Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 1 Chương 54: Chờ chút, rốt cuộc ta có bao nhiêu Thiên Phú Thần Thông?




Quyển 1 Chương 54: Chờ chút, rốt cuộc ta có bao nhiêu Thiên Phú Thần Thông?

“Nguyên Tố giao thiệp, Thiên Phú nảy sinh, trăm nguồn một gốc, vốn tại vạn Linh.”

Nghe được Lê Thanh Vũ hỏi, Bình lão lão cũng không để Yanfei giải thích, tự mình trả lời:

“Dĩ Pháp vi đầu, ý niệm dữ căn, chưởng quản vạn vật, vu thị Thần Thông.”

Nghe được lời như thế, Lê Thanh Vũ mới hơi gật đầu, các suy nghĩ điên cuồng cũng đã bị bó giò hết, trên mặt không hiện ra biểu lộ:

“Vậy như ý của sư phụ là, Thần Thông chính có khả năng điều khiển được Pháp Tắc?”

“Đúng.” Lần trước vừa bị Bình lão lão c·ướp lời, lần này Yanfei đã nhanh chóng đoạt lại, mồm năm miệng mười đáp:

“Thiên Phú là thứ mà khi ngươi tu hành kiểu gì cũng sẽ tự hành phát hiện ra trong bản thân hoặc là theo một pháp môn nhất định nào đấy khai phá, kẻ cho dù có huyết mạch tầm thường đến đâu thì một khi đã đột phá đến được Luyện Khí Hóa Thần hậu kỳ, còn được gọi là cấp Sử Thi cũng sẽ khai phá ra ít nhất là hai ba môn Thiên Phú.”

“Còn về Thần Thông thì kỳ thực chính là cấp cao nhất của Thiên Phú, có thể điều khiển được Pháp Tắc trong thiên địa này hỗ trợ, cũng là năng lực mà chỉ có Chân Quân mới có thể có được, Thánh giả tuy cũng có thể tạm làm được nhưng chung quy vẫn là hệ tương thích chứ không phải là thật sự điều khiển.”

“Túm lại, nếu ngươi đã có được một môn Thần Thông ngay từ hiện tại nghĩa là ngươi đã sở hữu năng lực cấp độ Chân Quân phiên bản yếu hóa do cấp độ bản thể của ngươi, nhưng này đã thật sự quá kinh thế hãi tục rồi.” Yanfei giải thích.

“Vậy tỷ tỷ có sở hữu Thần Thông không?” Hắn lại hỏi.

“Thân là huyết mạch trực hệ của Tiên Nhân, tuy là ta không sở hữu Thần Thông nhưng cũng sở hữu các Thiên Phú có tiềm năng tiến hóa thành Thần Thông, ừm, ít nhất là dễ dàng hơn tuyệt đại đa số người khác.” Yanfei ngẫm lại, sau đó gật gật đầu đáp:

“Nhưng nếu so với ngươi, Lão Lão đã nhận xét là ngươi có một môn Thiên Phú gần tiếp cận Thần Thông, như tính ngài ấy nói vậy nghĩa là thực sự tiếp cận rồi đấy, thì có lẽ cấp độ Thiên Phú của ta vẫn không bằng được.”

“Bất quá chính vì vậy nên ta mới không thể tin được là ngươi lại sở hữu Thiên Phú cấp độ cao như vậy, thường như ta đọc trong sách thì chỉ có huyết mạch Ma Thần hoặc thậm chí là tân sinh Ma Thần mới có được Thiên Phú khủng kh·iếp như thế dù chưa tu luyện, có lẽ để cân bằng với nó ngươi cũng mới sở hữu Vô Linh chi Thể.”

“Vô Linh - cái gì cơ?” Lê Thanh Vũ nhanh chóng bắt được cụm từ trọng điểm.

Tuy là hắn không biết cái Vô Linh chi Thể này có nghĩa là gì nhưng nghe từ ngữ khí của Yanfei, cùng cách mà Bình lão lão lắc đầu nhìn nàng tự bịt miệng mình sau khi lại lỡ lời lần nữa, thì có lẽ hắn cũng đã biết được tin xấu của mình là gì rồi.



“Thôi được rồi, nói đến tin xấu vậy... Thanh Vũ, tiểu tử nhà ngươi sở hữu Vô Linh chi Thể.”

“Ta biết là ngươi đang không hiểu Vô Linh chi Thể có nghĩa là gì, lấy ví dụ thực tế vậy. Tiểu tử ngươi sau khi uống xong chén trà đấy ngoại trừ một loại Thiên Phú được tăng cường lên thì có cảm giác gì khác không?”

Lê Thanh Vũ nghe vậy hơi nhắm mắt trầm tư, sau lại cảm nhận kỹ càng cơ thể của mình, rồi mới đáp:

“Có cảm nhận được lực lượng cơ thể nâng cao tầm gấp rưỡi đến gấp đôi, ngoài đó ra không có gì khác biệt, thưa sư phụ.”

“Lực lượng tăng gấp đôi là một điều bình thường, ngươi bây giờ vẫn còn là đứa bé, chỉ nội lượng năng lượng bên trong chén trà đã có thể giúp ngươi đề cao thể chất cùng tu vi rồi.”

‘Điều quan trọng nhất ở đây chính là, chén trà vừa rồi chính là do ta sử dụng Thần Thông của bản thân, thường có năng lực thức tỉnh hoặc đánh bóng Linh Căn trong cơ thể của phàm nhân, đến Tiên Nhân thì đương nhiên sẽ không có tác dụng, về căn bản là giúp bọn họ hấp thu Nguyên Tố dễ hơn khá nhiều, thậm chí còn có thể để một người Linh Căn cực yếu bước vào con đường tu hành.”

“Chỉ là... Như ngươi đã thấy, nó không có tác dụng với ngươi.”

“Điều đó có nghĩa là...” Lê Thanh Vũ giật mình, nãy giờ do có quá nhiều chuyện làm hắn phân tâm quá đã làm hắn quên đi một điều.

Do đã có kinh nghiệm tu luyện đến nửa bước Cương Khí cảnh, hắn cũng đã ngưng luyện ra Chân Khí, tự nhiên cũng có thể cảm nhận được Linh Khí hay còn được nói là Nguyên Tố Tập Hợp Thể ở xung quanh.

Và sau khi đi ra được thế giới thực bên ngoài thì hắn cũng đã cảm nhận được nồng độ Nguyên Tố so với trong Mộng cảnh cách nhau một trời một vực, thậm chí có thể lên tới cả trăm lần ngàn lần.

Không rõ có phải là do Nham Vương Đế Quân cùng chư Tiên đã thi pháp trong khu vực cảng Ly Nguyệt hay không nhưng dường như điều này cũng liên quan đến bản chất thế giới, cũng phải thôi khi mà trong Mộng cảnh thì người mạnh nhất như Đại Pháp Sư bất quá cũng chỉ ngang Cương Khí cảnh đỉnh phong, trong khi ngoài đời thực thì hắn lại đạt đến Thánh Phù Sư đỉnh phong gì gì đấy, mà Bình lão lão cũng đã nói là điều kiện trong Mộng cảnh tiên thiên có thiếu rồi, xem ra này cũng là lý do.

Chỉ là hắn có thể cảm nhận được Linh Khí xung quanh cực kỳ nồng đậm gần như ngưng dịch thậm chí còn kết hợp với cả Tiên Khí sau khi Bình lão lão lại thi pháp nhưng dường như lại không hề có tác động gì với hắn. Ban đầu hắn tưởng là do vấn đề Pháp Tắc của Nguyên Tố khác biệt, hoặc là do hắn chưa có Pháp Môn mà cũng chưa vận dụng công pháp mà mình đã từng học được, nhưng giờ thì xem ra là có huyền cơ khác.

“Vô Linh chi Thể của đệ tử, không có năng lực hấp thu Linh Khí để tu luyện lên cao hơn?”

Tu luyện tầng thấp trước Chân Khí cảnh thì có thể không cần đến Linh Khí, nhưng từ giai đoạn Chân Khí cảnh hậu kỳ trở đi thì vấn đề Linh Khí lại đã dần trở nên thiết yếu, cái này cũng là cái mà hắn đã tự thân trải nghiệm, đương nhiên tự rõ ràng hậu quả của việc này.



“À không, vụ hấp thu Linh Khí cùng tu hành thì không có ảnh hưởng, thậm chí Vô Linh chi Thể còn tốt hơn một số các thể chất khác về mặt này. Nhưng vấn đề quan trọng ở đây chính là, ngươi không hấp dẫn được Linh Khí! Hay còn nói là Linh Căn của ngươi, tuyệt vô cận hữu bằng không! Ngươi cũng hiểu điều đó nghĩa là gì rồi đúng không?”

Lê Thanh Vũ nghe liền giật mình. Tuy hắn không hiểu được bản chất của Linh Căn cùng ý nghĩa của nó đối tu hành nhưng hắn cũng có thể đoán được, lại thêm tất cả những từ còn lại hắn đều hiểu, đương nhiên cũng lĩnh ngộ được ý tứ mà Bình lão lão đang nói đến.

Này chính là vấn đề tiến độ tu hành. Tuy rằng vấn đề có vẻ như vẫn chưa nghiêm trọng được bằng việc không thể hấp thu Linh Khí nhưng cũng không khá hơn là bao nhiêu.

Nếu như ví von đơn giản, có thể miêu tả Linh Khí như một bát cháo lớn đặt trước mặt ngươi, ăn xong ngươi sẽ đột phá lên cấp độ tiếp theo, thậm chí tất cả Linh Khí cần thiết cũng đã được dọn ra trước mặt ngươi rồi, ngươi chỉ việc ăn mà thôi, mà khả năng ăn của ngươi rất tốt, ăn mấy bát có khi vẫn chưa no.

Chỉ là, người bình thường ăn bằng thìa, riêng ngươi ăn bằng kim xuyên chỉ. Điều này không liên quan gì đến vấn đề kinh mạch to hay nhỏ của ngươi, vốn là khả năng nhai nuốt, mà chỉ liên quan đến hiệu suất lấy được Linh Khí của ngươi mà thôi.

Đương nhiên, điều này cũng có thể sửa đổi bằng việc tu luyện công pháp cấp cao. Nhưng người khác thì đổi được một cái thìa to hơn còn ngươi thì đổi được một cái kim to hơn, vấn đề vẫn là vậy.

Có chút khó tin, Lê Thanh Vũ lập tức tự mình vận chuyển công pháp Thổ Nạp mà hắn đã biết sẵn, nhất thời hít một hơi sâu, lỗ chân lông toàn thân cũng đều theo đó mà rộng mở, mắt lại sử dụng Thiên Phú.

Hắn ngạc nhiên khi thấy được Linh Khí xung quanh cuồn cuộn chui vào trong mũi mình cùng toàn thân theo các lỗ chân lông... rồi thản nhiên đi ra như chưa hề gặp mặt, gần như không tồn đọng lại chút nào.

Nếu không phải do Thiên Phú có thể nắm vững được quỹ tích di chuyển của Nguyên Tố trong Linh Khí thì hắn còn có chút hoài nghi bản thân bị ảo giác.

Vì cái hiệu suất này... Thậm chí còn nhỏ hơn cả trong Mộng cảnh!

Hắn quyết định đổi ví dụ. Coi Linh Khí như một lũ sói đói, còn người bình thường sở hữu khả năng thu hút Linh Khí cao cũng như Linh Căn tốt thì sẽ như một miếng thịt thơm phức nằm ngay trước mặt, lũ sói sẽ vồ đến trong nháy mắt, dù là xa đâu cũng vậy.

Còn về như hắn... Ha ha, làm cục **** có khi là còn may.

Nhưng chờ chút, nếu Bình lão lão đã biết được điều đấy mà vẫn còn thu mình làm đệ tử thì điều này chứng tỏ rằng vấn đề vẫn có khả năng khắc phục, thậm chí còn hóa giải thành công, hắn sực nghĩ, xong đó liền nâng mặt lên nhìn nàng.

Bình lão lão cũng đã nhìn thấy việc Lê Thanh Vũ tự thử nghiệm sau đó lại nhìn nàng, đương nhiên cũng hiểu được ý tứ. Chỉ là trái ngược với hy vọng của hắn, nàng lại lắc đầu:

“Đáng tiếc, này là do thể chất của ngươi, ta cũng không thể làm gì hơn, thậm chí muốn khắc chế cũng là có hạn.”

“Hả? Với cảnh giới cao thâm cỡ Lão Lão ngài cũng không thể hóa giải được thể chất này của hắn sao?” Yanfei ngạc nhiên: “Không phải vấn đề tương tự cũng đã xảy ra với Thiên Sát Cô Thể của Shenhe tiểu sư thúc sao? Cuối cùng cũng được Lưu Vân Tá Phong Chân Quân giải quyết?”



Nàng cũng nghĩ tương tự Lê Thanh Vũ, đương nhiên cũng thấy khó hiểu.

“Chân Quân chỉ khắc chế cùng ngăn cản thể chất của tiểu nha đầu đấy bộc phát mà thôi, này cũng phải liên quan đến một hệ liệt pháp môn dài đằng đẵng bao năm mới được, dù sao thì cái thể chất đấy của nó cũng là một loại Thiên Phú cấp rất cao rồi, đã ngang với thập giai! Nhờ vào cái Thiên Phú đấy mà tiểu nha đầu khi đấy còn vật lộn được với cả tàn niệm Ma Thần được cơ mà, thậm chí Ma Thần còn không đoạt xá nổi nó.”

“Nhưng tình huống, đối với ngươi Thanh Vũ, lại khác biệt, dù là ta cũng phải bó tay. Bởi vì Vô Linh chi Thể của ngươi, về căn bản đã là cấp độ Thần Thông.”

“Thần Thông!?” Lê Thanh Vũ nghe được lời này, nét mặt biến hóa vô cùng đặc sắc.

Bản thân may mắn lắm mới có được ba môn Thiên Phú cấp cao, một trong số đấy đã tiếp cận Thần Thông, cũng đều vô cùng hữu dụng, cũng vô cùng chờ mong vào việc mình sẽ sở hữu Thần Thông sau này.

Chỉ là bây giờ nghe được mình đã sở hữu một môn Thần Thông, nhưng lại chuyên đi bóp bản thân, nói thật hắn cũng không biết phải miêu tả tư vị cảm xúc của mình giờ như nào nữa, thậm chí còn có xúc động nhất thời đi thẳng một mạch đến Mondstadt tìm Alice xin mấy quả bom để ăn, bởi Klee giờ chắc vẫn còn nhỏ quá chưa đủ tuổi làm khủng bố chỉ có thể xin mẹ nàng.

“Mà sư phụ, cho đệ tử hỏi thêm, cái Vô Linh chi Thể này, nếu nó đã là một môn Thần Thông, ắt hẳn cũng sẽ phải có tác dụng chính diện chứ? Đối nghịch với cái tác dụng phụ của nó?”

“À, về cái này... Theo ta biết là không có, để nghe như hàng hiếm chăng? Dù sao thì hàng ức người qua cả ngàn năm họa chăng mới ra được một cái Vô Linh chi Thể thôi đó.”

“...”

“Yên tâm, vẫn không phải là không có cách để ngươi tu luyện, dù sao ngươi vẫn còn một môn Thần Thông nữa, hoặc coi như bán Thần Thông cũng được.”

“...” Lê Thanh Vũ cùng Yanfei lúc này cũng chẳng buồn phản ứng, hai người hai mặt nhìn nhau, đều thấy rõ vẻ cạn lời trên mặt đối phương.

"Sao ngài bảo là ta chỉ có ba Thiên Phú cơ mà?" Hắn lại hỏi.

"Thì ta chỉ liệt kê Thiên Phú chứ có nói Thần Thông đâu?" Bình lão lão cười đáp.

“....Sư phụ, ngài nói thật đi, rốt cuộc là ta có bao nhiêu môn Thần Thông? Lại bao nhiêu trong số đấy đều là tác dụng phụ?”

“Theo như quan sát của ta thì... số nhiều chăng?”

“...”