Chương 1: Hành Tinh Quen Thuộc
Chương 1: Hành Tinh Quen Thuộc
Tiếng chuông báo thức kêu to: " Ren Ren..." Dũng bổng dật mình tỉnh dậy trong cơn mơ đầy thích thú mà nó đã thể hiện trên khuông mặt anh. Nhưng khuông mặt anh sạm lại: "Con mẹ nó chứ, ai lại gài đồng hồ báo thức vào sáng thứ bảy thế này" Dũng bực mình kêu to.
Nhìn xung quanh một vòng, cảm thấy có gì đó sai sai. "Sao phòng mình trông khác khác chút gì ấy nhĩ" anh nghĩ trong đầu. Này thì bức tranh các siêu anh hùng DC và Marvel. Vài quyển truyện tranh trên giá sách, một đống thứ tùm lum để trong góc phòng, cáí bàn với con máy tính chiến để chơi game với lũ bạn. Mà sao trên bức tường lại lò đâu ra thêm mấy tấm hình các loại t·àu c·hiến, máy bay thời c·hiến t·ranh thế giới thứ hai, lại thêm vào mấy hình mẩu robot trên kệ sách, còn cái máy tính thì như cũng to và hầm hố đậm chất khoa học hơn.
Dũng lật đật mở điện thoại ra. Hôm nay là thứ bảy ngày 14 tháng 5 năm 2022. Thời gian đúng như bản thân nghĩ, sinh nhật thì cũng qua lâu rồi, không thể nào là mọi người dành cho món quà bất ngờ được. Thế chuyện gì đã xay ra.
"Con dậy chưa, không phải muốn thức đậy sớm để tập thể dục hôm nay à." tiếng mẹ của Dũng từ ngoài phòng dội vào. "Nếu thức thì ra ngoài chạy vài vòng quanh xóm rồi về ăn sáng."
Dũng bật mình chạy xuống nhà bếp như thói quen. Mọi thứ vẩn giống như cũ theo trong ký ức, may ra chỉ khác vài điểm nhỏ không quan trọng. Ba mẹ nhìn vẫn vậy, có lẽ là trẻ hơn chút, nhưng vấn đề không lớn. Vấn đề lớn ở đây là phải làm rõ có phải có ai đó đang đùa bản thân mình, hay cthật là mình đã bị bệnh r·ối l·oạn ký ức.
"Ba mẹ có ai mua gì tặng cho con vào đêm hôm qua không, hay ba mẹ thấy có gì lạ diển ra với con không." Dũng hỏi.
Mẹ Dũng đang làm cơm sáng thì quay đầu nhìn con rồi trả lời: "Nếu người lười như con mà thức sớm đi tập thể dục thì có coi là điểm lạ không, còn chuyện tặng quà, con lớn rồi còn quà với chả quýt gì nữa, sinh nhật cũng qua lâu rồi. Thôi về phòng ngủ lại đi, tý nữa ăn sáng mẹ gọi lại."
Dũng vẫn chưa buôn tha nên hỏi thêm:" Thế mấy cái mô hình robot trong phòng con là ở đâu ra thế".
"Mấy cái mà con gọi là Gundam gì đó à, không phài là con có ý định sưu tập nó sao, ba mẹ mua tặng con dịp sinh nhật, còn lại là con đi làm thêm rồi mua. Thôi về phòng ngủ đi, thể dục thể diếc gì nữa"
Dũng thất thần đi về phòng, tâm trạng đang rối rắm. "Chả lẽ mình bị bệnh về tâm thần gì đó rồi, hay là xuyên không hay gì gì đó" Dũng nghĩ trong lòng.
"À đúng rồi, hệ thống, hệ thống có đó không" Dũng chợt nhớ tới rồi kêu lên. Không phải là xuyên không hay gì gì đó là thường có hệ thống sao, cứ kêu lên ai biết chừng.
"Pip, pip, pip,.. Hệ thống xây dựng mô bản thế giới khởi động, xin đợi trong giây lát" âm thanh như máy móc vang lên trong đầu.
"Con mẹ nó, thật là xuyên không rồi, có hệ thống rồi, nhân vật chính rồi đây, mà cái mô bản thế giới là gì?" Dũng mừng như điên nói lên.
"Pip pip, hệ thống khởi động thành công, ký chủ có gì cần hỏi xin hỏi ngay, chức năng nói chuyện của hệ thống xảy ra sự cố, chỉ còn hoạt động trong 5 phút, hệ thống cần tắt chức năng để sửa chữa" âm thanh như máy móc lại vang lên trong đầu.
Dũng lanh lợi hỏi: " Hệ thống, hãy nói tóm tắt và giới thiệu về công năng cũng như hình thức hoạt động của hệ thống, cách thức hoạt động cũng như lợi ích mà ngươi mang lại cho ta"
"Pip pip, hệ thống sẽ cho ký chủ tích phân, ký chủ dùng tích phân để sáng tạo ra vật hay sự sống, cũng như có thể thay đổi thế giới quan, đồng thời làm cho mọi người biết về sự thay đổi đó; thế giới quan thay đổi càng nhiều, nhận thức chung của mọi người về vũ trụ cũng như thế giới thay đổi theo não động mà ký chủ sáng tạo hay nghĩ ra sẽ trực tiếp biến thành tích phân cho ký chủ sử dụng. Não động cành nhiều, mọi người càng tin tưởng, thưởng tích phân càng nhiều. Cách dùng tích phân cũng như số tích phân nhận được sẽ được hệ thống hiển thị cũng như thông báo cho ký chủ trong bảng hệ thống khuông. Ký chủ chỉ cần suy nghĩ trong đầu, bảng khuông sẽ hiện lên, và chỉ có ký chủ có thể thấy.”
“Pip pip, chức năng nói chuyện của hệ thống xin tạm đóng để sửa chữa, hy vọng ký chủ thông cảm. Pip pipppp.” âm thanh chỉ vòn một chuỗi tiếng pip rồi im lìm.
“ Hệ thống bảng” Dũng nói thầm trong đầu.
***Ký chủ: Dũng Nguyễn
Tích phân: 1000 ( hàng ngày sẽ tăng thêm 100, liên tiếp trong 30 ngày)
Item: none
…***
“Không phải hệ thống tu tiên, cũng không phải dị năng. Não động sao, giống mấy cái truyện mà mình từng đọc trước kia, có nên học theo không nhỉ. Xây dựng bí kíp võ công rồi cho cái bất ngờ phát hiện, tìm mấy người nổi tiếng chút là ai ai cũng sẽ biết. Lúc đó thì tích phân lời to, lần đầu làm là phải cho chắc, tích phân không nhiều, không thể chơi hết. Hệ thống chỉ cho 30ngày tích phân, thế là 4000 tổng cộng. Phải suy nghĩ cho thật kỹ cái đã” Dũng trầm ngâm suy nghĩ trong lòng.
Chợt nhớ tới là không biết thế giời này thế giới quan có khác thế giời cũ hay không, lịch sử cũng như thần thoại thế nào. “Trước tiên phải lên google coi cái rồi mới tính toán bước tiếp theo được” suy nghĩ là làm ngay.
Dũng mở máy tình mình ra, may mà mật khẩu hay mọi thứ vẩn như cũ, không khác việt gì, nếu không thì cũng rắc rối to.
Lịch sử cũng như cũ, không thay đổi gì, các quốc gia trên thế giới cũng cứ nhu vậy, chỉ khác một điểm là thế giới này nhìn như hoà bình hơn nhiều, các quốc gia hợp tác với nhau trên các lĩnh vực, không có đấu đá nhau như thế giới cũ. Mọi người thế giới quan vẩn bình thường, yêu tự do và hoà bình, ghét c·hiến t·ranh và đau khổ. Ờ thì cái này bình thường thôi, nơi đâu cũng thế. May mà cái thế giới này không có cái trào lưu hay cách nhìn tiêu cực gì.
Khoa học khá là phát triển, còn phát triển hiện cả thế giới cũ, nhưng không hơn là bao. À mà có điều đặc biệt là thế giới này chỉ tập trung vào hành tinh Trái Đất này, không có nhiều quan tấm đến vũ trụ rộng lớn mà xa sôi ngoài kia. Chỉ có một trạm không gian, mà chủ yếu là nhìn ngắm, đo đạt, cũng như nghiên cứu về khí hậu cũng như mọi thứ khác về Trái Đất. Các trạm thiên văn chỉ loe que vài trạm, các kính thiên văn to dài và rộng giúp nhìn lên các tinh tú và khám phá vũ trụ cũng chỉ có đâu đó vài nơi. Mà khách quan thì cũng chỉ là trong hệ mặt trời, xa sôi ngoài kia thì không quan tâm lắm.
Xã hội cũng như tôn giao thì y như thế giới cũ. Nhưng các truyền thuyết cũng như thần linh trong thần thoại thì hầu như không có. Thêm vào đó thì hoạt động giải trí cũng như nhiều game trong máy tính mà đã có sẵn từ trước cũng bị mất đi. Đa số là các game về khoa hoa vũ trụ, c·hiến t·ranh vũ trụ gì đó. Các bộ phim giống kiểu Star Wars, Star Trek gì đó cũng không có. Chắc là liên quan đến sự quan tâm của thế giới này đến vũ trụ không cao, nên chưa được khai phá.
Một suy nghĩ chợt loé lên trong đầu “Thứ gì mà chưa được quan tâm để ý, mà lại có chút huyền bí cũng như xa lạ, dể khơi dậy tính tò mò cũng như làm cho mọi người quan tâm khám phá . Đó không phải là thứ mà mình c·ần s·ao. Vũ trụ rộng lờn và đầy huyền bí, những hành tinh xa sôi và bí ẩn, người ngoài hành tinh với đầy hình dạng và năng lực đặc biệt. Vậy thì con đường mình muốn mọi người hướng tới là vũ trụ rộng lớn mà đầy bí ẩn này. Cứ thế đi, ta chọn ngươi; vũ trụ huyền bí.” Dũng vui mừng thầm nghĩ.
“Khà khà, thế giới này rồi sẽ thú vị đây”