Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 2 Chương 63: Thiên Thần tửu quán




Quyển 2 Chương 63: Thiên Thần tửu quán

“Tương truyền rằng, nếu xuất phát từ bờ biển Falcon của Phong quốc, một mực đi hướng sang Đông, vượt qua vô ngần sóng biển cùng mấy bãi hải vực, liền sẽ có thể nhìn thấy được một hòn đảo.

Không quá lớn, bên trên lại tràn ngập vô số bảo vật, dù chỉ có thể lấy được một hai món nhưng nếu biết cách liền có thể cả đời sau không lo.”

Đây là một trong những lời đồn thổi được lưu truyền trong các tửu quán cùng trà đường, cũng đồng thời là một trong những chủ đề được mọi người yêu thích nhất mà bàn tán sôi nổi, đặc biệt là khi được nghe những “Mạo Hiểm gia” đã từng đặt chân đến đấy rồi trở về.

Bất quá, không phải ai cũng như vậy.

Đơn cử như tại quán rượu Quà Tặng của Thiên Sứ ở thành Mondstadt, có tổng cộng năm tầng lầu, lúc này đang ngồi gần lan can có một nam tử tóc vàng cắt ngắn, thân mặc trang phục của Mạo Hiểm gia hiệp hội, sắc mặt dường như mang theo tiếu dung không rõ hàm ý nhìn xuống phía dưới nơi đang có hai người hát rong cùng một “đồng nghiệp” trình bày về sự hấp dẫn của hòn đảo này.

Cuối cùng, lại thở dài một câu lầm bầm:

“...Bảo vật chung quy đúng là có rất nhiều, nhưng món nào mà không phải dùng máu với nước mắt đổi lấy, cơ duyên cùng nguy hiểm luôn đi cùng, muốn tay không bắt sói liền chưa bao giờ có khả năng.”

Tay phải vớ lấy bình rượu một hơi cạn xuống hơn phân nửa, ánh mắt dường như có mấy phần mê ly hồi ức.

“Ồ, vậy xem ra quý ngài Mạo Hiểm gia ở đây đối với hòn đảo này dường như có cách hiểu khác, không biết có thể kể cho ta một hai?”

Một giọng nói bất ngờ vang lên bên cạnh làm cho nam tử này giật mình, bộ dáng say ngay lập tức biến mất không thấy, nhìn sang một bên thấy được một người nhìn qua là người hát rong, bên thân còn có một cây đàn lia làm từ gỗ, mái tóc xanh lam kết dài phối với một thân thanh y lộ ra một cỗ phong tao khó hiểu, gằn giọng hỏi:

“Ẩn hội? Không có hứng thú, phiền ngươi đi chỗ khác.”

Không thể nói được phản ứng của nam tử tóc vàng này là kịch liệt, bởi hắn đối thực lực bản thân hiểu rất rõ. Hắn tên Cyrus, năm nay 36 tuổi, có được cơ hội trở thành trưởng chi nhánh Mondstadt của Mạo Hiểm gia Hiệp Hội, thực lực đã đạt đến cấp bậc Thưởng Y Kỵ Sĩ, đối với khí cơ nắm bắt một mực vô cùng rõ ràng, vậy mà tên hát rong phong tao này còn có thể tới gần hắn không một tiếng động, suy đi nghĩ lại ắt đều là quỷ dị.

Mà một tên hát rong có thể có được chiến lực như thế, tại thành phố này, ngoại trừ Ẩn Hội ra liền không có bất kỳ thế lực nào có được.

Lại nói về Ẩn Hội, đó là một tổ chức cực kỳ bí mật, Cyrus hắn cũng là dưới cơ duyên xảo hợp, cộng thêm chút kiến thức vừa mới lấy được từ một vị tiền bối trấn giữ ở sâu bên dưới La Hoàn Thâm Cảnh, mới có nhận biết về tổ chức này.

Tổ chức này không thể nói là kinh khủng đến bao nhiêu, lại không thể nói tầm thường như nào. Một vị Thưởng Y Kỵ Sĩ bình thường dù là đặt tại bất kỳ quốc gia nào trên đại lục Teyvat, chân chính đến ngưỡng của danh vọng, lại như thường vẫn không biết đến tổ chức này, đủ để thấy chữ “Ẩn” không phải hư danh.

Theo như thông tin từ miệng vị tiền bối kia, Ẩn Hội là một hiệp hội được lập ra cách đây khoảng năm trăm năm trước, dưới tay của vị kia Bắc Phong chi Lang Rostam, Mondstadt song kiêu một trong, phụ trách những việc làm trong bóng tối trong khi vị đồng sự còn lại, Nam Phong chi Sư Arundolyn phụ trách chính sự quang minh.

Khi ấy, Ẩn hội quy tụ vô số những sát thủ đến từ mọi quốc gia cùng tự bồi dưỡng, kèm theo đó là đủ loại công nghệ kiến thức cấm được suy tính, có thể nói thành Mondstadt năm đó có thể vượt qua chiến sự bọn họ có công lao không thể bỏ qua, lại được ít người biết đến.

Bất quá, lại theo như thông tin đạt được từ vị tiền bối Thánh Linh kỵ sĩ này, dường như đây cũng không phải chân tướng của vụ việc, khi mà cái hội này thời gian hoạt động dường như còn xa hơn nữa, có thể kéo đến tận khởi đầu của Trung Cổ thời đại, một số văn tự cổ xưa vẫn ghi lại được một bóng dáng nào đó núp sâu đằng sau màn sân khấu.

Bọn hắn được gọi là Thập Tự Ca hội (Kreuzlied) và Rostam, cũng chỉ là một thành viên tương đối xuất sắc trong số bọn họ.

Lại có thêm chút thuyết pháp cho rằng, Thập Tự Ca hội vẫn không phải là gốc rễ, đằng sau nó còn có một lớp màn nữa, một cố thế lực nữa, cổ lão hơn, xa xưa hơn, thẳng cho đến Thượng Cổ thời đại, khi mà tân Phong quốc vừa mới được xác lập.

Bất quá điều này không có liên quan gì tới Cyrus, hắn chỉ cần biết, Ẩn hội thông thường rất nguy hiểm, thế là đủ.



“Ồ, ngươi thế mà cũng biết đến Ẩn hội? Này liền có chút đáng ngạc nhiên.” Người hát rong phong tao tỏ vẻ ngạc nhiên, sau đó lại lè lưỡi cười:

“Yên tâm, ta cũng không phải người của Ẩn hội... Chỉ là một người hát rong bình thường, muốn đem đến cho mọi người những câu chuyện lý thú nhưng vẫn tồn tại nhưng dữ kiện chân thực về lịch sử mà thôi.”

Cyrus thấy thế cũng cười, nhưng từ điệu bộ rõ ràng là: “Làm như ta tin ngươi ấy.” bất quá không biết tại sao hắn vẫn lại nói tiếp:

“Vậy Ẩn hội các ngươi lại muốn biết thêm thông tin gì về nơi đấy? Không phải lấy năng lực của các ngươi thì tư liệu về nó hẳn phải chất đồng thành từng chồng sách hay sao?”

“Đã bảo ta không phải người của Ẩn hội.” Người hát rong phong tao lại một lần nữa lắc đầu, bất quá cũng không định cố thuyết phục đối phương thêm nữa, nói tiếp:

“Sách, sách, chúng rất tốt, ghi chép nhân loại văn minh, bất quá nào có thú vị bằng được nghe tận tai một vị nhân chứng chứ? Nếu không chúng ta còn cần ca hát làm gì? Lời của gió đưa đến những câu chuyện nảy mầm, mỗi người thêm thắt chút gì này nọ, cuối cùng liền mọc thành một cây đại thụ, rồi chúng ta đốn hạ chúng, lấy gỗ làm sách, không phải thế sao?”

Cyrus nghe thế hơi sững sờ, sau mới hơi sờ sờ chút râu dưới cằm, nói:

“Tuy rằng nghe qua ngươi nói rất ba lăng nhăng, nhưng suy nghĩ lại một chút, đạo lý bên trong cũng thực không tệ. Thôi được rồi, đã ngươi muốn nghe, vậy liền phải có chút gì thành ý chứ?”

“Thành ý như này đủ chưa?” Thanh niên hát rong phong tao như làm ảo thuật, từ không sinh có lấy từ sau lưng áo choàng ra một chai rượu.

Thủ thuật đấy đối với Cyrus liền hoàn toàn không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng chai rượu kia thì có. Hắn trợn mắt lên, lắp bắp:

“Phong Thần đại nhân tại thượng!”

“Ắt xì!”

“...Ê này, tại sao ngươi hắt hơi vậy?”

“....Ta bị dị ứng mèo, trước khi đến đây bị một con mèo đi qua, chắc rơi rụng chút lông nay chạm phải.” Thanh niên hát rong mặt không b·iểu t·ình đáp.

“À, thế à... Mà thôi kệ đi, Bồ Công Anh tửu từ năm 1468?! Thứ này có thể là hàng cực hiếm.... Ngươi làm sao có được, không phải ă·n t·rộm của ai đấy chứ?”

“...Tư tàng của ta lâu năm không dùng đấy, nay định khui ra, bất quá rượu uống một mình không ngon, pha chút cố sự mới có lý thú.”

“Bởi vậy nên ngươi mới mời ta, à ra vậy, có thể nói thông được.” Với tư cách là một con sâu rượu, Cyrus dường như phá lệ hiểu được đối phương, cũng tại vô tri vô giác hạ xuống một chút tâm đề phòng:

“Vậy tại sao ngươi không nói ngay từ đầu? Còn phải... ừm, ờ...”

“Trước ta cũng từng có mời rượu trực tiếp một vị bằng hữu, bất quá hắn lại không nhận, lần sau ta học khôn mang theo bái phỏng lại đồng thời nói chút chuyện, khi đấy hắn mới nhận.” Thanh niên hát rong khui chai rượu ra bắt đầu đổ vào hai chiếc cốc gỗ trên bàn, người cũng tự nhiên chiếm một chỗ đối diện.

“Ha, hẳn là vị bằng hữu kia của ngươi làm người quá nghiêm túc? Hay không thích uống rượu?”

“...Cũng có thể nói như vậy, mặt cứng như đá. Bất quá không thích rượu thì cũng không phải, hắn ưa thích nhất là Mộc Quế Hoa tửu, dù sao cũng là người Ly Nguyệt.”



“Thảo nào... Ta liền không giống, cứ có rượu đến, chúng ta liền làm bằng hữu!”

“Hay lắm, nếu vậy một chén kính tình bằng hữu giữa chúng ta nào!”

Hai cốc đụng nhau phát ra tiếng kêu, bên trong bao nhiêu phần chân tình giả ý chỉ có bản thân hai người này biết được, bất quá chúng quy cũng là kết giao chi môi.

“Một chén này vì tình bằng hữu, vậy liền sẽ phải tới chén thứ hai, vì Phong quốc!” Cyrus một mặt hào tình vạn chủng nâng cốc rượu lên.

“Vì Phong quốc!” Thanh niên hát rong cũng lại một lần nữa cụng cốc.

“Chén thứ ba, vì vinh danh Mạo Hiểm!”

“Vì vinh danh Mạo Hiểm!”

“Chén thứ tư, rượu quá ngon, nên kính thần linh, vì Phong Thần Barbatos đại nhân!"

"Vì Phong Thần Barbatos đại nhâ- Ắt xì!”

“Lại nữa, đang lúc hào hứng, sao ngươi lại hắt hơi rồi?” Cyrus tỏ vẻ mất hứng.

“À, xin lỗi xem ra dị hứng vẫn chưa hết hoàn toàn. Bất quá không quan trọng, ngươi cũng không thể chỉ uống không của ta chứ?”

“Đương nhiên không, bất quá không biết vị bằng hữu này có thể nói cho ta biết phương danh? Ta gọi Cyrus, năm nay 36 tuổi, nghề nghiệp Mạo Hiểm gia.”

“Danh tự...?” Thanh niên thanh y kia lộ vẻ mìm cười, từ một góc độ mà Cyrus lúc này không nhìn thấy được, hai con mắt của hắn dường như lấp lóe quang mang khó mà miêu tả, phảng phất đại diện cho vô số ngọn gió thổi từ đại dương vào đất liền, lại vượt qua núi non v·út lên tận thương khung, muôn phần tiêu dao tự tại.

Chỉ có một tia hơi lộ ra ngoài bị Cyrus có mấy phần U Minh chi cảm, nhưng do giới hạn cảnh giới cuối cùng cũng không có phát giác chỉ có hơi thất thần, ngay tại lúc đó đã nghe được một thanh âm truyền đến:

“Ta gọi Venti, một vị lang thang thi sĩ, một người hát rong bình thường đến không thể bình thường hơn.”

.....

“Vậy, phải bắt đầu từ đâu đây. Đúng, hòn đảo kia cũng không phải là một hòn đảo vô danh, bản thân nó cũng có danh tự, chúng ta gọi nó là rặng Musk...” Cyrus bắt đầu giảng giải về chút kiến thức cùng những trải nghiệm của bản thân, Venti ngồi ngay ngắn nghe, thi thoảng lại đưa ra một hai câu hỏi cụng mấy lần rượu.

Tổng thể mà nói, quá trình này diễn ra cũng không quá lâu, cũng không tồn tại cái gì mà câu tâm đấu giác, Cyrus ăn ngay nói thật nói ra rất thẳng thắn, bởi vì bản thân những việc này cũng không hẳn là cơ mật cấm kỵ, nói ra cũng không ảnh hưởng gì đến Hiệp Hội, lại nói hắn vẫn cứ đinh ninh đối phương đến từ Ẩn hội, hẳn phải biết rất nhiều tư liệu về thứ này, lý do tìm hắn nói chuyện có khả năng có hai loại, một chính là giống như đối phương nói là cần tìm bạn rượu, hai là...

Bất quá dù có như thế nào, vừa được uống rượu, vừa nói ra những trải nghiệm mạo hiểm của bản thân, này là trải nghiệm mà bất kỳ Mạo Hiểm gia nào cũng có, đặc biệt là Mạo Hiểm gia bên trong gương mẫu Cyrus.

Kỳ thực bản thân hắn là một người rất hào sảng cùng tích cực, với một niềm đam mê mãnh liệt với việc mạo hiểm cùng sự tôn kính với những tiền bối đi trước, nhưng chính vì những điều đó nên hắn mới không thể nào chấp nhận được những kẻ ăn gian nói dối giống như tên “đồng nghiệp” ở dưới tầng kia, nếu không phải tính tình hắn rất tốt cộng thêm cũng đã có chút lão đời nếu không tên kia đi ra ngoài tửu quán hẳn sẽ đón nhận một trận đòn không hiểu thấu.

Bởi vậy nên, từ nhiều lý do cộng lại, tất cả những trải nghiệm cùng lời mà Cyrus nói ra, đều là thật, ít nhất hắn cho là vậy, không mười thì chín.



Hòn đảo tên rặng Musk này đúng là nằm ở phía Đông Mondstadt, có thể từ bờ biển Falcon dong thuyền ra, nhưng kỳ thực rất ít người làm vậy. Bởi vì bọn hắn, Mạo Hiểm gia Hiệp Hội, có nắm giữ một loại cổng không gian dựa trên một mảnh tế đàn cũ liên hệ với hòn đảo này, một khi đã như vậy thì còn cần gì đi thuyền nữa chứ, đây chính là thực tế.

Thứ hai giống như có thể đã nhận ra, hòn đảo này cũng không hoàn toàn là vắng người, chí ít nơi đây thậm chí còn được Mạo Hiểm gia Hiệp Hội bí mật coi là đồ riêng, rơi vào trung cấp ở giữa cùng cao cấp Bí cảnh, tiếp cận với một Tiểu Thế Giới, là một trong ba tòa Bí cảnh quan trọng nhất đối với Hiệp Hội.

Vì sao các quốc gia lại đồng ý cho hành động này diễn ra? Một là bởi vì bản thân Hiệp Hội đủ mạnh mẽ, hai là bởi vì bản thân Bí cảnh này chính là một động Ma Quật!

Phải, mặc dù nó tồn trữ rất nhiều tài nguyên quý báu đáng giá, nhưng cái gì cũng sẽ có giá của nó, nơi đây cũng là đầu nguồn của Ma Vật, năm đó Lượng Kiếp diễn ra rất nhiều Ma Vật thất bại đều đã thông qua nhiều tuyến đường đổ bộ về đây, lại cộng thêm đây chính là nơi xuyên thấu thẳng xuống Thâm Uyên, tại mơ hồ Tinh Không ở giữa, bên trong có rất nhiều tồn tại kinh khủng.

Tỷ như Thất giai, Bát giai, thậm chí nghe đồn còn có cả Cửu giai Ma Vật, bất quá hắn chưa từng được chứng kiến. Nơi cao nhất hắn từng đi lên được chính là tầng 9 của La Hoàn Thâm cảnh, bởi hắn dù sao cũng mới chỉ là một Thưởng Y Kỵ Sĩ, được phép lên tới trên này cũng phải quy công cho đẳng cấp Mạo Hiểm gia của hắn là Sử Thi nhận được một lượt lên thử.

Nói về việc này, lại phải giải thích thêm một chút kiến thức.

Cả tòa rặng Musk cũng không phải là Ma Quật, mà là ở chính giữa còn tồn tại một cánh cửa dẫn tới nơi bên dưới, chính nó mới là Bí Cảnh, ngoài đấy ra thì bên ngoài đảo cũng không gì quá nguy hiểm, đều có thể quy công cho Hiệp Hội trấn áp ma vật tốt.

Theo như một số nhà nghiên cứu, tòa Bí Cảnh đâm xuyên đại dương này kỳ thực chính là một di tích cổ đại được để lại, vốn chính là một tòa tháp thông hướng Thâm Uyên.

Vừa bước vào trong Bí cảnh, còn gọi là tháp cao, thiên địa liền sẽ bị lộn ngược lại, đi xuống tức là đi lên, cảm giác huyền diệu trong đó khó mà diễn tả nổi bằng lời.

Mỗi một tầng của tháp cao đều rất rộng lớn, có thể lên tới hàng chục thậm chí trăm dặm, phảng phất từng vùng đất nhỏ chắp nối lên nhau, nhưng đến cuối vẫn sẽ tìm được một thông đạo hình xoáy ốc thông hướng lên trên, từ đó mới có cái tên La Hoàn Thâm cảnh.

Theo như đến bây giờ có thể thăm dò được, La Hoàn Thâm cảnh đã biết có mười hai tầng, tám tầng Thâm cảnh Hành Lang nơi luôn luôn cố định cũng đồng thời được Hiệp Hội đóng quân gần như thường trú, cũng là tám tầng còn có thể đi lên được theo phương pháp vật lý, đằng sau bốn tầng gọi Thâm Uyên Nguyệt Huy, mỗi một tháng tinh tượng thay đổi hai lần đều sẽ chuyển biến, gần như rất khó tìm được lẫn nhau, này đã coi như thật sự bước vào Không gian bên trong Thâm Uyên cái Trung Thế Giới này.

Nếu như không rút quân kịp trước ngày tinh tượng biến hóa, liền sẽ bị lạc lối, không biết sau bao lâu mới có thể quay lại, đa phần chín thành người đều bị xác nhận t·ử v·ong hoặc m·ất t·ích chỉ có một số tương đối may mắn còn sống sót, nhưng cũng đều chịu thương tổn thảm trọng, cả về mặt thể xác lẫn tinh thần.

Bất quá vẫn đúng là còn có một số người, bọn họ cư trú vĩnh cửu ở bên trong bốn tầng này, cũng chính là bọn họ mới có thể đem về rất nhiều món bảo vật cộng với thông tin quý giá cho Hiệp Hội, bọn họ chính là căn cơ, bọn họ chính là anh hùng! Hàng chục thậm chí hàng trăm năm may ra mới có được một hai người.

Mạo Hiểm gia còn có một đẳng cấp được gọi là Thần Thoại, chính là để vinh danh những người như này.

Thế lực duy nhất không có thần linh thờ phụng, lại có chính bản thân Thần!

Cũng chính là những người này đã nói rằng La Hoàn Thâm cảnh có tổng mười hai tầng, này cũng chính là mục tiêu mà Cyros hướng tới.

Hắn hiện nay mới chỉ là Thưởng Y Kỵ Sĩ, nhiều nhất dựa vào thiên phú mà mạnh hơn Ngũ giai, mà bên trong tầng tám đã xuất hiện rồi Ngũ giai Ngụy Vương Ma Vật, vào đến tầng chín liền sẽ có thể giáp mặt Lục giai Phong Vương, tầng mười Thất giai Chân Vương còn xưng Thánh, tầng mười một cùng mười hai Bát giai Quân Vương đi nhan nhản, nghe đồn ở một số nơi nhất định còn có Bát giai viên mãn thậm chí Cửu giai!

Con đường này xa xăm không thấy đáy, chỉ là trong lòng con tim chỗ hướng, về phía những vì sao cùng vực sâu, hắn vẫn sẽ không nản lòng, thủy chung coi đây là tối thượng mạo hiểm chi địa!

Bất quá thanh niên hát rong tên Venti ở phía đối diện nghe được đoạn này lại cắt ngang hắn:

“Vì sao ngươi không nghĩ tới việc, rằng còn có thể có tầng mười ba?”

“Ha ha, làm gì có, nếu có chẳng lẽ các tiền bối qua hàng trăm thậm chí ngàn năm qua cũng không tìm thấy manh mối sao? Tương truyền cũng có nhiều, dù sao chưa từng đi qua giống như ngươi ta hẳn đều sẽ có thắc mắc này, bất quá nghĩ tới cái cảnh tầng mười hai đã có bán bộ Cửu giai thậm chí Cửu giai cũng đã làm ta nghĩ mà run rồi. Vậy nên theo ý ta mà nói, tầng thứ mười ba hẳn là không tồn tại, đương nhiên nếu như cái đám nửa bước Cửu giai kia hỗ trợ xây ra một không gian mới cho một vị Cửu giai rồi gọi nó là thập tam trọng thì ta cũng không nói được.” Cyros cười khà khà, mặt hơi đỏ lên, nói ra suy nghĩ của bản thân.

....

Cũng cùng lúc này, tại tầng thứ mười ba của La Hoàn Thâm cảnh....