Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giả Tưởng Tinh Tế

Chương 26: Tìm Đồ Và Mua Bán




Chương 26: Tìm Đồ Và Mua Bán

Chương 26: Tìm Đồ Và Mua Bán

Trước khi đến phiên họp chợ này thì nhóm người Sara đã từng phân vân là có nên tách nhau ra đi riêng, hay phải đi chụm nhóm 5 người. Cuối cùng thì Andy đưa ra kết luận là sẽ đi chung hết nếu địa điểm họp chợ quá rộng, hay dể lạc nhau, không an toàn gì đó, tuy nhiên nêu trông có vẻ an toàn và kích thước chợ không quá lớn thì có thể tách riêng hay đi theo nhóm nhỏ để nhìn không nổi bật, cùng dể mua bán và trao dồi thêm kiến thức.

Nhóm tách ra làm đôi, nhóm 1 gồm có Andy, Thomas and Mark, nhóm 2 thì Sara đi riêng với Robert. Sara thì không muốn đi chung với ba của mình là Andy, Mark thì vì lý do dể cải cọ và nói móc méo với Sara nên cũng không hợp nhóm với cô, Thomas thích đi với Sara nhưng ngại mở miệng nên mất luôn cơ hội, Andy lại không muốn đi chung nhóm với Robert vì sợ anh nhà giàu này mua hết đồ, không để lại cơm thừa cho mình, nên cuối cùng thì đại gia con nhà giàu Robert đi với Sara trẻ đẹp nhà ta. Nói ra thì hơi củ chuối chút, những lại có vẻ như ai cũng hiểu ngầm, để chó nhà giàu cùng với cô gái trẻ đẹp chung nhau đi mua đồ thì mới có lợi nhất, một người chọn mua, người kia trả tiền.

Không giống như nhiều người nghĩ về các cửa hàng chợ trời nhỏ theo kiểu này: nhỏ, hàng hóa và người ngồi dưới đất, mọi thứ đều la liệt tùm lum không rõ giá cả,... Ở đây đi theo một cách lịch sự hơn nhiều, các cửa hàng đều được bao trong một gian nhỏ, có bàn ghế hay kệ hàng hẳn hoi, có cả hình ảnh, thông tin gần như chi tiết về món đồ (một số thôi nhé) rồi thì còn có cả giá niêm yết để người mua có thể so sánh rồi trả giá.

"Buổi sáng tốt lành, 2 vị có thể thoải mái hỏi mua các vật phẩm ở đây, nếu có bất kì thắc mắc gì thì các vị có thể hỏi trực tiệp, tôi sẽ vui lòng giải đáp." một cô gái tuy mang hình dáng con người, nhưng nước da thì có màu xanh lam làm cho Sara và Robert biết rõ người này là một người ngoài hành tinh.

[Kể từ đây thì mình sẽ gọi người ngoài hành tinh là Alien nhé]

Quét mắt qua những vật có trên bàn dài, nào thì những tập thơ nổi tiếng của người Royno, bản đồ tuyến đường an toàn cho các phi thuyền, bản đồ kho báu trên một hòn đảo nào đó ở Thái Bình Dương, tranh các loài thực vật trên cái hành tinh với cái tên ngoằn nghèo nào đó, tập san suất bản hàng năm của người Royno,... đa số các mặt hàng ở đây chỉ toàn tranh với sách, dường như chả có giá trị cao gì cho lắm, nhìn giống kiểu dùng để lừa lọc ma mới.

Sara nhìn sơ qua thì để ý vài quyển tập san, hay sách báo gì đó, thường thì báo chí sẽ là nơi cung cấp nhiều thông tin nhất nếu bạn không biết gì hết, nhưng có điều là ngôn ngữ trên đó nhìn không hiểu nên Sara cùng đành lòng thôi. Robert thì có vẻ thích thú với các sách tranh về các loại thực vật cũng như giới thiệu về một vài hành tinh nào nào đó, thêm vào thì là tuyến đường an toàn cho các phi thuyền di chuyển, nhưng nhìn thấy hơi nghi nghi là hàng giả, nên Robert bỏ qua tuyến đường an toàn, chỉ mua các tập tranh ảnh kia, việc trả giá thì giao cho Sara nhà ta rồi.

Ở một gian hàng nào đó xa xa ngoài kia, "Có thể giảm giá hơn nữa không, quả trứng này không đáng giá như thế đâu, 1000 USD được không, số tròn đẹp." Mark đứng cò kè trả giá với người bán hàng.

Gian hàng này được một alien có vóc người nhỏ bé nhưng hơi mập làm chủ, giống mấy người lùn trong các phim truyền hình hay các game thời trung cổ huyền huyễn. Ở đây bán chủ yếu các loại khoáng sản, các loại đất đá, kim loại đã được nung và làm thành thỏi, thêm vào một số các loài trứng, không rõ là còn sống hay đã là hóa thạch,... Andy ngay lần đầu nhìn đã để ý đến giá trị của những thứ này, nên không nói một lời liền đi tới thăm coi. Nếu có vợ chồng Louis và Mary (cặp vợ chồng nhà khảo cổ học) ở đây thì chắc phải dốc hết vốn liếng trên người để bê sạp hàng này về phòng nghiên cứu luôn quá.

Mark thì để ý đến một quả trứng trông như trứng khủng long, quả trừng to, có các đường văn rõ nét và hơi sần sùi, nhìn qua thì có vẻ như đang còn sống, có thể hỏi Robert về máy ấp trứng, biết đâu thành công ấp ra khủng long tuyệt chủng, thế thì giàu to, suy nghĩ thông minh của Mark nhiều khi phải làm cho trí tuệ các người mua khác phải phai mờ. Thomas với Andy cũng khuyên Mark là có thể hàng giả, nhưng thôi đành vậy, có phải tiền của riêng bản thân đâu mà nói nhiều.

Andy thì thích thú với các mẩu đá nằm ở một góc, có nhiều màu sắc ánh kim và đủ kích thước, nhìn qua là biết vật hiếm, không rõ là kim loại gì tạo thành. Ông còn để ý đến một vài thỏi kim loại nằm trên bàn, nhìn sơ qua thì là một số mẩu tinh kim hay vật chất nào đó dùng để chế tạo các đồ vật, hay thêm vào nhằm tăng thêm hay tạo ra các tính chất mà sản phẩm muốn.

Thomas thì không hứng thứ với mấy thứ này lắm, anh để ý đến một cửa hàng xa xa nằm bên, nhìn qua thì biết đó là một cửa hàng bán các loại máy móc, có vẻ có một số là các sản phẩm trên Trái Đất, một số thi nhìn lạ quắc, kết cấu cũng khá đạc biệt, không rõ là của chủng tộc alien nào, chờ tý nữa phải chạy qua coi.

Sau khi đã thăm một số cửa hàng, mua một chút đồ, cố gắng trả giá nhất có thể, ai ai trong nhóm cũng tay xắch nách mang các món đồ mà mình đã cố gắng hết sức để lựa chọn tỉ mỉ mua được. Theo như các chủ cửa hàng thì họ có cung cấp dịch vụ gửi hàng về tới nhà, nhưng ai ai trong nhóm cũng không đồng ý. Còn có một lựa chọn khác đó là gửi hàng đã mua, đúng thế, xác định là có cả nhà kho để khách tới mua có thể gửi hàng ở đó, sau đó cứ tiệp tục đi mua sắm, khi nào rời khỏi thì có thể tới nhận lại. Chỉ có điều là sẽ tốn kém chút, đồng thời còn phải mang nó đến vị trí xác nhận để gửi, không thì thuê ai để mang phụ cũng được.

Theo ánh mắt của một số người mua mà đã đi ngang qua đám người Sara, nhóm người có thể xác định một điều rằng họ đã trở thành một nhóm dể béo trong đám người, một nhóm ma mới, đại gia nhiều tiền, dể lừa gạt.

"Một buổi sáng tốt lành, tôi mới mở hàng ngay tức khắc, mọi người có thể tới mở hàng để được giảm giá à nha. Tới đây đi nào, còn ngại ngùng gì nữa, đúng đúng, nhóm người bạn mới, tôi nói các bạn đó, tới đây nào." một giọng nói vui tươi đầy sức sống vang lên cạnh đám người Sara khi họ tập hợp chuẩn bị đi gửi đồ.

Một cô gái có dáng người trung bình, khuôn mặt cười vui nở rộ sự xinh đep dể thương, tuổi nhìn xấp xỉ trên dưới 23 gì đó. Cô đang đứng cạnh một chiếc hộp không quá lớn, chiếc hộp làm bằng kim loại, nhìn khá ra dáng khoa huyễn. Ngoài đó ra thì không còn gì khác. Nhìn cô và cái hộp mà mọi người cùng có một ý tưởng chung: "Cô nàng xinh đẹp này là ai, cô ấy bán thứ gì, chiếc hộp nhỏ này à, ở trong đó thì chứa được gì chứ."

Dường như hiểu được ý nghĩ của mọi người trong nhóm Sara, cô gái trẻ xinh đẹp liền quay qua cái hộp đó, đụng chạm sờ mó trên dưới, không rõ là đang làm gì. Sau một vài giây đụng chạm để khởi động cơ quan nào đó, chiếc hộp bổng nhiên rung lên rồi bổng nhiên phình to lên, ùm một cái thì từ trống không chã có gì đã hình thành một cửa tiệm nhỏ, nhỏ hơn các cửa tiệm khác nhiều, các vật phẩm để bán cũng ít hơn, nhưng nhìn sơ qua thì làm nhóm người Sara phải trố mắt mà không thể rời mắt.

"À, quên giới thiệu, tôi tên là Laura; Laura Reynolds." cô gái vẫn cứ vui cười nhìn đám người rồi nói thêm.