Uông mậu không ngăn được Vưu Miên, chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu không quay đầu lại mà rời đi.
"anh Đình Hiên." Bạch Lâm buông dao nĩa, nhẹ nắm lấy ống tay áo của Yến Đình Hiên, nam nhân đang nhìn cánh cửa trống vắn lúc này mới hoàn hồn ngồi xuống lần nữa.
Yến Đình Hiên bày ra khuôn mặt thâm tình đầy ý cười, giơ tay xoa xoa đầu của Bạch Lâm, giọng điệu nhẹ nhàng lại bất đắc dĩ mà nói: "Có thể là Vưu Miên lại bị cha của em giáo huấn, đừng để ý đến cậu ta."
Yến Đình Hiên lớn hơn Vưu Miên 5 tuổi, hắn đã sớm bước vào xã hội, cả người đều tỏa ra khí chất thành thục ổn trọng, mùi gỗ nam tính dừng trên vai tây trang của hắn, làm vành tai Bạch Lâm ửng đỏ.
"Đại khái chắc là bởi vì Vưu Miên không muốn tham gia tiết mục kia đi." Bạch Lâm nhăn lại cái mũi, trong lúc lơ đãng mà tiết lộ nói: "Tuy rằng là trương trình yêu đương, nhưng cũng phải cho JL tuyên truyền, hiện tại anh ấy không vẽ tranh, lại đi điêu khắc gì đó, mỗi ngày toàn là bùn gỗ, vừa dơ vừa loạn.
Yến Đình Hiên dường như không muốn nói về Vưu Miên, chỉ qua loa gật đầu liền bỏ qua đề tài này.
Nhưng một câu cuối vẫn lọt vào tai hắn.
Yến Đình Hiên nhướng mày, chẳng hề để ý mà cười một tiếng, nói: "Vốn dĩ không phải người cùng một cái thế giới, cậu ta có thể lưu lại nơi này đều là do Vưu gia mềm lòng."
- -
Buổi chiều ánh mặt trời nghiêng vào bên đường, những đám mây mềm mại xen kẽ trôi nổi qua tòa nhà cao tầng, cơn gió ấm thổi qua, bầu trời màu đỏ cam liền sáng lên, những màu sắc nổi bật như vẩy mực xen lẫn vào nhau, vô cùng có sức sống.
Âm thanh của chiếc chuông gió được treo trên cửa bỗng vang lên, cửa kính của tiệm cắt tóc bị đẩy ra.
Anh trai cắt tóc vừa lơ đãng khiến cho con mèo tam hoa trong tầm tay trên quầy chạy ra ngoài, "ôi!"
Vất vả lắm mới bắt được con mèo nhỏ chuyên đi cọ loạn ống quần của khách hàng, anh trai cắt tóc ngẩng đầu, vừa định mở miệng xin lỗi lại đột nhiên sửng sốt.
Vưu Miên đẩy nửa cửa kính ra đang đứng ở cửa tiệm, cậu như cõng ánh sáng đứng ở nơi ánh nắng màu cam vàng chiếu đến, cho dù là mặc một chiếc áo khoác đơn giản, cũng không ngăn được mà làm người khác kinh diễm.
Nam sinh vẻ mặt nghiêm túc cúi đầu nhìn vào mắt mèo con, đoạn cổ tay trắng nõn nắm chặt tay cầm của cửa kính, chỉ nghe cậu cực ôn nhu cười hỏi: "tôi có thể đi vào chứ?"
Gương mặt của anh trai cắt tóc nháy mắt ửng hồng, ngồi xổm trên mặt đất vội không ngừng gật đầu, vừa định đứng dậy không ngờ lại bị mất thăng bằng ngã xuống đất, bụp một tiếng vang lên.
Vưu Miên suýt nữa bị dọa nhảy dựng, cậu ôm lấy con mèo nhỏ đang cọ ống quần của mình, đưa cho anh trai cắt tóc đang ai u đứng lên.
"anh không sao chứ?" Vưu Miên nhẹ giọng hỏi.
Anh rõ ràng bị chuyện vừa rồi làm đầu óc hỗn loạn, nhận mèo con từ tay cậu liền xoay người đem nhốt nó vào lồng sắt, khi quay đầu lại thì sắc đỏ trên gương mặt cũng đã giảm bớt.
"Không, không có việc gì." anh kéo ghế dựa ra hỏi: "Quý khách muốn làm kiểu tóc gì?"
Vưu Miên ngồi ở trước gương nhìn nam sinh trắng nõn bên trong, nhàn nhạt nói: "Nhuộm lại màu hạt dẻ đi."
Đáp lời một tiếng, anh khắc chế ý muốn vân vê sợi tóc vừa chuyển động của Vưu Miên, nghi hoặc mà nhìn về phía gương, "Màu đen là nhuộm ư?"
Rất nhiều người nhuộm màu đen thành màu nâu, nhưng người nhuộm từ màu hạt dẻ thành màu đen thì lại không thường thấy.
Ánh mặt trời từ ngoài cửa kính chiếu vào gương, thời điểm Vưu Miên vừa nân mắt nói đúng vậy, anh mới chú ý tới vị nam sinh này quá mức xinh đẹp, đồng tử của cậu và người bình thường cũng không giống nhau.
Con ngươi màu hổ phách dưới ánh mặt trời mới có thể nhìn ra màu xanh lục ẩn giấu bên trong, làn da trắng như ngưng băng*, môi lại vô cùng đầy đặn mượt mà.
*Khờ luôn
Nam sinh rất ôn nhu, khi nói chuyện phiếm đáy mắt luôn mang theo ý cười, cảm giác vô cùng thân thiết, làm mọi người nhịn không được mà muốn thân cận.
Nhưng chỉ cần nói nhiều thêm vài câu, xa cách ẩn giấu trong sự ôn nhu trên người Vưu Miên liền hiện ra, lễ phép mà cùng mọi người duy trì khoảng cách.
Kỹ thuật của anh trai cắt tóc rất thành thạo, rất nhanh đã thay đổi xong màu tóc, "Màu tóc tự nhiên của cậu thật đặc biệt, vẫn là xoăn tư nhiên ư, tại sao lại nhuộm thành màu đen? Một khi nhuộm màu đen thì rất khó nhuộm màu khác, còn phải tẩy rất nhiều lần."
Vưu Miên nhìn bản thân ngày càng trở nên quen thuộc trong gương không trả lời.
Anh cũng phát hiện Vưu Miên trầm mặc, liền không nhiều chuyện mà mở miệng, chỉ vùi đầu làm việc.
Kỳ thật nguyên nhân nhuộm tóc đen rất đơn giản, Vưu Miên không muốn lại bị những người đó kêu thành tạp chủng linh tinh, màu tóc của cậu đặc thù, đồng tử nhan sắc cũng đặc thù.
Trước kia Bạch Bội Lan còn bịa ra một lời nói dối, nói bà cố nội của Vưu gia là người nước Đức, có lẽ Vưu Miên được di truyền từ bà.
Hiện giờ thân phận thiếu gia của Vưu gia là giả, cái gọi là di truyền cũng nhất định là giả.
Vưu Miên không có hứng thú đi tìm căn nguyên nguồn gốc, nhưng cũng không muốn lại lừa mình dối người.
Trong tiệm cắt tóc nhất thời vô cùng yên tĩnh, tin tức giải trí trong cửa tiệm di động bên ngoài bỗng trở nên rõ ràng hơn.
【 đạo diễn tổng nghệ nổi tiếng Hồng Thịnh vừa mới ở Weibo công bố 8 vị nam khách quý sắp tham dự trương trình yêu đương, trong đó có rất nhiều gương mặt quen thuộc...... Trong tay có hơn phân nửa cổ phần của chỗi khách sạn JL, Bùi tổng vậy mà cũng có mặt, không biết đây có phải là lần liên hợp cùng có lợi của giới kinh doanh cùng giới giải trí hay không? 】
Vưu Miên lấy di động ra mở khóa.
Trên Weibo trương trình《 xứng đôi tim đập 》 đã lên vị trí số 1 hot search, nháy mắt khiến cho vô số các cư dân mạng tranh nhau thảo luận.
【 nhìn đến danh sách khách quý, nhưng tôi vẫn không thể tin được, Bùi Hoài Tễ là Bùi Hoài Tễ của JL sao? Vân Quan Thanh là Vân Quan Thanh mà tôi nghĩ sao? 】
【 Bùi Hoài Tễ là người đầu tư đi, nhưng tại sao cũng tham gia trương trình yêu đương, còn là nam phụ, ai có thể xứng đôi với anh ta chứ. 】
【 vậy mà chỉ thông báo, đến ảnh chụp của khách quý cũng không có? Tuy rằng đạo diễn là Hồng Thịnh, nhưng cái này cũng quá qua loa đi......】
【 Lâm Lâm dũng cảm bay, ma ma vĩnh viễn theo! Xin đạo diễn Hồng chiếu cố con trai nhà chúng ta nhiều hơn, chân thành cảm ơn đã mời Lâm Lâm tham gia tiết mục. 】
【 như thế nào đều là fans của Bạch Lâm bình rỗng, ảnh đế Vân Quan Thanh cũng chưa làm lớn đến vậy. 】
【 tiết mục này tố nhân không nhiều lắm, Hoắc Diễn Chi kia có phải là người mấy hôm trước đạt được chức quán quân quyền anh không? Tôi trực tiếp làm một cái tư ha tư ha*, ngực tam giác, lại còn eo chó đực. 】
*???
【 quá qua loa!! Tôi muốn ảnh chụp của các khách mời!! 】
【 oa oa oa, vậy mà là trương trình mới của đạo diễn Hồng Thịnh, lại có tiết mục để xem, nhưng trong tám khách mời chỉ có Vưu Miên mới tạo Weibo là ai, ngay cả giới thiệu cũng không có, người sống khép kính? 】
Vưu Miên thấy có người nhắc tới tên mình liền ngừng lại trong chớp mắt, lại không ngờ giây tiếp theo liền thấy vô số các cư dân mạng vào 'phổ cập khoa học'.
【 không phải là Vưu Miên mà tôi nghĩ đi? Lâm Lâm quá thảm, khi nào quỷ hút máu này mới có thể tránh xa Lâm Lâm. 】
【 hữu nghị nhắc nhở, cái tên Vưu Miên này đã từng liên tiếp dây dưa mấy vị nam bạn tốt, thủ đoạn cọ nhiệt độ vô cùng lợi hại, ở hậu đài tiểu diễn viên Bạch Lâm này chắc chắn chịu khổ. 】
【 Vưu Miên cút khỏi《 xứng đôi tim đập 》!!! 】
Vưu Miên mặt vô biểu tình mà rũ mắt nhìn di động, ánh mắt không có chút giao động, thậm chí còn có chút thích ý xem náo nhiệt.
"Được rồi." anh trai cắt tóc tắt máy sấy, khi nhìn Vưu Miên phía trong gương vẫn không khỏi kinh diễm.
Chỉ thấy ánh hoàng hôn ấm áp dừng ở đầu vai và sườn mặt Vưu Miên, mái tóc xoăn màu hạt dẻ phủ trên cái trán, nhẹ đảo qua khuôn mặt, mũi cao môi mỏng cùng với làn da trắng lạnh quả thật là một bữa tiệc thị giác.
Vưu Miên luôn có thói quen ở đáy mắt nhu hòa cười nhạt, làm cho cảm giác muốn thận cận của người khác càng thêm mãnh liệt, tim cũng đập mất khống chế.
Anh trai cắt tóc từ đầu đến cổ hồng thành một mảnh, lúng ta lúng túng nói: "màu tóc này so với màu đen thì càng thích hợp với cậu hơn."
Vưu Miên đứng dậy cười nhạt, lễ phép mà nói cảm ơn.
Anh trai cắt tóc nắm máy sấy nhanh chóng che giấu kích động, cho đến bây giờ mới phát hiện chiều cao của vị khách xinh đẹp này cũng vô cùng ưu việt.
Khoản 1 mét 8 đi...... Chân thật dài.
Khi Vưu Miên thanh toán tiền đi ra tiệm cắt tóc thì sắc trời đã tối, nam sinh bước đi nhẹ nhàng, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể phát hiện một loại thanh thúy, chồi non mới mọc như có sinh mệnh bàng bạc.
Nội dung trong sách về trương trình rất nhiều, Vưu Miên đại khái lật xem qua, tất cả đều là về việc cậu làm một vai hề nhảy nhót thế nào để làm nền cho Bạch Lâm, thuận tiện còn làm pháo hôi trong cảnh mấy nam nhân tranh đoạt Bạch Lâm.
Vưu Miên mở di động ra rồi vào Weibo của Hồng Thịnh, nghĩ thầm cái vai pháo hôi này ai muốn làm thì làm đi.
Sau khi tiết mục này kết thúc cậu sẽ cùng Vưu gia, cùng Bạch Lâm, không còn có bất kỳ quan hệ gì.
Ngã tư đường, một chiếc Maybach xa hoa lặng lẽ lướt qua Vưu Miên.
Không khí bên trong xe có chút ngưng trọng, mắt của tài xế cứ nhìn chằm chằm về phía trước.
Trên ghế sau là một người đàn ông mặc tây trang dày da vô cùng anh tuấn, chiếc cằm sắt bén hiện ra khí thế lãnh duệ bá đạo, hai tròng mắt thâm thúy lại đen nhánh khẽ nheo lại, ưu việt ngạch cốt cùng mày rậm chứa đựng thần sắc cường thế.
"Cho nên Hồng Thịnh, người đại diện cho JL rốt cuộc là ai?" Bùi Hoài Tễ hướng về phía điện thoại trầm giọng hỏi.
Bùi Hoài Tễ là nhà đầu tư, tham gia tiết mục cũng là vì tuyên truyền cho JL.
Hồng Thịnh dựa theo yêu cầu trong hợp đồng đem những phòng nhỏ được có kiểu kiến trúc mới của JL xắp xếp trong các kỳ của 《 xứng đôi tim đập 》, thuận tiện còn sẽ chọn một người trong các khách mời ở có bản lĩnh về mỹ thuật cùng phối hợp tuyên truyền.
Đầu bên kia điện thoại của Hồng Thịnh vô cùng ồn ào, nghe rất bận rộn lại náo nhiệt.
"Cậu đừng vội." Thái độ của Hồng Thịnh đối đãi với Bùi Hoài Tễ không thể coi là khách khí, thậm chí có chút giống bạn tốt.
"Lúc đầu chúng tôi quả thật muốn tìm một sinh viên mỹ thuật, nhưng không nghĩ tới sau khi tìm tới tìm lui, lại tìm được một người càng phù hợp hơn với triết lý kiến trúc của JL." Hồng Thịnh thở ra một hơi mới tiếp tục nói: "cậu ta là mỹ thuật sinh, nhưng chuyên ngành đại học lại chuyển qua điêu khắc."
"Vưu Miên." Hồng Thịnh hỏi: "Đã nghe qua cái tên này chưa?"
Bùi Hoài Tễ nhíu mày, phủ nhận nói: "Chưa từng nghe qua."
Hồng Thịnh vội vàng nói mấy câu: "Khi tìm đến người nhà cậu ta, đối phương yêu cầu cùng đem theo em trai của cậu ấy tham gia trương trình, tôi nhìn ảnh chụp, là một diễn viên nhỏ trong giới, diện mạo cũng không tồi, tôi đã đồng ý rồi."
"Dù sao cũng tìm được người cho cậu rồi, về việc tuyên truyền thì tự mình bàn bạc đi."
Bùi Hoài Tễ nhẹ nâng cằm, nhàn nhạt mà ừ một tiếng, "tôi sẽ cố gắng phối hợp, nhưng vẫn là câu nói kia, trọng điểm của tiết mục không cần đặt trên người tôi."
Hồng Thịnh ở đầu bên kia bất đắc dĩ mà cười vài tiếng, liên tục nói: "Biết rồi biết rồi, tôi cho camera đi vòng quanh cậu đi."
Biểu tình lạnh nhạt của Bùi Hoài Tễ không thay đổi, dường như không nghe ra Hồng Thịnh đang chế nhạo, thế nhưng đáp: "Được."
Hồng Thịnh hoàn toàn cạn lời, chậc vài tiếng sau đó tắt điện thoại, nghĩ thầm may mắn trong tiết mục còn có nam khách mời khác có thể nổi, trận Tu La tràng hắn đã định rồi.
Vài ngày sau, tiết mục《 xứng đôi tim đập 》 chính thức bắt đầu.
Ánh đèn trong phòng trong phòng quan sát ở phòng ghi hình chợt sáng lên, MC kỳ cựu Khúc Thiệu đeo một cặp kính đen, chỉ thấy anh mặc một bộ tây trang màu lam giản dị ngồi ở sau bàn tròn, khuôn mặt phúc hậu dễ gần mà nói lời dạo đầu.
Ngồi ở phía bên tay trái anh là một nữ diễn viên phái thực lực có mái tóc quăn Viên Hí Nhụy, còn bên phía tay phải là nam nghệ sĩ trung niên đang nổi tiếng gần đây Quách Túc.
Trong phòng quan sát còn có vài người mới trẻ tuổi đang ngồi, trên mặt là vẻ hứng thú bừng bừng cùng tươi cười, xem ra đều rất là mong chờ hành trình kế tiếp của tim đập.
Hình ảnh trong trương trình được phát sóng trực tiếp, Vưu Miên kéo rương hành lý chậm rãi xuất hiện ở màn ảnh, toàn bộ phòng ghi hình nháy mắt vang lên một mảnh tiếng hít khí.