Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 2 Chương 41 Thiên mệnh cùng đánh cờ bên lề đường




Quyển 2 Chương 41 Thiên mệnh cùng đánh cờ bên lề đường

“Gửi ta đi chuyển thiệp chúc cho tận nhiệm Ngọc Hành tinh thông qua Ganyu, mặc dù hôm nay có thể không gặp nhưng ngày kia tại điển lễ liền sẽ không thể thiếu được cơ hội gặp gỡ.”

“Một khi đã gặp, với tính cách nắm bắt thời cơ của Ningguang sẽ không bỏ qua mà tìm cách bắt chuyện với ta, phần do tò mò hiếu kỳ, phần do nhiều lý do phức tạp đan xen.”

“Nếu vậy lại lật lại chuyện cách đây một năm trước, việc để ta đi gặp nàng hoàn toàn có thể tồn tại chủ ý sâu hơn của sư phụ, bởi chuyến đấy mục đích chính chính là để nàng có thể khai mở Nhất giai Cung Mệnh, còn về Quần Ngọc các...”

Lê Thanh Vũ, lúc này đang đứng nhíu mày suy tư nhìn bàn cờ trước mặt. Người ngoài nhìn vào đều không ngoại lệ nghĩ hắn đang phân tích thế cờ, lại không ai biết hắn đúng là đang phân tích một thế cờ khác, một thế cờ liên quan thậm chí tới đại thế của cả quốc gia.

“Truyền Thuyết phẩm, tạm thời coi như bán vị diện, có được năng lực xuyên toa thậm chí giữa các không gian nhất định, công thủ đều có, có thể từ một biểu tượng quyền lực chuyển hóa thành v·ũ k·hí c·hiến t·ranh, điều này tại tương lại trong trận chiến với Ma Thần Osial đã được chứng minh.”

“Do có Nham Vương Đế Quân tác động nên việc tìm kiếm nguyên liệu thậm chí Nguyên Thạch vay mượn cũng được tiến hành, nhưng nếu để ý kỹ thì cũng thể hiện cho quyết tâm lui về đằng sau một cách triệt để của Morax, bởi vì sở hữu Quần Ngọc các thì nhân tộc Ly Nguyệt cũng đã thật sự coi là có sức tự vệ mặt ngoài.”

“Mặc dù nhìn cũng không phải lợi hại thế nào khi đối phó với Toàn Oa chi Chủ Osial cuối cùng còn phải mượn sức mạnh Tiên gia cùng Qui Chung nỏ, nhưng này cũng phải nhìn đẳng cấp đối phương. Đế giai Ma Thần, tức Đạo Quân cảnh, nếu là có thể dễ bị trấn áp như vậy thì đúng là cũng không nói được, nhưng đối với Cao giai hoặc Sơ giai liền đã dư xài.”

“Điều này là vô cùng trọng yếu, vì đương nhiên dù không có Quần Ngọc các thì Tổng Vụ Thất Tinh hẳn vẫn còn các thủ đoạn khác, mấy ngàn năm tích lũy cũng không phải để không, tuy rằng bị tiêu hao không ít bởi lượng kiếp năm trăm năm trước nhưng hàng tồn hẳn cũng không ít, bất quá đều là áp đáy hòm, tại đa số tình huống là không thể sử dụng.”

“Vì để cho tình huống này phát sinh, về mặt Tiên gia coi như không ngại. Còn về mặt Mora, nói đến cũng có chút bội phục, mặc dù nàng đang đi vay mượn nhưng thực chất là đang đánh cược giá trị cùng tài năng của bản thân xứng đáng đầu tư như này, và không thể nghi ngờ là nàng thành công.”

“Tất cả những thứ này đều là sư phụ nói cho ta, mặc dù từ một số thông tin Yanfei tỷ tỷ mang về ta cũng đã suy đoán ra được đại khái, bất quá có một cái nhìn toàn cảnh sẽ tốt hơn.”

“Xuất phát từ ấn tượng tốt, cùng với vì đại thế suy nghĩ, khi ta gặp nàng thì hẳn sẽ cố gắng hỗ trợ, dù là bằng vào Nhị giai Cung Mệnh của ta hay là kiến thức tu hành thì đều có thể đạt đến điểm này, hoặc ít nhất có hiệu quả nhất định. Hai cái điệp gia, ảnh hưởng gấp bội.”

Trong lúc hắn đang suy nghĩ, thì nữ tử áo hồng trước mặt sau một hồi gãi đầu tới mức mái tóc dài màu nâu đen tán loạn cũng đã đi được nước tiếp theo.

Thấy vậy hắn liền khẽ gật đầu trong vô thức, nhưng vẻ mặt lại dường như có nét nào đó kỳ quái mà người ngoài nhìn không ra.

Đối thủ của hồng y nữ tử, một nam tử trẻ tuổi người mặc bạch bào dáng người nho nhã, tay cầm trúc phiến thấy cảnh này lại bĩu môi lắc đầu, khẽ nâng tay áo ưu nhã cầm lấy quân cờ nàng vừa đi để ra ngoài bàn cờ, lại lấy một quân của mình thế chỗ, sau đó lại khoan thai lui tay về, trên mặt tuy có khống chế nhưng thần sắc đắc ý hiện rõ.

Mất xe!

Mà nàng lại không thể ăn lại, vì quân bảo vệ sau nước đi vừa xong đã lại bị giằng.

Hồng y nữ tử thấy cảnh này không chịu được gầm nhẹ một tiếng, ánh mắt hung ác nhìn về phía đối phương:

“Họ Lưu! Lão nương nhất thời cân nhắc thiếu đi lầm một bước, cũng không tới lượt ngươi đắc ý như vậy!”

Đối mặt với mục nhãn từng làm vô số người tại hắc đạo phải kh·iếp vía kinh hồn, vị nam tử họ Lưu này không hiểu lại bình tĩnh vô cùng, chỉ khẽ đáp:

“Cô nương cũng đừng oan uổng người tốt. Tại hạ bình sinh sắc mặt đã như này, nào đâu có điểm đắc ý, cũng đâu dám đắc ý.”

Lời này nhìn như nhún nhường, bất quá câu sau lại như một ngòi nổ kích pháo:

“Nhưng cũng không trách được cô nương, sức quan sát kém như vậy, thảo nào trên bàn cờ lại dễ mất quân. Kỳ thế vừa xong, dù là một hài tử cũng thấy rõ được nếu đi xe sẽ bị giằng vua, trách trời không được, trách bản thân đi.”

Hồng y nữ tử nghe vậy liền đã có chút kiềm chế không nổi, tay kém chút cầm lên thanh đại đao khoác trên lưng, bất quá đến giây cuối cùng nàng lại khôi phục vẻ bình tĩnh, phảng phất như chưa có gì xảy ra.



Nàng đi thêm một nước, khẽ nói, lời ra lại phảng phất dọa người:

“Họ Lưu, cứ tiếp tục ăn nói như vậy đi, cuối cùng ta đảm bảo, dù là Đồng Văn Học Viện viện trưởng Hạo Thanh Thiên cũng không giữ được ngươi.”

Ngữ khí nhẹ nhàng, câu từ ẩn hàm sát ý.

Nam tử trẻ tuổi họ Lưu đối với lời đe dọa rõ rệt này liền nhướng mày đầy khinh thường, bất quá cũng vô cùng tôn trọng sinh mệnh bản thân liền thu hồi càn rỡ chi ngôn, lẳng lặng đánh cờ tiếp.

Không nói tới việc đối phương có dám động thủ tại cảng Ly Nguyệt hay ra tay với một giáo viên của trường Đồng Văn dù là có tu vi Thượng Thừa cảnh hay không, thì hai bên biết nhau đến nay cũng đã gần mười năm, giao tế coi như thâm hậu, lời này tuy là đe dọa cũng bất quá đùa giỡn.

Chỉ là đương nhiên, g·iết hắn tuy sẽ không, nhưng đánh hắn một trận chắc chắn là có.

Hắn không muốn b·ị đ·ánh, hắn đánh không lại, thế nên liền im miệng.

Nếu như chỉ nhìn cảnh này, thì mọi người hẳn cũng đều hiểu được tình huống, một vị tiên sinh kỳ nghệ hơn người đang giao thủ cùng một nữ tử lỗ mãng, trình độ hai bên cách nhau một trời một vực.

Đây cũng là đại đa số suy nghĩ của đám đông xung quanh đang đứng nhìn bàn cờ, có tầm chín người.

Bất quá đó chỉ là người ngoài, trong mắt người trong nghề, thậm chí có thể xưng tụng một câu cao thủ như Lê Thanh Vũ, thì hoàn toàn là đại kê mổ tiểu kê.

Trình độ của vị bạch bào nam tử kia cũng chỉ tạm đủ để bắt nạt gà mờ như hồng y nữ tử, chưa cần nói đụng tới cao thủ chân chính, dù là gặp hạng nhập lưu như Yanfei thôi thì cũng sẽ bị hành cho không thấy trời nam đất bắc nơi phương nào.

Thở nhẹ trong lòng, hắn tiếp tục mạch suy nghĩ.

Sau không ít thời gian tiếp xúc thế giới tu hành, Lê Thanh Vũ cũng đã đại khái có được hình dung về bản chất của Nhất Nhị giai Cung Mệnh.

Nhất giai, dường như là hiểu rõ bản thân, biết rõ mình cần gì, lại có đủ tâm chí để đi thực sự truy cầu bản thân. Quá trình này bắt buộc phải là một nhận thức rõ ràng, lại còn phải thực sự tin vào đấy, có được quyết tâm thực thi trong cả cuộc đời.

Nhị giai, bản chất hắn chưa thực sự rõ ràng, nhưng dường như là trong quá trình kia trải qua gian khổ thử thách dẫn tới tâm linh thăng hoa, lại từ bản thân ảnh hưởng người khác.

Phải, Nhị giai Cung Mệnh dường như có được khả năng hỗ trợ Nhất giai hoặc là Vô giai Cung Mệnh củng cố hoặc thắp sáng, bất quá còn phụ thuộc vào chủ sở hữu cùng các mối quan hệ.

Vậy có nghĩa là, thực tế Ganyu, người ít nhất đã phải đốt lên Tam giai Cung Mệnh để đột phá Quân cảnh cũng có thể hỗ trợ Ningguang giải khốn hoặc, nhưng vấn đề là, tư tưởng của Ganyu tại sau nhiều năm đã không còn quá linh mẫn với tâm tư của nhân loại, với các sự biến chuyển trong thời gian ngắn.

Nàng, đã có chút quen với thương hải tang điền, thiên niên đẩu chuyển tinh di.

Nàng, đã quên đi mấy phần bản thân tại thời đại tiền Thất Tinh đã từng như này, dù sao cũng đã ít nhất hai ngàn năm trôi qua.

Thất Tinh không phải là một chế độ ngay lập tức được lập ra từ khi Ly Nguyệt hình thành, mà phải là vào khoảng giữa thời kỳ Trung Cổ, tức hơn ngàn năm trước mới bắt đầu.

Trước đó, khoảng thời gian còn lại đan xen Thượng Cổ Trung Cổ kia, được gọi là tiền Thất Tinh, khi mà Tiên Nhân tại thế trị nhân, cũng không khác lúc còn ở Qui Ly Nguyên là bao nhiêu.

Cho đến khi, một trận sát kiếp xảy ra.

Tiên Nhân cầm kiếm, kiếm khí không ngừng, thắng đến Tiên huyết nhỏ xuống tại nơi bến cảng của Nham này.



Đa phần khu vực Nội cảng đều bị phá hủy.

Kể từ khi đó, Tiên gia về Tiên gia, không còn nhập thế.

Lại quay lại chính sự, tất cả bố cục của Bình lão lão chỉ có để Lê Thanh Vũ tạo mối quan hệ tốt với một trong Thất Tinh như vậy sao? Phải, thực tế thì có thể nói như vậy, bất quá tình huống còn phải suy xét sâu xa hơn không ít.

Dù là Lê Thanh Vũ, cũng phải thực sự đến cuối buổi nói chuyện mới dường như có mạch suy nghĩ này, sau đó đã kinh động như gặp thiên nhân.

Tất cả đều xoay quanh cái được gọi là thiên mệnh cùng khí vận.

Khi một Tinh lên ngôi, tại Điển Lễ Thỉnh Tiên sau đó là Điển Lễ Phong Tinh, Nham Vương Đế Quân sẽ tự thân xuất hiện, sau đó di dời khí vận cùng thiên mệnh mà cựu Tinh đang gánh chịu sang cho tân Tinh, điều này liền quan tới một số kỹ thuật vận mệnh.

Sở hữu khí vận sẽ hỗ trợ độ thuận lợi của bất cứ việc gì, cũng đồng thời tăng cường tần suất việc lớn một nhiệm Thất Tinh sẽ gặp phải từ đó tận dụng triệt để vai trò này.

Thiên mệnh tại thân, mệnh cách tăng cường, có thể điều động uy năng của không ít bảo vật nhất định, đảm bảo vị trí cùng sinh mệnh an toàn, trấn áp khí vận.

Vấn đề tới, khí vận tại động, mà mệnh cách nhìn qua tưởng tĩnh nhưng thực tế cũng là động, nếu vậy cố hóa từ đâu ra?

Thiên mệnh cố hóa.

Điều này vốn là kiến thức cơ bản, nhưng kiến thức cơ bản liền biểu thị nó không có gì sâu xa sao?

Từ Cốt Truyện, không, từ ngay cả vụ tuyển chọn Thất Thiên Thần Quân Lê Thanh Vũ đã nhìn ra được, Thiên Không Đảo cần sự khống chế đối với Nhân tộc tại Nhân giới, động cơ chưa rõ.

Nhưng nếu thiên mệnh cố hóa, mà thiên mệnh lại tới từ bọn họ, điều này liền biểu hiện một sự đồng ý chấp thuận, có thể có sự đồng thời ngầm hiểu giữa Nham Vương Đế Quân Morax cùng bọn họ.

Nếu đã vậy, Thất Tinh, hoặc nói đúng hơn người được tuyển vào vị trí Thất Tinh, sẽ càng ngày càng trở nên giống như Thất Tinh, chỗ ngồi có ý nghĩa pháp quyền sẵn.

Đương nhiên, ảnh hưởng này là khó nhìn ra, nhưng hẳn vẫn tồn tại.

Bất quá nếu như thiên mệnh, hoặc trong trường hợp này có thể hiểu như vai trò có thể ảnh hưởng tới bản chất ngã một người, mối quan hệ này là một chiều hay hai chiều.

Hẳn có thể coi như hai chiều, bởi dù cho có là một thì cũng có thể từ bên thứ ba tác động nhất định, chỉ là một chiều luôn chiếm thượng phong.

Nếu vậy thì trong trường hợp nào hai chiều sẽ có địa vị tương xứng?

Đáp án rất đơn giản, Lượng Kiếp, thiên cơ nhiễu loạn, thiên mệnh cũng như vậy.

Điều này cũng đã được chứng minh, Thất Tinh tại giai đoạn Lượng Kiếp đều sinh động hơn các giai đoạn khác rất nhiều, dù là những người ở giai đoạn trước lượng kiếp không có làm gì thì trong lượng kiếp cũng sẽ có nhiều thao tác cá tính.

Đương nhiên, thời thế phi phàm liền yêu cầu những quyết định phi phàm, nhưng tư tưởng một người có thể nhảy từ cực đoan đến tương đối mềm mỏng, lại không thể thay đổi hoàn toàn, vẫn có lối cũ mà theo, từ đây có thể thấy được.

Và nếu trong trường hợp này, hỗ trợ Ningguang tăng cường ngã, tăng cường Cung Mệnh, thì thông qua một hệ thao tác, thậm chí còn có thể tại trong Lượng Kiếp làm đến c·ướp đoạt nhất định thiên mệnh!

Tại vì sao Lê Thanh Vũ lại đoán là c·ướp đoạt, thế mấy lần trước là không sao?



Nói thực, hắn không rõ. Nhưng hắn biết, Bình lão lão nhất định là vô cùng coi trọng Ningguang, không những tự mình dùng thủ đoạn hỗ trợ nàng đột phá Nhất giai Cung Mệnh, đãi ngộ này là tuyệt đại đa số Thất Tinh đều không có.

Thậm chí hỗ trợ một lần không đủ, nàng lại để cho hắn, tức đệ tử của nàng, lại một lần nữa đi hỗ trợ cùng chỉ điểm. Bởi vì rõ ràng tính cách của hắn, nàng tuyệt đối có thể suy tính ra cảnh hắn chỉ điểm về Ngã chứ không chỉ nói chuyện phổ thông về Cung Mệnh.

Cuối cùng, không thể không nghĩ tới hai chuyện trong tương lai.

Thứ nhất là Quần Ngọc các, thứ này tại giây khắc cuối đã ngưng tự sức mạnh của toàn bộ Tiên Nhân cùng Tiên Thú trấn áp Ma Thần Osial.

Lưu ý, là bị Nhà Lữ Hành một kiếm đâm xuống phong ấn kiểu thả rơi, lại không thể nói là nó hỏng hoàn toàn, nếu không cũng không tiếp tục được nhiệm vụ trấn áp phần còn sống của đối phương.

Mà Quần Ngọc các xem ra có quan hệ với Cung Mệnh, với con đường, hoặc là nói theo cách Tiên gia hay nói, với Đạo của Ningguang. Một phần Đạo ngày nào cũng dùng để trấn áp một tên Đế giai Ma Thần, này sẽ sinh ra ảnh hưởng gì tới nàng?

Tuy có tân Quần Ngọc các về sau đấy, thậm chí dường như còn mạnh hơn cái trước, nhưng mạnh hơn bằng cách nào? Cùng cái cũ có liên hệ gì không? Hay xuất hiện móc nối với bản thân Ningguang?

Thứ hai, Đế Quân thoái vị, Tiên gia lui xuống, Thất Tinh liền sẽ phải gánh chịu nốt một phần lớn chỗ khí vận cùng thiên mệnh còn lại. Và Thiên Quyền, xem như đứng đầu Thất Tinh, phần chịu cũng là nhiều nhất, và sự thay đổi này hoàn toàn có thể sử dụng để lấp liếm che giấu chút thao tác vô lại.

Nói thật, biết rõ trí lực của sư phụ, hắn thấy không lợi dụng những thứ này làm bố cục thì thật hơi phí.

Mà cũng không hẳn là xâm thực lại Thiên Không đảo, chỉ là hạn chế ảnh hưởng của Tiên giới lên lãnh đạo của Ly Nguyệt, này là đã đủ làm người an tâm rất nhiều rồi, đặc biệt là nếu Bình lão lão còn có các kế hoạch khác... Không, chắc chắn có...

“Bất quá, tất cả đều chỉ là suy đoán của ta, không có bằng chứng cụ thể. Nhưng nếu có bằng chứng cụ thể, sư phụ lại dám dùng kế hoạch đấy sao? Trừ khi là dương mưu. Vậy nên độ khả thi còn rất lớn.” Lê Thanh Vũ kết luận.

Đối với việc hắn tham gia bố cục này trong vô tri, hắn cũng không giận, bởi đổi lại là hắn cũng sẽ làm như vậy.

Hiểu được thì tốt, không hiểu cũng được, đây là phong cách hành xử trước sau của trí giả.

Thế việc không có những yếu tố mang tính lợi ích này có ảnh hưởng gì tới việc hắn giúp đỡ Ningguang không? Hắn thật sự có hảo tâm dành ra thời gian giúp đỡ người khác như vậy sao?

...Thực ra là có.

Đối với Lê Thanh Vũ, tuy không nhận bản thân là người tốt, nhưng việc giúp đỡ người khác khi gặp khó khăn nếu có thể hắn vẫn làm, chỉ đơn giản vì hắn thích như vậy.

Nhiệt tình, một từ miêu tả khái quát.

Nhân tình, một từ miêu tả tổng thể.

Đương nhiên, chừng mực, chủ thứ các loại vẫn phải phân rõ, nếu không đã ngu cộng nhiệt tình liền bị gọi p·há h·oại.

Và hắn ngu sao? Có lẽ là không, cũng có thể là có.

Nhưng thế thì có quan hệ gì đâu? Nhiều khi thông minh hay ngu dốt vốn về căn bản là một.

Chỉ có lựa chọn là khác biệt.

Tỷ như trước mặt, hồng y nữ tử, người được tưởng là vô cùng không thông minh, đã lựa chọn một nước đi tưởng không thông minh cho lắm, đó là hất bàn cờ vào mặt đối phương, một người tưởng thông minh nhưng thực tế lại rất ngu khi nghĩ rằng nữ tử trước mặt đủ thông minh để không hất bàn cờ lên, khiến cho hành động kia của hồng y nữ tử lại tồn tại khía cạnh thông minh ngoài ý muốn.

À, thú làm sao, cảnh hai bằng hữu cãi lộn với nhau.

Lý do, lộn cái bàn.