Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giả Tưởng Tinh Tế

Chương 35: Mối Nguy




Chương 35: Mối Nguy

Ngôn ngữ nói chuyện đều sẽ mặc định là tiếng Việt, nên nếu mọi người phân vân vì sao ai cũng nói tiếng Việt thì có thể lên google để tra tại sao phim Mỹ người alien đều nói tiếng Anh.

**************

Pip Pip Pip... tiếng vang thông báo vang lên gây nên sự chú ý của một người. Không, đó không phải là một cá nhân loài người, hình dáng của cá nhân này thấp bé và hơi gầy guộc, đôi tai nhọn và có chút dài cứ như tai của tộc tiên trong mấy bộ phim cổ tích, màu da xanh lá xen với chút nâu xám do bụi bẩn và đủ thứ dơ dáy dích trên nó, không rõ là đã bao nhiêu lâu không được tắm rữa. Có thể là chỉnh tộc này còn không có quan niệm về tắm rữa nữa ấy chứ. Goblin là tên gọi của bọn chúng, đây cũng chỉ là tên gọi chung, vì theo bách khoa toàn thư của vũ trụ này thì có rất nhiều chủng tộc có chút giống nhau về kích thước cũng như màu da, tính cách cũng có chút gì đó giống nhau nên nhiều lúc không thể phân biệt được, mọi người cứ gọp tất cả lại rồi lấy một tên chung, sau đó có thể thêm vào tên riêng hay đặc điểm riêng để phân biệt.

Cá nhân mà chúng ta đang nói ở đây là loài Goblin thuộc giống loài Greenskins. Chủng loài này thì mang tính cách tưng tưng khùng khùng, nhưng lại rất khát máu và yêu c·hiến t·ranh. Dường như cuộc sống của bọn chúng chỉ xoay quanh việc đánh nhau, gây thù chuốc oán, không thì là binh binh bang bang xây dựng nên đủ loại máy móc để cuộc chiến trở nên khốc liệt hơn. Chủng tộc này đã thích nghi cực tốt cho mọi cuộc c·hiến t·ranh, cơ thể cường tráng và khỏe mạnh, lại thêm việc loài này không cần ăn uống nhiều để duy trì sự sống, rồi còn thích nghĩ dể dàng với nhiều loại thời tiết khắc nhiệt, điểm cộng nữa là loài này chỉ có một giới tính nam, sinh sôi nhanh chóng theo kiểu chia cắt và tiến hóa như loài nấm, nên thật là một vấn đề nhức nhối cho mọi kẻ địch mà loài này ngắm đến. Tuy có sức mạnh vượt trội về mặt thể chất, nhưng bù lại thì loài này có đầu óc không ổn định, điên điên khùng khùng mọi lúc mọi nơi, đó cũng có lẻ là lý do vì sao thế giới này chưa b·ị đ·ánh đến nát bươm bởi chủng tộc này. Theo như nhiều nguồn tin chưa được chứng thực thì các cuộc n·ội c·hiến của giống loài này lớn từ các hành tinh, hạm đội, nhỏ đến các tộc làng, thành phố hay thôn xóm mà được dẩn đầu bởi các lãnh chúa, đô đốc, tù trưởng, hay cả đến trưởng nhòm vài người đã ngốn hết 80% chiến lực, nhân mạng, tài nguyên c·hiến t·ranh của chính bọn chúng. Nên nói ra thì vũ trụ này cũng chỉ còn nhận lấy có 20% còn lại, nhưng đó cũng là quá mức khủng kh·iếp với nhiều giống loài mà nên văn minh chưa đủ mạnh hay tiên tiến để có thể chống lại.

Nói thì nhiều mà quên chưa nói về Goblin, này là một nhánh của Greenskin, thuộc về loài yếu và không có chiến lược về c·hiến t·ranh như chủng loài anh em của nó. Thượng đế tuy đã khép lại cánh cửa sức mạnh với Goblin, nhưng lại hé mở một cánh cửa khác cho bọn nó, đó là sự khéo tay và đầu óc đủ linh hoạt để thích hợp trở thành các kĩ sư cho chủng tộc da xanh này. Các công xưởng sản xuất v·ũ k·hí to lớn được xây nên nhằm sửa chữa cũng như tạo nên đủ loại v·ũ k·hí cung cấp cho c·hiến t·ranh, các t·àu c·hiến với cùng phi thuyền với đủ kích thước, chủng loại và hình dạng được tao ra cho cùng một mục đích, và niềm tự vào của cả chủng tộc này là khi xây dựng cả một thành phố trên một thiên thạch to gấp vài lần diện tích New York đồng thời làm nó bay trong không gian, ừ thì phải nói là một pháo đài bay đúng nghĩa, mà bay ở đây là kiểu tàu không gian ấy, không phải như khối đá vô hồn bay kvô mục đích.

"Khẹt khẹt, cái tiếng kêu quỷ quái gì đây. Đống phế vụn kêu rên, đúng đúng, nó đang kêu rên, miếng sắt đen cứng như cục đá lấy ra từ bài bùn thải, nó đang kêu, ta phải làm gì. Chính là nó, phải kêu đầu bự tới, hắn thông minh hơn ta, đúng thế, ta thật thông minh." một thứ ngôn ngữ kì lạ khó nghe vang lên từ cái miệng nhỏ chỉ còn vài chiếc răng vàng khè, nâng cái hộp đen đang kêu tiếng pip pip lên nhìn một lúc, suy nghĩ tìm ra căn nguyên nhưng vì không rõ nên quyết định tìm đầu to là một goblin khác nhìn có vẻ như là thông minh hơn hắn.

Một căn phòng với tràn đầy các loại rác phế phẩm, một goblin khoát trên mình một bộ quần áo trông có vẻ tươm tất hơn đám goblin còn lại. Hắn đang loay hoay với kẩu súng trên tay, nhìn cứ như một khẩu ak47 sơn đen, kích thước thì to gấp đôi khẩu mà hồng quân liên sô dùng trong ww2, tất nhiên là còn thêm nhiều chi tiết khác mà người viết tôi đây cũng không rõ nó là gì cùng mục đích thêm vào.

"Đầu to, đầu to, nhìn tôi tìm được gì này, cục đá đen cứng phát ra tiếng rên rỉ." tiếng nói ồn ào truyền đến trước khi một bóng người nhỏ chạy ầm ầm tiến tới.

"Ta sẽ dùng cái đầu nhỏ của ngươi để thử khẩu súng mà ta mới nâng cấp này. Khẹt khẹt, nó sẽ trở thành huyền thoại trong tay của Lông Đen, ta sẽ bước dài trong con đường trở thành huyền thoại người cải tạo." đầu to không thèm quay đầu lại vẫn biết cái thằng mới tới đó là ai, mở miệng ra là đe dọa cho người ta nát đầu.

"Khẹt khẹt, đầu to, đầu to, khẩu súng thật là to, thật hầm hố, ta có cục đá đen cứng này cũng to và hầm hố, mà còn thất ra tiếng rên rỉ nữa." đầu nhỏ cười khet khet khen tặng cùng khoe ra thứ mình kiếm được.

"Đồ ngu, nó làm bằng kim loại. Ta đã nói rồi đừng mang rác thải về đây, mà ngươi nói gì. Cục sắt này có tiếng vang à, tiếng nó kêu làm sao." lời khen ngợi may ra là có tác dụng, đầu to quay lại nhìn xem thứ được mang tới là gì, đúng thật là đầu nhỏ não ngắn, nó là cục sắt.

"Nó rên rỉ như là tiềng kêu của cái con màu xanh xanh nho nhỏ, ăn ngon ngon ấy, là, là pip, đúng, đúng, là pipippip. Ta gần thông minh bằng ngài rồi. Khẹt khẹt." suy nghĩ cả buổi mới nghĩ ra để trả lời, thật là thằng ngu mà.

"Pip pip sao, nó là tiếng mà mấy cái máy liên lạc phát ra khi nhận được thông tin, thằng ngu, đưa cái cục sắt đo cho ta. Để ta coi thừ nó là gì." đúng là ngu, đầu to đưa tiếp nhận định của mình, nhưng vẫn đưa tay nhận cái cục sắt đen kia.

***

"Lão đại, lão đại, khẩu súng mà ngài đưa tôi đây đã nâng cấp xong, một v·ũ k·hí mang tính hũy diệt, thứ mà cày nát óc của lũ ngu si chỉ biết núp sau mấy cục đá."đầu to mang theo khẩu súng đã nâng cấp cùng đầu nhỏ đi tới nơi nghỉ ngơi của Lông Đen.

Khẩu súng to như hai khẩu súng bình thường thì được tên cu li đầu nhỏ khiêng trên lưng, còn cục sắt đen thì được chính lão đầu to nâng trên cánh tay nhỏ của bản thân mình.

"Rất tốt, ta luôn tin tưởng cái tay nghề c·hết bầm của nhà ngươi, khà khà, người còn mang đến cả bia ngắm để thư súng nữa sao, cứ để nó xa ngoài kia, ta sẽ cho ngươi thấy hộp sọ của mấy thằng ngu sẽ vở nát như thế nào." nhìn thấy đầu to còn cầm trong mình một cái hộp đen, tưởng là bia ngắm, chả lẻ tên này đang coi thường mình, nếu không phải là không tìm ra ai chế súng giỏi như tên này thì chắc Lông Đen đã lấy đầu to ra làm bia bắn.

"Không không, đây là một món quà, một món quà từ đấng Răng To vĩ đại ban xuống cho chúng ta, không không, phải là ban xuống cho băng c·ướp c·ủa ngài, ban xuống cho chúng tôi, những kẻ theo gót chân của ngài để tìm niềm vui của hủy diệt cùng đồng vàng lấp lánh.