*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Chan_2711
Máy bay xuyên qua tầng mây, ở không trung lưu lại một vệt dấu vết mờ nhạt. Rạng sáng ngày hôm sau, cuối cùng bọn họ cũng đặt chân xuống sân bay Nhật Bản. Sau đó, người của Giáo Hội xếp vali lên xe và lái xe đến địa điểm mà Yakuza đã chuẩn bị.
Yakuza vì người của hai bên nên đã sắp xếp địa điểm dừng chân rất tốt. Bao trọn một khách sạn kiểu Nhật trên nói, phía sau còn có suối nước nóng, người của Giáo Hội và Bạch Đế sẽ ở chung trong khách sạn này. Với tư cách là người trung gian, Yakuza sẽ phụ trách chuyện sinh hoạt hằng ngày của hai bên trong thời tới.
Những chiếc xe màu đen của Bạch Đế chạy lên núi, cuối cùng dừng trước khách sạn. Sáng sớm sương mù vẫn giăng khắp nơi, những giọt sương rơi từ trên lá cây xuống.
Có người lập tức tiến lên đón, khom lưng 90° cúi chào, nói ngôn ngữ Nhật. Bởi vì có quan hệ với Akutsu Junko, vì vậy lúc còn ở Trung Quốc, Mộc Như Lam đã học tiếng Nhật, cho nên khi không gặp bất kì trở ngại nào về ngôn ngữ.
“Chào mừng các vị đến với Nhật Bản. Bạch đương gia và tất cả mọi người, tôi là Yamada người sẽ phụ trách việc ăn ở của các vị những ngày sắp tới.” Người đàn ông trung niên đỉnh đầu hơi trọc nhưng thân mình cao khoảng 1m65, khá mập, nói. Ánh mắt cũng không tùy tiện nhìn lung tung, xem ra rất thành thật và cung kính, cũng không hề tồn tại uy hiếp nào.
“Người của Giáo Hội vẫn chưa tới sao?” Bạch Mạc Ly nhìn bốn phía vắng vẻ, hỏi. Bốn phía khách sạn được bảo bọc bởi rừng cây, ở giữa có một đường nhỏ rải đá cuội thông về phía suối nước nóng, thoạt nhìn rất nhẹ nhàng, thoải mái, nhưng cũng dễ dàng ẩn giấu những thứ khác.
“Tôi vừa nhận được thông báo, thiếu chủ Morse vừa mới hạ cánh, đang trên đường tới đây. Phòng của các vị đã được sắp xếp xong, các vị có muốn vào nghỉ ngơi trước không?” Yamada nói xong nhìn về phía Bạch Mạc Ly, giây tiếp theo bỗng giật mình. Bây giờ ông ta mới phát hiện ra người đứng bên cạnh Bạch Mạc Ly không chỉ có cố vấn tiếng tăm lừng lẫy Tuyết Khả, mà còn có một cô gái tuổi không lớn. Sáng sớm, sương mù mờ ảo, cô gái đứng trong sương giống như hoa lan mềm mại đang nở rộ, duyên dáng yêu kiều, khiến ông ta không khỏi giật mình.
Cái nhìn lãnh khốc của Bạch Mạc Ly khiến ông ta hoàn hồn, vội vàng cúi đầu.
Bạch Mạc Ly nhìn Mộc Như Lam, bước từng bước đi vào khách sạn, những người khác cũng đi theo phía sau.
“Như vậy, tôi xin phép lui xuống trước. Còn một điều nữa, thủ lĩnh của chúng tôi hy vọng các vị sẽ thích nơi này nên buổi tối sẽ sắp xếp tiệc rượu, lấy tư cách là chủ nhà chào mừng các vị, Bạch đương gia nhất định phải nể mặt chúng tôi mà tham gia đó.” Yamada dẫn nhóm người Bạch Đế đến khu vực nghỉ nơi của mình, bước chân dừng lại vô cùng cung kính nói.
Thế lực của Yakuza kém xa Giáo Hội và Bạch Đế, hai bên muốn ở địa bàn bọn họ tiến hành đàm phán, bọn họ không tình nguyện cũng phải tình nguyện, còn phải hầu ha thật tốt. Chỉ sợ hai bên sẽ đánh nhau trên địa bàn của họ, đến lúc đó người chịu thiệt thòi chính là Yakuza.
Bạch Mạc Ly bình thản trả lời được, sau khi nhận được câu trả lời mong muốn, lúc này Yamada mới lùi lại mấy bước xoay người rời đi.
Một dãy phòng liền kề, ai ở phòng nào đều do Tuyết Khả quyết định. Ai ở phòng nào cũng đều có thâm ý*, phòng của Mộc Như Lam bên trái phòng của Bạch Mạc Ly, bên cạnh phòng cô là Hắc Báo. Phòng của Tuyết Khả bên phải phòng của Bạch Mạc Ly, tiếp theo là kẻ không có chút giá trị vũ lực nào-Gino.
*ý kín đáo, sâu xa.
Hình như sẽ xảy ra một trận chiến nhưng việc này và Mộc Như Lam thì có quan hệ gì chứ?
Căn phòng kiểu Nhật, sàn nhà lát bằng tatami*, cửa phòng dạng kéo làm bằng gỗ, có phần quen thuộc. Gần giống với noãn các của Akutsu Junko và Kha Thế Tình ở Hongkong. Người của Bạch Đế đến kiểm tra, xác nhận trong phòng không có thiết bị theo dỗi và nghe lén mới lui ra ngoài. Mộc Như Lam thay quần áo, trên mặt đắt trải sẵn đệm chăn, cô rửa mặt đi ngủ.
Cô hoàn toàn coi việc theo Bạch Mạc Ly đến Nhật là một chuyến du lịch.
Có lẽ do thời tiết mát mẻ, ổ chăn đặc biệt ấm áp thích hợp cho việc ngủ nướng, khi Mộc Như Lam mơ mơ màng màng tỉnh dậy bên ngoài đã sáng bừng, ánh mặt chiều xuyên qua cửa sổ màu trắng chiếu sáng cả căn phòng.
Bốn phía rất yên tĩnh.
Mộc Như Lam ngồi dậy, đáng yêu ngáp một cái, đứng lên đi đến trước cửa sổ, đẩy cửa sổ ra. Từ cửa sổ nhìn ra là con đường nhỏ làm rải đá cuội, phía dưới là bụi cây được cắt tỉa gọn gàng, quấn quanh tường khách sạn. Trên mặt đắt những bông hoa nhỏ màu hồng nhạt đang bung nở, tô điểm cho khách sạn, vô cùng đáng yêu.
Có âm thanh từ phía trước truyền đến, hình như là Giáo Hội đã đến.
“Cốc cốc” lúc này tiếng gõ cửa phòng vang lên, một nhân viên mặc kimono bưng một cái bàn thấp xếp đầy đồ ăn đi vào, một người nữa hai tay cầm một bộ kimono dành cho nữ, nhân viên trang điểm đơn giản dịu dàng mỉm cười nói: “Bữa tiệc buổi tối cô hãy mặc nó nhé, nhất định cô sẽ là người đẹp nhất.”
............
Lần này mình chỉ đăng 1000k chữ. Thực sự mình rất cáu, vừa rồi mình thi giữa kì xong, vì mình vẫn chưa thi xong nên một chương mình có nói+rep 1 số cmt là mình vẫn đang thi nên chưa ra tốc độ ra chương mới sẽ chậm. Mình cảm ơn những chị/bạn chúc mình thi tốt NHƯNG có một số người không hiểu sao vẫn cứ giục mình ra chương mới đi, đã stress thi cử rồi còn bị giục nữa mình thực sự rất bực mình,
. Thế nên hôm này chỉ đăng từng này, đợi 1 2 hôm nữa t bình tĩnh lại sẽ có chương mới cho mn ạ, mong mn thông cảm!