Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 1 Chương 34: Hắc vụ nhân (phần mười chín)




Quyển 1 Chương 34: Hắc vụ nhân (phần mười chín)

Hắc vụ nhân thở ra một hơi mạnh, khói đen trên người nhất thời dũng động, hắn lao nhanh về phía trước, trường kiếm trong tay kề sát người để ứng phó với mọi hành động phản kích.

Đã có chuẩn bị sẵn, ngay khi khoảng cách giữa hai bên vừa được thu hẹp còn có một trượng, Pháp Sư đã bấm thầm pháp quyết trong tay áo, cũng hơi phất sang ngang.

Một bức tường làm từ Thủy Nguyên Tố đột nhiên được ngưng tụ trong không khí, chắn ngay trước mặt của hắc vụ nhân, thủy diện phản chiếu lại khung cảnh xung quanh như một mặt gương làm hắn đã không thể nhìn thấy rõ được Pháp Sư.

Tuy không nhìn thấy, nhưng dựa vào trực giác của Võ Giả cùng sự tăng cường các giác quan theo cảnh giới, hắc vụ nhân vẫn cảm nhận được vị trí của Pháp Sư một cách lờ mờ.

Hai chân chuyển thế mã bộ, chân phải phát lực đồng thời vung trường kiếm theo phương ngang, hắc vụ nhân mặc niệm trong lòng tên chiêu thức:

“Trấn Uy kiếm pháp thức thứ bảy, Mã Đáo Can Qua!”

Hắc vụ được Chân Khí dẫn lên trên kiếm, càng làm cho nó trở nên sắc bén cùng quỷ dị khó lường, nhất chiêu đã trảm phá mạnh mẽ được bức thủy tường đối diện, hắc vụ bên trên hòa trộn vào cùng Thủy nguyên tố, bám dính vào hai mảnh b·ị c·hém tách rời.

Nhất kích thành công nhưng hắc vụ nhân cũng không có thừa thế lao lên t·ấn c·ông tiếp mà lại mượn lực có sẵn di chuyển nhanh sang bên phải, khuỷu tay thu kiếm về phòng thủ.

Quả đúng như dự đoán, đằng sau bức thủy tường cũng không phải là thân ảnh của Pháp Sư, mà là năm tờ phù lục lao vụt qua trong nháy mắt, bên trên sở hữu uy áp mạnh mẽ cùng có phong mang sắc bén, công kích ngay vị trí vừa rồi mà hắn vừa mới đứng.

Nếu vừa nãy mà hắn dư thế vẫn không bỏ được thì chắc chắn sẽ phải trực diện với năm tờ phù lục này, đến lúc đó tuy không nói c·hết chắc nhưng sẽ không tránh khỏi một chút thương thế.

Hắc vụ nhân trong lòng trầm xuống, hắn biết trận chiến này chắc chắn sẽ không dễ dàng, dù sao cảnh giới hai bên kỳ thực vẫn là có chút chênh lệch cùng với nội tình tích lũy của Pháp Sư sau cùng vẫn vô cùng hùng hậu, nhưng điều này cũng không làm hắn nhụt chí một chút nào.

Chân trái nay làm trụ, thân lại lao về phía trước, hắc vụ nhân hơi xoay nhẹ cổ tay, mũi kiếm cũng di chuyển theo hình vòng cung từ trên xuống dưới lại từ dưới lên trên, kình lực toàn thân phối hợp Chân Khí phát động.

“Trấn Uy kiếm pháp thức thứ năm, Nguyệt Vị Chu Thiên!”

Trường kiếm lao lên theo một góc độ cực kỳ chuẩn xác, thình lình lại đúng ngay vị trí của Pháp Sư xuất hiện trở lại sau khi vừa sử dụng Thủy Độn để né tránh cùng lúc với thi triển bức thủy tường.



Tốc độ t·ấn c·ông của hắc vụ nhân lần này quá nhanh, góc độ cũng xảo trá vô cùng, làm Pháp Sư không thể tiếp tục sử dụng Thủy Độn để tiến hành dịch chuyển, dù sao thì mặc dù hóa thân Thủy nguyên tố có thể miễn giảm đi rất nhiều sát thương tính theo phương diện vật lý giống như đao cùng kiếm, thậm chí cũng có thể khắc chế được Chân Khí loại năng lượng nguyên tố tụ hợp thể này, nhưng cũng không phải là miễn dịch được hoàn toàn, b·ị c·hém xuyên qua cả người thì vẫn sẽ trọng thương như thường.

Tuy vậy, nhưng vẻ mặt Pháp Sư vẫn không có hốt hoảng quá nhiều, kinh nghiệm chiến đấu hắn cũng tích lũy được không ít, bao gồm cả cận chiến, trong nháy mắt từ trong ống tay áo vứt ra một tờ phù lục màu vàng sở hữu quang huy lấp lánh, dưới chân tiến hành Thủy nguyên tố hóa một phần nhỏ để tăng tốc độ dị chuyển.

Tờ phù lục bị vứt ra lập tức lơ lửng trong không trung cách mặt đất nửa trượng, quang huy bên trên nhanh chóng biến thành một loại khiên nhỏ, vừa đúng lúc chặn đứng đường vung kiếm của hắc vụ nhân.

Choang!

Ngay trong nháy mắt lưỡi kiếm tiếp xúc với lớp quang huy này, một âm thanh vang lên giống như tiếng đập búa trong lò rèn, chỉ chuyên xảy ra khi hai loại kim loại siêu cứng v·a c·hạm.

Cảm nhận được lực phản chấn truyền về, hắc vụ nhân trong lòng không thể không cảm thán thủ đoạn của Pháp Sư. Tấm phù lục kia tuy mỏng dính nhưng lại phóng ra quang mang sở hữu độ cứng rắn kinh người, hoàn toàn không thua kém gì bất kỳ loại quặng kim bảo thạch nào.

Nhưng hắn cũng không muốn thế công của mình bị cắt đứt, mượn dùng lực phản chấn mạnh truyền về từ trên thân kiếm biến thành xảo lực truyền xuống dưới chân, hắc vụ nhân sau đấy đạp đất phi thân lên hơn nửa trượng, trường kiếm cũng không thu về mà giữ nguyên tư thế đâm mạnh về phía trước, kình lực quán xuyến toàn thân.

Tuy nhiên, trong giao đấu đối với các võ giả không đạt đến Cương Kình cảnh như hắn lại có một thiết luật, đó là hạn chế sử dụng động tác phi không, vì trên không trung hoàn toàn sẽ không có gì để mượn lực, hay ít nhất từ mặt ngoài là như vậy.

Pháp Sư cũng nhanh chóng nhìn ra sơ hở đó, tay phải vốn đang ôm lấy bả vai cũng giơ về phía trước, trong miệng hô nhẹ:

“Thủy Thủ Tích Chú!”

Nhất thời, từ bức tường nước vốn đang trong trạng thái phân rã kia mọc ra hai bàn tay, nhân lúc hắc vụ nhân đang ở trên không trung liền tóm lấy cổ chân phải của hắn, tất cả điều này diễn ra trong chưa đầy một giây.

Thi pháp thành công, Pháp Sư cũng có chút vui vẻ trong lòng nhưng cũng không quên cảnh giác, từ trong pháp bào lại bắn ra ngoài hai tờ phù lục.

Quả nhiên, dường như hắc vụ nhân đã tính trước đến việc chân mình sẽ bị tóm lại, lúc nãy vốn lưu chút lực giờ lập tức sử xảo kình ở phần eo cùng đẩy mạnh cổ chân lên lấy thêm phản lực, gập người xuống chém mạnh vào phần nước nối, trong nháy mắt đã cắt đứt thành công hai bàn tay làm tử Thủy nguyên tố, cũng mượn lực này xoay một vòng ở giữa không trung, trường kiếm lại từ trên cao hướng Pháp Sư chém xuống, uy thế mạnh khó đỡ.



Pháp Sư nhìn thấy cảnh này trong lòng lập tức dâng lên một cảm giác kinh dị, cảnh tượng có thể sử kình cùng khống chế lực tốt như này hắn đã không gặp từ rất lâu, thậm chí là phải từ hàng chục năm trước khi hắn tận mắt thấy Đại Pháp Sư luận bàn với một trong ba vị Đại Tướng Quân của Hải Minh quốc.

Nhưng rất may là hắn đã có phòng bị từ trước, hai tờ phù lục vừa ném ra lúc này cũng phát ra hai loại quang mang đặc biệt, một đỏ một xanh lá, hóa thành hai đạo khí lưu đánh thẳng về phía trước.

Hắc vụ nhân cũng nhìn thấy vậy nhưng cũng không do dự, dù sao không nói là hắn cũng không có cách chuyển hướng lúc này thì mọi việc vẫn đang nằm trong dự liệu, Chân Khí trong đan điền lại vận chuyển càng thêm điên cuồng, hắc vụ bám trên lưỡi kiếm cũng ngày càng nồng đậm, không còn là toát lên mà gần giống như ngưng đọng thành thực chất.

Một kiếm chém xuống, hai đạo khí lưu vốn đang hòa lẫn cũng bị tách ra làm đôi, kiếm thế cường liệt..

Ở nơi tiếp xúc, Chân Khí hòa hắc vụ kết hợp cùng với hai đạo khí lưu tạo thành một loại quang lưu kỳ lạ, nhìn qua giống hệt như nước bị đun sôi, hơi khói bay lên ngùn ngụt, Nguyên Tố trong không khí lại càng thêm nồng đậm.

Đương nhiên, cùng với việc lưỡi kiếm có thể lao nhanh về phía trước như vậy, hắc vụ nhân cũng không thể tránh khỏi bị chút khí lưu dính vào.

“Này là nhiệt khí cùng độc khí? Ra vậy, nhưng chính ra lại không có tác dụng quá nhiều với ta, quả nhiên lựa chọn lúc trước là chính xác.” Hắc vụ nhân nghĩ thầm trong lòng, đường chém vẫn không suy suyển chút nào.

Chỉ đến tận lúc này, Pháp Sư mới nhận ra có điều gì đó không đúng, tuy rằng hắc vụ nhân đã lãnh trọn hai đạo phù lục này nhưng kiếm uy vẫn không hề giảm, trái lại hình như thậm chí còn tăng lên? Nhưng trước khi hắn kịp có bất kỳ hành động nào khác, lưỡi kiếm đã cách hắn không tới hai tấc.

Tuy rằng bất đắc dĩ, nhưng Pháp Sư cũng không thể phản ứng kịp với trường hợp như này, dù sao hắn cũng không phải võ giả, điều duy nhất hắn có thể làm chính là hóa thân phần trước người thành Thủy nguyên tố, cơ thể cũng tiến hành dịch chuyển về phía sau.

Tốc độ dịch chuyển của Pháp Sư cuối cùng cũng không nhanh bằng mũi kiếm, mặc dù đã Thủy hóa phần thân trước nhưng một đạo v·ết t·hương khá sâu kéo dài từ trên bả vai phải xuống tới đùi trái vẫn xuất hiện, bên trên thậm chí còn có hắc vụ ăn mòn.

Cùng một lúc, một luồng quang mang mạnh mẽ đột phá ra từ phần bụng của Pháp Sư, đó chính là một trong những đạo phù lục bảo mệnh chân chính của hắn, ngay trước khi hắc vụ nhân kịp tiến hành đòn công kích thứ hai đã hóa thành một lực xung kích cực mạnh đánh về phía trước.

Hắc vụ nhân thân chịu xung kích, cả người lập tức b·ị đ·ánh văng về phía sau hai trượng, muốn chống đỡ cũng không nổi, mặc dù toàn thân dưới sự thủ hộ hắc vụ cùng Chân Khí thì cũng không b·ị t·hương nặng, nhưng khí huyết cũng đã bị suy giảm mấy phần.

Tuy dáng vẻ trông rất chật vật, nhưng kỳ thực những điều này vốn đều nằm trong dự tính của hắc vụ nhân nên hắn cũng không hề cảm thấy chút bất an nào, trái lại hai chân ngay khi vừa tiếp xúc đã cố nén cơn đau nhức ê ẩm, ý niệm điều động khí huyết tập trung xuống phần thân dưới, trong nháy mắt đã đạp mạnh mượn lực mà chạy trốn.

Đây là một hành động chính xác, vì chỉ ngay trong tích tắc sau đó trên mặt Pháp Sư đã lần đầu tiên lộ vẻ điên cuồng, hắn nắm chặt bàn tay phải nhăn nheo lại.

Nhất thời, Nguyên Tố trong khuôn viên bốn trượng đều bị điều động, Thủy nguyên tố lấy giới hạn chính là những tờ phù lục bị ném ra lúc đầu kia nay cũng hình thành một kết giới, toàn bộ mặt đất đều đã biến thành mặt nước nhộn nhạo liên hồi, đầy rẫy hiểm nguy. Đây kỳ thực mới là mưu tính ban đầu của Pháp Sư khi thi triển phù chú rải rác khắp nơi, tất cả đều chỉ chờ mỗi thời khắc này.



Theo tính toán của lão, hắc vụ nhân sẽ bị hai đạo nhiệt phù cùng độc phù ngăn cản, hắc vụ trên thân cũng sẽ bị suy giảm dẫn đến uy lực của kiếm chiêu tạo thành sẽ không quá lớn, coi như b·ị t·hương thì cũng chỉ là thương nhẹ, sau đó lão sẽ thi triển một trong các đạo phù lục bảo mệnh này đánh bật đối phương về sau, nhân lúc đối phương còn chưa hoàn hồn liền định hình kết giới, lúc đấy thắng thua đã định!

Nhưng cuối cùng lão lại tính sai một điều, đó chính là hiệu quả của hai đạo phù lục này cũng không đạt được đến như hắn mong muốn, cuối cùng bị hắc vụ nhân một kiếm chém trọng thương, nếu không phải lão di chuyển kịp thời về phía sau thì trường hợp sẽ còn nặng hơn, lão chắc chắn sẽ phải dùng đến đạo phù lục cuối cùng, mệnh tuy có thể bảo toàn thậm chí diệt sát được đối phương nhưng cũng sẽ đánh mất cơ hội được chữa trị.

Hơn nữa, hắc vụ nhân giống như đã dự liệu được trước tình huống này, vừa mới b·ị đ·ánh lui liền đã thi triển thân pháp chạy trốn, làm cho kết giới này của lão giờ đây đã không còn chỗ dụng võ.

Trơ mắt nhìn theo bóng hình của hắc vụ nhân ngày càng đi xa cuối cùng hòa vào bóng tối của đêm đen, Pháp Sư cũng đã không thể làm được bất cứ điều gì khác ngoại trừ việc đứng nhìn cùng tự tiến hành chữa thương.

“Khỉ thật! Nếu không phải do ta vẫn đang bị ảnh hưởng bởi tác dụng phụ sau khi tu luyện sai cùng thiếu hụt pháp lực sau trận chiến với Yêu Nữ hôm nọ thì giờ tên Yêu Quái này có thoát được đằng giời!” Tuy rằng ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng Pháp Sư lại sớm đã gào thét lên.

Hiện tại cục diện lại đang lâm vào một tình thế bế tắc nghiêm trọng, đó chính là hai bên ai cũng gần như không làm gì được lẫn nhau. Pháp Sư sau khi thi triển kết giới gần như đã tiêu hao nốt một số lượng lớn pháp lực của bản thân, nhưng khi sử dụng thủ đoạn bảo mệnh chính là tấm phù lục kia thì lại có thể diệt sát bất cứ ai ở gần.

Hắc vụ nhân hình như cũng nhận ra tình huống này nên mặc dù né tránh được kết giới hắn cũng không quay lại t·ấn c·ông tiếp mà tiến hành bỏ chạy, mà Pháp Sư thì do thiếu thốn pháp lực nên cũng không thể tiến hành t·ruy s·át, chỉ có thể bỏ mặc cho hắn chạy trốn.

Về một mặt toàn diện, thì hắc vụ nhân trong trận chiến lần này tuy không thể g·iết thành công được Pháp Sư nhưng đã chiến thắng hoàn toàn, khi đã ép được Pháp Sư phải thi triển hai đạo phù lục bảo mệnh, một là “Xung Kích” hai là “Hồi Phục” đang được sử dụng ngay lúc này để lành v·ết t·hương, đây đều là thủ đoạn áp đáy hòm của lão.

Sau khi sử dụng đạo phù lực thứ hai, vết cắt sâu trên người cũng đã được liền da, nhìn từ ngoài ngoại trừ pháp bào bị tả tơi ra thì Pháp Sư cũng đã khôi phục nguyên vẹn, chỉ là trông hơi nhợt nhạt một chút, này cũng chứng minh được sự cường hãn của phù lục.

Sau khi hồi phục được thương thế hoàn toàn, Pháp Sư hơi liếc nhìn mặt đất, nhặt một mảnh vải b·ị c·hém rụng của pháp bào lên, bên trên vẫn còn bám lấy một chút hắc khí.

Nhìn đăm chiêu một hai phút, Pháp Sư lầm bầm bằng một giọng điệu không chắc chắn:

“Hắc khí này, đúng là Yêu Khí rồi! Tuy có một chút khác biệt nhưng về tổng thể cùng bản chất là hoàn toàn giống nhau. Nhưng thế thì tại sao đòn t·ấn c·ông lúc đấy lại không bị suy yếu? Rõ ràng là hai đạo phù lục đấy vốn được đặc chế để làm suy yếu Yêu Khí cơ mà? Sao lại không có tác dụng? Thậm chí hình như còn làm nó mạnh lên....” Pháp Sư bắt đầu hồi tưởng lại trận chiến vừa rồi.

“Khoan!”

“Nghĩ kỹ lại, vào lúc đấy, hắc khí đúng là có tản đi mất một phần, để lộ ra một loại khí khác ở bên trong, sinh tử quan đầu thì ta cũng không để ý, giờ ngẫm lại thì đấy có lẽ lại là....” Vẻ mặt của Pháp Sư bất ngờ lộ ra một vẻ khó tin:

“Chân Khí!?”