Gia Đình Năm Tốt

Chương 44




Lăng Thanh Huyền lúc nào cũng nghĩ rằng mình là một người bình thường, khiêm tốn, trầm tĩnh, tính cách thì nhút nhát mà dáng người thì nhỏ nhắn.

Khụ, dù chuyện ngẫu nhiên biến hình không bình thường lắm.

Cô chưa trực tiếp gặp đồng loại nhưng xem trên truyền hình và hóa thạch trong viện bảo tàng thì có rồi, cô cảm thấy mình quả thực là bé khủng long bạo chúa nhỏ nhắn nhất trong tộc.

Dù ăn thịt nhưng không hiếu sát, hình thú hơi to nhưng hình người mới có mét chín, nhỏ xíu à.



Bố mẹ Lăng nuôi con cái rất thành công, nấy anh em đều có đức tính kiên trì, biết sẻ chia, tâm hồn lương thiện tươi sáng, ngoài thành tích học tập thì Lăng Thanh Huyền mặt nào cũng xứng danh ‘con nhà người ta’.

(づ ●─●)づ

Yêu cuộc sống, thích vận động, ăn nhiều lại không kén ăn, chưa từng bất cẩn nuốt người qua đường, quả là một bé khủng long bạo chúa văn minh lễ phép!

Tóm lại Lăng Thanh Huyền cảm thấy mình rất hiền lành, thỉnh thoảng còn tạm giữ chức bé vô tội đáng thương.

Nên lúc tiếng rống của khủng long bạo chúa khiến sinh vật dạng thạch sợ tới từ màu lam bay thành màu trắng thì Lăng Thanh Huyền rất xấu hổ: “Đây coi như là nghe hiểu à?”

Sinh vật dạng thạch: Hiểu, rất hiểu, mời ngài mau đi ăn cơm đi! Tôi ăn vào như cao su, vừa dai vừa chát, không ngon, hẹn, hẹn gặp lại!

Sau đó vội tỏ vẻ mình nghe hiểu ba câu, Lăng Thanh Huyền có thể nhanh chóng tắt máy.

Động tác nhanh nhẹn khiến Lăng Thanh Huyền kinh ngạc: “Đó là thật?” Cô cứ tưởng đây chỉ là hình ảnh tư liệu được chương trình cung cấp chứ!

Giám khảo voi ma mút thấy sinh vật dạng thạch đã nhũn đến bạc màu, vươn tay giúp Lăng Thanh Huyền chuyển kênh, tha cho người ta: “Đúng vậy, họ đều là công chức dân tộc thiểu số, là đồng nghiệp của chúng tôi, khụ, không được ăn.”

“Trông ăn cũng không ngon lắm.” Lăng Thanh Huyền không đói, nghe giám khảo voi ma mút nói thế thì đánh giá mùi vị của sinh vật dạng thạch kia chút.

Những ứng viên khác nghe vậy thì cúi xuống nhìn mình, ừm, xem ra không ăn được đâu, nhỉ?

Sau khi gặp sinh vật dạng thạch Lăng Thanh Huyền như bật hack, cứ auto ba câu kia nói với các chủng tộc khác, cô thấy mình số khá là đỏ, toàn gặp được sinh vật nằm trong thực đơn của khủng long bạo chúa.

Những ứng viên khác méo mặt, rốt cuộc là thú hình gì mà thực đơn đa dạng thế?

Hết vòng này còn lại ba mươi người, rừng trông trống hẳn, nếu không nhìn những nhánh cây vương vãi bên bờ suối thì chắc hẳn người ta đã tưởng cảnh hơn trăm người tìm mọi cách làm ghế gỗ lúc nãy chưa từng xảy ra.

Tốc độ đào thải nhanh như chớp!

Năm giám khảo nhắc lại lần nữa vấn đề an toàn của nhân viên ngoại giao, lúc nhìn Lăng Thanh Huyền thì tức thời bổ sung: “Mọi người không chỉ phải đảm bảo bản thân không bị dân địa phương ăn nhầm, cũng cần khắc chế không được ăn dân bản địa.”

Xem ra luật bảo vệ viên chức ngoại giao cần thay đổi kịp thời.

←_←

Thời gian phỏng vấn dài nên còn được cung cấp bữa trưa miến phí, người nhà họ Lăng cũng được bốn suất, sau khi mở ra, nhìn lượng đồ ăn bên trong, bố mẹ Lăng không khỏi kinh ngạc: “Chẳng trách người ta bảo công chức đãi ngộ tốt, đến bữa ăn miễn phí cũng hợp túi tiền như này.”

Dù không phải khẩu vị quen nhưng sắc, hương, vị cũng rất ổn ~

Lăng Kiệt Sâm và Lăng Dục Cẩn đưa hết phần thịt không ăn hết cho Lăng Điềm Điềm, nhìn ứng viên đang ăn trên màn hình, cứ thấy bữa cơm này có là nhờ phúc Lăng Thanh Huyền.

Làm giám khảo bao nhiêu năm, có khả năng đây là lần đầu năm vị giám khảo gặp cảnh giữa giờ phát cơm, họ nhìn miếng thịt vừa to vừa ngon, nhất loạt ngó Lăng Thanh Huyền.

Bé cưng ăn no không? Chưa no thì có thể ăn thêm suất nữa.

Lăng Thanh Huyền và nhưng ứng viên khác cơm vừa phát đã mở ra ăn hết, căn bản không quan tâm tới tâm tư phức tạp của giám khảo.

Ứng viên ai cũng nghĩ cơm được phát là một phần của cuộc thi, kể cả nhiều cũng cố mà ăn cho hết.

QAQ

Dù sao những người đi trước cũng nói rằng lúc họ phỏng vấn thì tình huống nào cũng có thể xảy ra, phải cố gắng hết sức mà đối phó.

Giữa cuộc thi phát thêm cơm chắc chắn là kiểm tra lượng cơm ăn và sở thích của họ, nhỡ biểu hiện ăn vừa ít vừa kén ăn thì khéo trượt vỏ chuối mất!

Không ít ứng viên ngỡ đã đoán được ý đồ của giám khảo, cố gắng ra vẻ cơm rất ngon, lượng vừa đủ, điều này khiến năm giám khảo lén nhủ thầm trong lòng, chẳng nhẽ lần phỏng vấn này có nhiều người mang gen thú ăn thịt cỡ lớn tới vậy sao?

Sao ai cũng ăn lắm thế?

Lăng Thanh Huyền ăn xong trả lại hộp cơm, lau miệng rồi nhìn quanh, thấy mọi người vấn đang ăn thì cảm khái, ở nhà cô là người ăn nhiều nhất, không ngờ núi cao còn có núi cao hơn, ở đây có không ít người ăn nhiều hơn nữa!

Hết giờ ăn, người máy quét dọn dọn dẹp sạch sẽ, các ứng viên có nửa tiếng nghỉ ngơi, trong rừng cây có thêm một con đường dẫn tới khu kiểm tra trọng lực.

Một giám khảo giới tính linh hoạt trộm xoa cái bụng căng phồng do ăn nhiều, giới thiệu với ứng viên tác dụng của khu kiểm tra trọng lực cuối đường.

“Nhân viên ngoại giao gặp phải nguy hiểm không kém gì binh sĩ trong quân đội Liên Bang, lại thêm trách nhiệm chính trị nên càng có yêu cầu cao hơn về thể chất cũng như phản xạ nhạy bén.” Mục đích của ngoại giao là chung sống hòa bình, nhưng nếu không có vũ lực đảm bảo thì đều là mơ hão, vì vậy yêu cầu đối với nhân viên ngoại giao của Liên Bang vô cùng hà khắc.

Năm vị giám khảo khích lệ nhìn đám thí sinh ăn no (hoặc ăn quá no), hi vọng họ có thể thông qua khu kiểm tra trọng lực, gia nhập hàng ngũ nhân viên ngoại giao Liên Bang.

“Trước khi vào cần ghi lại chiều cao cân nặng của thú hình, mời những ứng viên có đa gen tới xếp hàng.” Một giám khảo giới tính linh hoạt chỉ vào vòng sáng trước mặt mình, ý bảo ứng viên đa gen tới đo.

Người thuần chủng có rất nhiều nhân tài ưu tý, nhưng ưu thế của thú hình vẫn không thể xóa nhòa, Lăng Thanh Huyền lúc nãy ngồi cùng giám khảo nên không chú ý tới, từ ban đầu người đa gen và người thuần chủng đã tách nhau ra ngồi, thậm chí còn ngầm bài xích nhau.

Giám khảo vừa nói xong thì những ứng viên gần như tách làm đôi, nửa bên người, nửa bên đa gen.

Phân chia rõ ràng, để lại mỗi Lăng Thanh Huyền đang do dự bơ vơ ở giữa.

Từ tiếng “Grào…” vừa nãy mọi người đều biết Lăng Thanh Huyền là người đa gen, là mội đối thủ mạnh.

Nhưng Lăng Thanh Huyền lại không sang đội đa gen ngay, là do họ hiểu lầm à?

Tiếng thú gào chẳng nhẽ chỉ là năng khiếu của Lăng Thanh Huyền?

Trên bảng tên màu vàng nhạt có mấy chữ rõ ràng: Lăng Thanh Huyền, giới tính nữ, thế chất S.

“Thể chất S hẳn là người thuần chủng rồi!” Có ứng viên đứng gần nhìn bảng tên của Lăng Thanh Huyền, ở Liên Bang không có quy luật rõ ràng về thể chất, nhưng lại có cách nói khá thú vị về thể chất cấp A và S.

Người thuần chủng dễ có cấp S, người đa gen chiếm phần lớn cấp A.

Có người nói là do không gian phát triển của người thuần chủng lớn nên dễ có cấp S, có người nói đây là do tổng thể cân bằng, giả thuyết thì nhiều mà đáp án chính thức thì không.

Nhưng quả thật người thuần chúng chiếm đa phần trong số lượng cấp S ít ỏi.

Lăng Thanh Huyền thực sự là người thuần chủng phải không? Nếu không tại sao lúc tìm chỗ ngồi cô vẫn luôn mang hình người!

Nhưng nếu đã là người sao còn đeo bảng tên màu vàng nhạt của người đa gen?

Còn người đa gen thấy Lăng Thanh Huyền đứng giữa hai đội không nhịn được cười ầm lên, đây chắc cũng giống khi ở Trái Đất, giáo viên thể dục hô thì lập tức nam trái nữ phải, nhưng kiểu gì cũng có người lơ ngơ đứng giữa.

Tiếng cười ác ý thì nhiều, thiện ý thì ít.

Lăng Thanh Huyền không quan tâm ồn ào bên cạnh, cô tiến lên nói với giám khảo đứng ở bên đội nhiều gen: “Tôi yêu cầu đổi thiết bị đo, đổi thành cỡ lớn nhất.”

Trước khi đi thi Bé Cẩn đã dặn đi dặn lại lúc cô biến thành thú hình phải rất cẩn thận giới hạn chịu đựng của dụng cụ.

Làm nổ phòng thay đồ nữ còn có trường học giải quyết, nếu làm hỏng dụng cụ thi thì sẽ không có ai bồi thường hộ cô.

Giám khảo nhìn thiết bị đo đường kính mười mét, hỏi giám khảo voi ma mút: “Cùng loài với cô à? Có cần đổi không?”

→_→

“Không cùng loài, đường kính mười mét còn chê nhỏ, chắc là cá voi.” Giám khảo voi ma mút chưa thấy thú hình của Lăng Thanh Huyền nhưng có thể khẳng định cô không phải voi ma mút.

←_←

Giám khảo cá voi cũng lắc đầu, cuối cùng vẫn theo yêu cầu của Lăng Thanh Huyền, đổi thiết bị đo đường kính mười mét thành hai mươi mét.

Lăng Thanh Huyền thấy vậy thì không nói gì nữa, yên tĩnh đứng đằng sau hàng người đa gen.

Điều này khiến mọi người càng tò mò không biết thú hình của Lăng Thanh Huyền là gì?

Chẳng nhẽ đây là thủ đoạn mới để gây chú ý với ban giám khảo?

Áp lực thi lớn dẫn tới mấy ứng viên này chỉ cần chút gió thổi cỏ lay cũng lâm vào thuyết âm mưu.

Lăng Thanh Huyền cũng đoán được suy nghĩ đó, nhưng cô không quan tâm.

Thú hình khủng long bạo chúa khá đặc thù, nhưng Lăng Thanh Huyền không định giải thích cho từng người, dù sao ai hiểu thì hiểu không hiểu thì kệ.

Dù bây giờ là người nhưng với Lăng Thanh Huyền thế giới chỉ có bốn loại tồn tại: người thân bạn bè, thích hoặc không thích ăn, lông mềm như nhung, và côn trùng.

Những ứng viên khác tất nhiên là đang đứng giữa hai loại: thích hoặc không thích ăn và lông mềm như nhung. Truyện Võng Du

_(:з” ∠)_

May mà không ai biết cách nghĩ của Lăng Thanh Huyền.

Không thì sao có thể làm đồng nghiệp thuận hòa.

Ai cũng muốn thấy thú hình của Lăng Thanh Huyền nên hàng người bên đa gen rất nhanh, chẳng mấy chốc đã tới lượt Lăng Thanh Huyền.

“Mọi người có thể tránh ra chút không?” Lăng Thanh Huyền tốt bụng nói với đám đông vây quanh.

“Không sao, cô cứ biến đi, chúng tôi không làm phiền cô đâu.” Mấy người đa gen cao hơn Lăng Thanh Huyền cố ý trêu chọc, cười nhìn ngứa cả mắt.

Lăng Kiệt Sâm với Lăng Dục Cẩn nhìn qua màn hình thấy mấy người đa gen đang gây sự với Lăng Thanh Huyền, muốn đấm người ghê.

“Thú hình của họ là linh cẩu, đi săn theo đàn, chuyên làm loạn.” Lăng Điềm Điềm đứng trên đùi Lăng Dục Cẩn phổ cập kiến thức cho người nhà họ Lăng.

“Mấy người này thật quá đáng, lúc nãy thì cướp ghế người khác làm, giờ lại làm phiền Tiểu Huyền.” Bố mẹ Lăng cũng rất bực, thiếu nữ Lăng Thanh Huyền bị mấy tên đàn ông bắt nạt, khiến người làm bố mẹ như họ vừa tức vừa vội.

Lăng Thanh Huyền bị nói như vậy cũng không phản bác, chỉ nhíu mày cười, cởi áo khoác, đưa cả áo và băng tay cho giám khảo voi ma mút, lùi lại hai bước tiến vào thiết bị đo, ánh mắt không hề rời khỏi những kẻ đã khiêu khích cô, mấy gã thậm chí còn đang dẫm lên thiết bị đo.

Sau đó, biến hình.

Lúc Lăng Thanh Huyền biến thân ở sân thể dục trường đã cao gần hai mươi mét, dạo này áp lực thi cao làm chiều cao cũng tăng, đuôi duỗi thẳng thì còn vượt ra ngoài thiết bị đo.

Ban đầu Lăng Thanh Huyền định cong cong đuôi, đợi đo xong là có thể sang màn tiếp theo, nhưng lũ linh cẩu phách lối đã khiến khủng long khó chịu.

Trong nháy mắt khủng long bạo chúa chiếm đầy thiết bị đo xuất hiện đã có rất nhiều người đa gen không khống chế được biến thành thú hình, mấy con linh cẩu đứng gần nhất đang túm lại kêu ngao ngao.

Nếu là bình thường Lăng Thanh Huyền sẽ nể mặt lông của linh cẩu mà không so đo, nhưng ban nãy bị trêu tức mất hết kiên nhẫn, khủng long bạo chúa trực tiếp một chân sau khống chế đám linh cẩu: “Nếu không tự lùi được thì để tôi giúp, không cần khách khí.”

Nói rồi nhẹ nhàng đã cả đám ra ngoài, sau đó thu chân, cổ họng run lên, sau đó cúi người hỏi hai giám khảo: “Đo xong chưa vậy?”

Giám khảo nuốt khan, vội gật đầu.

Lăng Thanh Huyền biến lại thành người, nhận lại áo khoác và bao cổ tay từ giám khảo voi ma mút, định đi đến chỗ đo trọng lực, không ngờ mọi người vẫn không hề động, cô nhíu mày quay lại: “Mọi người cần tôi giúp đi sang bên kia à?”

No no no, chúng tôi tự đi.

Thú hình to nói gì cũng đúng hết.

QAQ

Linh cẩu bị ném dính tường mềm nhũn trượt xuống được nhân viên y tế nẹp xương chữa trị ngay lập tức, dù khủng long bạo chúa chỉ nhẹ nhàng hất ra, nhưng linh cẩu bị văng vào tường đã không thể thi tiếp.

Đây là sự kiện ác ý đả thương người khi thi?

Không cần biết đáp án là gì, chỉ biết không ai dám hỏi Lăng Thanh Huyền vấn đề này.

Dù sao Lăng Thanh Huyền chỉ “tốt bụng” giúp mấy ứng viên khác tránh ra xa chút, động tác cũng rất nhẹ nhàng.

Phụ huynh ở phòng chờ kích động: “Rõ ràng là đánh người, tại sao không bị tước tư cách thi? Con trai tôi thổ huyết rồi kìa, sao không có ai quản? Không còn vương pháp nữa hay sao!”

Không biết có phải do trùng hợp hay không mà máy quay đột nhiên quay tới Lăng Thanh Huyền, Lăng Thanh Huyền hình như cảm thấy gì đó nên nở nụ cười, răng trắng bóc sáng choang, giống hệt khủng long bạo chúa nhe hàm răng sắc nhọn ban nãy, y hệt.

_(:з” ∠)_

“Tôi, tôi mai lại tới đòi lại công bằng!” Mấy phụ huynh run rẩy luống cuống chạy lại xem con, lúc nãy bị văng vào tường chắc chắn bị thương rất nặng.

Nhân viên công tác bị mấy phụ huynh bám lấy ồn ào, trực tiếp phát lại video lúc nãy cho mọi người xem: “Đầu tiên là mấy người này chọc tức Lăng Thanh Huyền, sau đó còn dẫm lên thiết bị đo của cô ấy, tự họ không khống chế được thú hình mới bị người đẩy ra, chúng tôi không truy cứu trách nhiệm của mấy người này thì thôi, lại còn đòi lấy lại công bằng?”

Chuyện bị chọc giận, đừng nói người đa gen, kể cả người bình thường bị ác ý giẫm lên thiết bị đo cũng sẽ trở mặt hiểu không?

Khủng long bạo chúa không cắn không giẫm, chỉ ném nhẹ một cái còn dám bảo người ta sai?

Động tý lại đòi công bằng, công bằng cũng bận lắm biết không?

Bố mẹ Lăng thấy con gái bị bắt nạt, nếu không vì nhân viên ngăn cản thì đã xông lên tâm sự mỏng với phụ huynh đám linh cẩu kia rồi.

Cần thì xắn tay áo tác động vật lý cũng được!

Sao có thể làm thế với con gái?

“Bố mẹ bình tĩnh, họ đã bị đuổi ra rồi, chị đi thi quan trọng hơn.”

Bố mẹ Lăng bị ép ngồi xuống ghế vẫn chưa nguôi giận, họ thấy Lăng Thanh Huyền sau khi vào khu đo trọng lực cứ yên lặng đi cuối hàng thì lo lắng hỏi Lăng Điềm Điềm: “Tiểu Huyền bị mấy người kia dọa sợ rồi sao? Đột nhiên im lặng vậy?”

Xem, giờ lời khuyên của Lăng Kiệt Sâm và Lăng Dục Cẩn cũng không muốn nghe nữa rồi.

“Chắc là…” Sợ làm hỏng máy móc khiến những ứng viên khác không có cái dùng nên mới đi cuối? Nhưng Lăng Điềm Điềm bị Lăng Dục Cẩn nhìn, sao dám nói thật: “Chắc là chị thấy mấy cái này lạ, không biết cách dùng nên mới đi cuối nhìn người ta làm trước, rồi bắt chước theo.”

“Có lý.” Bố mẹ Lăng bị thuyết phục, quay lại xem tiếp.

Lăng Kiệt Sâm và Lăng Dục Cẩn bên cạnh nhìn không chớp mắt, tay ra dấu like, không hổ là con cưng của bố mẹ, trình độ an ủi phụ huynh khiến con đẻ cũng phải mặc cảm.

Về nhà nhất định sẽ thưởng thêm hai cái đùi gà.

Y như Lăng Điềm Điềm đoán, Lăng Thanh Huyền đi cuối là vì sợ làm hỏng máy, người khác hết cái dùng, dù sao cô đo xong cũng không ai thi tiếp, có khi nhân viên cũng không phát hiện máy hỏng ý chứ ~

Nghiêm túc đứng cuối, Lăng Thanh Huyền tuân thủ nguyên tắc “cố hết sức, không tự mãn khinh địch”, phá kỷ lục của những người đi trước không sót cái nào, phần nào cũng thi max điểm, khiến ứng viên các ngay cả tâm trạng thử lại một lần cũng không có.

_(:з” ∠)_

Mọi người tới thi tranh ba suất, cô có thể đừng vượt hẳn lên như thế được không? Có thể cho chúng tôi chút không gian để háo thắng được chứ?

Có một người max điểm dí theo sau khiến ai cũng phải cố hết sức, khi chạy bộ phổi chưa đau sẽ chưa dừng, nâng tạ tay chưa chuột rút sẽ không buông, ngay cả chướng ngại vật lúc chạy chướng ngại vật cũng bị đá văng, cực kỳ liều.

Điều này khiến năm giám khảo kinh ngạc nhìn nhau, nhóm ứng viên này tố chất tốt quá!

Phần thi ban đầu đã không thể loại bớt số lượng thí sinh yêu cầu, xem ra, bắt buộc phải thêm bài thi.

Ứng viên khác yên lặng cắn răng, đến bao giờ mới thi xong đây, tóc của họ cũng sắp bị chuột rút, sắp không chịu đựng nổi nữa rồi QAQ ~

Lăng Thanh Huyền siết chặt nắm đấm, Liên Bang lắm kẻ mạnh, những người này rất liều, cô cũng phải cố gắng hơn nữa.

(づ ●─●)づ

« Nhật ký trứng khủng long bạo chúa» Chương 02:

Trứng khác đều được mẹ ấp.

Chỉ có Trứng Béo không có.

Trứng Béo không vui, Trứng Béo giựn.

Trứng Béo muốn chui vào ổ người khác hưởng thụ cảm giác được ấm áp vây quanh.

Cô nhắm vào hàng xóm tiên hạc.

Vì tiên hạc to, trứng hẳn không nhỏ, Trứng Béo lẫn vào trong chắc khó mà bị phát hiện.

Trứng Béo cảm thấy mình siêu thông minh ~

Nhưng không ngờ tiên hạc to là do người ta phá trứng xong ăn mà lớn, còn trứng dù to hơn trứng gà nhiều cũng không sánh nổi Trứng Béo.

Trứng Béo lăn một vòng cạnh tổ tiên hạc, vì tránh khiến vợ chồng tiên hạc cãi nhau, đành khổ sở về nhà.

Cô chỉ muốn nằm dưới cái bụng ấm áp một chút, khó vậy sao?