chưa." đầu dây bên kia hỏi.
"Con không mua, con chỉ là mượn thôi, giờ con đang nghiên cứu nhưng vẫn chưa ra kết quả, con suy đoán nó có thể là một thiết bị liên lạc của người ngoài hành tinh. Giờ con đang tìm cách sạc lại năng lượng cho cổ máy này." Robert làm dấu cho Mark yên tâm rồi trả lời.
"Ukm vậy thì tốt, có người mới liên lạc với ba, muốn vật không xác định từ con. Nhưng ba đã ngăn lại rồi, có thể là vật sẽ vẫn thuộc về chúng ta, nhưng phải chia sẽ thành quả, cũng như có thể phải hợp tác nghiên cứu, thơi gian ba chỉ có thể kéo dài một tuần, sau đó có thể sẽ có người tới." ba của Robert trả lời.
"Chính quyền đã chú ý rồi à, người tới nghiên cứu chugn là ai, đến từ đâu." Robert hỏi lại
"Chính quyền đã chú ý tới, nhưng vẫn đang không làm quá tay, dù sao theo luật thì vật ngoài không gian nếu ai chiếm được thì là của người đó. Những nhà nghiên cứu đều đến từ các tổ chức nghiên cứu vũ trụ, tổ chức từ các nhánh của chính phủ. Mục đính cũng chỉ là khám phá những vật không xác định, đồng thời lấy một chút kinh phí cũng như tài chợ từ vài cá nhân hay tổ chức tư nhân và chính quyền." ba của Robert trả lời với giọng nhẹ nhàng và khá tự nhiên.
Dường như chính quyền cũng như các tổ chức công ty lớn vẫn chưa thể xác định được giá trị thực của vật không xác định lần này. Nó tạo cho Robert và Mark có đủ thời gian để nghiên cứu và phát hiện ra những bí mật đang giấu kín bên trong.
"Như cậu đã nghe, chúng ta có một tuần trước khi phải bắt tay nghiên cứu chugn với các nhà khoa học khác." Robert có chút tự tin nói với Mark bên cạnh.
"Giờ chỉ cần tìm các sạc pin cho nó là dược mà, thời gian cũng đủ dài." Mark từ tốn đáp.
---
Cùng một thời gian đó, Sara và ba của mình là Andy vẫn cặm cụi nghiên cứu trong căn phòng nhỏ bí mật của Sara. Vì không ai phát hiện ra bí mật nhỏ này, nên chỉ có hai cha con thoải mái nghiên cứu, không bị bất cứ phiền phức gì từ người bên ngoài.
"Nó là một tấm thẻ, được làm từ một kim loại đặc biệt nào đó, có từ tính. Nếu ba đoán không sai thì nó có thể là một tấm thẻ ID của một ai đó. Trên thẻ có một vài kí hiệu, nhưng đã phai màu khi bay vào bầu khí quyển của Trái Đất. Vật liệu cấu thành khá đặc biệt nên rất bền, có thể lưu thông tin hay thứ gì đó trong thẻ." Andy nói với giọng vui sướng giống một đứa trẻ mới tìm thấy món đồ chơi mới.
"Thế giờ chúng ta phải tìm cách để lấy thông tin trong tấm thẻ, ít nhất phải tìm ra công dụng thật của nó. Mà ba nghĩ chúng ta có nên đút nó vào mất cái lổ ATM hay gì gì đó mà kết nối với tính không." Sara đưa thêm ý kiến của mình.
"Phải thử mới biết được, phải tìm một ai đó giỏi về máy tính, rồi tìm cách kết nối với tấm thẻ. Tất nhiên là cũng phải bí mật một chút nữa, dù sao cũng khá là khó để giải thích vật mà chúng ta đang nghiên cứu." Andy đáp.
"Con biết một người, là bạn cũ. Hacker mũ xám, tính tò mò khá cao, nhưng được cái khá kín tiếng cũng như cẩn thận. Con thử liên lạc xem nhé." Sara suy nghỉ một chút rồi mới trả lời.
"Con có biết nhà anh bạn con ở đâu không, nếu được thì ta nên tới nhà để an toàn cũng như thể hiện sự tôn trọng." Andy trả lời với đủ sự tỉnh táo cũng như lõi đời từ một người trưởng thành.
"Dạ vâng, con biết nơi ở, nhưng cũng hơi xa, chúng ta đi bây giờ còn kịp cho bữa tối" Sara hấp tấp chuẩn bị đi.
"Được." Andy đáp.
---
"Không biết là chính quyền đã vào cuộc chưa nhỉ." Erik đang ngồi lướt mạng, xem thông báo và tin tức để có thêm thông tin tổng quát về những chuyện đang xãy ra. "Ta có nên thêm chút dầu vào đám lửa để nó cháy to lên không nhỉ. Tích phân đã lên 9000 rồi."
"Hệ thống, có thể thúc đẩy việc nghiên cứu vật không xác định của mọi người lên được không, tốt nhất là làm theo cách tự nhiên nhất ấy. Thêm vào đó thì ta muốn ......"
***Tổng tích phân cần 1000.***
"Không biết có phài là hệ thống biết ta giàu rồi nên giờ giá hàng tăng cao không nữa. Được, hế thống cứ làm như vậy đi." Erik lầm bầm bất mãn nhưng vẫn lựa chọn là đồng ý.
---
"Thomas, Sara đây. Tớ biết cậu ở nhà mà, mở cửa cho bạn cũ tới thăm nào." Sara và ba mình đứng trước cửa của một căn nhà. Ngôi nhà này là một căn nhà trệt nhỏ, có mảnh vườn nhỏ phía sau trồng đủ các loài cây, nhưng vườn phía trước thì trọc lóc chỉ có vài bụi cây không được chăm sóc kỹ. Nhà nhìn khá cũ từ bề ngoài, trên bờ tường lấm tấm vết xanh rêu do lâu năm chưa tu sửa.
Tiếng bước chân từ trong nhà vang lên. Két, cánh cửa được mở ra một ke hở nhỏ. "Oh Sara, bạn cũ của tôi, cơn gió nào đã đưa cậu đến đây. Đã mấy năm chưa gặp, mời vào, mời vào."
"Cậu vẫn giỏi nghề cũ phải không, tôi cần cậu giúp. À, đây là ba của tôi, Andy." Sara gửi lời hỏi thăm và giới thiệu ba mình.
"Xin chào cậu, tôi là Andy ba của Sara. Tôi đã nghe nhiều về cậu từ Sara. Rất vui được gặp cậu." Andy thêm lời chào hỏi.
"Cháu chào bác, mọi người vào nhà ngồi nào. Hai người muốn uống gì, trà xanh hay nước ngọt." Thomas đáp.
"Trà xanh nếu được, cảm ơn." Andy lễ phép đáp.
Sau một loạt lời nói khách sáo và hỏi thăm sức khỏe, Sara đi thẳng vào vấn đề. "Tớ có một vật rất quan trọng, nhưng cần giữ bí mật. Cần khả năng máy tính cũng như kiến thức về khoa học của cậu. Vì là bí mật nên cần cậu hết sức cẩn thận, cũng như không hoàn toàn là an toàn nếu dấn thân vào, cậu có muốn thử dấn thân vào không."
"Bí mật đến trình độ như thế nào, còn nguy hiểm thì ở mức làm sao." Thomas cau mày suy tư một lúc rồi hỏi lại.
"Bí mật đến nổi nếu cậu tham gia thì trên Trái Đất này chỉ có 3 người biết được, còn nguy hiểm thì, ukm thì nếu như xui xẻo, ý tớ nói là tệ nhất ấy, thì có thể hũy diệt hành tinh này đều là có thể xãy ra." Sara từ tốn đáp.
"Đừng nghe Sara nói bậy, chỉ có 3 người chúng ta biết, nguy hiểm thì không biết rõ, nhưng dù sao cũng không đến nổi tệ như Sara nói đâu." Andy cắt lời trấn án.