Chuong 34: Mua Được Vé Tàu
Sau khi hoàn thành việc nghiên cứu thì nhóm các nhà khoa học được chính phủ tổ chức lên cũng được giải tán, mọi thành viên đều ai về nơi đấy, làm tiếp công việc của bản thân mình. Trước khi đi thì còn kí vào giấy bảo mật, cùng với đồng ý là sẽ tái hợp tác theo yêu cầu của chính phủ nếu còn cần cho một nhiệm vụ nào đó nữa trong tương lại. Tất nhiên là mọi người đều chấp thuận đồng ý kí tên bảo mật, còn việc tái hợp nữa cho lần tiếp theo thì càng dể dàng để nhận lấy đồng ý.
"T11 sắp được đưa tới chưa." Chris đứng cạnh cổ máy LA1 (máy liên lạc xuyên hành tinh) hỏi người đứng cạnh bên mình.
"Đang trên đường gửi đến, chắc cùng gần tới căn cứ rồi. Ngài nghĩ nó sẽ hoạt động với cổ máy này sao?" người đứng cạnh bên trả lời câu hỏi, sau lại hỏi ngược lại.
"Hy vọng có thể, dù sau thì chúng ta cũng khám phá ra cổ máy LA1 này có chức năng đọc thẻ, mà T11 cũng là một tấm thẻ, lại không thẻ giải đọc được thông tin trong tấm thẻ đó. Theo như thông tin nhận được thì T11 này có kích thước hợp với khe lỏm có trên bề mặt đọc thẻ của LA1. Nếu không phải trùng hợp thì nhất định là có mối tương quan giữa hai món đồ này." Chris trả lời câu hỏi của người bạn thân của mình, qua câu trả lời thì có thể thấy sự quen thuộc cũng như lòng tin của Chris vào người bạn này, vì dù sao thông tin được cung cấp cũng là thông tin mật, không phải ai cũng có quyền biết đến.
Người bạn thân được Chris tin tường này có tên là James Barnes, cũng đi theo binh nghiệp như Chris nhưng sau đó đã thôi làm rồi gia nhập vào cơ quan tình báo của chính phủ. Tuy đã không còn đi chung trên một con đường, nhưng vẩn cùng một giới tuyến, nên tình bạn này cũng không hề bị ảnh hưởng gì nhiều. Nay cả hai lại gặp mặt trong một nhiệm vụ chung, cùng nhau nghiên cứu tiếp về LA1, thêm vào đó thì khám phá các bí mật ẩn dấu phía sau, và T11 là một chìa khóa để có thể giải mã bước tiếp theo.
Một giọng nói khác vang lên cạnh hai người "Tấm thẻ mang mật danh T11 này được phát hiện vào nhưng năm sau thế chiến thứ 2, từ đó đến nay vẩn chưa thể giải đọc. Theo như trong hồ sơ đã nêu rõ, thì có thể nó đã từng thuộc về một người b·uôn l·ậu, một nhà buôn bán tình báo và công nghệ cấm trong khoảng thời gian đó. Wow, bom nguyên tử và công nghệ cao cũng nằm trong danh mục mà người này chào hàng cho phía Liên Xô cùng các nước khác, thật may là cơ quan mật vụ cùng tình báo đã phá tan cái tổ chức b·uôn l·ậu này, T11 là một chiến lợi phẩm. Trong thời gian đó thì người ta nghĩ T11 là một tập chứa các danh mục người mua hàng, tên các mặt hàng buôn bán, các vị trí bí mật cất giấu đồ,... Nhưng vì không giải đọc được, cùng thời gian đã trôi qua lâu, c·hiến t·ranh lạnh đã qua đi ma công nghệ chế tạo nguyên tử cũng được nhiều nước biết đến và phát triển, nên dần bị quên lãng, thêm vào thì cũng liệt vào đồ có cấp bậc bí mật cao nên đã nằm rất lâu trong kho giữ."
"Cô đã đọc rồi nhớ hết nội dung đó à. Mà thật may là còn có người nhớ đến cái T11 này." James gửi lời khen đến cho đồng nghiệp của mình.
Đừng cùng với Chris và James là một cô gái xinh đẹp, tóc đỏ rũ ngang vai, dáng người lồi lõm thiết tha tô lên sự nóng bỏng mà cô mang đến cho những nơi cô đứng. Tên thật của cô là Natalie Rushman, từng là điệp viên dưới cái tên Natasha Romanova khi còn đang hoạt động bên Nga, nay đã trở thành một đặc vụ giống như James, nhận được nhiệm vu hội họp với Chris với chức vụ thư kí cùng là con mắt và lổ tai cho chính phủ.
"Dường như có ai đó đã nhớ tới tấm thẻ bởi vì được người ông đã từng làm lính nhắc tới trong câu truyện xưa khi nói đến những chiến công của bản thân ông ấy. Mà tôi hy vọng là LA1 không thể đọc được thẻ, nếu không thì T11 lại mang thêm nhiều giả thuyết, đồng thời cũng củng cố nhiều nhận định về alien đã từng xuất hiện rất lâu về trước trên Trái Đất, vấn đề này thì làm cho nhiều người phải đau đầu đây, đồng thời chúng ta cũng sẽ có nhiều việc để làm." Chris vừa nói vừa thở dài.
"Có việc làm thì mới thì mới có bước tiến trong cuộc sống chứ." James không hề để ý nhiều như Chris, chỉ dưa ra nhận định của mình.
Natalie đứng bên nghe hai người nói, không nói gì thêm, cũng không rõ là cô đang suy nghĩ gì.
---
"Tôi có tin vui cho mọi người đây, tôi đã có thông tin về chuyến tàu kế tiếp, là vào cuối tháng sau, gần ngày Halloween, nhưng tin buồn cũng có một đó là tôi chỉ có thể mua được một kho chứa hàng trên chuyến tàu đó, diện tích chứa đồ cũng không quá lớn, may ra bằng căng nhà kho sau vườn. Nều so sánh với số hàng hóa mà ta đã chuẩn bị thì có vẻ như là sẽ không quá đủ để mang lên hết được, phải chọn lựa lại những thứ đáng giá để có thể thu được lợi nhuận cao nhất." Laura thông báo cho mọi người về thông tin mà cô mới nhận được.
"Một kho chứa hàng nhỏ thôi sao, có cách nào để có thể thuê thêm được một kho nữa không, hay ít nhất thì cũng có thể tăng diện tích kho chứa lên chút, nếu chỉ là kho hàng sau nhà thì có vẽ hơi nhỏ." Thomas có mặt lên tiếng sau khi nghe hết lời nói từ Laura.
"Sara, cô có thể nói chuyện với Erik về chuyện này không. Biết đâu Erik có lựa chọn tốt hơn cho chúng ta, nếu không thì có thể mở lời hợp tác chung." Robert quay sang Sara đang ăn kem ngồi bên rồi lên tiếng nhờ vã.
"Với mối quan hệ của Sara thì không chừng chúng ta còn nhận được nhiều điều tốt hơn nữa ấy chứ." Mark đang loay hoay gì đó trong nhà bếp cùng ló đầu ra nói thêm vào.
Laura đứng bên cũng không biết phải nói tiếp lời như thế nào, bởi vì chính là Erik là người cho cô thuê nhà kho đó. Thấy Sara đang suy nghĩ gì đó, có thể là đã động tâm với ý kiến từ Robert, cô đành ậm ờ nói vào "Thật ra thì người cung cấp thông tin này cho tôi là Javier, đồng thời cũng cho tôi biết là nhà kho đó có lẽ như là được Erik nhường lại cho chúng ta."
Định mở lời đồng ý thì nghe lên lời nói của Laura. Đang không biết làm thế nào thì đã nghe Robert nói thêm vào "Vậy thì Sara có thể nói chuyện để cảm ơn, đồng thời nói thêm chút về vấn đề khó của chúng ta, biết đâu Erik có thể giúp thêm thì sao, như tôi nói ở trên, hợp tác cũng có thể."
"Để tôi gọi điện cảm ơn Erik, khi nói chuyện tôi sẽ hỏi thăm luôn, may ra cậu ta có thể giúp." Sara nghe cũng cảm thấy đúng, dù sao thì cũng phải cảm ơn, Erik đã giúp rồi thì biết đâu là sẽ giúp hết sức, mở lời hợp tác cũng là một lựa chọn không tồi.
---
"Thưa sếp, LA1 có thể đọc được T11, cần một chút thời gian để đọc thẻ, có lẽ là đã quá lâu rồi nên cần tiêu tốn thời giờ để khai mở dữ liệu." một người lính quay qua nói với Chris sau khi đã khởi động cùng cắm vật mang bí danh T11 vào khay dựng thẻ.
Sau vài tiếng pip, màng hình liền hiện lên các thông tin mà LA1 đã đọc được từ T11. Thì ra đây là một tấm thẻ chứa tiền gần giống với tấm thẻ Sara đang sử dụng, chỉ khác một điều là tấm thẻ này đã được khóa với danh tính của một người mang ẩn danh MadMock. Thông tin cũng không nhiều, chỉ có tên bí danh của chủ thẻ, cùng số tiền hiển thị. Thêm vào đó thì còn có danh mục liên lạc, nhưng không biết có phải là do bị hư hại hay không mà danh bạ liên lạc chỉ có hai cái tên, một là MadKing, còn lại là MadDink. Nhìn theo lần liên lạc trước thì cũng đã qua vài chục năm.