Chương 2: Dự Tính Và Bản Kế Hoạch
Chương 2: Dự Tính Và Bản Kế Hoạch
Sau một hồi đắm chìm trong suy tư đầy mộng ảo và yy. Muốn xây dựng lên một thế giới vũ trụ to lớn và huyền bí, con đường phía trước cũng không phài là dể dàng như trong suy nghĩ của bản thân. Cần phải từng bước từng bước một tạo dựng nên từ con số không, cũng như phài hướng sự chú ý của mọi người trên Trái Đất này nó. Một kế hoạch hay dự định là một điều cần thiết, một khởi đầu tốt là một bước vững chắc cho con đường dài sau này.
"Hệ thống, ngươi có thể hiển thị ra các chủng tộc người ngoài hành tinh, cũng như các tàu vũ trụ trong các bộ phim hay game mà xuất hiện trên thế giới cũ nhưng không có trong thế giới hiện tại không" Dũng trò chuyện thầm trong lòng với hệ thống.
Màng hình hệ thống bắt đầu thay đổi và dần xuất hiện các cái tên cũng như hình ảnh bao quát về nó, từ các chủng tộc với đầy đủ hình dáng cũng như kích thước, đến các t·àu c·hiến vũ trụ đầy đủ màu sắc, khích thước, hình dáng, chức năng, cùng với thông tin về các chủng tộc sở hữu nó. Nhưng nó không ràng buộc giữa t·àu c·hiến và chủng tộc, ta có thể cho chủng tộc này dùng t·àu c·hiến này, mặc dù t·àu c·hiến đó không hề xuất hiện trong phim hay game về chủng tộc mới nhắc đến.
"Ôi dào, quá thần kỳ, quá nhiều, khà khà. Ta đây tha hồ mà lựa chọn cũng như sắp xếp chọn lựa." Dũng bất ngờ bật thốt lên.
Nhưng sau khi nhìn kỹ thì lại lần nữa bật thốt lên "Con mẹ nó chứ, sao mà tốn nhiều tích phân thế này, toàn tính hàng trăm ngàn, hàng triệu không thế này, sao mà chơi được."
Nhìn sơ qua cột tích phân tương ứng với mỗi cái tên chủng tộc và t·àu c·hiến, con số với một chuổi dài số không đằng sau liền làm cho Dũng tắt tiếng, cái đầu nóng đang trong cơn hưng phấn tràn đầy ảo tưởng cũng dần nguội đi. Điều đó nói rõ là cần phải tính toàn tỉ mỉ cũng như cần một kế hoạch ổn định để không phải tốn những tích phân quý báu mà hệ thống đã cho lúc ban đầu.
"Xuống bếp ăn sáng con ơi, nhà đang đợi" trong lúc đang tính toán làm thế nào để lời nhất thì tiếng nhắc ăn cơm của mẹ vọng từ phòng bếp truyền tới.
Bỏ đi những suy tính đang lộn xộn trong đầu, Dũng nhấc cái chân lanh lẹ của mình chạy ra ngoài bếp để hưởng dụng buổi ăn sáng đầy đủ chất cung cấp cho ngày mới.
Nhắc tời đây thì mới sực nhớ ra, bối cảnh của nhân vật chính của chúng ta là hiện đang sinh sống bên mỹ với gia đình của mình. Cả gia đình đều qua theo diện bão lãnh, trong gia đình ngoài ba mẹ ra thì còn hai chị gái. Cả hai đều đã lập gia đình và đã có con cái đầy đủ ấm no. Chỉ còn lại nhân vật chính của câu truyện là đang còn độc thân vui vẻ. Họ hàng hai bên phần lớn đều đã qua mỹ định cư.
Dũng là tên khai sinh ở Việt Nam, đất nước của những con người yêu hòa bình, thông minh và tháo vát. Khi định cư bên Mỹ một thời gian thì đã nhập quốc tịch và đổi tên thành Erik.
--Câu chuyện từ lúc này, tên nhân vật chính sẽ đổi thành Erik cho nó nghe Tây hóa, vì tên của nhiều nhân vật trong truyện đều là tên tiếng Anh---
Trong lúc ăn sáng cùng gia đình, Erik tìm cách hướng câu chuyện về các vấn đề dùng để xác định là không có nhiều thay đổi về tính cách cũng như cuộc sống của bản thân và gia dình người quen. Thật may thay là mọi chuyện dường như đều đúng y như là những gì có trong ký ức về thế giới cũ, từ gia đình, tính cách mọi người, công việc, đời sống, vv. Nói ra thì Erik có một vài người bạn thân bên nước Mỹ này, tuy mọi người đã lớn và có công việc cũng như đời sống riêng. Nhưng đến cuối tuần, mọi người đều dành thời gian cho nhau, những cuộc hẹn đi uống cafe, đi coi phim, đi chơi để xả stress.
Nên khi nhận biết được là bản thân đã xuyên việt, cũng như có hệ thống bám thân. Ý định liên lạc với bạn bè để có thể tìm kiếm sự giúp đở cũng như khoe khoang khoác lác về hệ thống cùng những thứ mà có thể làm được cho thế giới này. Nhưng sau khi suy nghĩ kỉ càng, ý định này bị dập tắt, ít nhất là chưa thể tiết lộ lúc này, may ra là khi thế giới quan của mọi người thay đổi một chút, Trái Đất đã nhận biết về một vài điều bỉ ẩn ngoài vũ trụ thì khi đó mới có thể chia sẽ bí mật này cho bạn bè hay người thân. Tùy theo thời vận vậy, nhưng giờ thì chưa được, không thì với thế giới quan của mọi người vời vũ trụ này, họ sẽ coi bản thân giống như bị bệnh thần kinh, nếu không thì cũng là bị ma nhập.
Sau bữa ăn sáng cùng ba mẹ, Erik muốn ra ngoài nhìn ngắm cảnh vật xung quanh một chút, hay nói ra là đi bộ lòng vòng cho tiêu. "Con ra ngoài một chút, tý nữa con về trước giờ cơm trưa. Có gì thì con sẽ liên lạc với ba mẹ nhé." Erik vừa thay quần áo xong, đi giày lấy chìa khóa xe và nói vọng vào cho ba mẹ nghe.
Mẹ đang rữa chén nghe thế thì lên tiếng trả lời: "Đừng có mà đi tới mấy cái nơi bậy bạ gì đó đấy." Ba Erik đang ngồi coi báo thì chỉ quay ra nhìn con rồi ậm ừ: "Ừm"
Chiếc xe Camry mới được ba mẹ mua từ vài năm trước đang còn sài tốt được đổ ngay ngắn trước nhà. Leo lên xe, rồ máy rồi lao đi như mọi chiếc xe bình thường khác. Hít thở bầu không khí trong lành được thổi ra từ máy làm lạnh của xe, đầu óc Erik đang suy nghĩ nhanh chóng "Mình nên đi đâu bây giờ nhỉ, hay là lên phô lượn một vòng, tìm chổ nào thư giản làm đầu óc minh mẩn chút rồi ta lên kế hoạch sau."
Nghĩ là làm, Erik đạp ga phóng lên phố, tìm một nhà massage với những thiếu nữ duyên dáng. Nhìn cái bóp eo hẹp với vài đồng tiền còm, không đành lòng để nó rời đi, nhưng vì tương lai nên phải dằn lòng quyết định làm một phát 1 tiếng massage với đủ các kiểu loại, nào từ đấm lưng, bóp chân, nắn xương, kéo cơ, xông lưng,..
Thân thể thả lỏng, tâm hồn mói có thể khoang khoái, linh hồn mới có thể thăng hoa, đầu óc lúc sau mới có thể đủ minh mẫn và nhanh nhẹn để có thể suy tính cho kế hoạch to lớn mà bản thân Erik tự đặt cho nó cái tên là "Bước tiến lớn của nhân loại".
Hiện tại số tích phân mới có 1000, ngày mai sẽ là 1100. Nếu đợi qua tháng thì tối đa sẽ là 4000. Bước đầu tiên trong kế hoạch sẽ là một thứ gì nhỏ nhỏ nhưng có thể khơi dậy sự tò mò muốn khám phá của một số người. Ví dụ như một cơn mưa sao băng hay một viên thiên thạch to rớt xuống Trái Đất chả hạn, kèm theo một mảnh vỡ từ một cái gì đó, chất liệu đặc biệt, nhìn một cái liền biết đó là một thứ không phải tự nhiên như hòn đá mà là một sản phầm được tạo ra. Đúng, là một thứ của người ngoài hành tinh.
Ý tưởng quá tuyệt vời, nghĩ là làm: “Hệ thống, nếu ta làm một cơn mưa sao băng kèm theo một vài mảnh rác bằng một loại kim loại nào đó mà không có trên Trái Đất, hình dáng phải rõ ràng là một vật gì đó mà không phải tự nhiên. Thì tích phân là bao nhiêu cho tất cả.”
Giống như lần trước, không có âm thanh phát ra, nhưng bảng hệ thống xuất hiện cùng với những thông tin trả lời cho câu hỏi của Erik.
*Tích phân cần tiêu tốn là 800.*
“Hệ thống, nếu ta cần xâm nhập vào mạng lưới internet của Trái Đất, rồi tuồn thêm thông tin lên mạng, cũng như cung cấp thông tin cho truyền thông thì hệ thống có thể làm được không, mà tổng cộng tốn thêm bao nhiêu tích phân” sau khi được trả lời, Erik hỏi thêm.
*Đo lường đến trên dưới 100, tuỳ số lượng và chất lương*
“Thế thì tuyệt, cứ theo kế hoạch như vậy đi, hy vọng thành công lớn” một ý định nhen nhói trong lòng được sinh ra.