Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giả Tưởng Tinh Tế

Chương 6: Điện Thoại Nokia Và Thẻ Cào




Chương 6: Điện Thoại Nokia Và Thẻ Cào

Chương 6: Điện Thoại Nokia Và Thẻ Cào

"Bùm" một t·iếng n·ổ vang lên trong cánh rừng thưa thớt cây cối, khoảng cách với Mark nhà ta không tới 100m. Thấy và nghe tiếng thiên thạch đã tiếp xúc với mặt đất, Mark mừng rỡ chạy ngay tới để kiểm tra. Một hố nông xuất hiện trước mặt anh và mọi người đang theo dõi livestream, kể cả Erik đang ngồi ở nhà tìm cơ hội thêm cắm chi tiết để thêm phần hấp dẫn. Khói nóng đang bốc ra từ cái hố nông, có một vài vết cháy đen trên nền đất, kể cả cái cây to cạnh đó cũng bị lém đi một vệt nhỏ, chắc là đã có tiếp xúc khi rơi xuống.

Hớn hở nhìn vào trong hố, không làm Mark thất vọng khi thấp thoáng một vật phản chiếu lấp lánh ánh sáng, không phải theo kiểu kim cương hay thủy tinh, nó nhìn giống miếng kim loại đen xì nhưng lại sáng bóng. Bất ngờ ở chổ là nó không phải hình dạng bất định hình như một cục đá hay một mảnh kim loại bị nóng chảy, nó có hình dáng chữ nhật vuông vức.

"Wow, mọi người có thấy gì không, hình dáng của nó khác xa so với những gì mà tôi đã thấy trên google, nó là một thứ gì đó đặc biệt, tuyệt vời, đây là một kì tích, một chiếc điện thoai Nokia phiên bản vũ trụ." Mark bất ngờ với những gì mình chứng kiến, luyên thuyên một dòng các cảm nghỉ của bản thân về vật mà anh gọi tên là điện thoại Nokia này. Không chỉ là Mark, tất cả mọi người đang theo dõi trực tiếp trên kênh của anh cũng bất ngờ mà thứ họ nhìn thấy, một phát hiện mang tấm cỡ vụ trụ.

"Điện thoại, một ý kiến không tệ phải không nào." Erik cũng thấy vui, đồng thời suy nghĩ về câu nói của Mark. Anh cảm thấy nếu như nó là một vật dùng để liên lạc hay làm thêm được nhiều thứ khác thì có lẻ sẽ tuyệt vời hơn cho kế hoạch.

"Hệ thống, nếu như ta muốn mảnh thiên thạch rơi vào tay của Mark là một công cụ liên lạc ngoài hành tinh giống như diện thoại di động thì tốn nhiều ít tích phân" Erik hỏi.

***Tùy tính năng mà tích phân cao hay thấp, khoảng chừng 120 -> ∞ ***

***Tích phân sẽ được giảm bớt bởi vì đã được trả một phần trong tổng tích phân của hoạt động.***

"Nếu chọn thấp nhất và trừ luôn chi phí trả lại thì sẽ là bao nhiêu, điện thoại chỉ cần những tính năng bình thường nhất thôi." Erik hỏi thêm.

*** Tích phân cần 100***

"Đồng ý, cứ làm như thế đi, hệ thống, nếu như ta muốn một vật có tính năng như thẻ ngân hàng, dùng để chứa tiền hay trả tiền trong tài khoản, tài khoản thuộc kiểu vũ trụ ấy thì tốn nhiều ít tích phân, mà không cần bất kỳ tiền gì trong tài khoảng đâu, chỉ là tấm thẻ thôi." Erik nhen nhóm thêm cho mình một ít hành động mới.

** Tích phân cần 50***

"May mà vừa đủ nhỉ, lần sau chắc phải dự lưu lại một ít phòng trường hợp bất ngờ." Erik than thở về số tích phân còn thừa 50 của mình. "Được vậy tạo một cái thẻ CreditCard tầm vấp vũ trụ rồi đưa nó cho một chuyên gia khoa học nào đó, cứ vậy đi."

---

Sara đang ven theo t·iếng n·ổ và ánh lửa để tìm kiếm các mảnh thiên thạch còn xót lại sau v·a c·hạm, trong lòng luôn cầu mong sự may mắn sẽ đến với mình, cô cũng đã tìm thấy vài hố nhỏ nhưng thiên thạch vì v·a c·hạm cũng như b·ốc c·háy mà đã biến thành bụi tro vụn hòa cùng với đất cát. Sara thu thập một ít các mẩu vật, và đang cố tìm một vài mảnh nhỏ còn nguyên vẹn hay đầy đủ để nghiên cứu.

Có một đ·ám c·háy đã bốc lên từ vụ đâm của mảnh thiên thạch to, khoảng cách của cô đến đó là khá xa, mà may mắn là vị trí đ·ám c·háy lại nằm theo hướng đi sâu vào rừng, mà ví trí của cô thì nhếch về hướng thoát ra ngoài nên cô mới có đủ can đảm để để tìm kiếm chút tư liệu.

Đám cháy càng ngày càng lớn, nó bắt đầu lấn ra các bụi rậm cũng như cây cối bên cạnh, thêm vào đó là các đám nhỏ đang lớn dần lên bởi sức gió đang tăng. Khói bắt đầu lan rộng và phủ kín một vài nơi. Mùi khét khói cũng đồng thời nói cho Sara biết là mình cần phải đi.

Sau khi bỏ vào túi đã chuẩn bị trước một mảnh thiên thạch coi như còn nguyên vẹn, cô quyết định rới khỏi đây trước khi đ·ám c·háy đuổi kịp bản thân, cũng như bị cảnh sát hay lính c·ứu h·ỏa bắt gặp. Tuy là cô cũng có chút bằng chứng chứng minh bản thân là một nhà thiên văn học, nhưng dù sao nó cũng khá là khắc rối phải không nào.

Đang men theo đường cũ để trở về, một ánh sáng lóe lên soẹt qua đôi mắt của cô, nó giống như sự phản chiếu của kim loại. Sara vui mừng, trên đường về mà còn lượm được tiện nghi, cô hớn hở chạy tới nơi ánh sáng lóe lên. Điều làm cô bất ngờ là nó trông không hề giống với bất kì thứ gì mà cô đã từng nhìn thấy trước đây, nó góc cảnh rõ ràng, hình chử nhật nhỏ, mỏng như tấm bìa carton, chất liệu là kim loại màu vàng đen, trông giống như một tấm thẻ, thuộc loại chứng minh nhân dân. Nhìn sơ qua một lần thì Sara đã biết nó không phải là một thiên thạch, nó là một vật phẩm không xác định, chính xác hơn thì có thể là một vật dụng nào đó của người ngoài hành tinh.

Đúng thế, Sara khẳng định với bản thân, vật mà mình nhìn thấy là một sản phẩm được tạo ra bởi một giống loài có trí tuệ nào đó ngoài vũ trụ kia. Tuy không biết công năng của nó là gì, nhưng cô vẩn rất cẩn thận đeo bao tay và cất nó cẩn thận trong một hộp kín mà ba của Sara đã tặng cô trong một dịp sinh nhật khi cô còn bé kèm theo lời nhắn là nơi cất giữ những vật kỳ bí và không xác định. Sara không thể nghĩ được trò đùa ngày nào đó của ba mình giờ trở thành hiện thực và thực hiện tác dụng của mình, chứa một tấm thẻ ngoài vũ trụ.

Mừng vui trong lòng với phát hiện của bản thân, Sara cẩn thận đi ra ngoài cánh rừng, leo lên xe và trốn về phòng thí nghiệm của mình tại nhà. Trên đường về cô cũng quan sát thấy ba mình cùng các cô chú đồng sự, cũng như cảnh sát và lính c·ứu h·ỏa, tất nhiên còn có nhiều người dân tò mò mà chạy tới ngắm sao băng.

Mark anh bạn ta lúc này cũng đang chật vật chạy ra ngoài bìa rừng, xui xẻo là có một đ·ám c·háy gần đó nên trên khuôn mặt và quần áo có chút lọ lem màu khói. Nhưng những điều đó cũng không thể che dấu đi sự vui mừng hiện ra mặt của Mark. Sau khi lấy được vật thần bí mà anh coi như là điện thoại Nokia, cẩn thận bỏ nó vào bagpack, nhìn sơ qua điện thoại đang livestream của mình với full dòng comments cũng như tin nhắn, Mark chào tạm biệt và kết thúc buổi livestream. Trên con đường thoát ra ngoài bìa rừng, Mark cũng cẩn thận hết sức có thể để tránh đi cảnh sát hay lính c·ứu h·ỏa, có thể là các nhà khoa học nữa ấy chứ, anh biết anh đã xâm nhập trái phép, cũng như rất phiều phức nếu có người phát hiện ra bản thân.

May mắn lại lần nữa đền với Mark khi anh dể dàng chạy trốn ra xe mà không một ai nghi ngờ hay ngăn chặn. Đap chân ga rồi phóng về khách sạn, vuốt chiếc điện thoại Nokia trên tay, Mark giờ mới rõ ràng là mình mới phát hiện một vật lạ ngoài vũ trụ mà chưa từng có ai phát hiện trước đây.

Với niềm vui bất ngờ, Mark cũng dần lo lắng với củ khoai nóng trên tay. Bời vì livestream nên có rất nhiều người đã thấy vật thần bí này, việc này sẽ không thể giấu được lâu với chính quyền. Mặc dù chính quyền không hề quan tâm nhiều tới các mối liên quan đến từ ngoài Trái Đất, nhưng lại không phải là không cẩn thận đến an nguy của Trái Đất đến từ các mối nguy hiểm ngoài không gian.

Trong khi đang lo lắng không biết phải làm sao thì điện thoại bổng vang lên cuộc gọi đến " Ren Ren Ren..."