Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giả Tưởng Tinh Tế

Chương 10: Giải Mã và Khám Phá




Chương 10: Giải Mã và Khám Phá

Chương 10: Giải Mã và Khám Phá

"Thế tôi sẽ nhận được gì nếu tham gia vào chuyện lần này." Thomas tò mò hỏi.

Cả Sara và Andy hơi ngỡ ngàng vì câu hỏi này, vì nói ra giờ họ cũng không biết phải trả lời như thế nào để thuyết phục được anh chàng h·acker này. Nhưng cứ theo như tiếng lòng của mình, Sara cố gắng khơi dậy tính tò mò cũng như sự yêu thích tìm tòi những điều bí ẩn mà lũ h·acker hay hướng tới.

Sara chậm chạp trả lời: "Nếu cậu tham gia, cậu sẽ vén lên tấm màng bí mật của Thế Giới này, sẽ đưa bước chân nhỏ bé của cậu lên đến các vì sao, sẽ dấn thân vào chuyến hành trình đi tìm những điều bí ẩn dấu sau bức màng đen của vũ trụ. Danh vọng, tiến bạc sẽ không thiếu, tuy đi kèm với sự nguy hiểm, nhưng tôi tính toán thì cũng không đến nổi quá tệ đâu, cậu có thể thấy cả tôi đây là một người nhát gan mà còn tham dự vào." với giọng nói trầm ấm, dường như đã có chút đánh động đến Thomas.

"Được, cậu gây tò mò cho tôi rồi đấy. Tôi có thể làm gì để giúp hai người đây. Mà này, nếu như sự việc đi quá giới hạn và gây nguy hiểm cho bản thân, tôi sẽ rút trước đó nhé." Thomas quyết đoán đồng ý nhập bọn, nhưng vẫn cứ chừa lại đường lui cho bản thân.

"Tốt rồi, chào mừng cậu đã đặt chân qua cánh cửa dẩn đến những điều bí ẩn của vũ trụ này." Sara vui vẻ đáp, nhưng vẩn nghĩ thầm trong lòng "đã dính chàm rồi mà còn muốn sạch tay, chị đây sẽ kéo chú mày xuống bãi nước đục này với chị"

"Chúng tôi muốn nhở cậu tìm cách kết nối với tấm thẻ này, mà cậu có phòng làm việc hay nơi bí ẩn hơn không." Andy thêm lời nói.

Thomas dẫn hai người đi về phòng của mình, một căn phòng vừa phải nằm kế bên phòng bếp, giống đa số các ngồi nhà khác trong khu vực, đường dẩn vào phòng kết nối với một hành lan dẫn đến các phòng ngủ khác, nhưng vì chỉ có một người bản thân nên những phòng khác không có người ở, theo Thomas nói thì dùng để chứa đồ. Đồ gì thì không rõ, nhưng chỉ biết căn phòng mà Thomas ngủ nghỉ và làm việc chả khác gì với phòng của một thiếu niên bình thường sống tự lập với gia đình. Căn phòng có giường ngủ, có tủ quần áo ngầm trong tường, có một tủ lạnh loại nhỏ, tất nhiên là có một bàn máy đính khá rộng, chứa vài ba cái màng hình máy tính, thêm cái thùng đen to nằm cạnh, chắc là chứa máy vi tính bên trong.

"Tôi cứ nghĩ một h·acker như cậu thì phòng làm việc phải khác khác, theo kiểu âm u kín đáo giống mấy bộ phim chứ." Sara hỏi ra câu hỏi trong lòng.

"Trong phim thì chỉ làm màu thêm thôi. Đâu, đưa cái thẻ mà cậu cần kết nối đây nào." Thomas bình tĩnh trả lời.

"Đây, mà nó là một tấm thẻ nhìn hết sức bình thường, giống một tấm thẻ Creditcard ấy." Sara nói rồi móc tay vào túi sách lấy ra một hộp nhỏ, bên trong có tấm thẻ màu đen mỏng.

"Tôi cứ tường là một nguồn cắm sẵn rồi chứ. Là một tấm sắt bình thường, không có đầu kết nối." Thomas cằm tấm thẻ trong tay, ngắm nghía một hồi rồi đưa ra thắt mắc.

"Đúng thế, nhìn thì trông giống một miến sắt mỏng, Cậu có nghe về đ·ám c·háy và vụ mưa sao băng mấy ngày hôm qua không. Tấm thẻ này được Sara tìm thấy khi nó đi kèm theo với mưa thiên thạch. Nó bắt nguồn từ ngoài vụ trụ đó." Andy lên tiếng, chấm dứt chuổi im lặng làm cảnh của mình kể từ đầu chương.

"Ngoài vũ trụ sao, cả hai đều là nhà thiên văn học, cũng là nghiên cứu về vũ trụ ngoài kia phải không. Hai người không thông báo cho chính quyền, à ha, là muốn ăn riêng." Thomas cười khúc khích, dường như đã tìm ra một bí mật nguy hiểm nào đó.

"Theo luật thì vật ngoài không gian không xác định là vật vô chủ, nên tớ tìm được thì là của tớ. Với lại như cậu đã nói, tớ và ba đều l;à nhà khoa học, không phải là nên nghiên cứu làm rõ bí mật à. Thế cậu nghĩ lý do cậu có tấm thẻ là làm gì."Sara bực bội giải thích.

"Chúng tôi chỉ phát hiện ra nó là một hợp kim hay vật chất mà không khớp với bất kì thứ gì mà con người đã nhận biết trước đó. Chúng tôi cũng không biết rõ công dụng của nó, nhưng có thể đaon1 ra nó là một tấm thẻ, có thể là thẻ ID, hay thẻ mật mã, cũng có thể là thẻ chứa tiền. Đó là lý do chúng tôi mang đến tìm cậu. Chúng tôi cũng biết đức hạnh của các cơ quan chính phủ, nên như cậu nghĩ, chúng tôi muốn tìm hiểm riêng, và tất nhiên là có chút nguy hiểm." Andy bồi thêm để làm rõ.

Thomas cũng đơ người trong chốc lát, nghĩ thấm trong lòng "Cái gì mà thẻ ID, rồi thẻ điện thoại, thẻ cào, thẻ tiền. Đúng là mấy nhà khoa học, hay nghiên cứu đầu óc đều không bình thường." Trong lòng thì thấm nói thế, nhưng Thomas vẩn không thể hiện ngoài mặt mà trả lời " Thế mục đính là cần xác định tấm thẻ này là gì, có lưu bất kì thông tin gì trong nó không, rồi tìm cách giải đọc. Vậy là hai người tìm đúng người cần tìm rối đó, khà khà."

Thomas cười với gương mặt tràn đầy tự tin. Anh ta bổng đứng giậy rồi đi ra ngoài, giường như là đang đi tìm thêm thiết bị. Sau một hồi tìm kiếm từ các căn phòng bên cạnh, cùng một chút thời gian lắp ráp, một sản phẩm đọc thông tin từ thẻ phiên bản giới hạn đã ra đời. Theo như Thomas nói thì đây là một vật có thể giúp thẻ kết nối thông tin với máy tính, từ đó có thể giải mã cùng tìm đọc thông tin.

"Pip Pip" tiếng vang nhỏ vang lên sau khi Sara đặt tấm thẻ vào đầu đọc. Màn hình máy tính vẩn không có kết nối, vẩn im lìm như chưa có gì xãy ra.

Trong sự thất vọng của cả ba người. Bổng nhiên điều kì diệu xãy ra, giống mấy nhân vật chính trong các bộ phim luôn có được buff ờ mấy khúc tưởng như vô vọng. Màn hình bổng nhiên có động tĩnh, sau đó là một dãy các kí tự kì lạ.

Sara và Andy nhìn mà chóng cả mặt. Nhưng Thomas thì vui vẻ cắm đầu vào bàn phìm, tí ta tí tách âm thanh của bàn phím vang lên kèm theo quy trình giải đọc của môt h·acker tầm cở khu vực.

"Nó là một loại ngôn ngữ nào đó, nhưng kí hiệu hay số liệu thì đều luôn theo một số quy luật nhất định, tuy không thể giải đọc ý nghĩa, nhưng có thể tìm hiều công năng cũng như có thể đoán được tấm thẻ này là gì." Thomas đưa ra kết luận sau một hồi hì ha hì hục.

"Pip Pip" âm thanh vang lên kèm theo cho biết kết quả đã tìm ra. Màn hình máy tính hiện lên thông tin mà thẻ có thể đọc, tuy là không hiểu nội dung nó nói đến là gì. Nhưng chỉ cần nhìn bố cục cũng như các dòng ký tự và tấm hình nằm cạnh bên thì cũng có thể đoán được một phần nội dung của thẻ.

"Nó là một tấm thẻ ID, dùng để lưu thông tin của người trong ảnh. Đó có phải người Trái Đất không, chỉ là màu da hơi đỏ, mà tóc cũng hơi kì cục." Sara bật thốt trong vui sướng khi nhìn thấy thông tin hiển thị trên màn hình.

Bất ngờ không kém, Andy thể hiện cả ra mặt "Đây là một phát hiện có thể gây chấn động thế giới đấy, cậu có thể giải mã các kí tự này được không, biến nó thành tiếng Anh để dể đọc hiểu."

"Không đủ thông tin cũng như dữ liệu, nên không thể thông dịch được. Nhưng ta có thể đoán cũng như tìm thêm dữ liệu từ các nguồn khác." Thomas nhã rảnh cùng đưa thêm ý kiến.

"Ta có thể đoán một vai từ, ví dụ như cái này có thể là tên và họ, cái này có thể là giới tính, cái này thì địa chỉ." Andy đưa ra suy đoán.

"Tôi chỉ có thu thâp được tấm thẻ này thôi, may ra hết đ·ám c·háy thì có thể tìm thêm coi thử vận may." Sara nói thêm.

"Ngoài tấm thẻ của cô thì ta có thêm một vật không xác định nữa đó. Mà cả hai có thích coi livestream không thế." Thomas hoài nghi hỏi.